Tử Tinh điện quyền lợi đỉnh phong của huyện Tử Diệu tinh, cũng là tẩm cung của Tử Diệu công chúa, luôn do Tử Diệu công chúa chấp chưởng, cũng là chỗ tu luyện của nàng.
Nhưng mà hôm nay, rõ ràng lại có điểm khác biệt, ở trên bậc thang Tử Tinh trước cửa điện Tử Tinh, đứng hai hàng hộ vệ.
Phía sau hộ vệ, nơi cửa, một võ giả Thần vương cảnh Tam Trọng Thiên, đang nhắm mắt đả tọa, hơi thở sâu dài.
Võ giả kia chính là tùy tùng của Áo Cách Lạp Tư, cùng hắn một đường từ ngoại giới đường về, Thạch Nham đã từng thấy qua.
Âm thầm nhíu mày, Thạch Nham vẻ mặt như thường bước tới trước cửa điện Tử Tinh, đột nhiên, hai hàng hộ vệ đứng nghiêm túc ở trên bậc thang, chặn đường đi của hắn lại, thần thái bất thiện, một người cất giọng quát: dừng lại .
Hai hàng hộ vệ tổng cộng mười bốn người, một bên bảy người, cầm trường thương màu bạc trong tay, trường thương sáng loáng, hàn quang sắc bén.
Mười bốn ánh mắt, cùng một chỗ bắn về phía Thạch Nham, ý vị cảnh giác vừa nhìn liền rõ, trường thương của bọn họ, cũng khẽ run lên, truyền ra một cổ năng lượng ba động bất phàm.
Đều là tu vi cảnh giới chân thần, một nửa người trong đó, đạt gần cảnh giới chân thần đỉnh phong, so với khí tức toát ra trên người hắn, còn hùng hậu hơn không ít.
Thạch Nham biến sắc, hừ lạnh một tiếng, đem ngọc bài bên hông lấy ra, Ngọc này bài do công chúa điện hạ tự mình giao cho ta, để ta tự do đi lại trong Tử Tinh điện, không ngờ ta mới rời khỏi mấy ngày, Tử Tinh điện này đã thay đổi chủ nhân phải không?
Hộ vệ nhìn thấy ngọc bài, vẻ mặt có điểm khác thường, không trả lời, đột nhiên nhìn về phía người sau lưng.
Lão già vẫn nhắm chặt hai mắt, đột nhiên từ từ mở miệng, ngữ khí lãnh đạm hờ hững: Công chúa điện hạ đi Thiên Niết tinh rồi, tìm bệ hạ đòi công đạo đi, điện hạ trước khi đi đã căn dặn, lúc nàng không ở đây, Tử Diệu tinh do Áo Cách Lạp Tư làm chủ. Bây giờ Áo Cách Lạp Tư đang tu luyện cảnh giới ở Tử Tinh điện, không được bất luận kẻ nào quấy rầy, trước khi hắn tiến vào đã phân phó, bất luận là người phương nào, trước khi hắn chưa tỉnh lại, cũng không được tự tiện xông vào Tử Tinh điện.
Có ngọc bài do công chúa điện hạ ban phát, cũng không thể thông hành? Thạch Nham mặt lạnh, hừ một tiếng, Tử Diệu tinh này, chẳng lẽ không phải là của công chúa điện hạ sao?
Làm càn Lão giả kia quát lớn một tiếng, quanh thân phóng xuất ra một cổ khí tức cực kỳ sắc bén, như lợi kiếm xuất vỏ, con mắt đóng chặt, cũng chợt mở ra, sắc bén mà nhìn hắn, Tử Diệu tinh đương nhiên công chúa là lớn nhất, điểm này vĩnh viễn sẽ không thay đổi, nhưng bây giờ công chúa không ở đây, nàng cũng đã căn dặn, lúc nàng không ở đây, Áo Cách Lạp Tư thay nàng làm chủ. Hôm nay Áo Cách Lạp Tư ở Tử Tinh điện tu luyện, tuyệt không cho phép quấy rầy, cho dù ngươi có ngọc bài, cũng không được xâm nhập, nếu không đừng trách ta không khách khí .
