Vào hè, ve kêu rình rang khắp lối.
Gần trưa, mặt trời lên cao. Trong một tiểu khu kiểu tây sang trong, một chiếc xe màu đen Land Rover tiến vào bên trong. Thẩm Hạm xuống xe tươi cười nói: Ba mẹ, con về rồi.
Thực mau, vợ chồng Thẩm Thị liền ra tới cửa. Nhưng lại nhìn thấy Thẩm Hạm đang ôm tay một nam nhân, lại không phải Chúc Cẩm Thành. Tâm tình hai người liền trùng xuống.
Đây là ai...Còn không mau buông tay. Nếu để cho Cẩm Thành thấy, liền không xong. Thẩm Công Minh lạnh lùng sắc bén tức giận nói.
Thẩm Quân suy nghĩ đột biến, Ba, đây là bạn trai con, Triệu Lương Tuấn. Con muốn giải trừ hôn ước với Chúc Cẩm Thành. Con phải cưới anh ấy.
Hồ nháo! Con nghĩ đây là đi chơi sao? Muốn hủy là hủy? Nếu không muốn lúc trước sao con không cự tuyệt, con làm ta tức chết rồi.
Thẩm Công Minh đỡ cái bàn, rống lên một hồi, một tay đỡ cái trán, gương mặt chữ điền thật giận dữ.
Ba, ba không thể vì công ty mà từ bỏ hạnh phúc tương lai của con. Chuyện của con, con tự quyết định. Thẩm Hạm lớn tiếng nói.
-----------
Thẩm Quân vừa mới phát hiện ra bí mật trong phòng làm việc của Chúc Cẩm Thành, đang định xem rõ ràng hơn, thì nhận được điện thoại của ba mẹ. Kêu cô lập tức trở về nhà.
Nghe giọng nói của ba không giấu được giận dữ, cô không dám trì hoãn liền trở về nhà, cũng quên mất chưa báo cho nam nhân nào đó đã chạy đi.
Chúc Thị.
Văn phòng tổng giám đốc.
Chúc Cẩm Thành nhìn thấy một màu này, sắc mặt biến thành màu đen.
Trên màn hình, là hình ảnh Thẩm Quân rời khỏi nhà.
Nhận được điện thoại xong liền bỏ đi. Rốt cuộc là xảy ra chuyện gì? Sao cô không gọi cho hắn? Xem hắn như đã chết sao?
Mới vừa bị bắt cóc không bao lâu, liền tùy tiện ra khỏi cửa, lá gan thật là to lớn.
Chúc Cẩm Thành cũng chưa phát hiện, chính mình đối Thẩm Quân không thể khống chế dục vọng.Cả ngày lẫn đêm, nhất cử nhất động của cô đều bị hắn quan sát. Bao gồm cả chuyện cô đi vào thư phòng.
Chỉ là, Chúc Cẩm Thành quá xem nhẹ chuyện hắn vẫn còn là vị hôn phu của Thẩm Hạm. Bọn họ trước mắt còn không có một thân phận rõ ràng. Nói cách khác, hắn và Thẩm Quân đang yêu đương vụng trộm.
Phí Huân lúc này ôm một đống văn kiện gõ cửa tiến vào, thấy Chúc Cẩm Thành không vui thì xanh mặt, chỉ nói chuyện quan trọng: Lão đại, truyện trong ngục đã xử lí xong, còn tên bắt cóc Thẩm tiểu thư cũng đã giải quyết.
Được rồi. Chúc Cẩm Thành vuốt ve màn hình di động, hắn do dự không biết có nên gọi cho Thẩm Quân không.
Lúc này, chuông điện thoại vang lên là ba của Thẩm Quân, Thẩm Công Minh gọi, muốn hắn tới nhà một chút.
Được, tất cả mọi người đều ở đó sao? Hắn cường điệu nói vài từ thăm dò.
Thẩm Công Minh tuy là cáo già, nhưng cũng không hiểu ý Chúc Cẩm Thành hỏi vấn đề này làm gì. Liền nói đúng sự thật: Phải phải, con có rảnh thì qua đây một chút.
