Rể Quý Trở Về

Chương 56

/414


Chương 56: Thắng lợi

Thủ trưởng tức đến mức đỏ mặt tía tai, Dương Hiên nhìn thẳng, bước ra với phong thái bình tĩnh, nói tiếng anh một cách lưu loát.

“Thưa trọng tài, tôi nghĩ xét nghiệm máu không có vấn đề gì, thì chúng tôi có thể tiếp tục cuộc thi, còn về Hoa Hạ chúng tôi làm sao để nâng cao thực lực, hình như chỉ cần không vi phạm quy tắc thi đấu, thì không ảnh hưởng gì đến cuộc thi chứ?”


Thấy Dương Hiên mở lời, mọi người phía Hoa Hạ mới tàm tạm tìm lại được lý trí, bất thình lình phản ứng lại.

Đúng thế, bọn họ không hề phạm qui, dựa vào cái gì mà phải đưa ra phương pháp luyện tập tuyệt mật của mình chứ.

“Tôi không đồng ý.”

Trọng tài còn chưa nói, người của đội Nato đã cướp lời lớn tiếng phản bác, ánh mắt nhìn Dương Hiên vô cùng căm phẫn.

“Nếu bọn họ dùng phương pháp bí mật, hay kỹ thuật bị cấm để gia tăng thực lực thì sao?”

Lời nói của bên Nato vừa dứt, những người đứng xem xôn xao cả lên.

Những lãnh đạo cấp cao của một quốc gia, gia tộc ở ẩn biết một vài bí quyết về chiêu thức siêu nhiên, là bí mật mà ai cũng hiểu, nhưng vì năng lực của gia tộc ở ẩn này quá đặc biệt đến kỳ diệu, tới mức siêu phàm thoát tục, không màng tới những phức tạp của trần tục, cho nên kể cả các nước muốn mời qua, chỉ cần bọn họ không đồng ý, thì các nước cũng không thể làm gì được những gia tộc ở ẩn này.

Hơn nữa gia tộc ở ẩn tự nhiên sẽ trân trọng những kế thừa của môn phái mình, không thể tiết lộ bí quyết dù chỉ một chút xíu, nên những nước nắm được bí quyết tuyệt diệu này, thực ra vô cùng hiếm.


Kể cả đôi khi có mời được một vài vị kỳ nhân dị sĩ tham lam quyền quý, cũng thường chẳng có tài cán thực sự gì, chỉ là mạnh hơn người phổ thông tầm thường chút ít thôi.

Cho nên, đứng trêи phương diện ý nghĩa nào đó, khả năng về quân sự của mỗi quốc gia, không hề bị ảnh hưởng bởi những tuyệt chiêu kỳ diệu khó giải thích đó, cũng được coi là một sự công bằng khác.

Nếu Hoa Hạ nhận được sự ủng hộ to lớn của một gia tộc ở ẩn nào đó mà trở nên lợi hại như vậy, không chỉ đánh mất sự cân bằng hài hòa hữu nghị bề ngoài của các quốc gia trước đây, mà còn khiến cuộc thi trở nên không còn công bằng nữa.

Cho nên câu nói này của Nato, đã nổi lên một trận sóng to gió lớn.

“Tôi nghĩ để Hoa Hạ công phai phương pháp huấn luyện, cũng vô cùng cần thiết!”

Đội Tây Bộ im lặng một hồi, cũng đứng ra bênh vực đội Nato.


Đại biểu của các đội khác ngơ ngác nhìn nhau, rồi cũng không muốn bỏ lỡ cơ hội chiếm lợi này, ai ai cũng đứng lên bênh vực cho Nato.

“Không sai, nếu Hoa Hạ không dùng đến thuốc cấm phạm quy, nhưng lại dùng những thứ khác như kỹ thuật bị cấm, cũng là không công bằng với đội khác!!”

“Trọng tài, Hoa Hạ như vậy coi như là đã phạm quy, mong ông xem xét quyết định loại Hoa Hạ ra khỏi cuộc thi đấu.”

……

Lúc này vẫn có người nhớ tới cuộc thi, đúng là bó tay!