Lúc người này nói chuyện, thanh âm cực vang. Rất nhiều võ giả ở đó nghe được, không khỏi nhìn sang.
Còn không ít võ giả của cung điện khác, cũng đều cau mày đi ra, đến xem rốt cuộc xảy ra chuyện gì.
Không bao lâu, một đại hán hùng vĩ, ở trần của Ma tộc mà Thạch Nham đã từng thấy qua, cũng từ trong một cung điện xông ra.
Hắn vừa xuất đầu, liền hừ một tiếng, trong thời gian ngắn đi tới bên cạnh Thạch Nham, mỉa mai lão già đang hét to kia: Vưu Ân, điện hạ mặc dù không ở đây, nhưng cũng không tới phiên ngươi tới để ý đông để ý tây nha? Cái gì ngươi cũng để ý, còn cần đại quản gia ta làm gì?
Lão giả kia sắc mặt nghiêm túc, nghiêm trang nói: Ta là phòng hộ Tử Tinh điện cho Áo Cách Lạp Tư, để tránh lúc hắn tu luyện, một số người cảnh giới thấp kém, không cẩn thận xâm nhập bị lĩnh vực của thần xé thành nát bấy .
Nói xong, lão giả này lại nhắm mắt lại, giống như không muốn lắm lời với đại hán Ma tộc.
Đại quản gia đứng ở ngoài Tử Tinh điện, trầm mặt nhìn vào bên trong, giống như cũng phóng ra lực lượng cảm ứng, một lát sau, mới nhíu mày, hỏi thăm Thạch Nham bên cạnh: Ngươi có thứ gì ở bên trong không?
Không . Thạch Nham lắc đầu, ánh mắt lãnh khốc dừng lại một lát ở trên người Vưu Ân, lạnh nhạt nói.
Đi theo ta, công chúa điện hạ trước khi đi, từng có an bài đối với ngươi . Đại hán Ma tộc này xoay người bỏ đi, bước về phía nghiễm tràng, Thạch Nham tự đi theo.
Xảy ra chuyện gì? ở sau lưng đại hán kia, hắn thử hỏi một câu.
Sauk hi Áo Cách Lạp Tư trở về, nói phát hiện thi cốt bọn người Bá Cách, An Đặc, nhưng không phát hiện tung tích của vương tử Độ Phong . Đại hán Ma tộc kia do dự một chút, xoay người lại, Công chúa lo lắng vương tử Độ Phong gặp độc thủ, tự mình đi Thiên Niết tinh tìm bệ hạ đưa ý kiến, trước khi nàng đi, đúng là đã dặn Tử Diệu tinh tạm thời do Áo Cách Lạp Tư làm chủ. Trước kia cũng như vậy .
Thạch Nham nhẹ gật đầu, tỏ vẻ hiểu.
Ngươi chưa quen thuộc Tử Diệu tinh, cho dù là ngươi rất được công chúa tín nhiệm ưu ái, nàng không thể nào để ngươi chấp chưởng hết thảy của Tử Diệu tinh, ngươi sẽ làm hỏng hét . Đại hán Ma tộc giải thích một câu, Công chúa cực kỳ coi trọng ngươi, bằng không, sẽ không thoáng cái đã đem ngọc bài giao cho ngươi .
Thạch Nham tiếp tục gật đầu.
Đây là công chúa giao cho ngươi, lệnh bài Luyện Ngục, bằng chứng đi Cực Đạo Luyện Ngục tràng . Hai tay đại hán Ma tộc cầm một khối bài tử không phải vàng không phải ngọc, trân trọng giao cho Thạch Nham, mặt đầy cung kính.
Hắn cung kính, không phải là nhằm vào Thạch Nham, mà lại nhằm vào bản thân lệnh bài Luyện Ngục kia.
Thạch Nham thuận tay cầm lấy lệnh bài, ngưng thần xem xét, phát hiện trên lệnh bài hình tam giác, chỉ có một vương miện bạch cốt, phía dưới vương miện bạch cốt máu tươi đầm đìa, bị mấy khúc xương trắng xám dựng lên, hắn vuốt lệnh bài Luyện Ngục, lập tức sinh ra một cổ tâm tình thô bạo thích giết chóc, trong lệnh bài phảng phất có vô số oan hồn đang kêu to.
