Chương 178: Bạn đại học
Dương Hiên hôm nay đến, là có hai cái mục đích, một là để xem người đẹp Hải Đô – Ninh Khuynh Thành, hai là để xem người phụ nữ này có bị nghi ngờ trong vụ Bạch gia bị giết hại hay không.
Trọng trách trêи người, nhưng người phụ nữ này lại cứ quấy rầy.
Lần này, anh thậm chí còn chắc như đinh đóng cột nói: “Không có thời gian để náo loạn cùng cô, nếu còn cản trở nữa thì đừng trách tôi không khách khí.”
Chu U Du cũng thật đen đủi, trước giờ chưa bị một người đàn ông nào cự tuyệt, vậy mà hôm nay cùng một lúc bị từ chối hai lần. Người bình thường cũng có đôi ba phần giận dữ, chứ đừng nói là tiểu thư sống trong nhung lụa của Chu gia.
“Anh là thứ đồ gì chứ, tôi thật muốn xem, anh có thể không khách khí với tôi như thế nào, nói cho anh biết, bên cạnh tôi là vệ sĩ trong giới võ thuật, nếu anh nói năng vô lễ, tôi sẽ khiến anh không bước ra nổi cánh cửa khách sạn Hải Xương này!”
Dương Hiên nghe nói như thế, dừng chân, quay đầu lại, không chút để ý nói với Chu U Du “Cô có thể thử xem.”
Mạc Văn Thanh cách đó không xa, nghe câu nói cuối cùng của Chu U Du, biết rằng người đàn ông trước mặt đang chọc giận Chu đại tiểu thư, nên vội vàng đi qua.
“Chu tiểu thư, cần anh giúp gì cho em không?”
Mạc gia bây giờ muốn phân chia những điều tốt đẹp ở Hải Đô, dựa vào Chu gia, là sự lựa chọn tốt nhất, nếu kết hôn với Chu U Du, đến lúc đó có sự giúp đỡ của Chu gia, hắn ở Mạc gia, nói không chừng có thể thay thế địa vị của anh trai trở thành người thừa kế tiếp theo của Mạc gia.
Do đó, thấy Chu U Du gặp khó khăn, Mạc Văn Thanh trở thành bộ dạng một con chó sẵn sàng theo chủ.
Chu U Du bây giờ buồn bực, vốn dĩ, Mạc Văn Thanh chính loại người đáng ghét, bây giờ trước mặt người đàn ông này, càng khiến người ta căm phẫn hắn hơn.
Dù sao, hai bên liên kết, chi bằng để cho hai người đàn ông tự cắn nhau.
Chu U Du nhanh chóng quyết định, chỉ vào Dương Hiên nói: “Anh ta chọc tức tôi, giúp tôi giáo huấn anh ta một chút đi!”
“Được rồi, được rồi.” Mạc Văn Thanh gật đầu vâng dạ, sau đó sắc mặt thay đổi, chỉ vào Dương Hiên, giọng điệu ra lệnh: “Tên nhãi ranh kia, lăn qua đây rồi xin lỗi U Du nhanh lên!”
Dương Hiên trầm mặc lắc đầu, nhìn kĩ Chu U Du và Mạc Văn Thanh một lúc, tốt ý cảnh cáo một câu, “Tôi không muốn dây dưa, các ngươi cũng đừng gây rắc rối nữa, bằng không thì tự gánh lấy hậu quả!”
Mạc Văn Thanh nghe thấy vậy, trong lòng vui vẻ.
Việc này như thảm được trải sẵn cho hắn, Chu U Du vẫn luôn không thích hắn lắm, điều này Mạc Văn Thanh biết rõ. Bây giờ có cơ hội được khoe mẽ, sao hắn ta có thể để bỏ qua được chứ?
Mạc Văn Thanh cười khẩy trong khóe miệng, cử chỉ cực kỳ khinh thường: “Mạc gia chúng tao với Chu gia, ở Hải Đô này, có ai có thể đè ép chứ? Mày lại dám nói những lời này? Tao phải cho cả nhà mày chết hết! Nếu bây giờ mày quỳ xuống xin lỗi, tao có thể cho mày một con đường sống!”
Những lời này của Mạc Văn Thanh, thực sự đưa cả Chu gia và Mạc gia vào cùng một thuyền.
Chu U Du nghe những gì hắn ta nói, há hốc miệng, nói tiếp: “Anh có biết Chu gia bọn tôi có bao nhiêu cao thủ không? Muốn cái mạng nhỏ của anh, chỉ cần trong gang tấc thôi!”
Dương Hiên mỉm cười hờ hững: “Chu gia lấy sòng bạc khởi nghiệp, sau đó dấn thân vào ngành công nghiệp. Mặc dù đã được tẩy trắng rất nhiều, nhưng các ngươi, hẳn là vẫn có một phần đen tối trong sản nghiệp nhỉ, Chu lão thái gia tuy rằng năng lực xuất chúng, nhưng sinh ra hậu thế thực sự không tốt lắm, bằng không, cũng sẽ không bị Bạch gia vượt mặt… “
“Về phần cao thủ của Chu gia các người, có năm người đạt tới cảnh giới Tiên Thiên, nhưng mà, bọn họ bây giờ chắc hẳn là đang canh giữ bên cạnh Chu lão thái gia, một tấc cũng không rời, cùng vì, đề phòng rơi vào kết cục giống như Bạch gia, tôi nói đúng không?”
Đây là thông tin trong tư liệu mà Hình Minh gửi cho anh, hôm nay lúc Dương Hiên đến đây, đại khái đã biết một chút.
