Trong đầm nham thạch nóng chảy.
Thạch Nham lặp đi lặp lại việc đưa tinh thần lực tới gần Địa tâm hoả, liên tục thể hiện thiện ý của mình.
Dần dần, chính hắn cũng đối xử với Địa tâm hoả như bằng hữu. Huyền Băng Hàn Diễm lợi dụng hiểu biết của mình, chỉ bảo cẩn thận mỗi bước đi cho Thạch Nham. Quả thật phương pháp của nó rất hữu hiệu, Thạch Nham dùng phương pháp của nó mà dần dần thu được sự chấp nhận của Địa tâm hoả, khiến cho Địa tâm hoả hoàn toàn bỏ đi sự cảnh giác với hắn.
Vào một ngày.
Tinh thần ý thức của Thạch Nham vừa tiến vào vầng sáng hỏa viêm của Địa tâm hoả, hắn lập tức cảm ứng được sự vui mừng của Địa tâm hoả.
Ý thức yếu ớt của Địa tâm hoả giống như một đứa nhỏ bướng bỉnh, bao lấy tinh thần ý thức Thạch Nham, kéo luồng tinh thần ý thức của hắn hết xoay tròn rồi quay cuồng bên trong hỏa viêm. Địa tâm hoả đã thật sự coi Thạch Nham là bằng hữu, hình thái sinh mệnh chưa thật sự hình thành vẫn còn rất đơn thuần, sau khi Thạch Nham không ngừng biểu lộ ra thiện ý của mình, Địa tâm hoả dần dần bắt đầu ỷ lại hắn. Chờ tinh thần ý thức hắn tiến vào liền nhảy ra thể hiện tình cảm cao hứng phấn chấn, kéo tinh thần ý thức Thạch Nham đi chơi đùa, mỗi khi tinh thần lực của Thạch Nham phải trở về thì Địa tâm hoả đều sẽ lưu luyến.
Có mấy lần, nó thậm chí bọc lấy tinh thần ý thức của Thạch Nham, không cho hắn rời đi.
Điều này làm cho Thạch Nham rất là vui sướng, trong lòng thậm chí đã có tình cảm yêu thích, cảm thấy Địa tâm hoả này giống như đứa nhỏ của mình, không muốn xa rời mình, rất đơn thuần đơn giản. Ở trong nội tâm hắn đã không còn mục đích thu phục Địa tâm hoả nữa, thông qua thời gian ở chung, hắn đã thiệt tình yêu thích tiểu tử kia.
Có mấy lần, lúc hắn và Huyền Băng Hàn Diễm nói chuyện với nhau, còn hỏi đi hỏi lại, hỏi hành động của hắn có xúc phạm Địa tâm hoả không? Huyền Băng Hàn Diễm cũng nhận thấy được sự biến hóa vi diệu của Thạch Nham, biết Thạch Nham trải qua thời gian ở chung với Địa tâm hoả, đã sinh ra tình cảm yêu thích muốn bảo vệ Địa tâm hỏa.
Huyền Băng Hàn Diễm giải thích rất rõ, chỉ cần không phải phương pháp mạnh mẽ chiếm lấy, những hành động của hắn chẳng những vô hại mà ngược lại sẽ làm sinh mệnh của Địa tâm hoả nhanh chóng hình thành hơn, đối với Địa tâm hoả chỉ biết có lợi chứ không có hại.
Có cam đoan của Huyền Băng Hàn Diễm, Thạch Nham cũng thật sự yên lòng, thời gian ở chung với Địa tâm hoả trở thành thời gian vui vẻ. Hắn phát hiện tinh thần ý thức của hắn tiếp xúc nhiều với Địa tâm hoả thì dường như tình cảm của nó càng ngày càng phong phú. Thay đổi càng ngày càng giống con người, có vui sướng, không nỡ xa, có vẻ hơi bi thương... Thạch Nham cảm thấy sinh mệnh của Địa tâm hoả, hình như đang từ từ phát sinh biến hóa.
Lại một ngày nữa.
Lúc tinh thần ý thức muồn rời khỏi vầng sáng hỏa viêm của Địa tâm hoả, thì nó lại dùng lực lượng hỏa viêm bao chặt lấy tinh thần ý thức của Thạch Nham, không cho hắn rời đi.
