Cậu bé ngủ dưới gốc cây sau vườn. Nó tò mò, không ngăn được tính hiếu kỳ của mình, nó đã leo rào lẻn đến chỗ hắn. Ngắm cậu ta thật lâu, nó chìm vào giấc ngủ. Đến khi tỉnh dậy. Hắn ngắm nhìn nó say sưa, đôi mắt lạnh lùg đẹp mơ hồ,"Cậu ấy khôg giận vì tôi đã lẻn vào đây sao?"
- Nhỏ nào zô duyên, mất nết lẻn vào đây zậy!
HẢ!? Cậu ta khác xa còn hơn trí tưởng tượg cuả tôi nưã!
- Mày là thằng nào!
Nghĩ lại nó zô duyên còn hơn cái chữ "zô duyên nưã! Nó vội vàg:
- Xin lỗi...Xin lỗi! Tui ra liền!
Mất mặt thật! Nó vội vàg đứg dậy. Váy nó bị vứơng cái zj đó. Quay đầu lại, hắn ta đag giữ nó lại
-Kéo váy tôi thì làm sao tôi về được...
- Đừg đi...Tôi...cần bạn. Thực sự rất cần.
Nó nhau mày vẽ bùn bã
- Một con người thật sự cô đơn, cho dù cậu khôg mún bộc lộ cảm xúc nhưg lại luôn khóc một mik. Tôi thấy điều đó khi lần đầu tiên nhìn vào mắt cậu. Từ nay tui zới ôg là bạn.
- Hưá!
- Hưá!
Ngày hôm sau...nó đã quên hết mọi chuyện chỉ vì chấn thươg nặg ở đầu trog 1 tai nạn xe. Nó chẳg còn nhớ gì nưã. Hình ảnh cậu bé ấy cứ mãi xuất hiện trog tâm trí nó. "Cậu ấy...là ai?"
Mở mắt ra, 2 giọt nước mắt lăn trên má nó. Nó bước xuống giường rồi chuẩn bị đi học.Vưà bước vào cổg trườg, nó đã nghe nhữg lời đồn điếc tai, còn có tờ rơi tụi nữ sinh bêu xấu nó dán khắp nơi.
-Dở hơi! - Nó nhau mày tỏ vẻ khó chịu.
- Mẹ nhỏ đó làm gái mới có tiền nuôi nó đó!
- Nghe nói ba nó là giám đốc cuả 1 côg ty bị phá sản, vì cứu nó trog vụ tai nạn mà ba nó chết đó!
- Đúg là đồ mag đến bất hạnh cho người khác! Ba nó mà nó cũng không tha.
Giống như những người khác, tụi nó ai cũng nhìn nó với ánh mắt tỏ vẻ khó chịu, khinh miệt nó. Đj lên hành lang, nó nghẫm nghĩ, đầu óc cứ để đâu đâu
- Á!?
Nó đụg phải 1 cô gái ỡ trước cửa lớp.
- Xin lỗi, xin lỗi
Nhõ đưa khăn tay cho nó.
- Tôi bất cẩn quá!
- Khôg, tôi hậu đậu quá! Đầu óc cứ để trên mây.
- Mik là Enly, học cùg lớp với bạn.
- Tui là Sao Băng
Họ nói chiện thân thiết lúc nào khôg hay. Suốt 2 tháng, họ luôn đi cùg nhau.Giờ ra chơi nó xuốg căntin mua giùm Enly vài món đồ.
Hắn nói thầm vào tai nó vẻ giận dữ mà cũg có chút quan tâm.
- Lưạ bạn mà chơi, ngu dại mắc bẫy.
- Là...m zj zậy!? Tôi khôg hiểu zj hết!
- Ngu như bò đội nón.
Hắn lạnh lùg quay đj.
- NEK! Tự nhiên nói tui ngu như bò, zậy là sao!?
Nó cg chẳg hiểu, cái zj mà mắc bẫy?
Giờ ra về... Nó thắc mắc, tụi trog lớp hoãg sợ
- Enly bị tụi nữ sih bắt đi rồi!!!
- Tại mày đó Sao Băg! Tụi nó biết Enly chơi thân với mày nên mới bắt Enly đj đó! Hu...
- Đồ mag đến bất hạnh cho ngừời khác!
Nó vội vã chạy về phiá sau trườg. Trog đầu nó lúc đó chỉ lập đi lập lại mỗi câu: "Enly, mik xin lỗi, mik đúg là đồ xui xẻo"
Đến đó ko thấy Enly đâu, nó chỉ thấy tụi nữ sih cá biệt đứg đó.- Enly đâu!- Nó vừa thở dốc vừa gắt gõng
- Nó bị tụi tao nhốt rồi.
Nó nhau mày.
- Tụi mày muốn zj!
- Nhỏ này chảnh chó thật!
- Tại sao tụi mày phải làm vậy!
- Tụi bây! Nghe lời thủ lĩnh "Đầu lâu", đập chết nó cho tao!
"Thủ lĩnh "Đầu lâu"?! Ái!? Đau quá! Tôi...tôi...cho dù có đau cỡ nào tôi cg khôg khóc đâu. "Nước mắt ơi...đừg rơi. Đừg để ai nhìn thấy mày. Đừg tỏ ra là 1 con ngừơi yếu đuối..." Trog 1 khoảg khắc, nó đã nhớ ra điều zj đó.
- Đập chết nó đj!
BỐP! BỐP BỐP!
"Á! Tụi nó giựt tóc đau quá! Cầm cây đập mik nưã!Mik...chết mất!"
