Trong số năm đứa Goblin cấp dưới của tôi, có ba đứa tiến hóa thành Hobgoblin.
Tôi tặng chúng một món quà chúc mừng.
Vì chúng mới tiến hóa thành Hobgoblin mới đây thôi, nên tôi bảo chúng tập làm quen với cơ thể mới đi.
Tôi bị đuổi ra buổi đào tạo sáng sớm, vì đứa tập chung với tôi đang hấp hối.
Woa, thật nguy hiểm, chỉ một xíu nữa thôi. Ngay cả khi tôi giữ sức mạnh của mình xuống mức tối thiểu nhất, thì chỉ một cú đấm nhẹ cũng đủ khiến một Goblin về với nấm mồ của nó. Hơn thế nữa, dường như có sẽ chết nếu không được chữa trị ngay tức khắc.
Gobukichi-kun, vũ trang đến tận răng, cũng chẳng tốt hơn là bao. Giáp của nó không ngăn được lực đẩy khiến nó kêu răng rắc. Ngay cả cái khiên tháp của nó làm từ sắt đen cũng lún sâu một vết lõm hình bàn tay.
Vì thế tôi không tham gia đấu tập nữa.
Tôi sắp xếp một phiên đấu khác, những trận 1vs1, nơi mà người chiến thắng sẽ ra lệnh, xem như hình phạt, cho kẻ thua cuộc.
Vào buổi chiều, tôi tiếp tục chế tác áo giáp mà tôi bắt đầu hôm qua.
Tôi thấy Gobukichi-kun, đứa đang chuẩn bị đi săn với một vẻ mặt vô cùng căng thẳng. Tôi nghĩ sẽ rất nguy hiểm cho nó nếu đi săn một mình và do đó bắt cặp với nó. Lúc sáng này, mấy đứa Goblin cấp dưới trở thành cặp với những cá thể Hobgoblin, và đảm nhận nhiều vai trò hỗ trợ hơn.
Gobumi-chan và Hobusato-san là hai người nữ có cách chiến đấu tương tự nhau, và họ bắt đầu hợp tác với nhau do đó họ dẫn thêm bốn Goblin cấp dưới và ra ngoài đi săn.
Hobusei-san thì vẫn đang ngồi kế tôi trong khi tôi đang chế tác áo giáp. Tôi bảo cô ấy rằng là trả lại sách cho tôi ngay khi cô đọc xong nhưng cô ấy bỏ qua nó. Gobue-chan thì lại tiếp tục đào những viên Hồn Thạch, ngay khi cô ấy tìm ra một chỗ có rất nhiều Hồn Thạch, cô ấy trở nên năng động và tốc độ khai thác tăng lên.
Tóc đỏ bắt đầu luyện tập với cây kiếm gỗ cùng với những Goblin bị bỏ lại phía sau. Mức độ nghiêm túc trong luyện tập của cô ấy đánh thức tinh thần ganh đua của những Goblin khác vì chúng không muốn thua cuộc, điều này giúp kéo những Goblin già hơn gần hơn với Goblin từ thế hệ của chúng tôi. Thực sự cô ấy là một chiến binh kiên cường.
Trong khi nghỉ giải lao giữa lúc chế tác áo giáp của tôi, tôi quyết định ghé thăm các cô gái. Đầu tiên tôi đi đến chỗ của cô Thợ rèn-san để kiểm thử mấy con dao cô ấy tạo ra từ Hồn Thạch, tôi thấy vui với sự ấn tượng của những khả năng mà chúng có. Tôi còn dạy hai chị em làm cách nào để nấu vài món đơn giản. Sau đó tôi cho não hoạt động cùng với cô Giả kim thuật-san cho những ý tưởng về potion mới, cũng lâu rồi nên tôi làm nó từ từ.
Tôi tặng chúng một món quà chúc mừng.
Vì chúng mới tiến hóa thành Hobgoblin mới đây thôi, nên tôi bảo chúng tập làm quen với cơ thể mới đi.
Tôi bị đuổi ra buổi đào tạo sáng sớm, vì đứa tập chung với tôi đang hấp hối.
Woa, thật nguy hiểm, chỉ một xíu nữa thôi. Ngay cả khi tôi giữ sức mạnh của mình xuống mức tối thiểu nhất, thì chỉ một cú đấm nhẹ cũng đủ khiến một Goblin về với nấm mồ của nó. Hơn thế nữa, dường như có sẽ chết nếu không được chữa trị ngay tức khắc.
Gobukichi-kun, vũ trang đến tận răng, cũng chẳng tốt hơn là bao. Giáp của nó không ngăn được lực đẩy khiến nó kêu răng rắc. Ngay cả cái khiên tháp của nó làm từ sắt đen cũng lún sâu một vết lõm hình bàn tay.
Vì thế tôi không tham gia đấu tập nữa.
Tôi sắp xếp một phiên đấu khác, những trận 1vs1, nơi mà người chiến thắng sẽ ra lệnh, xem như hình phạt, cho kẻ thua cuộc.
Vào buổi chiều, tôi tiếp tục chế tác áo giáp mà tôi bắt đầu hôm qua.
Tôi thấy Gobukichi-kun, đứa đang chuẩn bị đi săn với một vẻ mặt vô cùng căng thẳng. Tôi nghĩ sẽ rất nguy hiểm cho nó nếu đi săn một mình và do đó bắt cặp với nó. Lúc sáng này, mấy đứa Goblin cấp dưới trở thành cặp với những cá thể Hobgoblin, và đảm nhận nhiều vai trò hỗ trợ hơn.
Gobumi-chan và Hobusato-san là hai người nữ có cách chiến đấu tương tự nhau, và họ bắt đầu hợp tác với nhau do đó họ dẫn thêm bốn Goblin cấp dưới và ra ngoài đi săn.
Hobusei-san thì vẫn đang ngồi kế tôi trong khi tôi đang chế tác áo giáp. Tôi bảo cô ấy rằng là trả lại sách cho tôi ngay khi cô đọc xong nhưng cô ấy bỏ qua nó. Gobue-chan thì lại tiếp tục đào những viên Hồn Thạch, ngay khi cô ấy tìm ra một chỗ có rất nhiều Hồn Thạch, cô ấy trở nên năng động và tốc độ khai thác tăng lên.
Tóc đỏ bắt đầu luyện tập với cây kiếm gỗ cùng với những Goblin bị bỏ lại phía sau. Mức độ nghiêm túc trong luyện tập của cô ấy đánh thức tinh thần ganh đua của những Goblin khác vì chúng không muốn thua cuộc, điều này giúp kéo những Goblin già hơn gần hơn với Goblin từ thế hệ của chúng tôi. Thực sự cô ấy là một chiến binh kiên cường.
Trong khi nghỉ giải lao giữa lúc chế tác áo giáp của tôi, tôi quyết định ghé thăm các cô gái. Đầu tiên tôi đi đến chỗ của cô Thợ rèn-san để kiểm thử mấy con dao cô ấy tạo ra từ Hồn Thạch, tôi thấy vui với sự ấn tượng của những khả năng mà chúng có. Tôi còn dạy hai chị em làm cách nào để nấu vài món đơn giản. Sau đó tôi cho não hoạt động cùng với cô Giả kim thuật-san cho những ý tưởng về potion mới, cũng lâu rồi nên tôi làm nó từ từ.
/240
|