Giống như là một tiểu tử quấn quít lấy cha mẹ, không muốn rời khỏi sự ôm ấp của cha mẹ, Thạch Nham bất đắc dĩ chỉ đành tạm thời trì hoãn thu lại tinh thần ý thức, để cho tiểu gia hỏa này tùy ý kéo tinh thần ý thức của hắn quay cuồng bên trong vầng sáng hỏa viêm, ở chỗ đó chơi đùa mãi cho đến lúc nó mệt mỏi, mới thả lỏng trói buộc cho Thạch Nham, lúc này Thạch Nham mới nhân cơ hội thoát ra rời đi.
- Có thể đi xuống rồi.
Huyền Băng Hàn Diễm lại đưa tin
- Ta tin bây giờ cho dù là bản thể ngươi tới gần nó, nó cũng sẽ không công kích ngươi. Biểu hiện không muốn xa rời ngươi của nó, hôm nay đã vượt qua sự kiêng kị ta, cho dù là trên người ngươi có một chút khí tức của ta, nó cũng sẽ đối đãi với ngươi như thân nhân.
Khổ cực đợi lâu như vậy rốt cuộc đã chờ được giờ khắc này, nhưng trái lại Thạch Nham có chút do dự
- Chúng ta mượn lực lượng của nó rèn luyện Tụ hồn châu, sẽ không ảnh hưởng đến nó chứ?
- Sẽ không.
Huyền Băng Hàn Diễm đáp lại, kèm theo chút cảm xúc kỳ lạ
- Quả nhiên ngươi đã thật sự coi nó như thân nhân, bắt đầu suy nghĩ mọi thứ cho nó. Chuyện này rất tốt, ngươi đối xử với nó thật tâm, nó có thể cảm nhận được. Loại sinh mệnh như chúng ta rất mẫn cảm, có thể từ trong linh hồn của ngươi mà cảm nhận được ngươi đang thật tâm hay giả dối, ngươi có thể đối đãi với nó như vậy thì nó có thể cảm nhận được, thật ra hành động lần này của chúng ta đến bây giờ đã thành công.
Thạch Nham ngạc nhiên
- Chuyện này xem như thành công sao?
- Chỉ cần nó không kháng cự ngươi, coi ngươi trở thành thân nhân, chuyện tình tiếp theo tất cả đều đã như nước chảy thành sông.
Huyền Băng Hàn Diễm đáp lại
- Nhưng mà, nếu ngươi muốn khiến nó đi với ngươi, còn cần phải làm một chuyện nữa. Đầu tiên là ngươi phải lợi dụng lực lượng hỏa viêm của nó để rèn luyện thân thể của mình, khiến cho trong thân thể của ngươi có hỏa viêm lực của nó, không cần nhiều quá chỉ cần có chứa khí tức của nó thôi, như vậy là đủ rồi.
- Làm thế nào?
- Dẫn hỏa viêm lực rèn luyện thân thể, chuyện này rất có lợi cho ngươi. Ta đã nói rồi, ta sẽ dùng tri thức của ta làm món quà đáp lễ ngươi, ta sẽ nói cho ngươi một phương pháp rèn luyện thân thể, phương pháp này có thể loại bỏ tạp chất trong thân thể ngươi, sẽ rèn luyện thân thể ngươi càng cường đại hơn.
- Kỳ thật, trước kia Võ Giả rất coi trọng tu luyện thân thể, ma luyện thân thể chính là mắt xích trọng yếu của việc ngưng tụ Tinh Nguyên. Trước kia thân thể của Võ Giả mạnh mẽ vô cùng, không nhờ vào Tinh Nguyên chỉ dựa vào thân thể là có thể lật núi lấp biển! Thân thể cường đại, có thể phát huy ra lực lượng của cơ thể đến mức lớn nhất, Võ Giả các ngươi bây giờ hình như đã không quá coi trọng rèn luyện thân thể, chỉ coi trọng Tinh Nguyên và linh hồn, thật ra đây là chuyện tai hại rất lớn.
Huyền Băng Hàn Diễm nói liên hồi, giải thích cặn kẽ ba thứ căn bản của Võ Giả là thân thể, Tinh Nguyên, linh hồn.
Theo như lời của Huyền Băng Hàn Diễm, Võ Giả trước kia đều coi trong thân thể, Tinh Nguyên và linh hồn. Có một số Võ Giả có Võ Hồn đặc thù chỉ coi trọng thân thể, thậm chí tu luyện thân thể còn vượt qua tu luyện Tinh Nguyên và linh hồn.