Lúc này, tự tin nói, không khỏi làm cho Chu U Du vô cùng khϊế͙p͙ sợ.
Số người trong giới võ thuật của Chu gia chưa bao giờ được tiết lộ. Làm sao anh biết được?
“Biết thế còn không mau quỳ xuống mà xin lỗi!” Mạc Văn Thanh nói.
Dương Hiên mỉm cười, bước đi thật nhanh, dưới sự chú ý của vô số người trong buổi lễ, bốp bốp bốp ba cái tát, tát vào mặt Mạc Văn Thanh, rồi quay sang nhìn Chu U Du, “Đây là kết quả mà cô muốn, phải không?”
Mục đích ban đầu của Chu U Du là để Dương Hiên xua đuổi Mạc Văn Thanh, mặc dù quá trình này hơi khó khăn, nhưng kết quả này so với những gì Chu U Du muốn, cũng không khác mấy .
Nhưng cho dù như vậy, hành vi của Dương Hiên, cũng đã làm Chu gia mất mặt một phen.
“Anh không bị bệnh chứ?” Chu U Du thấy người này có vẻ hiền lành, nhưng đột nhiên ra tay, cô không khỏi lui hai bước, “Anh có biết địa vị của Mạc gia ở Hải Đô là gì không, mặc dù không bằng Chu gia, nhưng cũng nằm trong số những gia tộc đầu…. “
Dương Hiên nhún vai hờ hững.
“Những lời này cô nói, đều không quan trọng, quan trọng là, làm trì hoãn thời gian của tôi, tôi nói rồi, tự gánh lấy hậu quả.”
Những lời của Dương Hiên không mang một chút cảm xúc gì.
Chu U Du trong lòng kinh ngạc, có cảm giác rằng nếu cô tiếp tục cản trở, không chừng người đàn ông trước mặt cũng sẽ đánh cô.
Dương Hiên thản nhiên thu hồi ánh mắt, tiến vào bên trong, không ai dám ngăn lại.
Mạc Văn Thanh hơn nữa ngày mới phản ứng lại, đôi mắt đầy sự hung ác, nhìn về hướng Dương Hiên rời đi, thù này không báo, tao thề không phải là con người!
Chu U Du lúc này đã im lặng, không hiểu sao lại cảm thấy hơi hồi hộp, cảm giác đó thật kỳ lạ, năm người chú đạt tới cảnh giới Tiên Thiên kia cũng chưa từng đối xử như vậy với cô.
Bữa tiệc tối nay, ăn uống linh đình.
Ninh Khuynh Thành đang ngồi ở vị trí hàng đầu, nói về một chiếc áo khoác trắng, lông mày hơi nhăn lại, như thể có một nỗi lo lắng không thể giải quyết được.
Dương Hiên bước vào bên trong, liếc mắt một cái liền nhìn thấy cô gái này.
Ninh Khuynh Thành có dáng người vô cùng hoàn hảo, ngay cả khi mặc quần áo rộng thùng thình thì cũng không thể che đi ba vòng cơ thể, đầy kiêu hãnh. Đôi môi màu đỏ tươi, khóe miệng nhếch lên một cách tự nhiên, mí mắt dài nhỏ, trời sinh khuôn mặt quyễn rũ, tương xứng với khí chất sầu bi đó, làm cho vô số chàng trai không khỏi muốn thương yêu.
Người phụ nữ này xứng đáng với danh hiệu người đẹp hàng đầu của Hải Đô.
Dương Hiên khẽ cảm thán, cũng không tiếp tục nhìn, anh đảo mắt tứ phía, nhưng lại không phát hiện có võ giả nào ở đây.
Sau khi vào, có người thấy Dương Hiên lạ mặt, hỏi: “Vị này là ai trong gia tộc nào nhỉ, trong có vẻ là mặt quá?”
Dương Hiên: “Tôi là bạn của Bạch Hạo Nhiên…”
Thân phận này của anh đã được Hình Minh sắp xếp, đầu tiên, anh sẽ danh chính ngôn thuận tiếp quản sản nghiệp của Bạch gia trong tương lai, hai là, điều tra vụ án của Bạch gia, thân phận này cũng phù hợp để phối hợp với cảnh sát.
Tuy nhiên, những người ở đây ngày hôm nay đều thèm muốn sản nghiệp của Bạch gia, vừa dứt lời, không khí trở nên trầm mặc.
Một số người quan sát đánh giá Dương Hiên, một số người đứng đối diện với Dương Hiên mà không chút ngại ngùng.
Mọi người nhấm nháp trà một cách vô thức, một lúc sau, có người hỏi: “Haha, hóa ra là bạn của Bạch thiếu gia. May mắn thay, người anh em ở nơi nào? Gia tộc nào? Chúng ta đều là bạn của Bạch thiếu gia, cũng tự nhiên như cậu, nói không chừng ngày nào đó phải đến nhà thăm hỏi một chút.”
Đây là đang cố tình tìm hiểu sâu về Dương Hiên, những người còn lại đều tò mò.
Dương Hiên bình thản cười, nói: “Không phải là nhà quý tộc gì, tôi chỉ là một người bình thường, bạn cùng lớp đại học của Bạch thiếu gia…”
“Ồ, thì ra là thế.” Người đàn ông đó gật đầu mỉm cười và thầm khinh bỉ.
Những người còn lại cũng không khác lắm, nghe Dương Hiên không có xuất thân dòng dõi, trong lõng cũng cảm thấy nhẹ nhõm hơn, ít đi một người tranh giành cũng tốt.
————————
/414
|