Khoảnh khắc mà tên cựu thủ lĩnh chết là lúc ánh nắng mặt trời chiếu đến cửa hang.
Rõ ràng là tôi đã hơi khó tánh và làm quá một xíu. (Tra tấn từ tối đến sáng sớm)
Vì sức sống của hắn nhiều hơn những Goblin khác, hắn đâu thể chết một cách dễ dàng. Tôi đã làm vậy, tuy nhiên vẫn chữa trị cho hắn để góp phần cho việc kéo dài thời gian tra tấn.
Khi tôi lấy lại ý thức, tôi nhìn xung quanh tôi, tất cả đều đang rất sợ hãi.
Nở một nụ cười thỏa mãn tôi bảo: "Đã rõ chưa?" Tôi hỏi các Goblin mà tôi thu nhận, tất cả đều gật đầu điên cuồng. Thỏa mãn với câu trả lời đó, tôi giải tán đám đông và ra lệnh cho tất cả ngủ tới trưa. Nếu cho tất cả đi ngủ thì sẽ tốt hơn, xem xét việc chúng buộc phải xem tôi tra tấn tới sáng khiến chúng mệt mỏi, nhưng bởi một điều gì đó mà tôi nghi ngờ rằng sẽ chẳng có ai đi ngủ cả.
Đúng thế, hầu hết tất cả trừ những người đã bị ngất, không đi ngủ như tôi.
Do đó, tôi ra lệnh cho tất cả phải đi ngủ. Tôi cũng nói thêm buổi đào tạo hôm nay được miễn.
Sau khi tạo ra quả bóng nước bằng kỹ năng của tôi để rửa sạch đi những vết máu từ bàn tay và khuôn mặt, tôi nhận ra Tóc đỏ, người đã xem tôi làm việc này nhiều hơn bất cứ ai khác, đang run rẩy mất kiểm soát với đôi mắt vô hồn.
Để làm cô ấy có lại ý thức, tôi tạo thêm vài quả bóng nước và ném vào cổ.
Sau đó tôi bế cô ấy lên và bồng như một đứa trẻ về phòng ngủ của họ. Tôi không quan tâm lắm khi cô ấy bắt đầu run rẩy hơn nữa. Sau khi đặt cô ấy xuống an toàn, tôi trở lại vực rộng rãi ngay cửa hang một lần nữa, và vì con bốn người nữa không thể di chuyển, tôi lặp lại bốn lần như thế.
Sau khi xác nhận lại rằng tất cả Goblin đã đi ngủ, tôi cũng đi ngủ luôn.
Tôi tỉnh dậy vào lúc giữa buổi chiều.
Như một sự thay đổi cho bữa ăn tôi xơi tim và dạ dày của đám Goblin tôi giết, sau đó tôi chôn phần thân xác còn lại của chúng bằng kỹ năng [Điều khiển đất] của tôi.
Khoảng thời gian này các Goblin khác cũng đã thức, và tôi nói là chúng ta sẽ bỏ buổi đào tạo hôm nay, tôi và ba Goblin nữa đi săn.
Tôi để các Goblin già, cùng với năm đứa Goblin thân cận tay sai của tôi, bảo vệ các cô gái. Trước đó tôi hỏi: "Đã rõ chuyện gì sẽ xảy ra nếu họ bị tấn công chưa, rõ chưa?", chúng gật đầu mạnh và tôi quyết định các cô gái đã an toàn nhất với chúng.
Vâng, giờ các cô gái đang ở khu vực ngăn cách với tường tơ của tôi, và với thanh đoản kiếm của Tóc đỏ, ít nhất, họ có thể chống trả được một lúc nếu có rắc rối.
Ngoài ra, khi chúng tôi chinh phục mỏ khai thác của lũ Orc, chúng tôi tìm thấy mấy cái còi báo động. Tôi đưa cho họ phòng trừ trường hợp khẩn cấp. Nếu họ thổi còi, chúng tôi có thể trở về nhanh hơn và cứu họ.
Với sự chuẩn bị đó, bốn đứa tôi rời đi mà vẫn an tâm. Thứ đầu tiên chúng tôi phát hiện trong cuộc săn là Kỳ Lân 3 Sừng. Trong nháy mắt nó đã bao phủ toàn thân bằng vảy, như là vảy rắn và nó to gấp hai lần một con ngựa bình thường. Nó là một con ngựa khổng lồ khi so với cơ thể chúng tôi, phải ngước nhìn mới thấy được chúng. Chúng là sinh vật phát triển vượt xa trên cả Hobgoblin. Và ở đây có hai con. Chắc chúng là một cặp vợ chồng; có lẽ một con đang mang thai.
