Cảnh trong mơ quá là chân thật, Chúc Cẩm Thành sa vào rồi không muốn thanh tỉnh nữa.
Thẩm Quân ngồi kế bên Chúc Cẩm Thành, nhìn thấy rõ âm thanh biểu tình trên gương mặt, mỗi cái nhíu mày mím môi đều nhìn rõ.
Cô rõ ràng cảm nhận được từng cơn khoái cảm của hắn, tiểu huyệt của cô cũng đã tiết ra xuân thủy, thấm ướt ra trải giường của hắn.
Cô ở bên tai nhẹ giọng nói với Chúc Cẩm Thành: Dậy thôi, anh rể.
Lời nói nhẹ nhàng làm Chúc Cẩm Thành bừng tỉnh, hắn nhìn toàn cảnh xung quanh, cách bài trí quen thuộc, hắn không thể tưởng tượng được, cái giấc mơ kia thật sự quá sống động, cơ thể cũng được phát tiết sung sướng.
Hắn đã sớm từ bỏ hy vọng, nhưng mà Thẩm Quân vẫn giúp hắn được. Tuy là bên ngoài không thay đổi nhiều, nhưng hắn hiểu rõ hơn ai khác bản thân mình.
Hôm sau là thứ 7, Thẩm Quân ngủ một giấc tới trưa, định tới phòng bếp tìm đồ ăn, thì thấy Chúc Cẩm Thành bình thường không ở nhà, hôm nay lại không đi làm.
Thẩm Quân xấu hổ: Chào buổi sáng, anh rể.
Chúc Cẩm Thành nhìn cô, nhàn nhạt nói: Chào buổi sáng.
Chúc Cẩm Thành giả vờ trấn định, không thèm quan tâm bộ dạng mê người của cô.
Nhìn thấy Thẩm Quân, Chúc Cẩm Thành cảm nhận được hạ thân hắn nhúc nhích, hắn không thể không thừa nhận, hắn rất để ý Thẩm Quân.
Thẩm Quân không định đi thay quần áo, cứ như vậy mà đi vào bếp, sau đó bưng ra hai cái mâm, chỉ đơn giản là mì trứng gà với một ít thịt giò hun.
Ăn xong bữa sáng, Thẩm Quân cũng không định quấy rầy Chúc Cẩm Thành, cô đi mở thùng thư ra xem, Thẩm Quân nhìn thấy một lá thư gửi cho cô, vừa mở ra đã kích động cười cười, làm cho thanh niên nào đó đang theo dõi cô qua máy bảo vệ không khỏi sửng sốt ngây người.
Thứ hai Thẩm Quân chính thức đi làm. Ở trên bàn làm việc nhìn thấy đơn xin việc của Thẩm Quân, Chúc Cẩm Thành cười giảo hoạt. Trò chơi này giống như là mèo vờn chuột, ai cũng có thể là mèo, cũng vừa có thể là chuột.
Sáng thứ 2,Thẩm Quân tiễn Chúc Cẩm Thành ra cửa, sau đó cũng bắt đầu chuẩn bị đi làm. Cô vừa mua một chiếc xe thể thao màu vàng, vì cô thích xem phim Transformers nha, nên mua hẳn một chiếc giống như vậy.
Chúc Cẩm Thành đương nhiên biết Thẩm Quân chạy phía sau hắn, nhưng cũng không thèm bắt bẻ cô. Lúc hắn đến công ty, trên môi vẫn giữ nụ cười nhạt, làm cho trợ lý Phí Huân thật sự bất ngờ, cùng với tài xế Chu nhìn nhau một lúc, trong mắt đều là nghi ngờ hoa mắt.
Thẩm Quân lúc này ở bãi đậu xe, nhìn tòa nhà Chúc Thị trước mặt, cô vẫn là nên đến sớm, ngày đầu tiên đi làm nếu đến trễ, Chúc Cẩm Thành sẽ cảm thấy cô là người tùy tiện yếu kém.