Những Võ Giả đó sẽ dùng các loại phương pháp rèn luyện thân thể, chỉ đơn thuần dựa vào thân thể là đã có được lực lượng cực kỳ khủng bố.
Bọn họ dùng phương pháp rèn luyện thần binh lợi khí để thiên chuy bách luyện thân thể, khiến cho thân thể ẩn chứa lực lượng mạnh mẽ, thậm chí có đủ loại thần thông.
Thân thể Võ Giả cường đại, tinh khí thần mạnh hơn nhiều so với Võ Giả đồng cấp, sử dụng Tinh Nguyên và linh hồn cũng phải lợi hại hơn Võ Giả đồng cấp. Nếu giao chiến thì Võ Giả có thân thể cường đại sẽ có ưu thế về nhiều mặt, chống lại Võ Giả không coi trọng tu luyện thân thể thì gần như chiến thắng rất dễ dàng.
Huyền Băng Hàn Diễm giới thiệu một hồi, khiến cho Thạch Nham rất tán thành, hai loại Võ Hồn Thạch Hóa và Bất Tử trong thân thể hắn đều có liên quan tới thân thể.
Nếu hắn rèn luyện thân thể, bắt đầu coi trọng rèn luyện thân thể thì thành tựu cũng sẽ vượt xa Võ Giả bình thường.
Nhưng mà, phương pháp rèn luyện thân thể thì hắn cũng rất ít khi được nghe tới, rất nhiều võ kỹ đa số đều vận dụng Tinh Nguyên, rất ít có võ kỹ đặc biệt chú ý tu luyện thân thể, Chỉ Thương Quyết của Thạch gia miễn cưỡng xem như là một loại võ kỹ rèn luyện thân thể, nhưng Chỉ Thương Quyết chỉ tập trung vào mười ngón tay. Sự hạn chế quá lớn, chỉ có thể tu luyện mười ngón mà không thể bao trùm toàn thân, loại võ kỹ này không thể coi là phương pháp rèn luyện thân thể chân chính.
Nhưng Huyền Băng Hàn Diễm lại tồn tại không biết bao nhiêu năm, có được tri thức của mấy cường giả Thần cảnh, nó nắm giữ phương pháp rèn luyện thân thể có thể hoàn toàn thỏa mãn Thạch Nham bây giờ.
Trước khi Thạch Nham chưa đáp ứng điều kiện của Huyền Băng Hàn Diễm, thì nó tuyệt đối sẽ không dứt khoát như vậy, dạy cho hắn phương pháp rèn luyện thân thể, cho dù là bởi vì tình thế mà làm như vậy thì nhất định có điều che giấu.
Nhưng bây giờ, Huyền Băng Hàn Diễm chẳng những nói rõ tầm quan trọng của tu luyện thân thể và mối quan hệ giữa thân thể, Tinh Nguyên, linh hồn. Mà còn chủ động nhắc tới, nguyện ý dạy hắn phương pháp tu luyện thân thể.
Thạch Nham càng lúc càng cảm thấy, hành động hắn đáp ứng điều kiện của Huyền Băng Hàn Diễm quả nhiên là chính xác.
- Trước tiên đi xuống dưới đã.
Sau khi Huyền Băng Hàn Diễm giải thích một hồi, thúc giục Thạch Nham tiến vào đáy đầm nham thạch nóng chảy
- Chuyện này ngươi có thể yên tâm, Địa tâm hoả kia tuyệt đối sẽ không công kích ngươi. Trong chốc lát đến Hỏa tinh ngọc chỗ địa tâm hoả cư trú, ngươi chỉ cần lấy ra Tụ hồn châu đặt ở trên Hỏa tinh ngọc kia, bên trong hỏa tinh ngọc phát ra nhiệt độ cực nóng lực liền sẽ đem rèn luyện Tụ hồn châu, không cần ngươi phải làm bất cứ chuyện gì.
- Ừm, ta biết rồi.
Thạch Nham biểu hiện đã hiểu, rốt cuộc không còn tiếp tục lưu lại chỗ này nửa, thúc dục lực lượng thân thể lại chìm xuống bên dưới.
Trong chốc lát cứu một vầng ánh sáng hồng đẹp mắt, đột nhiên chiếu vào mi mắt, trên mặt đá ở đáy đầm nham thạch nóng chảy đỏ thẫm, một khối Hỏa tinh ngọc lóng lánh cỡ cối xay, phóng ra ánh sáng và nhiệt độ, như mặt trời vào ngày hè chính ngọ, hồng quang phát ra bốn phía, viêm lực đậm đặc hơn.