Tuy nhiên, chúng tôi không biết chính xác, và để sinh tồn chúng tôi cần thức ăn, do đó chúng tôi thực hiện một cuộc tấn công bất ngờ như thường lệ.
Đợt tấn công đầu tiên theo đúng kế sách, đánh phủ đầu. Gobumi-chan và Gobue-chan bắn mũi tên độc từ cái nỏ của họ. Mũi tên của Gobumi-chan đi thẳng vào một con mắt của con ngựa, trong khi mũi tên còn lại của Gobue-chan bị trượt, nó bật ra khỏi những cái vảy cứng của con ngựa.
"Mấy cái vảy cứng, bền và dai thật! Thậm chí với lực của một mũi tên bắn ra từ nỏ có thể dễ dàng xuyên qua tấm giáp sắt, nhưng cái vảy lại có thể dễ dàng đẩy lùi nó!!" Theo phản xạ, tôi gào lên thành tiếng.
Ngoài ra, tôi còn tẩm độc vào đầu mũi tên, một chất độc mạnh mẽ đến mức tuyệt vời, vậy mà con Kỳ Lân 3 Sừng vẫn chưa chết ngay lập tức, thay vào đó nó kích động, và vùng lên điên dại vì cơn đau dữ dội. Tôi chưa bao giờ thấy sức sống nào mãnh liệt như vậy từ trước đến giờ!
Trong khi chúng tôi còn hoảng loạn, con ngựa không bị bắn trúng, phát hiện ra chúng tôi. Nó chuyển hướng đến vị trí của chúng tôi, chĩa ba cái sừng thẳng vào chúng tôi và dồn nén cơn thịnh nộ vào đó, nó lao tới với nỗ lực đâm chết chúng tôi. Nhưng với đòn kết hợp giữa tơ và sấm sét, tôi cũng phần nào đó ngăn nó lại được, tơ của tôi vẫn còn quá mỏng, nó vẫn xuyên qua chỉ với vài lần vùng vẫy, điếng người, nó khiến tôi lạnh cả sống lưng.
Nhìn bao nhiêu mã lực mà nó có kìa?
Không nghi ngờ gì khi so sánh sức mạnh vật lý của nó là hơn hẳn một Hobgoblin.
Trong khi Gobumi-chan và Gobue-chan tiếp tục bắn tỉa con ngựa đang vùng vẫy ồn ào kia, thì tôi và Gobukichi-kun liều mạng xông vào tấn công nó với cây kích của tôi và cây rìu bùng cháy của Gobukichi. Đợt tấn công đầu tiên dễ dàng bị đẩy lùi tuy nhiên sau nhiều lần lặp đi lặp lại đợt tấn công, chúng tôi đã biết cách làm bông mấy cái vảy ra. Sau đó, cái kết diễn ra nhanh chóng.
Cây kích của tôi và cây [Rìu bán nguyệt] dùng để cạo vảy con ngựa; mỗi nhát chém ghim sâu vào trong thịt tươi và dày, cuối cùng chúng tôi cũng thành công trong việc chặt đầu ra khỏi cơ thể của con ngựa.
Con còn lại cũng đã yếu đi vì độc, và vì chúng tôi cũng đã tìm ra cách giết nó, một cái chết dễ dàng đến với nó.
Đây quả là một công việc nặng nhọc, tuy nhiên không ai trong chúng tôi bị thương nặng cả; đây thực sự là một cuộc săn đáng nhớ. Chúng tôi mang tất cả các nguyên liệu thô về, tuy nhiên vì đây là lần đầu tiên chúng tôi săn được con mồi này, chúng tôi quyết định ăn hết chúng, không chừa cho ai khác.
Vì con mồi quá lớn, tất cả Goblin, trừ Gobukichi-kun ra, đang siêng năng tách thịt ra khỏi vảy. Gobukichi-kun lại một lần nữa đứng canh gác mọi thứ xung quanh. Tôi cần đúng Goblin ở đúng chỗ. (Đúng người đúng chỗ đó) Và do đó tôi ăn sáu cái sừng, hai quả tim, và công bằng chia đều phần thịt còn lại cho mỗi người. Sau đó, tôi cũng thử ăn cái vảy, vì tôi nghĩ tôi sẽ nhận được gì đó khi làm như vậy.
Học kỹ năng [Tăng vảy giáp].
Học kỹ năng [Tiếng ngựa hí].
