Sau khi thành phố hoàn toàn chìm trong bóng tối, hai người mới luyến tiếc tách ra. Nguyên Trách ôm Thẩm Quân trong ngực, không nhịn được hôn lên môi cô.
Không được....không nỗi nữa rồi....
Thẩm Quân lúc này hoàn toàn bị đánh gục, dựa vào bản năng mà từ chối hắn.
Côn thịt vẫn ở sâu bên trong tiểu huyệt, Nguyên Trách xấu xa đâm thêm một phát vào cô, liền nghe được Thẩm Quân rên rỉ một tiếng. Hắn cười: Ngủ đi.
Chẳng qua cái côn thịt bá đạo kia vẫn ở lì bên trong không chịu ra ngoài. Trên mặt Thẩm Quân còn vương nước mắt, má hồng nhuận, làm cô thoạt nhìn ngon miệng lạ thường. Nguyên Trách đêm nay phá lệ ngủ cùng cô một đêm.
Nguyên Trách biết nhưng hắn không thừa nhận, Hách An Thuần ngày hôm qua kích thích hắn bằng những lời lẽ kia, làm cho hắn điên cuồng muốn chiếm hữu cô gái này. Muốn cho cô biết ngoài hắn ra thì không ai được quyền chạm vào cô nữa. Hắn ban đầu thật sự ghét cô, nhưng bây giờ, không rõ là yêu, hay chỉ là một loại tình cảm mới mẻ, hắn mới được nếm thử lần đầu trong đời.
Nguyên Trách trằn trọc, cả đêm không ngủ được. Bứt rứt khó chịu, hắn lấy ngón tay chọc chọc vào cái đồ vô tâm kia, bây giờ lại ngủ ngon lành.
Hai người ôm mỗi tâm tư riêng, lại không hề hay biết, phóng viên, nhà báo, từ tòa soạn nhỏ đến lớn đã tập trung trước cổng khách sạn.
-------------------------
Sáng sớm, điện thoại không ngừng vang lên, Thẩm Quân buồn bực: Nói!
Đầu dây bên kia, thư ký Tần hơi sửng sốt một chút: À...khụ khụ...Thẩm tiểu thư, nhờ cô chuyển lời cho tôi gặp Nguyên Tổng một chút....
Nguyên Trách đã sớm tỉnh, cũng thấy Tần Mộc gọi điện cho hắn, chỉ là hắn không muốn bắt máy mà thôi.
Chuyện gì?
Nguyên Tổng, phóng viên tập trung bên ngoài rất đông, ngài cùng Thẩm tiểu thư nên tách nhau ra đi riêng.
Nguyên Trách nhíu mày: Ừm.
Hắn biết bên ngoài đang ầm ĩ một đống thứ, giống như biết trước sẽ xảy ra chuyện gì vậy. Cũng không vội, gọi điện cho khách sạn bản họ chuẩn bị bữa sáng.
Mà mỹ nữ nghiện online nào đó đang mở Weibo lên, liền đập vào mắt là tin tức
Thẩm Quân Qua Đêm với ông chủ Truyền Thông GRACE, Nguyên Trách
Cô quả thật không nghĩ lần đầu tiên được lên báo lại là cái tin này. Nghĩ lại lúc nãy Tần Mộc gọi cho cô, chắc là đã sớm biết. Nếu là người khác, không chừng cô nên mập mờ vào tin trên Weibo, nhưng mà hắn lại là Nguyên Trách nha, làm sao lại đồng ý giúp cô được?
Mà không, Nguyên phu nhân ở nhà, chắc cũng sẽ nổi điên, không bỏ qua cho cô.
Thẩm Quân dự cảm được, bản thân đột nhiên trở thành ngọn cỏ nhỏ bé trước một cơn sóng thần, mỗi người một câu chửi rủa, nước miếng cũng đủ dìm chết cô. Còn chưa kể tới Nguyên phu nhân, bà ta mà biết được, chắc sẽ thuê người giết chết cô.
-------------
Trung tâm thành phố Philippines, tại một tòa nhà cao cấp, một phu nhân trang điểm tinh xảo, buông tờ báo trong tay: Đặt vé máy bay, về nhà.
