Tính của Trần Khiết nóng vội, vốn không để ý đến Vương Vy Vy, hất tay Vương Vy Vy ra, chỉ vào mũi Lâm Chi Diêu quát lớn: ''Lâm Chi Diêu! Phải, chúng tôi biết 1 năm này anh ở nhà họ Thẩm chẳng sung sướng gì, còn chịu ủy khuất, nhưng một ngày vợ chồng trăm ngày ân nghĩa! Anh vừa mới li hôn đã khiến bạn bè ở tập đoàn Cửu Châu cắt đứt mọi quan hệ hợp tác với Mộng Thần? Qúa bất nhân bất nghĩa rồi đi. Anh dám nói chuyện này không phải anh làm không? Hả? Anh dám không? Anh dám thề không?''
Lâm Chi Diêu nhìn Trần Khiết đang hét khàn cả giọng, mày anh nhíu chặt. Bởi vì anh nhớ rõ, hôm đó lúc Giang Hằng đến tìm anh, anh nói sẽ chuyển khoản tiền của dự án lần thứ 2 cho Thẩm Mộng Thần. Nghĩ đến đây, Lâm Chi Diêu lấy điện thoại ra gửi tin nhắn cho Giang Hằng, bảo anh ta đến công ty của Thẩm Mộng Thần ngay lập tức.
Anh ta nghĩ anh ta đã hiểu toàn bộ rồi.
Sau khi gửi tin, Lâm Chi Diêu lại tiếp tục hỏi Trần Khiết: ''Ý cô là, tôi bảo bạn bè của tôi ngừng hợp tác với Mộng Thần đúng không?''
''Ha ha, lẽ nào không phải chắc?'' Trần Khiết đỏ mắt lạnh lùng quát.
Lâm Chi Diêu không nói gì nữa mà châm một điếu thuốc. Anh không mở miệng, Trần Khiết với Vương Vy Vy cũng không nói gì, bầu không khí trong phòng làm việc vô cùng căng thẳng.
Lúc điếu thuốc của Lâm Chi Diêu sắp cháy hết, Giang Hằng mặc tây trang màu bạc đẩy cửa bước vào...mà giây phút Giang Hằng vào trong, Vương Vy Vy và Trần Khiết kinh ngạc đứng thẳng dậy.
''Tổng giám đốc Giang, xin anh cho chúng tôi một cơ hội giải thích, hạng mục của tập đoàn Cửu Châu, chúng tôi thực sự làm một cách nghiêm túc...xin anh cho chúng tôi thêm một cơ hội có được không?'' Trần Khiết vội vàng kính cẩn nói với Giang Hằng.
''Phải đấy, tổng giám đốc Giang, bên trong chắc chắn là có hiểu lầm gì đó, xin anh nghe chúng tôi giải thích, công ty chúng tôi còn rất có năng lực...''
Mãi đến lúc hai người chưa kịp phản ứng, Giang Hằng đường đường là tổng giám đốc tập đoàn Cửu Châu, sao lại đến chỗ này của bọn họ. Thực ra Giang Hằng bỗng nhiên xuất hiện khiến bọn họ không kịp phản ứng.
Nhưng sau đó hai người bọn họ liền vô cùng chấn động.
Vì lúc này Lâm Chi Diêu trực tiếp bước đến trước mặt Giang Hằng, hung hăng đánh một cái lên mặt Giang Hằng...bịch bịch...Vương Vy Vy và Trần Khiết bị dọa sợ đến mức ngồi trên mặt đất...Vương Vy Vy và Trần Khiết lúc này, đến thở mạnh cũng không dám thở, Giang Hằng là ai chứ? Là tổng giám đốc của tập đoàn Cửu Châu, đứng đầu trong giới kinh doanh của thành phố Nam Giang đó.
Nhưng lúc này lại bị Lâm Chi Diêu cho ăn một cái tát...Lâm Chi Diêu muốn làm gì? Lông cọp không nhổ được. có phải Lâm Chi Diêu điên rồi không. Tổng giám đốc Giang đừng tức giận, chúng tôi không quen Lâm Chi Diêu, đừng liên lụy đến chúng tôi đó.
