Hôm nay, có một yêu cầu đến từ Công Chúa Tinh Nghịch.
Khi chúng tôi chia tay với Công Chúa, tôi đã bí mật đưa cho nó một cái khuyên tai liên lạc để dùng bất cứ khi nào nó cần đến tôi, bất kể thời gian nào trong ngày. Kết quả là, chúng tôi đã có rất nhiều cuộc trò chuyện, đôi lúc là buổi sáng, có khi là trưa, chiều và cũng có thể vào buổi tối. Tuy nhiên, đây chỉ mới là lần thứ 2 nó đưa ra một yêu cầu.
Cũng có thể nói rằng, khi Công Chúa nói "Ta muốn đưa một yêu cầu," là tôi có linh cảm là sẽ có rắc rối gắn liền theo đó.
Có phải do tôi không... Hay là do rắc rối luôn đến bất cứ lúc nào Công Chúa muốn yêu cầu tôi... Không... không phải thế đâu...
Thôi, để tôi tóm tắt lại mọi chuyện, dường như yêu cầu lần này chỉ là giúp đỡ việc huấn luyện các vệ binh hoàng gia của Cung Điện Hổ Phách.
Vâng, chúng tôi cũng đã quen với các vệ binh hoàng gia lần trước khi họ tham gia vào việc luyện tập của tôi cùng với Fire Lord-kun và Nhóc Hiệp Sĩ.
Họ dường như là những người tốt và họ có thể vượt qua rào cản về chủng tộc của con người để xin được tham gia vào một buổi huấn luyện của "chủng loài hạ cấp".
Điều đó nói lên rằng, đây không phải là công việc mà tôi đang mong chờ.
Tuy nhiên, nó không đồng nghĩa với việc không thể chấp nhận, hoặc là tôi đang từ chối đâu.
Lý do chỉ là tôi nghe nói rằng Vị Nữ Hoàng Đầu Tiên là một người đặc biệt sâu sắc và nhiệt tình, tôi có thể lên kế hoạch có một bữa ăn cùng với bà ấy cũng như có thể bái kiến bà ấy được nhiều lần.
Vì thế mà tôi cảm thấy yêu cầu lần này có những cơ hội ngầm đằng sau yêu cầu.
Hơn nữa, theo như các bản sao của tôi, dường như sẽ có một kế hoạch gì đó rất trọng đại liên quan đến Công Chúa mà có thể ảnh hưởng đến nó.
Tôi đoán là nó đang muốn tôi trợ giúp nó trong việc đó.
Mặc dù tôi vẫn chưa biết thông tin cụ thể là như thế nào, nhưng mọi thứ vẫn có thể nằm trong tầm kiểm soát.
Điều tôi ít nhiều gì đang lo lắng chính là có đúng không, có nên không khi tôi nhận yêu cầu này.
Quân số của chúng tôi bây giờ đã vượt qua con số 400, nhưng hầu hết bọn họ vẫn còn đào tạo thêm và cần thêm nhiều trang bị tốt hơn nữa.
Nếu trường hợp rắc rối có xảy ra và tôi phải huy động toàn bộ lực lượng, tôi lo ngại về việc có được hay không việc chúng tôi vượt qua được cơn khủng hoảng đó. Vẫn còn chưa rõ ràng và đó là điều mà tôi đang lo ngại.
Phần thưởng ư, chuyện đó thì không thành vấn đề. Phần thưởng đương nhiên là một khoảng tiền khá hậu rồi. Hoàng gia mà, phải vậy thôi.
Tuy nhiên, phần thưởng lần này sẽ ít hơn so với lần chúng tôi nhận công việc hộ tống, nhưng nó vẫn cao hơn so với giá thị trường cho một yêu cầu tương tự.
Công Chúa là vị khách hàng trả tiền hậu hĩnh nhất của chúng tôi từ trước đến giờ.
Mà điều đó cũng không có gì phải ngạc nhiên cả vì chúng tôi đâu có nhiều khách hàng lắm đâu.
Tôi nghĩ tôi cần phải có thêm thời gian suy nghĩ xem có nên nhận nhiệm vụ này hay là không.