Trọng tài toát mồ hôi hột, đây là trường hợp khó nhất, phức tạp nhất trong quãng đời làm trọng tài của ông ta.


Đại diện của chín đội mỗi người một câu công kϊƈɦ đội Hoa Hạ.

Phía Hoa Hạ thì đang cúi đầu nhìn xuống, không ai nói gì.

Trước đó bọn họ cũng có người nghi ngờ Dương Hiên liệu có phải là người của gia tộc ở ẩn, chỉ là tôn trọng ý hướng cá nhân của Dương Hiên nên không ai dám hỏi.

Dù sao, chỗ thuốc bí mật, thậm chí là thân pháp võ học vô cùng kỳ lạ của Dương Hiên, đều bộc lộ rõ, Dương Hiên rất có khả năng là hậu duệ đích thực được một gia tộc lớn ở ẩn nào đó ra ngoài để trải nghiệm.

Nếu không chỉ dựa vào những thứ đồ hiến dâng cho quốc gia, bất kỳ thứ nào đều vô cùng có giá trị, ai cũng muốn tranh giành, vì sao cảm thấy như Dương Hiên không hề quan tâm đến những thứ đó.

Thủ Trưởng nhíu mày, im lặng nhìn về phía Dương Hiên đang bị mọi người vây quanh nhưng vẫn bình thản thờ ơ không hề lo sợ.

Dương Hiên nhếch nhẹ lông mày, ánh mắt tỏ vẻ giễu cợt, khóe miệng nhếch lên cười chế nhạo:

“Tất cả các anh ở đây có phải đều thừa nhận, thực lực của các anh không bằng Hoa Hạ chúng tôi?”

Những người vừa nãy còn tranh nhau chỉ vào phía Hoa Hạ để nói, lúc này đều ngớ ra, sắc mặt ai nấy đều tối sầm lại, trong lòng giận dữ.

Còn chưa kịp nói ra tràng lý luận tiếp theo thì bị Dương Hiên ngẫu nhiên nói tiếp, khiến cả bọn tức đến mức đau thắt ruột gan.

“Nếu các anh nhận thua, sau này trêи trường quốc tế hãy gọi Hoa Hạ là đại ca, phương pháp huấn luyện của tôi cũng không phải là không thể cho những kẻ yếu kém chiêm ngưỡng học hỏi.”

Đúng là tức quá đi!!

Mấy người Hoa Hạ này cho mình ở vị trí trêи cao, nói với giọng bố thí, còn miệt thị hạ thấp coi bọn họ như cát bụi, không thể không khiêu khích sự phẫn nộ đến tột cùng của bọn họ.

Mấy người đại diện các đội vừa rồi còn hùng hổ nói nếu người của Hoa Hạ không đưa ra phương pháp tuyệt mật thì thề sẽ không cho qua, giờ đây giận sôi máu, mặt mày tái mét, giống như tấm bảng đổi màu, đủ các sắc màu, không còn ai dám đứng ra phản bác nữa.


Nếu ép buộc có thể đoạt được phương pháp huấn luyện của Hoa Hạ, chính là gián tiếp thừa nhận mình chính là kẻ yếu kém mà Dương Hiên chế nhạo, thừa nhận mình đã thua, thực lực của nước mình không bằng Hoa Hạ, cuối cùng còn ngầm thừa nhận Hoa Hạ bây giờ là đại ca của bọn họ.

Mà cuộc đọ sức giữa các nước với nhau, vốn là để tranh đoạt ngôi vị cao nhất trong trường quốc tế, nếu để bọn họ lấy được phương pháp tuyệt mật, nhưng lại nhường ngôi vị này vào tay người khác, vậy lấy được thì có tác dụng quái gì?

Muốn đoạt được xong rồi trở mặt? Hoặc là chờ thực lực của nước mình tăng lên, sau đó quay lại đánh đổ Hoa Hạ? Chưa cần nói đến lúc đó mất hết danh dự, mà cũng không đợi được đến lúc đó, ai mà biết đến khi anh phát triển thì người khác liệu có càng lợi hại hơn không?