Ấy, đợi chút, cái tát vừa rồi của Lâm Chi Diêu lại không nhanh, tổng giám đốc Giang hoàn toàn có thể tránh được, nhưng không. Hơn nữa hình như Giang Hằng không dám tránh...oay, vậy rốt cuộc thân phận của Lâm Chi Diêu là gì? Không lẽ còn lớn hơn thân phận của tổng giám đốc Giang? Phải biết là Vương Vy Vy và Trần Khiết, có thể nghĩ tới khả năng lớn nhất là, Lâm Chi Diêu là bạn của Giang Hằng. Giờ lại không phải? Thân phận thực sự của Lâm Chi Diêu còn chấn động hơn! Lâm Chi Diêu rốt cuộc là loại người gì?
''Giang Hằng. Tôi hỏi cậu, hai ngày trước, có phải tôi đã từng nói, phải tiếp tục hợp tác với công ty của Mộng Thần không? Có từng nói cho cậu không?''
''Đã nói, anh quả thực đã từng nói với tôi!''
''Vậy được, vậy Giang Hằng, tôi hỏi cậu, là ai cho cậu cái gan đấy, dám tự thay đổi quyết định của tôi! Nói! Nói cho tôi biết!'' Lâm Chi Diêu tức giận lớn tiếng hỏi.
Lúc này, Giang Hằng bị Lâm Chi Diêu tát cũng ngẩng đầu lên, lớn tiếng nói: ''Lâm Chi Diêu! Tuy tôi là cấp dưới của anh, nhưng cũng là anh em của anh! Là anh em ruột thịt của anh, một năm này anh ở nhà họ Thẩm chịu khổ cực! Tôi đều nhìn vào mắt. Một năm này, anh có thể nhịn, nhưng anh em của anh thì không thể! Giờ anh đã ly hôn với Mộng Thần rồi, vậy thì tập đoàn Cửu Châu không cần thiết phải với tác với công ty của Thẩm Mộng Thần nữa! Việc ngừng hợp tác là do tôi quyết định! Anh muốn giết muốn đánh thì tùy!''
''Tôi làm việc cần cậu dạy à? Giang Hằng!'' Ánh mắt Lâm Chi Diêu cứng lại, hung hăng đá lên bụng Giang Hằng.
Phốc...Giang Hằng bị ngã trên đất, khóe miệng chảy một ít máu tươi. Nhưng vẫn khó khăn đứng dậy, lại cung kính đứng trước mặt Lâm Chi Diêu...
Mà lúc này Vương Vy Vy và Trần Khiết trong phòng nhìn đến ngốc.
Đường đường là tổng giám đốc Giang Hằng của tập đoàn Cửu Châu mà trước mặt Lâm Chi Diêu đến rắm cũng không dám đánh, hai chiếc miệng há to, thế giới quan trong lòng sụp đổ.
''Giang Hằng, sau này nghe tôi là được rồi, không cần can thiệp vào chuyện của tôi, mặc kệ tôi với Thẩm Mộng Thần li hôn hay chưa, giờ tập đoàn Cửu Châu tiếp tục hợp tác với công ty của Thẩm Mộng Thần, giờ cậu đi làm đi, cút...'' Lâm Chi Diêu trầm giọng quát.
''Vâng....'' Giang Hằng gật đầu, lau máu ở khóe miệng, quay người đi ra ngoài không chút do dự.
Lúc Giang Hằng sắp bước đến cửa, bỗng nhiên anh ta quay đầu lại nhìn Trần Khiết và Vương Vy Vy đang ngẩn ra nói: ''Ai làm người ấy chịu! Chuyện công ty các người, từ đầu đều là tôi làm, không liên quan gì đến đại ca tôi cả! Vừa rồi các người cũng đã nghe rồi đấy, haha. Mấy người...tự thu xếp cho ổn thỏa đi...''
