Chương 358: Cuộc sống thác loạn về đêm
Dương Hiên nhìn thấy vậy, mỉm cười nói: “Thực ra anh không cần phải quá miễn cưỡng như vậy, loại rượu này vốn dĩ là làm ra chỉ dành cho một số người mà thôi, chứ không phải là cho tất cả mọi người.”
Lưu Khoa gật đầu cười, không nói gì. Hắn sợ nếu như mình nói chuyện thì có lẽ không nhịn được mà nôn rượu ra ngoài mất.
“Người anh em này đúng là người tửu lượng tốt, uống thêm một ly đi, tôi mời anh.” Lưu Khoa rất hào phóng và thẳng thắn, thoạt nhìn thì chính là một người khá là thực tế. Dương Hiên cũng đã tìm hiểu kỹ thông tin của hắn, hiểu đại khái về con người hắn, cho nên mới không bị mê hoặc vào loại cảm giác ảo này.
Sau khi cả hai uống liên tiếp vài ly rượu, có hai người phụ nữ lần lượt ngồi bên cạnh Dương Hiên và Lưu Khoa, toát lên vẻ quyến rũ của bản thân.
“Anh trai, không mời tôi một ly được sao?” Cô gái nhướn mày, đồng thời cố tình nâng bộ ngực căng đét của cô ta lên, cười nói.
Dương Hiên đưa ra một động tác yêu cầu và nói: “Bồi bàn, mọi chi phí hôm nay của người đẹp này đều tính hết vào cho tôi.”
Người đẹp rất vui mừng, cô ta tò mò với thứ đồ uống của Dương Hiên, nói: “Cho tôi một ly như vậy, tôi muốn nếm thử.”
Người đẹp cười: “Anh thích phụ nữ dịu dàng, nhưng tôi rất xin lỗi, tính tôi lại là người mạnh mẽ, cho nên không thể đóng vai một người dịu dàng được.”
“Cho tôi một ly giống của anh này.”
Dương Hiên cũng không tiếp tục khuyên ngăn nữa, anh chỉ mỉm cười rồi uống một ngụm.
Sau khi người đẹp kia uống một hớp rượu, trêи mặt lộ ra vẻ đau khổ, lúc sau lập tức bình tĩnh trở lại, vui vẻ nói: “Tuyệt.”
Câu này khiến Dương Hiên rất kinh ngạc, phụ nữ hiếm khi có thể uống được loại rượu này.
Lưu Khoa cũng tập trung chú ý vào cô ta, không để ý đến Dương Hiên nữa. Sau đó bốn người nói chuyện phiếm với nhau một lát, Dương Hiên quay đầu nhìn Lưu Khoa, mỉm cười nói: “Chúng ta tìm một phòng chơi tiếp đi, ở đây không có gì thú vị cả.”
Câu này phù hợp với suy nghĩ của Lưu Khoa, hắn không chút do dự liền gật đầu: “Lên lầu, trêи đó có một gian phòng đặc biệt, là phòng của tôi.”
Dương Hiên giả bộ kinh ngạc nói: “Vừa nhìn đã biết anh không phải người bình thường, lại còn có cả phòng đặc biệt nữa.”
Lưu Khoa cười, không nói gì, đi trước dẫn đường, đưa Dương Hiên đến một gian phòng sang trọng hào hoa.
“Người anh em, anh đúng là may mắn đấy, căn phòng này ngoài anh ra, chưa từng có người nào khác vào được đây.”
Dương Hiên giả bộ rất vinh hạnh, ôm người đẹp trong tay, cao giọng nói: “Có thể dẫn tôi đến đây, thì xem ra anh đã rất coi trọng tôi rồi, vậy tôi cũng không khách khí nữa.”
Anh quay đầu nhìn thấy gian phòng không có người, sau đó ôm theo người đẹp đi vào.
Lưu Khoa thấy vậy cười lớn tiếng: “Nhìn thấy người đẹp, thật sự quá nóng lòng, cũng không uống thêm được vài ly.”
Nói xong, hắn cũng nhìn người đẹp bên cạnh, ɭϊếʍ môi: “Chúng ta cũng đi thôi, anh ta nóng lòng cũng là có lý thật.”
Sau khi Dương Hiên bước vào phòng, anh lập tức gạt người đẹp sang một bên, lạnh lùng nói: “Tôi không có hứng thú với cô, tôi đưa cô đến đây cũng chỉ là diễn một vở kịch thôi. Chỉ cần cô hợp tác với tôi, tôi sẽ không đối xử tệ bạc với cô.”
Sau đó, anh ném mười nghìn tệ trước mặt cô ta, rồi nói: “Chỉ cần cô phối hợp với tôi diễn kịch, thì số tiền này chính là của cô.”
Người đẹp do dự một hồi, cất tiền vào túi: “Không thành vấn đề, anh nói gì thì chính là như thế.”