Lệnh bài Luyện Ngục chính là bệ hạ tự tay luyện ra, vương miện bạch cốt màu máu, chính là kí hiệu hoàng thất thần quốc . Đại hán Ma tộc kia nghiêm túc giải thích.
Thạch Nham gật đầu, nhắm mắt lại vuốt ve vương miện bạch cốt trên lệnh bài, chỉ cảm thấy huyết khí tiêu thăng, lại có loại dục vọng muốn đại khai sát giới khống chế không nổi.
Giật mình hoảng sợ, hắn không dám cảm ứng thêm, vội vàng đem lệnh bài Luyện Ngục kia thu vào Huyễn Không Giới, lúc này mới hỏi: Lúc công chúa điện hạ rời khỏi, còn có căn dặn gì .
Muốn ngươi đi Luyện Ngục tinh, Cực Đạo Luyện Ngục tràng liền ở đàng kia, còn có một chiếc chiến xa Tử Tinh này, cũng là công chúa cấp cho ngươi . Đại hán kia chỉ một ngón tay, một chiến xa Tử Tinh mới tinh lóng lánh tử quang sáng ngời, vô cùng xinh đẹp ở phía xa, so với mấy cái chiến xa chung quanh rõ ràng cao cấp hơn không ít, Cực Đạo Luyện Ngục tràng sắp mở ra, ngươi cầm lệnh bài Luyện Ngục này thì có thể tiến vào, đến Luyện Ngục tinh, chỉ cần ngươi đưa lệnh bài ra, tất sẽ có người tiếp đãi, sẽ nói rõ tình huống cho ngươi .
Thạch Nham khẽ cười, hơi khom người, Đa tạ đại quản gia, không biết đại quản gia cao tính đại danh?
Ngả Phất Lạp . Đại hán Ma tộc do dự một chút, mới nở nụ cười, đem tên của mình báo ra, ánh mắt hắn đi lòng vòng, cân nhắc một phen, đột nhiên nhỏ giọng nói: bởi vì khối lệnh bài Luyện Ngục này, công chúa điện hạ và Áo Cách Lạp Tư dường như từng có một lần khắc khẩu, người của ta, vô tình nghe được .
Thạch Nham khẽ giật mình, dừng một lát, lần nữa cúi đầu, nghiêm túc nhìn hắn, Cám ơn .
Không cần khách khí, ngươi cẩn thận một chút, công chúa xem trọng ngươi, ngươi không nên làm nàng thất vọng. Danh ngạch Cực Đạo Luyện Ngục tràng, vô cùng quý giá, công chúa cho ngươi đi, thật sự rất xem trọng ngươi. Hôm nay đúng là lúc công chúa cần trợ lực, mong rằng ngươi tương lai quả thật có thể cho công chúa trợ giúp cường lực . Ngả Phất Lạp vẻ mặt nghiêm túc nói.
Hắn rất rõ ràng trung thành và tận tâm với Tử Diệu công chúa, toàn tâm toàn ý suy nghĩ cho Tử Diệu, có lợi đối với Tử Diệu, chỉ cần là Tử Diệu căn dặn, hắn đều tận tâm tận lực đi làm.
Ừm, ta hiểu, cám ơn lần nữa . Thạch Nham trầm trọng nói, đi lên chiến xa Tử Tinh, phát hiện cấm chế, kết giới đều bị xóa đi, có thể trực tiếp dùng thần thức ngự động.
Đem ý thức linh hồn của mình, tiến vào trong linh đài của chiến xa Tử Tinh, một bộ tinh đồ đột nhiên hiện ra, trong đó khắc vị trí Tử Diệu tinh, vị trí Luyện Ngục tinh, cũng bị rõ ràng điểm ra ngoài, đi quỹ tích vừa xem hiểu ngay.
Chỉ là nhìn thoáng qua, Thạch Nham liền biết trước khi Tử Diệu đi, quả thật dụng tâm sắp xếp xong xuôi hết thảy cho hắn, ngay cả tinh đồ đều điều chỉnh qua, cái gì cũng không cần hắn phí công.