Học kỹ năng [Phục hồi cấp tốc].
Học kỹ năng [Cường hóa đôi chân].
Học kỹ năng [Tăng cường sức mạnh khi lao tới]. (Improved Charging Power)
Học kỹ năng [Một phát ba lỗ]. (Có giải thích bên dưới)
Sau khi ăn tôi nhận được sáu kỹ năng mới. Điều này cho thấy Kỳ Lân 3 Sừng thực sự rất mạnh. Vì thông thường như một Hobgoblin, tôi phải ăn bốn con mồi mới được một kỹ năng.
Ngoài ra, đây là lần đầu tiên sau khi hồi sinh tôi nhận được một kỹ năng tấn công vật lý, một điều thật lớn lao. Tôi nghĩ kỹ năng [Một phát ba lỗ] là đâm ba lần một lúc, nhưng khi tôi thử thi triển kỹ năng bằng cách đọc thần chú "Alibaba một phát ba lỗ ra" với cây Estoc vào cái cây, kết quả là có ba lỗ được tạo ra trên cây. Vâng, nhưng tôi thật sự chỉ đâm cây Estoc một lần, vậy mà vẫn tạo ra ba lỗ. Thêm vào đó, chúng còn nằm trên một đường thẳng từ trên xuống dưới. Sau khi dành khá nhiều thời gian sống ở thế giới này, sự thật là tôi vẫn không hiểu cách thức nó hoạt động ra sao nên tôi cũng không còn ngạc nhiên nữa. Tuy nhiên, tôi cũng tự hỏi nếu kiểu tấn công từ trên xuống dưới này có xuyên giáp không, hay vẫn chịu sự cản trở của phòng thủ vật lý. Tôi cố nghĩ về nó. Tuy nhiên câu hỏi này vẫn phải đợi thời gian trả lời.
Sau đó chúng tôi lượn vài vòng, săn những con quen thuộc, mang chúng về và cuối cùng là đi ngủ. Sau khi chìm vào giấc ngủ, Tóc đỏ lẻn vào giường tôi, và hai đứa "ngủ" chung thôi.
Tôi nói như vậy cho bạn biết rõ, nhưng chúng tôi không làm những gì bậy như bạn nghĩ đâu. Tôi phải khẳng định rằng hơi ấm của con người thật dễ chịu.
Rõ ràng là tôi đã hơi khó tánh và làm quá một xíu. (Tra tấn từ tối đến sáng sớm)
Vì sức sống của hắn nhiều hơn những Goblin khác, hắn đâu thể chết một cách dễ dàng. Tôi đã làm vậy, tuy nhiên vẫn chữa trị cho hắn để góp phần cho việc kéo dài thời gian tra tấn.
Khi tôi lấy lại ý thức, tôi nhìn xung quanh tôi, tất cả đều đang rất sợ hãi.
Nở một nụ cười thỏa mãn tôi bảo: "Đã rõ chưa?" Tôi hỏi các Goblin mà tôi thu nhận, tất cả đều gật đầu điên cuồng. Thỏa mãn với câu trả lời đó, tôi giải tán đám đông và ra lệnh cho tất cả ngủ tới trưa. Nếu cho tất cả đi ngủ thì sẽ tốt hơn, xem xét việc chúng buộc phải xem tôi tra tấn tới sáng khiến chúng mệt mỏi, nhưng bởi một điều gì đó mà tôi nghi ngờ rằng sẽ chẳng có ai đi ngủ cả.
Đúng thế, hầu hết tất cả trừ những người đã bị ngất, không đi ngủ như tôi.
Do đó, tôi ra lệnh cho tất cả phải đi ngủ. Tôi cũng nói thêm buổi đào tạo hôm nay được miễn.
Sau khi tạo ra quả bóng nước bằng kỹ năng của tôi để rửa sạch đi những vết máu từ bàn tay và khuôn mặt, tôi nhận ra Tóc đỏ, người đã xem tôi làm việc này nhiều hơn bất cứ ai khác, đang run rẩy mất kiểm soát với đôi mắt vô hồn.
Để làm cô ấy có lại ý thức, tôi tạo thêm vài quả bóng nước và ném vào cổ.
Sau đó tôi bế cô ấy lên và bồng như một đứa trẻ về phòng ngủ của họ. Tôi không quan tâm lắm khi cô ấy bắt đầu run rẩy hơn nữa. Sau khi đặt cô ấy xuống an toàn, tôi trở lại vực rộng rãi ngay cửa hang một lần nữa, và vì con bốn người nữa không thể di chuyển, tôi lặp lại bốn lần như thế.