Cuối cùng thì tôi dành nguyên ngày còn lại để đấu thêm vài trận với Minokichi-kun.
Vào buổi tối, vì cả hai chúng tôi đều có thời gian rảnh, Ông cha Elf và tôi quyết định uống một chút rượu của tộc Elf và rượu của Labyrinth (Mê Cung) trong khi ngâm mình trong suối nước nóng.
Mặc dù tôi phải nói rằng chúng tôi đã uống rượu từ lúc chúng tôi trở về, một tuần cũng đã trôi qua rồi.
Vì chúng tôi đều là đối tác của nhau, đâu thể ngăn được việc đó.
Điều đó nói lên rằng, lời hứa dường như đã được thực hiện, nên không có vấn đề gì cả.
Tuy nhiên, tôi lại nghiện với nó khi tôi bảo rằng rượu của tộc Elf là số một.
Thật sự là vậy mà...
Điều đó nói lên rằng, mặc dù tôi không hề uống rượu của Labyrinth (Mê Cung).
Chẳng may là muốn có được rượu đó cũng hơi tốn công vì đâu phải dễ để có được chúng.
Vì lý do đó, tôi phải xin lỗi là rượu của tộc Elf vẫn là tuyệt nhất đối với tôi.
Hừm... Có lẽ là một ý hay để thử thách Mê Cung vào một lúc nào đó để tìm kiếm một loại rượu chất lượng tuyệt hảo hơn thế nữa. Trong khi nghĩ đến việc đó, tôi vui vẻ nâng ly uống rượu cùng với Ông Cha Elf.
Sau một khoảng thời gian trôi qua, Minokichi-kun và Hiệp Sĩ Sắt Rỉ cũng tham gia chung với chúng tôi. Tình huống này trở thành một bữa tiệc rượu dành cho những người đàn ông thứ hạng cao. Vì bữa tiệc rượu cứ thế diễn ra suốt đêm, Ông Cha Elf quyết định ở lại uống tiếp thay vì phải băng qua khu rừng trong đêm tối sau khi đã uống quá nhiều rượu.
Khi chúng tôi chia tay với Công Chúa, tôi đã bí mật đưa cho nó một cái khuyên tai liên lạc để dùng bất cứ khi nào nó cần đến tôi, bất kể thời gian nào trong ngày. Kết quả là, chúng tôi đã có rất nhiều cuộc trò chuyện, đôi lúc là buổi sáng, có khi là trưa, chiều và cũng có thể vào buổi tối. Tuy nhiên, đây chỉ mới là lần thứ 2 nó đưa ra một yêu cầu.
Cũng có thể nói rằng, khi Công Chúa nói "Ta muốn đưa một yêu cầu," là tôi có linh cảm là sẽ có rắc rối gắn liền theo đó.
Có phải do tôi không... Hay là do rắc rối luôn đến bất cứ lúc nào Công Chúa muốn yêu cầu tôi... Không... không phải thế đâu...
Thôi, để tôi tóm tắt lại mọi chuyện, dường như yêu cầu lần này chỉ là giúp đỡ việc huấn luyện các vệ binh hoàng gia của Cung Điện Hổ Phách.
Vâng, chúng tôi cũng đã quen với các vệ binh hoàng gia lần trước khi họ tham gia vào việc luyện tập của tôi cùng với Fire Lord-kun và Nhóc Hiệp Sĩ.
Họ dường như là những người tốt và họ có thể vượt qua rào cản về chủng tộc của con người để xin được tham gia vào một buổi huấn luyện của "chủng loài hạ cấp".
Điều đó nói lên rằng, đây không phải là công việc mà tôi đang mong chờ.
Tuy nhiên, nó không đồng nghĩa với việc không thể chấp nhận, hoặc là tôi đang từ chối đâu.
Lý do chỉ là tôi nghe nói rằng Vị Nữ Hoàng Đầu Tiên là một người đặc biệt sâu sắc và nhiệt tình, tôi có thể lên kế hoạch có một bữa ăn cùng với bà ấy cũng như có thể bái kiến bà ấy được nhiều lần.
