Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
“A, Tổng giám đốc phu nhân, sao cô biết? Tôi dĩ nhiên biết chuyện này, không chỉ có nhân viên cấp cao nghỉ việc, nhân viên thường cũng có, còn có mấy thương nghiệp cung cấp trang sức hủy bỏ quan hệ hợp tác với TE.”
Nghe vậy, Lê Hiểu Mạn nheo mắt: “Chuyện này xảy ra khi nào?”
“Tháng trước.”
“Trợ lý Lạc biết tất cả bọn họ nghỉ việc rồi đi đâu không?”
“Tổng giám đốc phu nhân, thật sự không dám giấu diếm, bọn họ đều qua Hoắc thị, tôi nghi ngờ đây là Hoắc Vân Hy giở trò quỷ, nhưng cũng không thể loại bỏ là Hoắc lão gia giở trò quỷ, tôi nghĩ mục đích của bọn họ chính là muốn làm TE sụp đổ, nhưng mà Tổng giám đốc phu nhân yêu tâm, Tổng giám đốc có tiền, TE chỉ là phần nhỏ của nhỏ dưới cờ Tổng giám đốc thôi…”
Lê Hiểu Mạn ngắt lời anh: “Trợ lý Lạc, tôi biết tổn thất một TE đối với Tư Hạo mà nói không coi vào đâu, mười TE cũng không sao, Tư Hạo sẽ không nháy mắt, có điều chúng ta không thể để Hoắc thị cứ tiếp tục như ý như vậy.”
“Ý Tổng giám đốc phu nhân là…”
Lê Hiểu Mạn cong môi, trong mắt thoáng qua tia lãnh ý: “Dù sao phải cho Hoắc thị một bài học, phiền trợ lý Lạc điều tra những nhân viên cấp cao nghỉ việc kia, cho tôi một phần tài liệu cặn kẽ của của bọn họ, bao gồm bối cảnh thành viên gia đình của họ, gần đây cá nhân có hoạt động gì đều phải điều tra rõ, còn nữa, bọn họ nghỉ việc đến Hoắc thị đảm nhiệm chức vụ gì, hy vọng trợ lý Lạc cho tôi một phần tài liệu cặn kẽ.”
“Tổng giám đốc phu nhân, cô cần mấy cái đó để làm gì? Cái này có liên quan gì tới dạy dỗ Hoắc thị?”
“Đến lúc đó anh sẽ biết, chuyện này tạm thời không cần nói cho Tư Hạo.”
“Tổng giám đốc phu nhân, tiết lộ một chút đi, trong hồ lô cô tột cùng bán thuốc gì* thế?”
(*) Trong lòng đang nghĩ gì, có ý định gì.
“Tạm thời giữ bí mật, phiền trợ lý Lạc mau đưa tài liệu cho tôi, tôi cúp.”
Dứt lời, Lê Hiểu Mạn liền cúp điện thoại.
Cô siết chặt điện thoại, trong mắt thoáng qua vẻ lạnh lùng, Hoắc Vân Hy lại dám đối phó chồng cô, cô tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho anh ta.
Cô về phòng làm việc trước, sau đó mới đến trường học Tiểu Nghiên Nghiên, đón bé về biệt thự Thủy Lộ.
Cô bảo Tiểu Nghiên Nghiên về phòng bé làm bài tập, cô gọi quản gia chú Thành vào phòng của cô và Long Tư Hạo, câu đầu tiên là hỏi ông có biết Long Quân Triệt hay không.
Quản gia chú Thành thấy cô nhắc tới Long Quân Triệt, mặt đầy kinh ngạc.
“Thiếu phu nhân, sao cô hỏi tới người đó?”
Lê Hiểu Mạn nhìn vẻ mặt của chú Thành, biết ông nhất định biết chuyện liên quan đến Long Quân Triệt.
Cô nheo mắt nhìn chú Thành, nhàn nhạt mím môi: “Tôi muốn biết ông ta và Tư Hạo có quan hệ gì?”
Chú Thành khẽ nhíu mày: “Sao Thiếu phu nhân hỏi tôi?”
Lê Hiểu Mạn hơi hí mắt, khóe môi nở nụ cười yếu ớt: “Ông ta họ Long, lại nói cho tôi ông ta là cậu Tư Hạo, tôi cảm thấy ông ta sẽ không vô duyên vô cớ nói vậy, tôi nghĩ ông ta và Long gia nhất định có liên quan gì, mà chú Thành ở Long gia nhiều năm, chuyện Long gia, chú dĩ nhiên biết rõ nhất, cho nên tôi mới hỏi chú.”
Chú Thành nghe những lời này của cô, ngẩng đầu cung kính nhìn cô, trong mắt lóe lên tia tán thưởng: “Thiếu phu nhân suy nghĩ rất tỉ mỉ, điểm này rất giống Thiếu gia, Thiếu phu nhân gặp ông ta rồi?”