Ngươi cẩn thận kiểm tra thử, chiến xa qua tay rất nhiều người, trước kia ta đã thấy người của Áo Cách Lạp Tư, điều chỉnh qua với chiến xa này . Đột nhiên, Ngả Phất Lạp kia lại nói một câu, ý có ám chỉ.
Thạch Nham sửng sốt một chút, phóng mở ý niệm thần thức, cảm thụ năng lượng ba động trong chiến xa, một hồi lâu, hắn khẽ cười, nói: chắc không có vấn đề gì .
Trước kia, có rất nhiều người theo đuổi điện hạ, thề hiệu lực vì công chúa, dầu sôi lửa bỏng cũng không chối từ. Nhưng có một số người, mất tích một cách khó hiểu, cũng không biết vì nguyên nhân gì. . . Ngả Phất Lạp nhỏ giọng nói thầm một câu, quay đầu nhìn thoáng qua phương hướng Tử Tinh điện.
Ánh mắt Thạch Nham biến đổi, trong lòng hoảng sợ.
Lúc trước khi hắn và Huyết Đồ Tạp Thác nói lời từ biệt, Tạp Thác đã từng nói qua bảo hắn chú ý Tử Diệu, nói rất nhiều người theo đuổi nàng đều mất tích tử vong một cách khó hiểu, nói Tử Diệu là nhân vật cực kỳ nguy hiểm.
Liên tưởng tới những lời này của Ngả Phất Lạp, phảng phất một đạo điện quang xẹt qua ở trong óc, Thạch Nham giống như đột nhiên minh bạch gì đó.
Bản thân ngươi cẩn thận một chút . Ngả Phất Lạp không nhiều lời nữa, nhẹ gật đầu, liền từ đây rời đi.
Đợi sau khi thân ảnh hắn dần dần biến mất, Thạch Nham mới dùng thần niệm khu động chiến xa Tử Tinh, hóa thành một đạo thiểm điện màu tím, từ Tử Diệu tinh phóng lên trời.
Chiến xa Tử Tinh do tử tinh luyện thành, tử tinh cũng một loại tinh thạch kỳ lạ, có thể kèm theo lực của Thần tinh, trong mỗi chiến xa Tử Tinh, đều có Thần tinh cung cấp năng lượng chống đỡ, năng lượng của chiến xa này bắn ra, nó liền bay loạn trên bầu trời, Thạch Nham vẫn âm thầm quan sát chiến xa, chợt tỉnh ngộ.
Đứng ở trên chiến xa, tầm mắt của hắn hướng về Tử Tinh điện, ngưng mắt nhìn về phía một lộ đài rộng rãi, ở tầng trung ương của Tử Tinh điện.
Ở trên lộ đài kia, thân ảnh Áo Cách Lạp Tư một đầu tóc vàng nhỏ bé, yên lặng đả tọa, từ trong tế đài linh hồn của hắn, giống như bật ra một đám ba động nhàn nhạt, hắn dường như cũng ngẩng đầu, liếc về phía chiến xa của Thạch Nham.
Tầm mắt của Thạch Nham và hắn, cách xa nhau vạn mét, nhìn nhau trong hư không.
Xuy!
Trong hư không, phảng phất có tia lửa bắn ra, trong tia lửa có khí tức sắc bén đối chọi gay gắt nào đó.
Thạch Nham nhếch miệng, cười nhẹ hắc hắc một tiếng, vẻ mặt lãnh khốc.
Áo Cách Lạp Tư dáng sừng sững bất động, chậm rãi nhắm mắt lại, khí tức xa xưa tĩnh lặng.
Nhưng mà hôm nay, rõ ràng lại có điểm khác biệt, ở trên bậc thang Tử Tinh trước cửa điện Tử Tinh, đứng hai hàng hộ vệ.
Phía sau hộ vệ, nơi cửa, một võ giả Thần vương cảnh Tam Trọng Thiên, đang nhắm mắt đả tọa, hơi thở sâu dài.
Võ giả kia chính là tùy tùng của Áo Cách Lạp Tư, cùng hắn một đường từ ngoại giới đường về, Thạch Nham đã từng thấy qua.
Âm thầm nhíu mày, Thạch Nham vẻ mặt như thường bước tới trước cửa điện Tử Tinh, đột nhiên, hai hàng hộ vệ đứng nghiêm túc ở trên bậc thang, chặn đường đi của hắn lại, thần thái bất thiện, một người cất giọng quát: dừng lại .
