Chương 1203: Hồi ức đẹp như thế
Editor: Xẩm Xẩm
Mặt Tiếu Nhiễm ở dưới sự che chở của Cố Mạc, chỉ có một chút da bị lột, vài ngày sau liền tốt lên.
Rất nhanh đến cuộc thi.
Mà Cố Mạc còn khẩn trương hơn Tiếu Nhiễm, tự mình xuống bếp nấu cơm cho cô, tự mình lái xe đưa đón cô. Tiếu Nhiễm cười khen ngợi anh là người chồng hoàn hảo.
Sáng thứ sáu, Cố Mạc vẫn dậy sớm xuống bếp làm một bữa sáng phong phú cho cô như cũ, nhìn chằm chằm cô ăn đến no, mới đưa cô đi học: “Nha đầu, hôm nay anh có xã giao, không thể tới đón em.”
Nhìn thấy xin lỗi trong mắt anh, Tiếu Nhiễm cười vỗ mặt anh: “Không sao, anh cứ làm việc đi. Vừa lúc em có thể đi cùng Giai Tuệ ra ngoài thả lỏng một chút.
Cố Mạc hôn lên môi cô, mới cho cô xuống xe.
Rốt cuộc cũng thi xong, Tiếu Nhiễm đi ra ngoài, trên mặt mang theo thần thái tự tin.
“Không tồi chứ?” Ninh Hạo từ phòng thi đối diện đi đến, nhìn thấy tươi cười trên mặt cô, liền quan tâm hỏi han.
“Còn có thể. Chỉ có mấy câu sau không nắm chắc lắm.” Tiếu Nhiễm cười gật đầu.
“Tin cậu.” Ninh hạo cổ vũ cười.
“Mình cũng tin cậu.” Tiếu Nhiễm cười nói: “Toàn bộ đệ nhất chắc lại là của cậu.”
Ninh Hạo chỉ dịu dàng cười.
“Chúng ta đi xem Giai Tuệ thế nào.” Tiếu Nhiễm kéo tay Ninh Hạo, không hề cố kỵ chạy đến phòng thi của Vương Giai Tuệ.
Đây là động tác họ đã làm quen từ nhỏ, có lẽ rất cao hứng, cô đã quên mất nên giữ khoảng cách với anh.
Ninh hạo thật cẩn thận buộc chặt bàn tay, khóe miệng không nhịn được mà giương lên.
Đã từ lâu rồi cô không còn làm những hành động thân thiết thế này với anh nữa.
Điều này khiến anh nhớ tới mới trước đây, khi anh thương tâm khổ sở, cô đã ôm anh vào ngực như thế nào.
Hồi ức tươi đẹp như thế, nhưng hiện thực lại tàn khốc như vậy.
Cô cũng không là của anh.
Vương Giai Tuệ vừa ra khỏi phòng thi liền nhìn thấy Tiếu Nhiễm và Ninh Hạo. Cô kích động chạy về phía hai người bọn họ, theo chân bọn họ gắt gao ôm lấy: “Mình đã làm được, Ninh hạo nói trọng điểm giỏi quá!”
“Là cậu thông minh.” Ninh Hạo cười nói.
Vương Giai Tuệ buông hai người ra, cười nói: “Ngày hôm qua mẹ mình phát ra tiền thưởng. đi, hôm nay mình mời các cậu ăn cơm.”
“Là nên cảm ơn lớp trưởng đi.” Tiếu Nhiễm cười khẽ đùa với Vương Giai TUệ.
“Cũng cảm ơn cậu, vì có người bạn tốt như cậu, hiện giờ mình mới không hề băn khoăn mà hướng về phía trước.” Vương Giai Tuệ ôm cổ Tiếu Nhiễm, tựa vào người cô nói.
Tập đoàn Mạc Y đã có tiêu thụ viên có năng lực hoàn mỹ như vậy, Cố Mạc vẫn trọng dụng mẹ, không thể không nói nguyên nhân rất lớn là bởi vì Tiếu Nhiễm. Hiện giờ mẹ con cô có cuộc sống đảm bảo, cô không cần phiền não vì tiền sinh hoạt hàng tháng, còn có một người đàn ông thương yêu cô. Cô có thể có được toàn bộ đều là vì cô có quan hệ với Tiếu Nhiễm. Sao cô không cảm ơn được?
“Lớp trưởng, cậu có rảnh không?” Tiếu Nhiễm cười hỏi Ninh Hạo.
“Có rảnh, nhưng hôm nay mình mời.” Ninh hạo nhìn Giai Tuệ đang muốn tranh, liền giơ tay lên ngăn cản: “Không được tranh với mình. Cùng thi vào được đại học, cậu lại mời cũng không muộn.”
“Vậy được rồi.” Vương Giai Tuệ không có tranh cãi nữa, cười gật đầu.
Thành tích của cô có thể có tiến bộ lớn như vậy, nguyên nhân rất lớn đều là vì có phụ đạo như Ninh Hạo. Cô hiểu rõ Ninh Hạo không phải vì cô, đơn giản là vì cô là bạn của Tiếu Nhiễm, anh thuận tiện mà thôi. Nhưng là cô vẫn đang cực kỳ cảm kích anh. Không có anh, cô còn đang ở cuối đường.
Tiếu Nhiễm ôm cánh tay của Giai Tuệ, cười nói: “Hai cậu đều mời. Sau này còn có thi vào trường đại học, chúng ta thay phiên làm ông chủ.”
“Uhm.” Vương Giai Tuệ khen ngợi nhìn thoáng qua Tiếu Nhiễm, bị thiện ý của cô mà cảm động.
Tiếu Nhiễm hiểu rõ cô quật cường thế nào, cô không muốn nhận ân huệ của người khác. Thiếu nợ ai phải trả lại đến mấy lần.
/1588
|