Chương 324: Tiết lộ một nửa
Nhưng điều mà cô không biết đó là Dương Hiên vẫn chưa hoàn toàn ngủ, anh vẫn đang ở trong trạng thái nửa tỉnh nửa mê, và anh cũng biết chuyện cô gái đi ra ngoài vào nhà vệ sinh.
Lúc này, cô gái khẽ kêu lên một tiếng. Dương Hiên xốc lại tinh thần, vội vàng đi tới cửa nhà vệ sinh, lúc đẩy cửa phòng ra anh liền nhìn thấy váy của cô gái đã cởi đến mắt cá chân, phần thân dưới hoàn toàn lộ ra ngoài.
Dương Hiên lập tức quay đầu đi, vội vàng nói: “Xin lỗi, tôi không phải cố ý, cô cứ tiếp tục đi.”
Sau khi đóng cửa lại, anh tiếp tục quay lại ghế sofa và giả vờ ngủ.
Ngay sau đó, cô gái từ từ bước ra khỏi nhà vệ sinh và cảm thấy hơi buồn cười khi nhìn thấy bộ dạng giả vờ như vậy của Dương Hiên. Nhưng cô không nói gì, tiếp tục trở về phòng mình bắt đầu nghỉ ngơi.
Ngày hôm sau, khi trời vừa sáng, cô gái thức dậy sau giấc ngủ. Hai mắt cô thâm quầng, vẻ mặt đầy mệt mỏi, toàn bộ cơ thể như mang theo một hơi thở vẫn còn mơ màng.
Sau khi đánh răng rửa mặt xong, cô vào phòng bếp làm hai phần bữa sáng và đặt một phần trước mặt Dương Hiên.
Dương Hiên lúc này mới mở mắt ra, cười nói: “Cô dậy sớm thật đó, không phải cô định đi làm vào giờ này chứ?”
Cô gái lắc đầu: “Làm sao có thể, bây giờ mới sáu giờ, chín giờ tôi mới đi làm.”
“Vậy sao cô không ngủ thêm lúc nữa?” Dương Hiên từ từ ngồi dậy nói.
“Không ngủ được nữa, ăn chút gì rồi đi dạo một chút lấy sức đi làm.” Cô gái không hề tỏ ra ngượng ngùng, như thể chuyện hôm qua chưa từng xảy ra.
Dương Hiên khá ngượng ngùng, anh ngập ngừng một lúc rồi nói: “Tôi xin lỗi vì chuyện đã xảy ra đêm qua. Tôi nghe thấy tiếng kêu của cô nên mới qua đó, không phải tôi cố ý qua đó đâu.”
Cô gái mặt đỏ bừng, xua tay: “Không sao, tôi không để ý đâu.”
Khi hai người ăn sáng, họ không nói một lời nào, họ đều mang một tâm trạng khá ngượng ngùng.
Khi cô gái chuẩn bị ra ngoài, cô nói với Dương Hiên: “Tốt hơn hết anh nên ở nhà, nếu không họ sẽ dễ dàng phát hiện ra anh.”
Dương Hiên hiểu vấn đề này, nhưng anh buộc phải ra ngoài, thời gian tranh đấu giữa Madel và Huge sẽ không còn lâu nữa, anh phải nắm bắt thời điểm này, để Walter có thể phát triển tốt hơn.
“Cô có thể cất giữ giúp tôi cái hòm kia được không?”
Cô gái ngẩn ra một chút rồi gật đầu: “Không vấn đề. Anh định đi ra ngoài làm gì?”
Dương Hiên cười cười: “Mấy tên vệ sĩ đó không biết tôi. Chỉ cần không lấy cái hòm lớn này ra, bọn họ sẽ không biết tôi là người bọn họ cần tìm, vậy nên giờ tôi đi ra ngoài sẽ an toàn.”
Cô gái gật đầu khi nghe thấy những lời này.
“Ý của tôi là sẽ đi ra ngoài cùng với cô, buổi tối mới trở về. Như thế vừa để cô không gặp phải nguy hiểm, mà cũng có thể lừa được những kẻ đó, cô thấy sao?” Dương Hiên đưa ra suy nghĩ của mình.
“Không vấn đề, dù sao hôm qua tôi cũng đã nói rồi. Chúng ta đi xuống cùng nhau trông sẽ thật hơn một chút.” Cô gái lấy đồ của mình đi theo Dương Hiên ra khỏi nhà.
Lúc mới tới thang máy, Dương Hiên đã đưa cánh tay ra liếc cô một cái.
“Anh muốn làm gì vậy?” Cô gái chưa từng có bạn trai, cô hoàn toàn không hiểu cử chỉ này có ý nghĩa gì.
“Nắm lấy tay tôi, nếu không, bọn họ làm sao tin rằng tôi là bạn trai của cô?” Dương Hiên không muốn nhân cơ hội lợi dụng cô, mà là vì để diễn trông thật hơn.