Hai hàng hộ vệ tổng cộng mười bốn người, một bên bảy người, cầm trường thương màu bạc trong tay, trường thương sáng loáng, hàn quang sắc bén.
Mười bốn ánh mắt, cùng một chỗ bắn về phía Thạch Nham, ý vị cảnh giác vừa nhìn liền rõ, trường thương của bọn họ, cũng khẽ run lên, truyền ra một cổ năng lượng ba động bất phàm.
Đều là tu vi cảnh giới chân thần, một nửa người trong đó, đạt gần cảnh giới chân thần đỉnh phong, so với khí tức toát ra trên người hắn, còn hùng hậu hơn không ít.
Thạch Nham biến sắc, hừ lạnh một tiếng, đem ngọc bài bên hông lấy ra, Ngọc này bài do công chúa điện hạ tự mình giao cho ta, để ta tự do đi lại trong Tử Tinh điện, không ngờ ta mới rời khỏi mấy ngày, Tử Tinh điện này đã thay đổi chủ nhân phải không?
Hộ vệ nhìn thấy ngọc bài, vẻ mặt có điểm khác thường, không trả lời, đột nhiên nhìn về phía người sau lưng.
Lão già vẫn nhắm chặt hai mắt, đột nhiên từ từ mở miệng, ngữ khí lãnh đạm hờ hững: Công chúa điện hạ đi Thiên Niết tinh rồi, tìm bệ hạ đòi công đạo đi, điện hạ trước khi đi đã căn dặn, lúc nàng không ở đây, Tử Diệu tinh do Áo Cách Lạp Tư làm chủ. Bây giờ Áo Cách Lạp Tư đang tu luyện cảnh giới ở Tử Tinh điện, không được bất luận kẻ nào quấy rầy, trước khi hắn tiến vào đã phân phó, bất luận là người phương nào, trước khi hắn chưa tỉnh lại, cũng không được tự tiện xông vào Tử Tinh điện.
Có ngọc bài do công chúa điện hạ ban phát, cũng không thể thông hành? Thạch Nham mặt lạnh, hừ một tiếng, Tử Diệu tinh này, chẳng lẽ không phải là của công chúa điện hạ sao?
Làm càn Lão giả kia quát lớn một tiếng, quanh thân phóng xuất ra một cổ khí tức cực kỳ sắc bén, như lợi kiếm xuất vỏ, con mắt đóng chặt, cũng chợt mở ra, sắc bén mà nhìn hắn, Tử Diệu tinh đương nhiên công chúa là lớn nhất, điểm này vĩnh viễn sẽ không thay đổi, nhưng bây giờ công chúa không ở đây, nàng cũng đã căn dặn, lúc nàng không ở đây, Áo Cách Lạp Tư thay nàng làm chủ. Hôm nay Áo Cách Lạp Tư ở Tử Tinh điện tu luyện, tuyệt không cho phép quấy rầy, cho dù ngươi có ngọc bài, cũng không được xâm nhập, nếu không đừng trách ta không khách khí .
Lúc người này nói chuyện, thanh âm cực vang. Rất nhiều võ giả ở đó nghe được, không khỏi nhìn sang.
Còn không ít võ giả của cung điện khác, cũng đều cau mày đi ra, đến xem rốt cuộc xảy ra chuyện gì.
Không bao lâu, một đại hán hùng vĩ, ở trần của Ma tộc mà Thạch Nham đã từng thấy qua, cũng từ trong một cung điện xông ra.
Hắn vừa xuất đầu, liền hừ một tiếng, trong thời gian ngắn đi tới bên cạnh Thạch Nham, mỉa mai lão già đang hét to kia: Vưu Ân, điện hạ mặc dù không ở đây, nhưng cũng không tới phiên ngươi tới để ý đông để ý tây nha? Cái gì ngươi cũng để ý, còn cần đại quản gia ta làm gì?
Lão giả kia sắc mặt nghiêm túc, nghiêm trang nói: Ta là phòng hộ Tử Tinh điện cho Áo Cách Lạp Tư, để tránh lúc hắn tu luyện, một số người cảnh giới thấp kém, không cẩn thận xâm nhập bị lĩnh vực của thần xé thành nát bấy .
