Chương 151: Không biết tốt xấu
Trong một đêm, nhà vệ sinh bị xả nước nhiều lần. Cuối cùng bầu trời sáng rực, Dương Hiên đã luyện khí đạt đến tầng mười cao nhất. Cho dù sức khỏe có tốt đến đâu, dạ dày vẫn luôn nhúc nhích, cũng cảm thấy hơi mất nước.
Nhớ đến tối qua cử người đi kiểm tra Dương Hiên cả đêm. Mặc dù đằng sau không có xảy ra việc bất thường nào khác, nhưng lại nghe nói Dương Hiên cả đêm chạy mười mấy lần vào nhà vệ sinh. Vương Binh nghe thôi cũng thấy mệt, lại nhìn thấy sắc mặt Dương Hiên phờ phạc, đồng cảm liếc nhìn, cũng hơi lo lắng: “Dương Hiên, sức khỏe của cậu vẫn tốt chứ? Hôm nay vốn dĩ còn muốn để cậu làm quen với nhóm anh em. Nhưng nhìn dáng vẻ cậu thế này dường như có hơi yếu.”
Sắc mặt của Dương Hiên là do Dương Hiên dùng linh khí ép ra. Nếu không, người bình thường bị tiêu chảy gần mười mấy lần đều sắp chết đến nơi. Nhưng bản thân anh vẫn không sao, khó tránh khiến người kinh ngạc.
Theo người bình thường mà nói, giày vò cả đêm như vậy, đã sớm không còn thể lực, tê liệt nằm trêи giường.
Dương Hiên nên từ chối, nhưng để đẩy nhanh tiến độ của nhiệm vụ, sớm ngày quay về ôm cô vợ xinh đẹp của mình. Thế là anh xua tay, ra hiệu mình vẫn ổn.
“Đoán chừng là không thích nghi với khí hậu và nước uống. Sáng nay tôi đã uống thuốc bây giờ đỡ hơn rồi, không ảnh hưởng đến việc gặp mặt với nhóm anh em.”
Vương Binh suy nghĩ đi đến bang hội tham quan một chút, đại ca chào hỏi, làm quen với những người trong bang. Dựa vào thực lực cao thâm và thân phận võ giả của Dương Hiên, vấn đề sức khỏe này chắc sẽ không thành vấn đề. Liền gật đầu, đôi mắt xoay chuyển nhìn về Thái Mỹ Lâm bên cạnh Dương Hiên, trong giọng điệu đầy ghét bỏ.
“Trong bang Đậu Phụ có rất ít phụ nữ. Chút nữa cậu đừng dẫn theo bạn gái nhỏ của cậu. Nếu không, trong bang sói nhiều thịt ít, ai đó thích cô vợ nhỏ của cậu thì sẽ thêm một đống chuyện.”
Dương Hiên đồng ý với quan điểm này.
Thái Mỹ Lâm chỉ có thể trong lòng oán hận lườm mắt, vụng trộm trừng mắt nhìn Vương Binh đã đi xa.
Dương Hiên đi theo Vương Binh ngồi xe suốt quãng đường, chuyển hướng mấy lần rồi đến trước một biệt thự hoành tráng. Chỉ thấy trêи cổng biệt thự treo ba chữ lớn rắn rỏi ‘Bang Đậu Phụ’, nhất thời khiến cho tên bang hội có chút khôi hài tức khắc trở nên hống hách hơn nhiều.
“Chào anh Binh.”
Chỉ cần Vương Binh đi qua, tất cả những tên đàn ông cao lớn đều khom lưng cúi đầu chào hỏi.
Lần đầu tiên Dương Hiên được lĩnh hội cảm giác của bang hội. Đồng thời, đôi mắt sáng lên, trong lòng cũng sinh ra một luồng hào khí, một ý tưởng thấp thoáng cũng lóe lên trong đầu.
Nếu không, sau này mình cũng thành lập một bang chơi, chỉ mở rộng trêи ngành thương mại, tựa như chỉ với thực lực đấu võ thì chưa đủ
Dương Hiên suy nghĩ một lúc, nhưng bị tiếng la hét của Vương Binh cắt ngay mạch suy nghĩ, ý tưởng thành lập bang hội cũng chỉ có thể tạm thời gác lại trong lòng.
“Mọi người trước tiên hãy dừng việc trêи tay, tôi đến giới thiệu một người cho mọi người.”
Theo lệnh của Vương Binh, những người bận rộn trong bang Đậu Phụ lập tức dừng mọi việc trong tay, tấp nập đứng ngay ngắn trước mắt Vương Binh, chờ phát biểu tiếp theo của Vương Binh.
Vương Binh thuận tay chỉ về Dương Hiên, sau đó tiếp tục nói to: “Đây là anh em tôi mới chiêu mộ được, Dương Hiên. Từ nay về sau, cậu ấy là người đứng thứ hai sau tôi, hi vọng mọi người sẽ hòa thuận, cùng làm bang Đậu Phụ trở nên lớn mạnh, sớm ngày trở thành bang phái hạng nhất ở cảng Y Vân.”
“Sớm ngày trở thành bang phái hạng nhất ở cảng Y Vân!”
“Sớm ngày trở thành bang phái hạng nhất ở cảng Y Vân!”
……
Các thành viên trong bang Đậu Phụ hét lên cùng một khẩu hiệu.
Nhưng cũng có mấy người trong lòng không phục, nhìn nhau vài lần, nhân lúc khẩu hiệu thanh thế to lớn kết thúc, liền đứng ra.