Lời nói nghe có vẻ bình tĩnh, nhưng trong mắt đều là giận dữ không thể bỏ qua.
Không được....không nỗi nữa rồi....
Thẩm Quân lúc này hoàn toàn bị đánh gục, dựa vào bản năng mà từ chối hắn.
Côn thịt vẫn ở sâu bên trong tiểu huyệt, Nguyên Trách xấu xa đâm thêm một phát vào cô, liền nghe được Thẩm Quân rên rỉ một tiếng. Hắn cười: Ngủ đi.
Chẳng qua cái côn thịt bá đạo kia vẫn ở lì bên trong không chịu ra ngoài. Trên mặt Thẩm Quân còn vương nước mắt, má hồng nhuận, làm cô thoạt nhìn ngon miệng lạ thường. Nguyên Trách đêm nay phá lệ ngủ cùng cô một đêm.
Nguyên Trách biết nhưng hắn không thừa nhận, Hách An Thuần ngày hôm qua kích thích hắn bằng những lời lẽ kia, làm cho hắn điên cuồng muốn chiếm hữu cô gái này. Muốn cho cô biết ngoài hắn ra thì không ai được quyền chạm vào cô nữa. Hắn ban đầu thật sự ghét cô, nhưng bây giờ, không rõ là yêu, hay chỉ là một loại tình cảm mới mẻ, hắn mới được nếm thử lần đầu trong đời.
Nguyên Trách trằn trọc, cả đêm không ngủ được. Bứt rứt khó chịu, hắn lấy ngón tay chọc chọc vào cái đồ vô tâm kia, bây giờ lại ngủ ngon lành.
Hai người ôm mỗi tâm tư riêng, lại không hề hay biết, phóng viên, nhà báo, từ tòa soạn nhỏ đến lớn đã tập trung trước cổng khách sạn.
-------------------------
Sáng sớm, điện thoại không ngừng vang lên, Thẩm Quân buồn bực: Nói!
Đầu dây bên kia, thư ký Tần hơi sửng sốt một chút: À...khụ khụ...Thẩm tiểu thư, nhờ cô chuyển lời cho tôi gặp Nguyên Tổng một chút....
Nguyên Trách đã sớm tỉnh, cũng thấy Tần Mộc gọi điện cho hắn, chỉ là hắn không muốn bắt máy mà thôi.
Chuyện gì?
Nguyên Tổng, phóng viên tập trung bên ngoài rất đông, ngài cùng Thẩm tiểu thư nên tách nhau ra đi riêng.
Nguyên Trách nhíu mày: Ừm.
Hắn biết bên ngoài đang ầm ĩ một đống thứ, giống như biết trước sẽ xảy ra chuyện gì vậy. Cũng không vội, gọi điện cho khách sạn bản họ chuẩn bị bữa sáng.
Mà mỹ nữ nghiện online nào đó đang mở Weibo lên, liền đập vào mắt là tin tức
Thẩm Quân Qua Đêm với ông chủ Truyền Thông GRACE, Nguyên Trách
Cô quả thật không nghĩ lần đầu tiên được lên báo lại là cái tin này. Nghĩ lại lúc nãy Tần Mộc gọi cho cô, chắc là đã sớm biết. Nếu là người khác, không chừng cô nên mập mờ vào tin trên Weibo, nhưng mà hắn lại là Nguyên Trách nha, làm sao lại đồng ý giúp cô được?
Mà không, Nguyên phu nhân ở nhà, chắc cũng sẽ nổi điên, không bỏ qua cho cô.
Thẩm Quân dự cảm được, bản thân đột nhiên trở thành ngọn cỏ nhỏ bé trước một cơn sóng thần, mỗi người một câu chửi rủa, nước miếng cũng đủ dìm chết cô. Còn chưa kể tới Nguyên phu nhân, bà ta mà biết được, chắc sẽ thuê người giết chết cô.
-------------
Trung tâm thành phố Philippines, tại một tòa nhà cao cấp, một phu nhân trang điểm tinh xảo, buông tờ báo trong tay: Đặt vé máy bay, về nhà.
Lời nói nghe có vẻ bình tĩnh, nhưng trong mắt đều là giận dữ không thể bỏ qua.
/176
|