Nói xong, lão giả này lại nhắm mắt lại, giống như không muốn lắm lời với đại hán Ma tộc.
Đại quản gia đứng ở ngoài Tử Tinh điện, trầm mặt nhìn vào bên trong, giống như cũng phóng ra lực lượng cảm ứng, một lát sau, mới nhíu mày, hỏi thăm Thạch Nham bên cạnh: Ngươi có thứ gì ở bên trong không?
Không . Thạch Nham lắc đầu, ánh mắt lãnh khốc dừng lại một lát ở trên người Vưu Ân, lạnh nhạt nói.
Đi theo ta, công chúa điện hạ trước khi đi, từng có an bài đối với ngươi . Đại hán Ma tộc này xoay người bỏ đi, bước về phía nghiễm tràng, Thạch Nham tự đi theo.
Xảy ra chuyện gì? ở sau lưng đại hán kia, hắn thử hỏi một câu.
Sauk hi Áo Cách Lạp Tư trở về, nói phát hiện thi cốt bọn người Bá Cách, An Đặc, nhưng không phát hiện tung tích của vương tử Độ Phong . Đại hán Ma tộc kia do dự một chút, xoay người lại, Công chúa lo lắng vương tử Độ Phong gặp độc thủ, tự mình đi Thiên Niết tinh tìm bệ hạ đưa ý kiến, trước khi nàng đi, đúng là đã dặn Tử Diệu tinh tạm thời do Áo Cách Lạp Tư làm chủ. Trước kia cũng như vậy .
Thạch Nham nhẹ gật đầu, tỏ vẻ hiểu.
Ngươi chưa quen thuộc Tử Diệu tinh, cho dù là ngươi rất được công chúa tín nhiệm ưu ái, nàng không thể nào để ngươi chấp chưởng hết thảy của Tử Diệu tinh, ngươi sẽ làm hỏng hét . Đại hán Ma tộc giải thích một câu, Công chúa cực kỳ coi trọng ngươi, bằng không, sẽ không thoáng cái đã đem ngọc bài giao cho ngươi .
Thạch Nham tiếp tục gật đầu.
Đây là công chúa giao cho ngươi, lệnh bài Luyện Ngục, bằng chứng đi Cực Đạo Luyện Ngục tràng . Hai tay đại hán Ma tộc cầm một khối bài tử không phải vàng không phải ngọc, trân trọng giao cho Thạch Nham, mặt đầy cung kính.
Hắn cung kính, không phải là nhằm vào Thạch Nham, mà lại nhằm vào bản thân lệnh bài Luyện Ngục kia.
Thạch Nham thuận tay cầm lấy lệnh bài, ngưng thần xem xét, phát hiện trên lệnh bài hình tam giác, chỉ có một vương miện bạch cốt, phía dưới vương miện bạch cốt máu tươi đầm đìa, bị mấy khúc xương trắng xám dựng lên, hắn vuốt lệnh bài Luyện Ngục, lập tức sinh ra một cổ tâm tình thô bạo thích giết chóc, trong lệnh bài phảng phất có vô số oan hồn đang kêu to.
Lệnh bài Luyện Ngục chính là bệ hạ tự tay luyện ra, vương miện bạch cốt màu máu, chính là kí hiệu hoàng thất thần quốc . Đại hán Ma tộc kia nghiêm túc giải thích.
Thạch Nham gật đầu, nhắm mắt lại vuốt ve vương miện bạch cốt trên lệnh bài, chỉ cảm thấy huyết khí tiêu thăng, lại có loại dục vọng muốn đại khai sát giới khống chế không nổi.
Giật mình hoảng sợ, hắn không dám cảm ứng thêm, vội vàng đem lệnh bài Luyện Ngục kia thu vào Huyễn Không Giới, lúc này mới hỏi: Lúc công chúa điện hạ rời khỏi, còn có căn dặn gì .
Muốn ngươi đi Luyện Ngục tinh, Cực Đạo Luyện Ngục tràng liền ở đàng kia, còn có một chiếc chiến xa Tử Tinh này, cũng là công chúa cấp cho ngươi . