Nguyên Trách sắc mặt không tốt nhìn vào mỹ nam mỹ nữ trước mặt, đôi mắt gắt gao nhìn chầm chầm Thẩm Quân, thấy cô nhất chân lộ ra chân dài miên mang, cái đùi trắng nõn, trong mắt bốc lên hai ngọn lửa dữ dội. Cô gái kia mấy ngày trước còn triền miên với mình, cái chân dài ấy quấn lấy bên hông hắng phập phồng theo nhịp. Hắn đi công tác, hai đêm nay ở trong mơ còn mơ thấy hồ ly tinh này, mộng tinh hai lần. Sáng sớm thức dậy hắn tức giận muốn chết, đúng là nữ nhân này có độc.
Hừ lạnh một tiếng: Không biết xấu hổ. Thấy nam nhân liền câu dẫn. Trợ lý nào đỏ chỉ đành mắt nhìn mũi, mũi nhìn tim, tỏ ra cái gì cũng chưa nghe chưa thấy, cũng không dám khẳng định là trong lời nói vừa rồi có một đống giấm chua làm ê răng, cũng không dám nghĩ tới là tổng tài đang ghen đâu.
Thẩm Quân nhìn thấy Nguyên Trách từ đầu rồi, nhưng làm bộ như không thấy, cô tập trung tình yêu cuồng nhiệt chuyên tâm cùng thần tượng Thẩm Bạch trao nhau ánh mắt triền miên. Thầm Bạch là ảnh đế, Weibo cũng có hơn năm ngàn vạn theo dõi. Còn Thẩm Quân chỉ là một trong số hàng ngàn fan hâm mộ của hắn mà thôi. Trọng điểm là người ta là nam tử hán nha, không thấy cô xinh đẹp liền ăn đậu hủ cô nha, tính tình hắn rất tốt, ôn nhu, nho nhã, không tự tiện tùy ý.
Hai người cùng họ, Thẩm Quân ban đầu kêu hắn là Thẩm lão sư, bị hắn từ chối không cho, bảo cô kêu là Đại Ca là được. Cùng ảnh đế có quan hệ tốt, tài nguyên sau này không sợ thiếu hụt.
Thẩm Quân hạ quyết tâm ôm đùi vàng trước mặt, vừa ôn nhu, nhưng không quá ân cần thân mật. Đúng lúc, vừa phải. Người thông minh biết cách co giãn khác nhau tùy thời điểm nga.
Steven sau khi thấy Nguyên đại tổng tài xuất hiện, cũng cho mọi người nghỉ ngơi một chút.
Steven cười nói: Nguyên tổng, Thẩm Quân này đúng là báo vật nga, tổng công ty đúng là không lựa sai người.
Người nào đó lạnh lùng: Không đâu...còn kém nhiều lắm.
Steven nghĩ rằng hắn là người nghiêm khắc, nhưng người làm chủ kia có thì yêu cầu cao hơn bình thường là điều đương nhiên. Trong lòng đối với Nguyên Trách càng thêm kính nể, ai ngờ rằng tâm địa ông chủ không trong sáng, thật sự có thành kiến với cô gái kia.
Hồ ly tinh nào đó nhìn Nguyên Trách cười cười, thầm nghĩ, ai da cái bình dấm chua này cũng lớn quá đi, còn bày đặc cái gì.
Thẩm Quân uống nước xong, nói với Bành Bành: Giúp chị một chuyện.....
----------------
Buổi sáng, tổng công ty, mỗi một ngày Thẩm Quân cho người giao đến công ty 99 đóa hoa hồng. Người được tặng là Nguyên Trách. Những nữ nhân bát quái trong công ty không nhịn được thì thầm, có người nói có phú bà nào đó hào phóng muốn nhúng chàm Nguyên đại tổng, có người lại nói là một nữ nhân trẻ tuổi giàu có. Nguyên Trách bị ánh mắt ái muội của những người này nhìn đến không được tự nhiên. Sau khi nhìn thấy đóa hoa 99 cành thì đã hiểu.
Có người khiêu khích hắn. Nữ thư ký trẻ tuổi lo sợ nói: Tổng tài....