- Tụi mày làm zj zậy?
Giọg nói trầm, tụi nó hoảg sợ bỏ chạy, hìh ảnh mờ ảo...Nó đã ngất đj lúc nào khôg hay.
- Nhỏ nào zô duyên, mất nết lẻn vào đây zậy!
HẢ!? Cậu ta khác xa còn hơn trí tưởng tượg cuả tôi nưã!
- Mày là thằng nào!
Nghĩ lại nó zô duyên còn hơn cái chữ "zô duyên nưã! Nó vội vàg:
- Xin lỗi...Xin lỗi! Tui ra liền!
Mất mặt thật! Nó vội vàg đứg dậy. Váy nó bị vứơng cái zj đó. Quay đầu lại, hắn ta đag giữ nó lại
-Kéo váy tôi thì làm sao tôi về được...
- Đừg đi...Tôi...cần bạn. Thực sự rất cần.
Nó nhau mày vẽ bùn bã
- Một con người thật sự cô đơn, cho dù cậu khôg mún bộc lộ cảm xúc nhưg lại luôn khóc một mik. Tôi thấy điều đó khi lần đầu tiên nhìn vào mắt cậu. Từ nay tui zới ôg là bạn.
- Hưá!
- Hưá!
Ngày hôm sau...nó đã quên hết mọi chuyện chỉ vì chấn thươg nặg ở đầu trog 1 tai nạn xe. Nó chẳg còn nhớ gì nưã. Hình ảnh cậu bé ấy cứ mãi xuất hiện trog tâm trí nó. "Cậu ấy...là ai?"
Mở mắt ra, 2 giọt nước mắt lăn trên má nó. Nó bước xuống giường rồi chuẩn bị đi học.Vưà bước vào cổg trườg, nó đã nghe nhữg lời đồn điếc tai, còn có tờ rơi tụi nữ sinh bêu xấu nó dán khắp nơi.
-Dở hơi! - Nó nhau mày tỏ vẻ khó chịu.
- Mẹ nhỏ đó làm gái mới có tiền nuôi nó đó!
- Nghe nói ba nó là giám đốc cuả 1 côg ty bị phá sản, vì cứu nó trog vụ tai nạn mà ba nó chết đó!
- Đúg là đồ mag đến bất hạnh cho người khác! Ba nó mà nó cũng không tha.
Giống như những người khác, tụi nó ai cũng nhìn nó với ánh mắt tỏ vẻ khó chịu, khinh miệt nó. Đj lên hành lang, nó nghẫm nghĩ, đầu óc cứ để đâu đâu
- Á!?
Nó đụg phải 1 cô gái ỡ trước cửa lớp.
- Xin lỗi, xin lỗi
Nhõ đưa khăn tay cho nó.
- Tôi bất cẩn quá!
- Khôg, tôi hậu đậu quá! Đầu óc cứ để trên mây.
- Mik là Enly, học cùg lớp với bạn.
- Tui là Sao Băng
Họ nói chiện thân thiết lúc nào khôg hay. Suốt 2 tháng, họ luôn đi cùg nhau.Giờ ra chơi nó xuốg căntin mua giùm Enly vài món đồ.
Hắn nói thầm vào tai nó vẻ giận dữ mà cũg có chút quan tâm.
- Lưạ bạn mà chơi, ngu dại mắc bẫy.
- Là...m zj zậy!? Tôi khôg hiểu zj hết!
- Ngu như bò đội nón.
Hắn lạnh lùg quay đj.
- NEK! Tự nhiên nói tui ngu như bò, zậy là sao!?
Nó cg chẳg hiểu, cái zj mà mắc bẫy?
Giờ ra về... Nó thắc mắc, tụi trog lớp hoãg sợ
- Enly bị tụi nữ sih bắt đi rồi!!!
- Tại mày đó Sao Băg! Tụi nó biết Enly chơi thân với mày nên mới bắt Enly đj đó! Hu...
- Đồ mag đến bất hạnh cho ngừời khác!
Nó vội vã chạy về phiá sau trườg. Trog đầu nó lúc đó chỉ lập đi lập lại mỗi câu: "Enly, mik xin lỗi, mik đúg là đồ xui xẻo"
Đến đó ko thấy Enly đâu, nó chỉ thấy tụi nữ sih cá biệt đứg đó.- Enly đâu!- Nó vừa thở dốc vừa gắt gõng
- Nó bị tụi tao nhốt rồi.
Nó nhau mày.
- Tụi mày muốn zj!
- Nhỏ này chảnh chó thật!
- Tại sao tụi mày phải làm vậy!
- Tụi bây! Nghe lời thủ lĩnh "Đầu lâu", đập chết nó cho tao!
"Thủ lĩnh "Đầu lâu"?! Ái!? Đau quá! Tôi...tôi...cho dù có đau cỡ nào tôi cg khôg khóc đâu. "Nước mắt ơi...đừg rơi. Đừg để ai nhìn thấy mày. Đừg tỏ ra là 1 con ngừơi yếu đuối..." Trog 1 khoảg khắc, nó đã nhớ ra điều zj đó.
- Đập chết nó đj!
BỐP! BỐP BỐP!
"Á! Tụi nó giựt tóc đau quá! Cầm cây đập mik nưã!Mik...chết mất!"
- Tụi mày làm zj zậy?
Giọg nói trầm, tụi nó hoảg sợ bỏ chạy, hìh ảnh mờ ảo...Nó đã ngất đj lúc nào khôg hay.
/13
|