Sau khi xác nhận lại rằng tất cả Goblin đã đi ngủ, tôi cũng đi ngủ luôn.
Tôi tỉnh dậy vào lúc giữa buổi chiều.
Như một sự thay đổi cho bữa ăn tôi xơi tim và dạ dày của đám Goblin tôi giết, sau đó tôi chôn phần thân xác còn lại của chúng bằng kỹ năng [Điều khiển đất] của tôi.
Khoảng thời gian này các Goblin khác cũng đã thức, và tôi nói là chúng ta sẽ bỏ buổi đào tạo hôm nay, tôi và ba Goblin nữa đi săn.
Tôi để các Goblin già, cùng với năm đứa Goblin thân cận tay sai của tôi, bảo vệ các cô gái. Trước đó tôi hỏi: "Đã rõ chuyện gì sẽ xảy ra nếu họ bị tấn công chưa, rõ chưa?", chúng gật đầu mạnh và tôi quyết định các cô gái đã an toàn nhất với chúng.
Vâng, giờ các cô gái đang ở khu vực ngăn cách với tường tơ của tôi, và với thanh đoản kiếm của Tóc đỏ, ít nhất, họ có thể chống trả được một lúc nếu có rắc rối.
Ngoài ra, khi chúng tôi chinh phục mỏ khai thác của lũ Orc, chúng tôi tìm thấy mấy cái còi báo động. Tôi đưa cho họ phòng trừ trường hợp khẩn cấp. Nếu họ thổi còi, chúng tôi có thể trở về nhanh hơn và cứu họ.
Với sự chuẩn bị đó, bốn đứa tôi rời đi mà vẫn an tâm. Thứ đầu tiên chúng tôi phát hiện trong cuộc săn là Kỳ Lân 3 Sừng. Trong nháy mắt nó đã bao phủ toàn thân bằng vảy, như là vảy rắn và nó to gấp hai lần một con ngựa bình thường. Nó là một con ngựa khổng lồ khi so với cơ thể chúng tôi, phải ngước nhìn mới thấy được chúng. Chúng là sinh vật phát triển vượt xa trên cả Hobgoblin. Và ở đây có hai con. Chắc chúng là một cặp vợ chồng; có lẽ một con đang mang thai.
Tuy nhiên, chúng tôi không biết chính xác, và để sinh tồn chúng tôi cần thức ăn, do đó chúng tôi thực hiện một cuộc tấn công bất ngờ như thường lệ.
Đợt tấn công đầu tiên theo đúng kế sách, đánh phủ đầu. Gobumi-chan và Gobue-chan bắn mũi tên độc từ cái nỏ của họ. Mũi tên của Gobumi-chan đi thẳng vào một con mắt của con ngựa, trong khi mũi tên còn lại của Gobue-chan bị trượt, nó bật ra khỏi những cái vảy cứng của con ngựa.
"Mấy cái vảy cứng, bền và dai thật! Thậm chí với lực của một mũi tên bắn ra từ nỏ có thể dễ dàng xuyên qua tấm giáp sắt, nhưng cái vảy lại có thể dễ dàng đẩy lùi nó!!" Theo phản xạ, tôi gào lên thành tiếng.
Ngoài ra, tôi còn tẩm độc vào đầu mũi tên, một chất độc mạnh mẽ đến mức tuyệt vời, vậy mà con Kỳ Lân 3 Sừng vẫn chưa chết ngay lập tức, thay vào đó nó kích động, và vùng lên điên dại vì cơn đau dữ dội. Tôi chưa bao giờ thấy sức sống nào mãnh liệt như vậy từ trước đến giờ!
Trong khi chúng tôi còn hoảng loạn, con ngựa không bị bắn trúng, phát hiện ra chúng tôi. Nó chuyển hướng đến vị trí của chúng tôi, chĩa ba cái sừng thẳng vào chúng tôi và dồn nén cơn thịnh nộ vào đó, nó lao tới với nỗ lực đâm chết chúng tôi. Nhưng với đòn kết hợp giữa tơ và sấm sét, tôi cũng phần nào đó ngăn nó lại được, tơ của tôi vẫn còn quá mỏng, nó vẫn xuyên qua chỉ với vài lần vùng vẫy, điếng người, nó khiến tôi lạnh cả sống lưng.
Nhìn bao nhiêu mã lực mà nó có kìa?
Không nghi ngờ gì khi so sánh sức mạnh vật lý của nó là hơn hẳn một Hobgoblin.