Sau khi hai người ngồi xuống một lúc, Dương Hiên mới hỏi: “Cô thường xuyên đến đây không?”
Cô ta gật đầu: “Tôi thường xuyên đến đây, hầu như là mỗi đêm đều đến.”
“Cô có biết người đàn ông vừa vào cùng tôi không? Cô có biết thân phận của hắn không?”
Người đẹp lắc đầu: “Tôi cũng thường thấy hắn, nhưng tôi không biết thân phận của hắn là gì, càng không biết hắn làm nghề gì. Tôi chỉ thấy hắn thường xuyên đưa theo một vài người đẹp khác nhau cùng lên tầng hai, hơn nữa vung tiền cũng vô cùng hào phóng.”
“Các người đến đây là để kiếm tiền sao?” Dương Hiên tò mò hỏi.
Người đẹp lắc đầu, từ trong túi lấy ra một điếu thuốc, hít một hơi thật sâu nói: “Không phải, chúng tôi đến đây chỉ để mua vui. Nam nữ độc thân, luôn có một số nhu cầu về tâm lý và thể xác.”
Dương Hiên gật đầu, anh cũng đã từng nghe nói về chuyện này, liền tò mò hỏi: “Vậy sao cô vẫn lấy số tiền này?”
“Tuy rằng chúng tôi tới đây là để vui vẻ, nhưng cũng không phải là không thiếu tiền. Tôi chỉ là một nhân viên văn phòng bình thường, cũng cần đến tiền. Thấy anh hào phóng đưa tiền như vậy, sao tôi phải khách sáo làm gì.” Người đẹp không hề né tránh, cũng không hề cảm thấy xấu hổ.
“Bình thường cũng có người đưa tiền cho các cô sao?” Dương Hiên tiện miệng hỏi.
“Có rất ít người, họ chỉ mời chúng tôi uống rượu.” Người đẹp tiếp tục đáp lại.
Dương Hiên sau khi nghe xong gật đầu thở dài, cuộc sống về đêm của thế giới này thật phong phú, tuy rằng trước đây anh cũng thường xuyên tới những nơi như vậy, nhưng mỗi lần đến đều là để hoàn thành nhiệm vụ, hoàn toàn không biết đến những chuyện như vậy.
Sau khi thấy thời gian đã khá phù hợp, Dương Hiên đứng lên, lạnh lùng nói: “Tốt nhất là cô nên giả bộ tốt một chút, còn nữa không được nói chuyện ngày hôm nay ra ngoài, nếu không rất có khả năng cô sẽ gặp nguy hiểm đến tính mạng.”
Người đẹp nghe xong, vẻ mặt hơi nghiêm trọng, nhìn thấy ánh mắt của Dương Hiên lập tức gật đầu.
Khi hai người bước ra khỏi phòng, họ phát hiện Lưu Khoa vẫn chưa kết thúc cuộc ân ái, những người cao thủ như bọn họ thì chuyên nghiệp hơn nhiều so với người thường về đời sống tình ɖu͙ƈ.
Bọn họ đợi khoảng mười phút, Lưu Khoa với người đẹp kia mới bước ra khỏi phòng. Người đẹp hai má ửng đỏ, cơ thể bước đi bay bổng như trêи mây.
“Anh cũng lợi hại đấy, đúng là người tài hào kiệt.” Dương Hiên không nhịn được mà khen một câu.
Lưu Khoa xua tay: “Hôm nay cũng không quá tốt, bình thường còn có thể chơi đùa cả một tiếng.”
Dương Hiên nghe thấy vậy, giả vờ hơi kinh ngạc. Còn người phụ nữ bên cạnh anh, mặt cô ta nóng ran lên, như rất muốn trải nghiệm thực lực của Lưu Khoa, dù sao những người có thể kiên trì được một tiếng đồng hồ cũng không phải nhiều.
Người phụ nữ còn lại khi nghe được lời này, hai má lại bắt đầu đỏ ửng thêm lần nữa, cô ta đã trải nghiệm thực lực của Lưu Khoa, cũng vô cùng hài lòng.
“Tiếp theo anh có chuẩn bị tiết mục gì nữa không, bây giờ thời gian cũng còn khá sớm, cuộc sống về đêm kết thúc sớm như vậy cũng quá lãng phí rồi.” Dương Hiên nhìn đồng hồ, rồi nói.
Lưu Khoa gật đầu, hắn là một người rất thích cuộc sống về đêm, nên tuyệt đối không muốn đi ngủ sớm như vậy.
“Chúng ta hãy đến sảnh quầy bar uống rượu tiếp đi, tối nay có một cô gái rất xinh đẹp khiêu vũ, chúng ta có thể đến đó thưởng thức.” Trong đôi mắt híp của Lưu Khoa mang theo vẻ cười cợt và tràn ngập ɖu͙ƈ vọng.
Dương Hiên giả bộ rất có hứng thú, sau đó nói: “Có mặc quần áo không?”
/414
|