“Ừ!” Lê Hiểu Mạn nhìn chú Thành, gật đầu: “Hôm nay vừa gặp, chú Thành có thể nói cho tôi ông ta rốt cuộc là ai chưa?”
Chú Thành cúi thấp đầu, mi tâm thoáng qua tia khó xử, do dự một lúc, ông mới lên tiếng: “Thiếu phu nhân, Long Quân Triệt là con nuôi của lão gia, vốn phải thừa kế tổ nghiệp Long gia, chẳng qua sau đó…”
Lê Hiểu Mạn nhìn ông: “Chú Thành, lão gia chú nói là ông ngoại của Tư Hạo sao?”
Chú Thành nhìn Lê Hiểu Mạn, cung kính gật đầu: “Ừ, lão gia tên là Long Đằng Thiên, chỉ có một đứa con gái là tiểu thư Long Nhã Tâm, tiểu thư cuối cùng phải lập gia đình, lão gia sợ không có người thừa kế tổ nghiệp Long gia, cho nên lão gia nhận nuôi Long Quân Triệt, chẳng qua không nghĩ tới…”
“Chẳng qua không nghĩ tới cái gì?” Thấy chú Thành nói đến đây chân mày nhíu chặt hơn, Lê Hiểu Mạn càng nghi ngờ hỏi.
Chú Thành thở dài một hơi: “Sau đó Long Quân Triệt yêu tiểu thư, nhưng tiểu thư yêu Đại thiếu Hoắc gia - Hoắc Thần Phong, vừa vặn Hoắc lão gia của Hoắc thị cố ý kết thân với lão gia, Hoắc thị và Long thị là đám cưới thương mại, sau khi tiểu thư gả cho Hoắc Thần Phong, Long Quân Triệt cãi nhau với lão gia, sau đó trong tức giận rời khỏi Long gia, đến nay cũng không quay lại.”
Nghe chú Thành nói, Lê Hiểu Mạn đại khái hiểu đầu đuôi chuyện này.
Nếu Long Quân Triệt do ông ngoại Long Đằng Thiên nhận nuôi, chứng tỏ ông ta không phải cậu ruột của Long Tư Hạo.
Mà ông ta lại thích mẹ Long Tư Hạo, điều này khiến cô rất bất ngờ.
Không trách chồng cô không biết sự tồn tại của Long Quân Triệt, thì ra vì Long Quân Triệt rời khỏi Long gia trước khi anh ra đời.
Cô nhìn chú Thành hỏi: “Ông ngoại của Tư Hạo qua đời chưa?”
“A, Tổng giám đốc phu nhân, sao cô biết? Tôi dĩ nhiên biết chuyện này, không chỉ có nhân viên cấp cao nghỉ việc, nhân viên thường cũng có, còn có mấy thương nghiệp cung cấp trang sức hủy bỏ quan hệ hợp tác với TE.”
Nghe vậy, Lê Hiểu Mạn nheo mắt: “Chuyện này xảy ra khi nào?”
“Tháng trước.”
“Trợ lý Lạc biết tất cả bọn họ nghỉ việc rồi đi đâu không?”
“Tổng giám đốc phu nhân, thật sự không dám giấu diếm, bọn họ đều qua Hoắc thị, tôi nghi ngờ đây là Hoắc Vân Hy giở trò quỷ, nhưng cũng không thể loại bỏ là Hoắc lão gia giở trò quỷ, tôi nghĩ mục đích của bọn họ chính là muốn làm TE sụp đổ, nhưng mà Tổng giám đốc phu nhân yêu tâm, Tổng giám đốc có tiền, TE chỉ là phần nhỏ của nhỏ dưới cờ Tổng giám đốc thôi…”
Lê Hiểu Mạn ngắt lời anh: “Trợ lý Lạc, tôi biết tổn thất một TE đối với Tư Hạo mà nói không coi vào đâu, mười TE cũng không sao, Tư Hạo sẽ không nháy mắt, có điều chúng ta không thể để Hoắc thị cứ tiếp tục như ý như vậy.”
“Ý Tổng giám đốc phu nhân là…”
Lê Hiểu Mạn cong môi, trong mắt thoáng qua tia lãnh ý: “Dù sao phải cho Hoắc thị một bài học, phiền trợ lý Lạc điều tra những nhân viên cấp cao nghỉ việc kia, cho tôi một phần tài liệu cặn kẽ của của bọn họ, bao gồm bối cảnh thành viên gia đình của họ, gần đây cá nhân có hoạt động gì đều phải điều tra rõ, còn nữa, bọn họ nghỉ việc đến Hoắc thị đảm nhiệm chức vụ gì, hy vọng trợ lý Lạc cho tôi một phần tài liệu cặn kẽ.”
“Tổng giám đốc phu nhân, cô cần mấy cái đó để làm gì? Cái này có liên quan gì tới dạy dỗ Hoắc thị?”
“Đến lúc đó anh sẽ biết, chuyện này tạm thời không cần nói cho Tư Hạo.”