Thẩm Quân ngồi kế bên Chúc Cẩm Thành, nhìn thấy rõ âm thanh biểu tình trên gương mặt, mỗi cái nhíu mày mím môi đều nhìn rõ.
Cô rõ ràng cảm nhận được từng cơn khoái cảm của hắn, tiểu huyệt của cô cũng đã tiết ra xuân thủy, thấm ướt ra trải giường của hắn.
Cô ở bên tai nhẹ giọng nói với Chúc Cẩm Thành: Dậy thôi, anh rể.
Lời nói nhẹ nhàng làm Chúc Cẩm Thành bừng tỉnh, hắn nhìn toàn cảnh xung quanh, cách bài trí quen thuộc, hắn không thể tưởng tượng được, cái giấc mơ kia thật sự quá sống động, cơ thể cũng được phát tiết sung sướng.
Hắn đã sớm từ bỏ hy vọng, nhưng mà Thẩm Quân vẫn giúp hắn được. Tuy là bên ngoài không thay đổi nhiều, nhưng hắn hiểu rõ hơn ai khác bản thân mình.
Hôm sau là thứ 7, Thẩm Quân ngủ một giấc tới trưa, định tới phòng bếp tìm đồ ăn, thì thấy Chúc Cẩm Thành bình thường không ở nhà, hôm nay lại không đi làm.
Thẩm Quân xấu hổ: Chào buổi sáng, anh rể.
Chúc Cẩm Thành nhìn cô, nhàn nhạt nói: Chào buổi sáng.
Chúc Cẩm Thành giả vờ trấn định, không thèm quan tâm bộ dạng mê người của cô.
Nhìn thấy Thẩm Quân, Chúc Cẩm Thành cảm nhận được hạ thân hắn nhúc nhích, hắn không thể không thừa nhận, hắn rất để ý Thẩm Quân.
Thẩm Quân không định đi thay quần áo, cứ như vậy mà đi vào bếp, sau đó bưng ra hai cái mâm, chỉ đơn giản là mì trứng gà với một ít thịt giò hun.
Ăn xong bữa sáng, Thẩm Quân cũng không định quấy rầy Chúc Cẩm Thành, cô đi mở thùng thư ra xem, Thẩm Quân nhìn thấy một lá thư gửi cho cô, vừa mở ra đã kích động cười cười, làm cho thanh niên nào đó đang theo dõi cô qua máy bảo vệ không khỏi sửng sốt ngây người.
Thứ hai Thẩm Quân chính thức đi làm. Ở trên bàn làm việc nhìn thấy đơn xin việc của Thẩm Quân, Chúc Cẩm Thành cười giảo hoạt. Trò chơi này giống như là mèo vờn chuột, ai cũng có thể là mèo, cũng vừa có thể là chuột.
Sáng thứ 2,Thẩm Quân tiễn Chúc Cẩm Thành ra cửa, sau đó cũng bắt đầu chuẩn bị đi làm. Cô vừa mua một chiếc xe thể thao màu vàng, vì cô thích xem phim Transformers nha, nên mua hẳn một chiếc giống như vậy.
Chúc Cẩm Thành đương nhiên biết Thẩm Quân chạy phía sau hắn, nhưng cũng không thèm bắt bẻ cô. Lúc hắn đến công ty, trên môi vẫn giữ nụ cười nhạt, làm cho trợ lý Phí Huân thật sự bất ngờ, cùng với tài xế Chu nhìn nhau một lúc, trong mắt đều là nghi ngờ hoa mắt.
Thẩm Quân lúc này ở bãi đậu xe, nhìn tòa nhà Chúc Thị trước mặt, cô vẫn là nên đến sớm, ngày đầu tiên đi làm nếu đến trễ, Chúc Cẩm Thành sẽ cảm thấy cô là người tùy tiện yếu kém.
/176
|