“Anh Binh, vốn dĩ trong bang Đậu Phụ anh nói gì thì chính là cái đó, nhưng thằng nhóc này còn nhỏ tuổi, nhìn có vẻ chỉ khoảng hai mươi, thân hình gầy gò, không có chút thịt, có thể có bản lĩnh gì mà đứng phía dưới anh, cậu ta có thể gia nhập vào bang Đậu Phụ, nhưng làm người đứng thứ hai thì tôi không phục.”
Một số người khác nhìn thấy có người phản đối, cũng đồng thời bước về phía trước.
“Đúng, anh Binh, trong bang có nhiều thành viên từng trải hơn cậu ta nhiều. Nhiều năm qua cũng không chọn người đứng thứ hai. Người này vừa đến thì trực tiếp nhận lấy thành quả phấn đấu của rất nhiều người. Chúng tôi làm sao có thể chịu phục.”
Những người này đều có thực lực không tệ, ở bang phái đều có thế lực nhỏ của riêng mình, trong tay cũng có nhiều anh em. Trong bang Đậu Phụ, bọn họ đã lăn lộn hơn mười năm, chức vị cao nhất cũng chỉ là đường chủ.
Bây giờ Dương Hiên không có đóng góp gì, vừa đến đã lấy mất vị trí thứ hai. Lợi ích của những người này đã bị động đến, sao có thể không nói lời oán hận.
Ngô Đại Lực cũng muốn đứng ra phản đối, nhưng ngồi trêи xe lăn, cuộn băng quấn quanh tay chân nhắc nhở bản thân không nên đánh giá thấp sức mạnh của Dương Hiên. Nếu không, Vương Binh sẽ không coi trọng Dương Hiên đến vậy, trực tiếp dẫn anh đến làm quen với anh em trong bang.
Vương Binh nhìn mấy người ra mặt, sớm dự đoán sẽ xảy ra chuyện thế này, nheo mắt nói: “Quy tắc cũ của giang hồ, người có nắm đấm cứng hơn mới có quyền phát biểu. Các người đã không chịu phục Dương Hiên, vậy các người đến thách đấu với Dương Hiên, chỉ cần các người đánh bại Dương Hiên, người đó sẽ là người đứng thứ hai của bang Đậu Phụ.”
Khóe miệng Dương Hiên co giật, thực sự đi đến đâu cũng không quên bị người khác coi thường. May là bản thân anh không phải là người bình thường. Nếu không, một trận giày dò tối qua đoán rằng, bây giờ bước về phía trước sẽ bị người khác quật ngã.
Dương Hiên quan sát mấy người phẫn nộ trừng mắt nhìn anh, nghĩ rằng từng người đến thì quá mất thời gian, trực tiếp nói: “Các người cùng lên đi, sớm kết thúc để tôi trở về nghỉ ngơi, không ngủ cả đêm đã hơi buồn ngủ.”
Vương Binh nhớ lại đêm qua bụng của Dương Hiên không ngừng bị tiêu chảy, nghĩ như vậy nên gật đầu.
Những người khác lại không nghĩ thế. Vốn dĩ bọn họ muốn giữ thể diện cho Vương Binh, miễn cưỡng chấp nhận Dương Hiên là người đứng thứ hai. Nhưng trong lòng nghĩ như nào thì cũng chỉ mình biết.
Kết quả bây giờ người này nói gì? Bảo tất cả đám đường chủ cùng nhau lên? Đây là quá đề cao bản thân? Hay là quái gở chế giễu khinh bỉ bọn họ?
Trêи dưới người trong bang Đậu Phụ cùng chung kẻ địch, đặc biệt là mấy người đường chủ bị Dương Hiên cao ngạo chỉ rõ cùng nhau lên, vẻ mặt đều đỏ bừng.
Hơn nữa, Vương Binh còn không biết tình hình gật đầu. Đây là trực tiếp nói rằng mấy người họ còn không bằng một mình Dương Hiên sao?
Trong lòng mấy người ấm ức, ánh mắt hung tợn nhìn chằm chằm Dương Hiên: “Oắt con, xem dáng vẻ cậu mới khoảng hai mươi, ăn nói khoác lác không biết ngượng. Cậu là người trưởng thành, không còn là ở độ tuổi nói lời ngây thơ.”
Cũng chính là nói, Dương Hiên phải chịu trách nhiệm cho lời nói của mình.
Dương Hiên lạnh lùng nói: “Đàn ông một lời đã định, các người cùng lên đi.”
“Cậu…… không biết tốt xấu.”
Mấy vị đường chủ tức giận, cơ mặt bởi vì giận dữ mà đang run rẩy, thở hổn hển.
Một người trong số họ, đôi mắt lạnh lùng, nhìn Dương Hiên: “Cậu đã vội vã tìm chết, vậy đừng trách bọn này nhiều người bắt nạt ít, mọi người cùng nhau lên.”
Dương Hiên ngáp buồn ngủ, gật đầu, thúc giục: “Đừng nói nhảm, nhanh ra tay đi.”
Dương Hiên vốn do sinh lý buồn ngủ mà ngáp, nhưng bị những người sau hiểu lầm là dáng vẻ thiếu kiên nhẫn kiêu ngạo, trong nháy mắt cả sảnh bang Đậu Phụ đều sục sôi.
“Ồ, người này quá kiêu ngạo rồi! Các đường chủ hung bạo chỉnh đốn cậu ta! Đánh cho cha mẹ cậu ta nhìn không ra, xem cậu ta còn dám kiêu căng như vậy không.”
“Đánh cho cậu ta kêu cha gọi mẹ, về nhà tìm mẹ uống sữa.”
————————
/414
|