Cô gái suy nghĩ một lúc, trừng mắt với anh một cái, rồi nắm lấy cánh tay anh bước vào thang máy.
Khi ra khỏi cửa thang máy, Dương Hiên nhìn rõ xung quanh có hai người đang canh chừng mình, khi nhìn thấy hai người họ, chúng đã liếc mắt để ý lâu hơn.
“Hai người ở đằng kia có phải là mấy người hôm qua đến phòng cô không?” Dương Hiên không nhìn bọn chúng, sợ khơi dậy sự nghi ngờ của chúng.
Cô gái cũng không nhìn, cô gật đầu thể hiện sự đồng ý.
Sau khi thoát khỏi sự theo dõi của họ, hai người liền tách ra, Dương Hiên đến biệt thự của Walter, còn cô gái đi làm ở công ty cạnh đó.
Vừa tới cửa biệt thự, một vài vệ sĩ liền dẫn anh đến trước mặt Walter.
Walter rất vui khi thấy Dương Hiên, việc khiến cho hai kẻ thù của mình chết cùng lúc trong một đêm cho thấy thực lực của Dương Hiên không hề đơn giản.
“Người anh em, tôi không nhìn lầm anh. Anh là một cao thủ, chúng ta có thể nhân lúc anh cả và anh hai tôi đấu đá nhau kịch liệt, chơi xỏ họ một phen, ra tay chặt đứt một vài cánh tay đắc lực của bọn họ. Đến lúc đó, bọn họ sẽ không có sức mạnh để cạnh tranh với tôi nữa.” Walter vừa nói vừa mơ tưởng về giấc mơ có thể trở thành gia chủ của mình.
Dương Hiên không từ chối, khẽ gật đầu nói: “Việc này tôi có thể làm cho anh, nhưng tôi vẫn cần một khoản kinh phí nhất định. Không biết anh đã chuẩn bị sẵn số tiền này chưa.”
Walter hơi ngẩn ra một chút, nghiến răng nghiến lợi nói: “Anh cần bao nhiêu tiền?”
“Điều đó phụ thuộc vào độ khó của nhiệm vụ mà anh giao cho tôi. Nếu anh muốn giết anh cả hay anh hai của anh, dù anh có cho tôi bao nhiêu tiền, tôi cũng không thể làm được. Tôi biết sức mình, tôi không thể làm được điều này. Nhưng tôi đối phó với những cánh tay đắc lực của họ thì tôi vẫn có cái năng lực này.” Dương Hiên nói xong, híp mắt cười nói.
“Quân sư Bando của anh cả tôi, còn cả đệ nhất cao thủ Purin bên cạnh anh hai tôi nữa.” Walter suy nghĩ một chút rồi nói ra hai cái tên.
Dương Hiên ngẫm nghĩ một chút, rồi nói: “Mỗi người năm mươi triệu.”
Walter nghe đến giá cả liền sững sờ, vừa định mở miệng quát mắng, nhưng chợt nghĩ đến sức mạnh của Dương Hiên liền nín nhịn: “Năm mươi triệu là quá nhiều, tôi không thể nào chi ra được”.
“Năm mươi triệu không hề nhiều một chút nào cả. Anh nên biết tầm quan trọng của hai người này đối với anh cả và anh hai của anh, đương nhiên họ phải phái rất nhiều cao thủ để bảo vệ. Trong trường hợp này, độ khó của việc ám sát của tôi sẽ tăng lên rất nhiều, và yếu tố rủi ro đương nhiên cũng sẽ có.” Dương Hiên cho biết khó khăn của mình, ý nói giá mình đưa ra không phải là rất cao.
Câu này khiến Walter không nói được lời nào, những gì Dương Hiên nói đều là sự thật.
“Nhưng tôi thật sự không thể chi mỗi người năm mươi triệu được. Anh xem thế này được không, hai người năm mươi triệu, tôi lập tức đưa tiền cho anh.” Walter không muốn cho Dương Hiên cái giá cao như vậy.
Dương Hiên lắc đầu: “Ít hơn một xu cũng không được. Tôi đã rất nhân từ rồi. Nếu như là các sát thủ khác, ít nhất một người cũng phải một trăm triệu, tôi đã giảm giá năm mươi phần trăm cho anh rồi, nếu như anh vẫn không đồng ý thì vụ buôn bán này thôi vậy.”
Walter thấy Dương Hiên là một nhân vật rất ‘cứng’, sau khi đắn đo một hồi, hắn nghiến răng nghiến lợi nói: “Được, tôi đồng ý, nhưng anh phải hoàn thành chuyện này trong vòng ba ngày.”
Dương Hiên gật đầu, tỏ ý không thành vấn đề.
Sau đó anh lấy thông tin của hai người này và rời thẳng khỏi đây. Bây giờ anh cần xác định tiến độ của ông lão và Mị Nương để chuẩn bị cho kế hoạch tiếp theo.
Anh đến địa điểm ba người đã hẹn từ trước và lặng lẽ chờ đợi.
/414
|