Bác trai đã lên tiếng, con đâu thể không qua. Chúc Cẩm Thành tươi cười đáp lời.
Lúc Thẩm Công Minh cúp điện thoại, bản thân còn tưởng gọi sai số.
Thẩm Quân về đến nhà, Thẩm Gia từ trên xuống dưới quà tặng để đầy.
Làm cô kinh ngạc nhất chính là, phòng khách lại là một cảnh tượng hoà thuận vui vẻ. Triệu Lương Tuấn đang nói chuyện với Thẩm Công Minh nói cái gì.
Thẩm Hạm và Thẩm phu nhân thì ngồi kế bên, nhàm chán xem tivi.
Chị, sao vậy? Thẩm Quân hỏi, đôi mắt nhìn Triệu Lương Tuấn.
Thẩm Hạm bực mình cắn một ngụm táo to, Hừ, bị gài một cách rõ ràng.
Chỉ là sau đó không bao lâu, Chúc Cẩm Thành từ cổng lớn đi vào, Thẩm Quân liền sửng sốt.
Làm sao hắn biết cô ở dây, chẳng lẽ gắn định vị trên người?
Thẩm Công Minh bàn với Chúc Cẩm Thành về hôn sự hai bên.
Ông biết Triệu Lương Tuấn là công tử Triệu thị. Ông liền không còn ý phản đối nữa.
Cái kia, Cẩm Thành a, con cùng Tiểu Hạm cũng không cảm tình, nếu con không có ý kiến, có thể hủy bỏ hôn ước. Thẩm Công Minh nhỏ nhẹ nói.
Thẩm Thị từ hôn với Chúc Thị. Đối Chúc Thị hoàn toàn không có tổn thất lớn. Chuyện giải trừ hôn ước này, Thẩm Công Minh xem ra hẳn là nắm chắc phần thắng.
Ai ngờ, Chúc Cẩm Thành cười một cái, ý vị thâm trường nói, Cháu không đồng ý, hôn sự hai nhà Thẩm Chúc vẫn sẽ tiếp tục tiến hành.
Thẩm Công Minh kinh ngạc, Thẩm Hạm cũng vậy, chỉ có Triệu Lương Tuấn cười quỷ dị,
Thẩm Công Minh căng da đầu, biểu tình không quá đẹp, Cháu hà tất gì phải như thế.
Hôn sự hai bên vẫn tiến hành như cũ. Chỉ là con chỉ muốn đổi cô dâu thành một người khác. Chính là...Cô ấy. Chúc Cẩm Thành nói, ngón tay vừa nhấc chỉ về phía cô.
Chính là cô, bị ép hôn như vậy.
Lý trí bắt Thẩm Quân kháng nghị một chút, nhưng là hoa si Thẩm Quân không thèm nói đạo lý cưỡng chế online.
Thẩm Hạm lại tưởng tượng đến chuyện Chúc Cẩm Thành không thể giao hợp, trong lòng vẫn có ý kiến với hắn, vừa định nói chuyện, lại bị Triệu Lương Tuấn ép im lặng.
Thẩm gia đổi tân nương.
Tin tức lan truyền nhanh chóng.
Hai người bọn họ công bố tin, sau đó tiến hành hôn lễ. Hết thảy đều không quá một tháng
Phí Huân cũng mệt mỏi lạ thường, mỗi ngày ở trong văn phòng nhìn hai người quấn quýt si mê lẫn nhau, không thèm coi ai ra gì. Mỗi lần hắn đẩy cửa đi, đều nhìn thấy dưới đất đầy quần quần áo áo.
Vì không muốn bị lão đại đuổi việc, hắn chỉ có thể biến bản thân thành một người tàn hình.
Thẩm Quân không có thích ứng được với thân phận mới, càng không thích ứng được với thân thể Chúc Cẩm Thành.
Anh rể a...Em muốn tới... A a a.
Chúc Cẩm Thành ôm cô, ở nơi sâu nhất bắn vào tinh dịch nồng ấm.
Bảo bối, anh yêu em.
Như thế làm bạn cả đời, ân ái ngọt ngào, một lòng chỉ có đối phương.