Giang Hằng nói xong vô cùng khí phách bước đi...mãi đến lúc Giang Hằng đi được một lúc, hai người phụ nữ mới hồi thần, nhìn nhau một cái, đều nhìn ra được vẻ chấn động trong mắt đối phương: “Lâm… Lâm tổng...xin...xin lỗi...là chũng tôi sai.'' Trần Khiết lắp bắp nói với Lâm Chi Diêu.
Lâm Chi Diêu nhìn Trần Khiết đang hét khàn cả giọng, mày anh nhíu chặt. Bởi vì anh nhớ rõ, hôm đó lúc Giang Hằng đến tìm anh, anh nói sẽ chuyển khoản tiền của dự án lần thứ 2 cho Thẩm Mộng Thần. Nghĩ đến đây, Lâm Chi Diêu lấy điện thoại ra gửi tin nhắn cho Giang Hằng, bảo anh ta đến công ty của Thẩm Mộng Thần ngay lập tức.
Anh ta nghĩ anh ta đã hiểu toàn bộ rồi.
Sau khi gửi tin, Lâm Chi Diêu lại tiếp tục hỏi Trần Khiết: ''Ý cô là, tôi bảo bạn bè của tôi ngừng hợp tác với Mộng Thần đúng không?''
''Ha ha, lẽ nào không phải chắc?'' Trần Khiết đỏ mắt lạnh lùng quát.
Lâm Chi Diêu không nói gì nữa mà châm một điếu thuốc. Anh không mở miệng, Trần Khiết với Vương Vy Vy cũng không nói gì, bầu không khí trong phòng làm việc vô cùng căng thẳng.
Lúc điếu thuốc của Lâm Chi Diêu sắp cháy hết, Giang Hằng mặc tây trang màu bạc đẩy cửa bước vào...mà giây phút Giang Hằng vào trong, Vương Vy Vy và Trần Khiết kinh ngạc đứng thẳng dậy.
''Tổng giám đốc Giang, xin anh cho chúng tôi một cơ hội giải thích, hạng mục của tập đoàn Cửu Châu, chúng tôi thực sự làm một cách nghiêm túc...xin anh cho chúng tôi thêm một cơ hội có được không?'' Trần Khiết vội vàng kính cẩn nói với Giang Hằng.
''Phải đấy, tổng giám đốc Giang, bên trong chắc chắn là có hiểu lầm gì đó, xin anh nghe chúng tôi giải thích, công ty chúng tôi còn rất có năng lực...''
Mãi đến lúc hai người chưa kịp phản ứng, Giang Hằng đường đường là tổng giám đốc tập đoàn Cửu Châu, sao lại đến chỗ này của bọn họ. Thực ra Giang Hằng bỗng nhiên xuất hiện khiến bọn họ không kịp phản ứng.
Nhưng sau đó hai người bọn họ liền vô cùng chấn động.
Vì lúc này Lâm Chi Diêu trực tiếp bước đến trước mặt Giang Hằng, hung hăng đánh một cái lên mặt Giang Hằng...bịch bịch...Vương Vy Vy và Trần Khiết bị dọa sợ đến mức ngồi trên mặt đất...Vương Vy Vy và Trần Khiết lúc này, đến thở mạnh cũng không dám thở, Giang Hằng là ai chứ? Là tổng giám đốc của tập đoàn Cửu Châu, đứng đầu trong giới kinh doanh của thành phố Nam Giang đó.
Nhưng lúc này lại bị Lâm Chi Diêu cho ăn một cái tát...Lâm Chi Diêu muốn làm gì? Lông cọp không nhổ được. có phải Lâm Chi Diêu điên rồi không. Tổng giám đốc Giang đừng tức giận, chúng tôi không quen Lâm Chi Diêu, đừng liên lụy đến chúng tôi đó.
