Cạch...cạch...bùm...xoảng..., keeng,grầm...v...v... -Á...!!! Híc híc...hu hu
----------------------------------Tìm lại hồi ức-----------------------------
Cả lớp đang xôn xao, bàn tán về cái gì đó...tôi không biết nhưng có vẻ chuyện mà mọi người đang bàn tán rất thú vị
Bốp! Ây...!
-Thằng nào dám đập đầu bà?!- tôi đang ụp mặt xuống bàn mà mơ về 1 giấc mơ nào đó...thì chợt tôi bị "vật thể lạ" gì quật mạnh vào đầu:
-Thưa Lệ Hằng tiểu thư, cho hỏi cô đã ngủ đã chưa?
1 giọng nói trầm trần mà bổng bổng và rất ư là kì cục tôi mơ mơ màng màng ngẩng mặt lên. Ôi lạy thánh...hiện trước mắt tôi là ông thầy Xử Thiên đang vừa nhìn tôi chằm chằm lại vừa nở 1 nụ cười. Nụ cười ấy của thầy làm tôi tỉnh giấc luôn và cũng đồng thời da gà, gai ốc tôi dựng lên khắp người:
-Dạ...em thành thật xin lỗi thầy...
Thấy tôi cũng đã tỉnh và ngoan ngoãn chỉnh đốn lại tinh thần thì thầy không còn gì để nói nữa mà quay lại vị trí ngồi thân yêu lúc nào cũng gắn bó với thầy- bàn giáo viên
Tiết sinh hoạt chủ nhiệm lại bắt đầu. Mở đầu vẫn là tiết mục đọc kinh như mọi khi. Dẫu đã bị thầy hù cho tỉnh rồi nhưng khi nghe ông thầy này sinh hoạt tôi không thể không ngủ gật
-Sau đây tôi xin thông báo cho các em 1 tin mừng
Bây giờ tôi mới chống cằm ngước lên nghe, ông thầy hắng giọng nói tiếp:
-Sắp tới đây nhà trường sẽ tổ chức cho chúng ta đi tham quan ngoại khoá. Vì trường Phượng Hoàng mà chúng ta đang học đây rất ư là "nghèo" nên địa điểm tham quan sẽ là...-dừng lại đôi chút thầy lấy thông báo ra xem lại, không biết có phải ổng quên hay không hay muốn xem kĩ lại nội dung vì không tin nổi sau đó lại tiếp tục nói-.... Thành phố Hokkaido ở Nhật Bản
Cả lớp đơ mặt ra 3s, có 1 sự "nghèo nhẹ"...
Mặt tôi lờ đờ chuyển sang đơ nhẹ và cuối cùng là...:
-Á!!! HOKKAIDO MUÔN NĂM!!! :-:)&""((,!&@&(@(@);~^|¥*~¥
----------------------------------Tìm lại hồi ức-----------------------------
Cả lớp đang xôn xao, bàn tán về cái gì đó...tôi không biết nhưng có vẻ chuyện mà mọi người đang bàn tán rất thú vị
Bốp! Ây...!
-Thằng nào dám đập đầu bà?!- tôi đang ụp mặt xuống bàn mà mơ về 1 giấc mơ nào đó...thì chợt tôi bị "vật thể lạ" gì quật mạnh vào đầu:
-Thưa Lệ Hằng tiểu thư, cho hỏi cô đã ngủ đã chưa?
1 giọng nói trầm trần mà bổng bổng và rất ư là kì cục tôi mơ mơ màng màng ngẩng mặt lên. Ôi lạy thánh...hiện trước mắt tôi là ông thầy Xử Thiên đang vừa nhìn tôi chằm chằm lại vừa nở 1 nụ cười. Nụ cười ấy của thầy làm tôi tỉnh giấc luôn và cũng đồng thời da gà, gai ốc tôi dựng lên khắp người:
-Dạ...em thành thật xin lỗi thầy...
Thấy tôi cũng đã tỉnh và ngoan ngoãn chỉnh đốn lại tinh thần thì thầy không còn gì để nói nữa mà quay lại vị trí ngồi thân yêu lúc nào cũng gắn bó với thầy- bàn giáo viên
Tiết sinh hoạt chủ nhiệm lại bắt đầu. Mở đầu vẫn là tiết mục đọc kinh như mọi khi. Dẫu đã bị thầy hù cho tỉnh rồi nhưng khi nghe ông thầy này sinh hoạt tôi không thể không ngủ gật
-Sau đây tôi xin thông báo cho các em 1 tin mừng
Bây giờ tôi mới chống cằm ngước lên nghe, ông thầy hắng giọng nói tiếp:
-Sắp tới đây nhà trường sẽ tổ chức cho chúng ta đi tham quan ngoại khoá. Vì trường Phượng Hoàng mà chúng ta đang học đây rất ư là "nghèo" nên địa điểm tham quan sẽ là...-dừng lại đôi chút thầy lấy thông báo ra xem lại, không biết có phải ổng quên hay không hay muốn xem kĩ lại nội dung vì không tin nổi sau đó lại tiếp tục nói-.... Thành phố Hokkaido ở Nhật Bản
Cả lớp đơ mặt ra 3s, có 1 sự "nghèo nhẹ"...
Mặt tôi lờ đờ chuyển sang đơ nhẹ và cuối cùng là...:
-Á!!! HOKKAIDO MUÔN NĂM!!! :-:)&""((,!&@&(@(@);~^|¥*~¥
/7
|