Hỏa tinh ngọc cỡ cối xay trong suốt long lanh, cực kỳ mỹ lệ, ánh sáng lấp lánh đủ màu sắc tỏa ra xung quanh.
Trong đó, một luồng hỏa viêm đỏ thẫm cỡ nắm tay, đong đưa lắc lư, lay động chính giữa Hỏa tinh ngọc, tỏa ra nhiều vòng sáng cực nóng mãnh liệt.
Hỏa viêm màu đỏ thẩm chỉ to cỡ nắm tay, liên tục biến ảo, chốc lát biến thành đóa hoa, chốc lát lại biến thành trái cây đỏ thẫm, chốc lát lại biến thành hình mặt người, đủ muôn hình vạn trạng, chưa có một khắc dừng ở một hình thức.
Rõ ràng hỏa viêm này không phải vật chết, hình như nó vẫn đang biến ảo, sinh mệnh lực tràn đầy, như một mặt trời nhỏ thiên biến vạn hóa, thông qua Hỏa tinh ngọc phóng ra ánh sáng và nhiệt độ khủng bố. Cách Hỏa tinh ngọc rất xa mà Thạch Nham đang ở bên trong băng cứng do Huyền Băng Hàn Diễm ngưng luyện, cũng cảm thấy hơi nóng cuồn cuộn.
Nhiệt độ cực nóng này hình như có thể xuyên qua băng cứng bao trùm toàn thân, có thể trực tiếp thẩm thấu vào linh hồn, khiến cho toàn thân Thạch Nham khó chịu.
- Đó chính là Địa tâm hoả sao?
Hai mắt Thạch Nham dừng tại đó, thầm ngạc nhiên nói.
- Ừm, nó chính là Địa tâm hoả.
Huyền Băng Hàn Diễm đáp lại
- Ngươi không cần quá lo lắng, băng cứng ta bao trùm toàn thân ngươi tuy không thể triệt tiêu toàn bộ viêm lực thẩm thấu, nhưng mà có thể triệt tiêu hơn phân nửa.
Đây mới là bắt đầu, trong chốc lát sau khi đặt Tụ hồn châu lên Hỏa tinh ngọc, ta sẽ dần dần giảm bớt lực cản lực thẩm thấu của hỏa viêm, ngươi sẽ cảm nhận được càng nhiều viêm lực rót vào, ngươi cần phải đưa từng chút viêm lực này hút vào gân mạch, cốt cách, huyết nhục, tế bào toàn thân. Giống như là rèn luyện thần binh lợi khí, dùng lực lượng hỏa viêm thiên chuy bách luyện thân thể ngươi.
- Tu luyện thân thể con gian khổ hơn tu luyện Tinh Nguyên và linh hồn nhiều! Khi đó sẽ kèm theo đau nhức, rất nhiều người đều không chịu nổi, đây cũng là nguyên nhân vì sao Võ Giả bây giờ dần dần bỏ qua rèn luyện thân thể.
- Yên tâm, lực nhẫn nại của thần kinh ta mạnh hơn người bình thường rất nhiều. Đau đớn mà người khác không chịu nổi đối với ta mà nói không có vấn đề gì.
Thạch Nham đầy tự tin nói, khi hắn chưa đi đến thế giới này, đã là cuồng nhân ham cực hạn, tự ngược bản thân khiêu chiến các loại cực hạn, lực nhẫn nại với sự thống khổ vượt xa người thường.
Sau khi đến thế giới này, trên con đường tu luyện hắn đã phát huy ưu thế này của mình vô cùng nhuần nhuyễn!
Tu luyện Chỉ Thương Quyết, tìm hiểu võ kỹ Bạo Tẩu. . . Mỗi một loại võ kỹ, đều phải dám tàn khốc với bản thân mình trước!
Có được nền tảng đó, hắn không có gì sợ hãi cả.
- Hy vọng như thế, nếu quả thật như vậy thì tốc độ của chúng ta sẽ nhanh hơn rất nhiều. Mà ngươi sẽ nhận được chỗ tốt nhiều hơn, nói không chừng trải qua lần rèn luyện này, Võ Hồn trong cơ thể ngươi cũng có thể sẽ tiến hóa!
:
/1608
|