“Tổng giám đốc phu nhân, tiết lộ một chút đi, trong hồ lô cô tột cùng bán thuốc gì* thế?”
(*) Trong lòng đang nghĩ gì, có ý định gì.
“Tạm thời giữ bí mật, phiền trợ lý Lạc mau đưa tài liệu cho tôi, tôi cúp.”
Dứt lời, Lê Hiểu Mạn liền cúp điện thoại.
Cô siết chặt điện thoại, trong mắt thoáng qua vẻ lạnh lùng, Hoắc Vân Hy lại dám đối phó chồng cô, cô tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho anh ta.
Cô về phòng làm việc trước, sau đó mới đến trường học Tiểu Nghiên Nghiên, đón bé về biệt thự Thủy Lộ.
Cô bảo Tiểu Nghiên Nghiên về phòng bé làm bài tập, cô gọi quản gia chú Thành vào phòng của cô và Long Tư Hạo, câu đầu tiên là hỏi ông có biết Long Quân Triệt hay không.
Quản gia chú Thành thấy cô nhắc tới Long Quân Triệt, mặt đầy kinh ngạc.
“Thiếu phu nhân, sao cô hỏi tới người đó?”
Lê Hiểu Mạn nhìn vẻ mặt của chú Thành, biết ông nhất định biết chuyện liên quan đến Long Quân Triệt.
Cô nheo mắt nhìn chú Thành, nhàn nhạt mím môi: “Tôi muốn biết ông ta và Tư Hạo có quan hệ gì?”
Chú Thành khẽ nhíu mày: “Sao Thiếu phu nhân hỏi tôi?”
Lê Hiểu Mạn hơi hí mắt, khóe môi nở nụ cười yếu ớt: “Ông ta họ Long, lại nói cho tôi ông ta là cậu Tư Hạo, tôi cảm thấy ông ta sẽ không vô duyên vô cớ nói vậy, tôi nghĩ ông ta và Long gia nhất định có liên quan gì, mà chú Thành ở Long gia nhiều năm, chuyện Long gia, chú dĩ nhiên biết rõ nhất, cho nên tôi mới hỏi chú.”
Chú Thành nghe những lời này của cô, ngẩng đầu cung kính nhìn cô, trong mắt lóe lên tia tán thưởng: “Thiếu phu nhân suy nghĩ rất tỉ mỉ, điểm này rất giống Thiếu gia, Thiếu phu nhân gặp ông ta rồi?”
“Ừ!” Lê Hiểu Mạn nhìn chú Thành, gật đầu: “Hôm nay vừa gặp, chú Thành có thể nói cho tôi ông ta rốt cuộc là ai chưa?”
Chú Thành cúi thấp đầu, mi tâm thoáng qua tia khó xử, do dự một lúc, ông mới lên tiếng: “Thiếu phu nhân, Long Quân Triệt là con nuôi của lão gia, vốn phải thừa kế tổ nghiệp Long gia, chẳng qua sau đó…”
Lê Hiểu Mạn nhìn ông: “Chú Thành, lão gia chú nói là ông ngoại của Tư Hạo sao?”
Chú Thành nhìn Lê Hiểu Mạn, cung kính gật đầu: “Ừ, lão gia tên là Long Đằng Thiên, chỉ có một đứa con gái là tiểu thư Long Nhã Tâm, tiểu thư cuối cùng phải lập gia đình, lão gia sợ không có người thừa kế tổ nghiệp Long gia, cho nên lão gia nhận nuôi Long Quân Triệt, chẳng qua không nghĩ tới…”
“Chẳng qua không nghĩ tới cái gì?” Thấy chú Thành nói đến đây chân mày nhíu chặt hơn, Lê Hiểu Mạn càng nghi ngờ hỏi.
Chú Thành thở dài một hơi: “Sau đó Long Quân Triệt yêu tiểu thư, nhưng tiểu thư yêu Đại thiếu Hoắc gia - Hoắc Thần Phong, vừa vặn Hoắc lão gia của Hoắc thị cố ý kết thân với lão gia, Hoắc thị và Long thị là đám cưới thương mại, sau khi tiểu thư gả cho Hoắc Thần Phong, Long Quân Triệt cãi nhau với lão gia, sau đó trong tức giận rời khỏi Long gia, đến nay cũng không quay lại.”
Nghe chú Thành nói, Lê Hiểu Mạn đại khái hiểu đầu đuôi chuyện này.
Nếu Long Quân Triệt do ông ngoại Long Đằng Thiên nhận nuôi, chứng tỏ ông ta không phải cậu ruột của Long Tư Hạo.
Mà ông ta lại thích mẹ Long Tư Hạo, điều này khiến cô rất bất ngờ.
Không trách chồng cô không biết sự tồn tại của Long Quân Triệt, thì ra vì Long Quân Triệt rời khỏi Long gia trước khi anh ra đời.
Cô nhìn chú Thành hỏi: “Ông ngoại của Tư Hạo qua đời chưa?”
/1063
|