Gần trưa, mặt trời lên cao. Trong một tiểu khu kiểu tây sang trong, một chiếc xe màu đen Land Rover tiến vào bên trong. Thẩm Hạm xuống xe tươi cười nói: Ba mẹ, con về rồi.
Thực mau, vợ chồng Thẩm Thị liền ra tới cửa. Nhưng lại nhìn thấy Thẩm Hạm đang ôm tay một nam nhân, lại không phải Chúc Cẩm Thành. Tâm tình hai người liền trùng xuống.
Đây là ai...Còn không mau buông tay. Nếu để cho Cẩm Thành thấy, liền không xong. Thẩm Công Minh lạnh lùng sắc bén tức giận nói.
Thẩm Quân suy nghĩ đột biến, Ba, đây là bạn trai con, Triệu Lương Tuấn. Con muốn giải trừ hôn ước với Chúc Cẩm Thành. Con phải cưới anh ấy.
Hồ nháo! Con nghĩ đây là đi chơi sao? Muốn hủy là hủy? Nếu không muốn lúc trước sao con không cự tuyệt, con làm ta tức chết rồi.
Thẩm Công Minh đỡ cái bàn, rống lên một hồi, một tay đỡ cái trán, gương mặt chữ điền thật giận dữ.
Ba, ba không thể vì công ty mà từ bỏ hạnh phúc tương lai của con. Chuyện của con, con tự quyết định. Thẩm Hạm lớn tiếng nói.
-----------
Thẩm Quân vừa mới phát hiện ra bí mật trong phòng làm việc của Chúc Cẩm Thành, đang định xem rõ ràng hơn, thì nhận được điện thoại của ba mẹ. Kêu cô lập tức trở về nhà.
Nghe giọng nói của ba không giấu được giận dữ, cô không dám trì hoãn liền trở về nhà, cũng quên mất chưa báo cho nam nhân nào đó đã chạy đi.
Chúc Thị.
Văn phòng tổng giám đốc.
Chúc Cẩm Thành nhìn thấy một màu này, sắc mặt biến thành màu đen.
Trên màn hình, là hình ảnh Thẩm Quân rời khỏi nhà.
Nhận được điện thoại xong liền bỏ đi. Rốt cuộc là xảy ra chuyện gì? Sao cô không gọi cho hắn? Xem hắn như đã chết sao?
Mới vừa bị bắt cóc không bao lâu, liền tùy tiện ra khỏi cửa, lá gan thật là to lớn.
Chúc Cẩm Thành cũng chưa phát hiện, chính mình đối Thẩm Quân không thể khống chế dục vọng.Cả ngày lẫn đêm, nhất cử nhất động của cô đều bị hắn quan sát. Bao gồm cả chuyện cô đi vào thư phòng.
Chỉ là, Chúc Cẩm Thành quá xem nhẹ chuyện hắn vẫn còn là vị hôn phu của Thẩm Hạm. Bọn họ trước mắt còn không có một thân phận rõ ràng. Nói cách khác, hắn và Thẩm Quân đang yêu đương vụng trộm.
Phí Huân lúc này ôm một đống văn kiện gõ cửa tiến vào, thấy Chúc Cẩm Thành không vui thì xanh mặt, chỉ nói chuyện quan trọng: Lão đại, truyện trong ngục đã xử lí xong, còn tên bắt cóc Thẩm tiểu thư cũng đã giải quyết.
Được rồi. Chúc Cẩm Thành vuốt ve màn hình di động, hắn do dự không biết có nên gọi cho Thẩm Quân không.
Lúc này, chuông điện thoại vang lên là ba của Thẩm Quân, Thẩm Công Minh gọi, muốn hắn tới nhà một chút.
Được, tất cả mọi người đều ở đó sao? Hắn cường điệu nói vài từ thăm dò.
Thẩm Công Minh tuy là cáo già, nhưng cũng không hiểu ý Chúc Cẩm Thành hỏi vấn đề này làm gì. Liền nói đúng sự thật: Phải phải, con có rảnh thì qua đây một chút.