Về sau nói bảo vệ cấm không cho đem hoa vào công ty, trực tiếp đem bỏ, không cần đem lên đây.
Nguyên Teách nghiến răng nghiến lợi, hắn mà điều tra được ai làm trò này, chắc chắn sẽ lột da róc xương.
Người chủ mưu nào đó, lại luyện phim, lại ăn hạt dưa, nguyện ý bị lột sạch sành sanh.
Hừ lạnh một tiếng: Không biết xấu hổ. Thấy nam nhân liền câu dẫn. Trợ lý nào đỏ chỉ đành mắt nhìn mũi, mũi nhìn tim, tỏ ra cái gì cũng chưa nghe chưa thấy, cũng không dám khẳng định là trong lời nói vừa rồi có một đống giấm chua làm ê răng, cũng không dám nghĩ tới là tổng tài đang ghen đâu.
Thẩm Quân nhìn thấy Nguyên Trách từ đầu rồi, nhưng làm bộ như không thấy, cô tập trung tình yêu cuồng nhiệt chuyên tâm cùng thần tượng Thẩm Bạch trao nhau ánh mắt triền miên. Thầm Bạch là ảnh đế, Weibo cũng có hơn năm ngàn vạn theo dõi. Còn Thẩm Quân chỉ là một trong số hàng ngàn fan hâm mộ của hắn mà thôi. Trọng điểm là người ta là nam tử hán nha, không thấy cô xinh đẹp liền ăn đậu hủ cô nha, tính tình hắn rất tốt, ôn nhu, nho nhã, không tự tiện tùy ý.
Hai người cùng họ, Thẩm Quân ban đầu kêu hắn là Thẩm lão sư, bị hắn từ chối không cho, bảo cô kêu là Đại Ca là được. Cùng ảnh đế có quan hệ tốt, tài nguyên sau này không sợ thiếu hụt.
Thẩm Quân hạ quyết tâm ôm đùi vàng trước mặt, vừa ôn nhu, nhưng không quá ân cần thân mật. Đúng lúc, vừa phải. Người thông minh biết cách co giãn khác nhau tùy thời điểm nga.
Steven sau khi thấy Nguyên đại tổng tài xuất hiện, cũng cho mọi người nghỉ ngơi một chút.
Steven cười nói: Nguyên tổng, Thẩm Quân này đúng là báo vật nga, tổng công ty đúng là không lựa sai người.
Người nào đó lạnh lùng: Không đâu...còn kém nhiều lắm.
Steven nghĩ rằng hắn là người nghiêm khắc, nhưng người làm chủ kia có thì yêu cầu cao hơn bình thường là điều đương nhiên. Trong lòng đối với Nguyên Trách càng thêm kính nể, ai ngờ rằng tâm địa ông chủ không trong sáng, thật sự có thành kiến với cô gái kia.
Hồ ly tinh nào đó nhìn Nguyên Trách cười cười, thầm nghĩ, ai da cái bình dấm chua này cũng lớn quá đi, còn bày đặc cái gì.
Thẩm Quân uống nước xong, nói với Bành Bành: Giúp chị một chuyện.....
----------------
Buổi sáng, tổng công ty, mỗi một ngày Thẩm Quân cho người giao đến công ty 99 đóa hoa hồng. Người được tặng là Nguyên Trách. Những nữ nhân bát quái trong công ty không nhịn được thì thầm, có người nói có phú bà nào đó hào phóng muốn nhúng chàm Nguyên đại tổng, có người lại nói là một nữ nhân trẻ tuổi giàu có. Nguyên Trách bị ánh mắt ái muội của những người này nhìn đến không được tự nhiên. Sau khi nhìn thấy đóa hoa 99 cành thì đã hiểu.
Có người khiêu khích hắn. Nữ thư ký trẻ tuổi lo sợ nói: Tổng tài....
Về sau nói bảo vệ cấm không cho đem hoa vào công ty, trực tiếp đem bỏ, không cần đem lên đây.
Nguyên Teách nghiến răng nghiến lợi, hắn mà điều tra được ai làm trò này, chắc chắn sẽ lột da róc xương.
Người chủ mưu nào đó, lại luyện phim, lại ăn hạt dưa, nguyện ý bị lột sạch sành sanh.
/176
|