Nhưng nếu lúc này bỏ qua cho Hoa Hạ, sự công kϊƈɦ theo nhóm của bọn họ sẽ chỉ như một trò hề, khiến bọn họ càng bẽ mặt hơn.

Hơn nữa, nếu Hoa Hạ có phương pháp tuyệt diệu này, sau này sẽ càng ngày càng mạnh, nếu chịu thua ở đây bọn họ cũng không cam tâm.

Một câu nói đã khiến bọn họ cứng họng, tức đến mức muốn phun máu, tiến không được mà lùi cũng không xong, chín vị đại biểu của các đội đều muốn lôi Dương Hiên ra nuốt sống.

“Thưa trọng tài, bọn họ có vẻ không có ý kiến gì nữa, có thể tiếp tục thi đấu rồi.”

Dương Hiên chỉ tay vào mấy người đại diện của các nước đang trợn tròn mắt, vẻ mặt như muốn ăn tươi nuốt sống người khác, lại không dám hé miệng nói câu nào, rồi thản nhiên nói như thật.

Trọng tài do dự một lúc, thấy quả thực không còn ai phản bác nữa, liền vẫy cánh tay lên.

“Đội Nato bị đào thải, đội Hoa Hạ trở về vị trí vừa nãy, tiếp tục thi đấu.”

Những vị đại diện của các nước khác đều nghiến răng nghiến lợi, nhưng lại không làm gì được câu nói chặn họng của Dương Hiên, vừa cảm thấy hối hận, vừa nảy lên một ý nghĩa điên rồ trong đầu.

Hừm, ngoài sáng không làm gì được hắn, trong tối lại có đầy chiêu ngầm, đến lúc đó mấy nước hợp tác lại, cùng bắt lấy Dương Hiên, các loại tra tấn cực hình, xem anh còn không giao phương pháp tuyệt mật ra?

Các cuộc thi sau đó không bị ai quấy nhiễu, diễn ra rất thuận lợi.

Chỉ có một điều, các đội khác chỉ cần gặp phải mấy người Trịnh Sinh, bất kể là đấu võ, giăng bẫy, hay là thi kỹ năng khác, đều không trụ nổi vài phút đã bị tan tác.

Những người đại diện khác xem cuộc thi đấu, cảm thấy thua nhưng không cam tâm, lại càng thêm kiên định phải bắt lấy Dương Hiên, cướp lấy phương pháp tuyệt mật.

Cuộc thi kết thúc, Hoa Hạ hiển nhiên giành thắng lợi.

“Cậu thật sự không muốn ở lại sao, kể cả sau này cậu giải quyết xong hết việc quay lại cũng được.”

Thủ trưởng hai tay nắm chặt lấy tay Dương Hiên một cách không nỡ, quả đúng là không hề muốn để Dương Hiên đi, nhưng Dương Hiên đã cống hiến cho đất nước quá nhiều rồi, lần này lại vì Hoa Hạ mà trong cuộc thi đã đắc tội với mấy nước liền, ông ấy không nhẫn tâm, cũng không muốn làm khó Dương Hiên nữa.

Dương Hiên vừa gọi cho Liễu Tiêu Tiêu, chuyện ở Trung Giang vô cùng cấp bách, hơn nữa anh còn có nhiều việc phải làm, có ở lại cũng không làm được gì, nên chỉ biết lắc đầu.

Mấy người Trịnh Sinh cũng không nỡ xa Dương Hiên, nhưng bọn họ cũng biết Dương Hiên chỉ đảm nhận chức vụ sĩ quan huấn luyện tạm thời, được Dương Hiên chỉ dạy một thời gian đã là chuyện vui lớn, nhà Dương Hiên có việc gấp, không thể làm khó anh.

Dương Hiên giơ tay cao vẫy chào từ biệt đám người đang luyến tiếc, quay người bước lên máy bay trực thăng.

Nhìn bầu trời dày đặc sương mù, ánh mắt Dương Hiên trầm lặng.

Trung Giang, tôi đã trở lại!

————————-

 


/414

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status