Vì thế mà tôi cảm thấy yêu cầu lần này có những cơ hội ngầm đằng sau yêu cầu.
Hơn nữa, theo như các bản sao của tôi, dường như sẽ có một kế hoạch gì đó rất trọng đại liên quan đến Công Chúa mà có thể ảnh hưởng đến nó.
Tôi đoán là nó đang muốn tôi trợ giúp nó trong việc đó.
Mặc dù tôi vẫn chưa biết thông tin cụ thể là như thế nào, nhưng mọi thứ vẫn có thể nằm trong tầm kiểm soát.
Điều tôi ít nhiều gì đang lo lắng chính là có đúng không, có nên không khi tôi nhận yêu cầu này.
Quân số của chúng tôi bây giờ đã vượt qua con số 400, nhưng hầu hết bọn họ vẫn còn đào tạo thêm và cần thêm nhiều trang bị tốt hơn nữa.
Nếu trường hợp rắc rối có xảy ra và tôi phải huy động toàn bộ lực lượng, tôi lo ngại về việc có được hay không việc chúng tôi vượt qua được cơn khủng hoảng đó. Vẫn còn chưa rõ ràng và đó là điều mà tôi đang lo ngại.
Phần thưởng ư, chuyện đó thì không thành vấn đề. Phần thưởng đương nhiên là một khoảng tiền khá hậu rồi. Hoàng gia mà, phải vậy thôi.
Tuy nhiên, phần thưởng lần này sẽ ít hơn so với lần chúng tôi nhận công việc hộ tống, nhưng nó vẫn cao hơn so với giá thị trường cho một yêu cầu tương tự.
Công Chúa là vị khách hàng trả tiền hậu hĩnh nhất của chúng tôi từ trước đến giờ.
Mà điều đó cũng không có gì phải ngạc nhiên cả vì chúng tôi đâu có nhiều khách hàng lắm đâu.
Tôi nghĩ tôi cần phải có thêm thời gian suy nghĩ xem có nên nhận nhiệm vụ này hay là không.
Cuối cùng thì tôi dành nguyên ngày còn lại để đấu thêm vài trận với Minokichi-kun.
Vào buổi tối, vì cả hai chúng tôi đều có thời gian rảnh, Ông cha Elf và tôi quyết định uống một chút rượu của tộc Elf và rượu của Labyrinth (Mê Cung) trong khi ngâm mình trong suối nước nóng.
Mặc dù tôi phải nói rằng chúng tôi đã uống rượu từ lúc chúng tôi trở về, một tuần cũng đã trôi qua rồi.
Vì chúng tôi đều là đối tác của nhau, đâu thể ngăn được việc đó.
Điều đó nói lên rằng, lời hứa dường như đã được thực hiện, nên không có vấn đề gì cả.
Tuy nhiên, tôi lại nghiện với nó khi tôi bảo rằng rượu của tộc Elf là số một.
Thật sự là vậy mà...
Điều đó nói lên rằng, mặc dù tôi không hề uống rượu của Labyrinth (Mê Cung).
Chẳng may là muốn có được rượu đó cũng hơi tốn công vì đâu phải dễ để có được chúng.
Vì lý do đó, tôi phải xin lỗi là rượu của tộc Elf vẫn là tuyệt nhất đối với tôi.
Hừm... Có lẽ là một ý hay để thử thách Mê Cung vào một lúc nào đó để tìm kiếm một loại rượu chất lượng tuyệt hảo hơn thế nữa. Trong khi nghĩ đến việc đó, tôi vui vẻ nâng ly uống rượu cùng với Ông Cha Elf.
Sau một khoảng thời gian trôi qua, Minokichi-kun và Hiệp Sĩ Sắt Rỉ cũng tham gia chung với chúng tôi. Tình huống này trở thành một bữa tiệc rượu dành cho những người đàn ông thứ hạng cao. Vì bữa tiệc rượu cứ thế diễn ra suốt đêm, Ông Cha Elf quyết định ở lại uống tiếp thay vì phải băng qua khu rừng trong đêm tối sau khi đã uống quá nhiều rượu.
/240
|