Chương 1445: Vô đề
Editor: Nhã Y Đình
Ăn xong bữa sáng, Cố Mạc liền dẫn Tiếu Nhiễm đến một phòng khám tư nhân.
Diện tích phòng khám không lớn lắm nhưng được trang trí rất ấm áp.
Lúc đi vào khiến cho người ta có cảm giác giống như về nhà vậy.
Lúc Tiếu Nhiễm thấy một người đàn ông trẻ tuổi mặc áo blouse trắng ngồi sau bàn làm việc thì giật tay áo Cố Mạc: "Cố Mạc, anh chắc chắn anh chàng này chính là nhà thôi miên nổi tiếng Lý Thịnh sao?"
"Không cần nghi ngờ!" Lý Thịnh chỉnh lại cà vạt, nở nụ cười soái ca với Tiếu Nhiễm, "Tôi đúng là Lý Thịnh!"
"Tôi còn tưởng nhà thôi miên đều phải mặc áo dài, có râu dài nữa!" Tiếu Nhiễm khoa tay múa chân nói.
"Ông già sao?" Lý Thịnh trêu chọc hỏi lại.
"Đúng vậy! Trông anh chẳng giống tí nào!" Tiếu Nhiễm cười nói.
"Đừng bị vẻ ngoài của anh ta lừa gạt. Anh ta lớn hơn anh năm tuổi. Năm ngoái vừa đi căng da mặt xong đó!" Cố Mạc lạnh lùng nói một câu.
"Cố Mạc, cậu thích hại bạn bè như vậy sao? Rõ ràng tôi nhỏ tuổi hơn cậu nha! Cái gì mà căng da mặt chứ? Đừng phá hủy giá trị tôi thế chứ!" Lý Thịnh vươn tay với Tiếu Nhiễm, "Đã lâu không gặp! Tôi tên là Lý Thịnh, năm nay 31 tuổi là bác sĩ tâm lý học!"
"Đã lâu không gặp sao?" Tiếu Nhiễm kinh ngạc nhìn Lý Thịnh.
"Hôm hai người tổ chức hôn lễ tôi cũng đi. Đáng tiếc. . . . ." Lý Thịnh nói được một nữa cũng không tiện nói thêm nữa.
"A. . . . . Ngày đó quá nhiều người, tôi cũng không chú ý tới!" Tiếu Nhiễm nghĩ đến hôn lễ hụt kia cũng có chút thương cảm.
"Cố Mạc, tôi vẫn muốn hỏi cậu bao giờ thì bổ sung lễ cưới đó? Bạn thân là tôi đây vẫn chưa có dịp đưa tiền mừng đó!"
"Nhanh thôi!" Cố Mạc tự tin trả lời.
"Vậy thì anh không có cơ hội rồi!" Tiếu Nhiễm đồng thời mở miệng, "Hai chúng tôi đã ly hôn rồi!"
"Rất nhanh sẽ tái hôn thôi!" Cố Mạc bổ sung.
"Hai người. . . . ." Lý Thịnh kỳ lạ nhìn hai người, "Vợ chồng son cãi nhau à?"
"Sự việc có vẻ phức tạp. Sau này sẽ nói rõ với cậu sau!" Cố Mạc cực kỳ nghiêm túc nói.
"Chẳng lẽ . . . . .việc này có liên quan đến bệnh tình của Tiếu tiểu thư sao?" Lý Thịnh nhạy cảm phát hiện được chút ít.
"Đúng thế!" Cố Mạc kéo ghế để Tiếu Nhiễm ngồi xuống, còn anh ngồi ở ghế dựa bên cạnh.
Lý Thịnh cũng ngồi xuống, hai tay đan vào nhau, nghiêm túc nói: "Nói đi. Tôi đang lắng nghe đây!"
Cố Mạc ôm bả vai Tiếu Nhiễm, bắt đầu thuật loại toàn bộ những việc phát sinh trong năm qua.
Lý Thịnh chăm chú lắng nghe. Lúc Cố Mạc nói xong, anh ấy không khỏi thấp giọng rủa một câu: "S-hit! Thật sự là sự sỉ nhục của giới thôi miên chúng ta rồi!"
"Ứng Mẫn cũng rất đáng thương. Chị ấy có hai nhân cách!" Tiếu Nhiễm nói đỡ cho Ứng Mẫn.
Một cô gái yêu Cố Mạc lại không có được tình yêu của anh bị tâm hồn hủy hoại, cuối cùng tự sát để giải thoát.
Cô không hận Ứng Mẫn mà cảm thấy thương cảm cho cô ấy.
Lý Thịnh nói với Cố Mạc: "Tôi sẽ khám cho bà xã cậu!"
Cố Mạc gật đầu, đứng lên.
"Cố Mạc. . . . ." Tiếu Nhiễm có chút khẩn trương, túm lấy áo của Cố Mạc.
"Yên tâm đi cùng cậu ta nhé. Anh sẽ ở bên ngoài chờ em!" Giọng nói trầm thấp của Cố Mạc trấn an Tiếu Nhiễm.
Tiếu Nhiễm gật đầu. Nghĩ đến việc đối mặt với một nhà thôi miên, cô không khỏi lo lắng.
"Đừng sợ! Tôi không phải là lũ lụt hay thú dữ!" Lý Thịnh cười an ủi Tiếu Nhiễm, "Tôi là anh em tốt của Cố Mạc. Cô cứ nghĩ đi nói chuyện phiếm với tôi đi!"
Tiếu Nhiễm cười: "Tán gẫu chỉ 5 xu thôi!"
"Được!" Lý Thịnh cười mở cửa phòng, đi vào đầu tiên.
Cố Mạc thấy Tiếu Nhiễm đi vào, lo lắng dặn dò, "Thư giãn một chút! Đừng sợ!" Tiếu Nhiễm vẫy tay với Cố Mạc rồi đi vào phòng điều trị.
/1588
|