Bác trai đã lên tiếng, con đâu thể không qua. Chúc Cẩm Thành tươi cười đáp lời.
Lúc Thẩm Công Minh cúp điện thoại, bản thân còn tưởng gọi sai số.
Thẩm Quân về đến nhà, Thẩm Gia từ trên xuống dưới quà tặng để đầy.
Làm cô kinh ngạc nhất chính là, phòng khách lại là một cảnh tượng hoà thuận vui vẻ. Triệu Lương Tuấn đang nói chuyện với Thẩm Công Minh nói cái gì.
Thẩm Hạm và Thẩm phu nhân thì ngồi kế bên, nhàm chán xem tivi.
Chị, sao vậy? Thẩm Quân hỏi, đôi mắt nhìn Triệu Lương Tuấn.
Thẩm Hạm bực mình cắn một ngụm táo to, Hừ, bị gài một cách rõ ràng.
Chỉ là sau đó không bao lâu, Chúc Cẩm Thành từ cổng lớn đi vào, Thẩm Quân liền sửng sốt.
Làm sao hắn biết cô ở dây, chẳng lẽ gắn định vị trên người?
Thẩm Công Minh bàn với Chúc Cẩm Thành về hôn sự hai bên.
Ông biết Triệu Lương Tuấn là công tử Triệu thị. Ông liền không còn ý phản đối nữa.
Cái kia, Cẩm Thành a, con cùng Tiểu Hạm cũng không cảm tình, nếu con không có ý kiến, có thể hủy bỏ hôn ước. Thẩm Công Minh nhỏ nhẹ nói.
Thẩm Thị từ hôn với Chúc Thị. Đối Chúc Thị hoàn toàn không có tổn thất lớn. Chuyện giải trừ hôn ước này, Thẩm Công Minh xem ra hẳn là nắm chắc phần thắng.
Ai ngờ, Chúc Cẩm Thành cười một cái, ý vị thâm trường nói, Cháu không đồng ý, hôn sự hai nhà Thẩm Chúc vẫn sẽ tiếp tục tiến hành.
Thẩm Công Minh kinh ngạc, Thẩm Hạm cũng vậy, chỉ có Triệu Lương Tuấn cười quỷ dị,
Thẩm Công Minh căng da đầu, biểu tình không quá đẹp, Cháu hà tất gì phải như thế.
Hôn sự hai bên vẫn tiến hành như cũ. Chỉ là con chỉ muốn đổi cô dâu thành một người khác. Chính là...Cô ấy. Chúc Cẩm Thành nói, ngón tay vừa nhấc chỉ về phía cô.
Chính là cô, bị ép hôn như vậy.
Lý trí bắt Thẩm Quân kháng nghị một chút, nhưng là hoa si Thẩm Quân không thèm nói đạo lý cưỡng chế online.
Thẩm Hạm lại tưởng tượng đến chuyện Chúc Cẩm Thành không thể giao hợp, trong lòng vẫn có ý kiến với hắn, vừa định nói chuyện, lại bị Triệu Lương Tuấn ép im lặng.
Thẩm gia đổi tân nương.
Tin tức lan truyền nhanh chóng.
Hai người bọn họ công bố tin, sau đó tiến hành hôn lễ. Hết thảy đều không quá một tháng
Phí Huân cũng mệt mỏi lạ thường, mỗi ngày ở trong văn phòng nhìn hai người quấn quýt si mê lẫn nhau, không thèm coi ai ra gì. Mỗi lần hắn đẩy cửa đi, đều nhìn thấy dưới đất đầy quần quần áo áo.
Vì không muốn bị lão đại đuổi việc, hắn chỉ có thể biến bản thân thành một người tàn hình.
Thẩm Quân không có thích ứng được với thân phận mới, càng không thích ứng được với thân thể Chúc Cẩm Thành.
Anh rể a...Em muốn tới... A a a.
Chúc Cẩm Thành ôm cô, ở nơi sâu nhất bắn vào tinh dịch nồng ấm.
Bảo bối, anh yêu em.
Như thế làm bạn cả đời, ân ái ngọt ngào, một lòng chỉ có đối phương.
/176
|