Ấy, đợi chút, cái tát vừa rồi của Lâm Chi Diêu lại không nhanh, tổng giám đốc Giang hoàn toàn có thể tránh được, nhưng không. Hơn nữa hình như Giang Hằng không dám tránh...oay, vậy rốt cuộc thân phận của Lâm Chi Diêu là gì? Không lẽ còn lớn hơn thân phận của tổng giám đốc Giang? Phải biết là Vương Vy Vy và Trần Khiết, có thể nghĩ tới khả năng lớn nhất là, Lâm Chi Diêu là bạn của Giang Hằng. Giờ lại không phải? Thân phận thực sự của Lâm Chi Diêu còn chấn động hơn! Lâm Chi Diêu rốt cuộc là loại người gì?
''Giang Hằng. Tôi hỏi cậu, hai ngày trước, có phải tôi đã từng nói, phải tiếp tục hợp tác với công ty của Mộng Thần không? Có từng nói cho cậu không?''
''Đã nói, anh quả thực đã từng nói với tôi!''
''Vậy được, vậy Giang Hằng, tôi hỏi cậu, là ai cho cậu cái gan đấy, dám tự thay đổi quyết định của tôi! Nói! Nói cho tôi biết!'' Lâm Chi Diêu tức giận lớn tiếng hỏi.
Lúc này, Giang Hằng bị Lâm Chi Diêu tát cũng ngẩng đầu lên, lớn tiếng nói: ''Lâm Chi Diêu! Tuy tôi là cấp dưới của anh, nhưng cũng là anh em của anh! Là anh em ruột thịt của anh, một năm này anh ở nhà họ Thẩm chịu khổ cực! Tôi đều nhìn vào mắt. Một năm này, anh có thể nhịn, nhưng anh em của anh thì không thể! Giờ anh đã ly hôn với Mộng Thần rồi, vậy thì tập đoàn Cửu Châu không cần thiết phải với tác với công ty của Thẩm Mộng Thần nữa! Việc ngừng hợp tác là do tôi quyết định! Anh muốn giết muốn đánh thì tùy!''
''Tôi làm việc cần cậu dạy à? Giang Hằng!'' Ánh mắt Lâm Chi Diêu cứng lại, hung hăng đá lên bụng Giang Hằng.
Phốc...Giang Hằng bị ngã trên đất, khóe miệng chảy một ít máu tươi. Nhưng vẫn khó khăn đứng dậy, lại cung kính đứng trước mặt Lâm Chi Diêu...
Mà lúc này Vương Vy Vy và Trần Khiết trong phòng nhìn đến ngốc.
Đường đường là tổng giám đốc Giang Hằng của tập đoàn Cửu Châu mà trước mặt Lâm Chi Diêu đến rắm cũng không dám đánh, hai chiếc miệng há to, thế giới quan trong lòng sụp đổ.
''Giang Hằng, sau này nghe tôi là được rồi, không cần can thiệp vào chuyện của tôi, mặc kệ tôi với Thẩm Mộng Thần li hôn hay chưa, giờ tập đoàn Cửu Châu tiếp tục hợp tác với công ty của Thẩm Mộng Thần, giờ cậu đi làm đi, cút...'' Lâm Chi Diêu trầm giọng quát.
''Vâng....'' Giang Hằng gật đầu, lau máu ở khóe miệng, quay người đi ra ngoài không chút do dự.
Lúc Giang Hằng sắp bước đến cửa, bỗng nhiên anh ta quay đầu lại nhìn Trần Khiết và Vương Vy Vy đang ngẩn ra nói: ''Ai làm người ấy chịu! Chuyện công ty các người, từ đầu đều là tôi làm, không liên quan gì đến đại ca tôi cả! Vừa rồi các người cũng đã nghe rồi đấy, haha. Mấy người...tự thu xếp cho ổn thỏa đi...''
Giang Hằng nói xong vô cùng khí phách bước đi...mãi đến lúc Giang Hằng đi được một lúc, hai người phụ nữ mới hồi thần, nhìn nhau một cái, đều nhìn ra được vẻ chấn động trong mắt đối phương: “Lâm… Lâm tổng...xin...xin lỗi...là chũng tôi sai.'' Trần Khiết lắp bắp nói với Lâm Chi Diêu.
/180
|