Trong khi Gobumi-chan và Gobue-chan tiếp tục bắn tỉa con ngựa đang vùng vẫy ồn ào kia, thì tôi và Gobukichi-kun liều mạng xông vào tấn công nó với cây kích của tôi và cây rìu bùng cháy của Gobukichi. Đợt tấn công đầu tiên dễ dàng bị đẩy lùi tuy nhiên sau nhiều lần lặp đi lặp lại đợt tấn công, chúng tôi đã biết cách làm bông mấy cái vảy ra. Sau đó, cái kết diễn ra nhanh chóng.
Cây kích của tôi và cây [Rìu bán nguyệt] dùng để cạo vảy con ngựa; mỗi nhát chém ghim sâu vào trong thịt tươi và dày, cuối cùng chúng tôi cũng thành công trong việc chặt đầu ra khỏi cơ thể của con ngựa.
Con còn lại cũng đã yếu đi vì độc, và vì chúng tôi cũng đã tìm ra cách giết nó, một cái chết dễ dàng đến với nó.
Đây quả là một công việc nặng nhọc, tuy nhiên không ai trong chúng tôi bị thương nặng cả; đây thực sự là một cuộc săn đáng nhớ. Chúng tôi mang tất cả các nguyên liệu thô về, tuy nhiên vì đây là lần đầu tiên chúng tôi săn được con mồi này, chúng tôi quyết định ăn hết chúng, không chừa cho ai khác.
Vì con mồi quá lớn, tất cả Goblin, trừ Gobukichi-kun ra, đang siêng năng tách thịt ra khỏi vảy. Gobukichi-kun lại một lần nữa đứng canh gác mọi thứ xung quanh. Tôi cần đúng Goblin ở đúng chỗ. (Đúng người đúng chỗ đó) Và do đó tôi ăn sáu cái sừng, hai quả tim, và công bằng chia đều phần thịt còn lại cho mỗi người. Sau đó, tôi cũng thử ăn cái vảy, vì tôi nghĩ tôi sẽ nhận được gì đó khi làm như vậy.
Học kỹ năng [Tăng vảy giáp].
Học kỹ năng [Tiếng ngựa hí].
Học kỹ năng [Phục hồi cấp tốc].
Học kỹ năng [Cường hóa đôi chân].
Học kỹ năng [Tăng cường sức mạnh khi lao tới]. (Improved Charging Power)
Học kỹ năng [Một phát ba lỗ]. (Có giải thích bên dưới)
Sau khi ăn tôi nhận được sáu kỹ năng mới. Điều này cho thấy Kỳ Lân 3 Sừng thực sự rất mạnh. Vì thông thường như một Hobgoblin, tôi phải ăn bốn con mồi mới được một kỹ năng.
Ngoài ra, đây là lần đầu tiên sau khi hồi sinh tôi nhận được một kỹ năng tấn công vật lý, một điều thật lớn lao. Tôi nghĩ kỹ năng [Một phát ba lỗ] là đâm ba lần một lúc, nhưng khi tôi thử thi triển kỹ năng bằng cách đọc thần chú "Alibaba một phát ba lỗ ra" với cây Estoc vào cái cây, kết quả là có ba lỗ được tạo ra trên cây. Vâng, nhưng tôi thật sự chỉ đâm cây Estoc một lần, vậy mà vẫn tạo ra ba lỗ. Thêm vào đó, chúng còn nằm trên một đường thẳng từ trên xuống dưới. Sau khi dành khá nhiều thời gian sống ở thế giới này, sự thật là tôi vẫn không hiểu cách thức nó hoạt động ra sao nên tôi cũng không còn ngạc nhiên nữa. Tuy nhiên, tôi cũng tự hỏi nếu kiểu tấn công từ trên xuống dưới này có xuyên giáp không, hay vẫn chịu sự cản trở của phòng thủ vật lý. Tôi cố nghĩ về nó. Tuy nhiên câu hỏi này vẫn phải đợi thời gian trả lời.
Sau đó chúng tôi lượn vài vòng, săn những con quen thuộc, mang chúng về và cuối cùng là đi ngủ. Sau khi chìm vào giấc ngủ, Tóc đỏ lẻn vào giường tôi, và hai đứa "ngủ" chung thôi.
Tôi nói như vậy cho bạn biết rõ, nhưng chúng tôi không làm những gì bậy như bạn nghĩ đâu. Tôi phải khẳng định rằng hơi ấm của con người thật dễ chịu.
/240
|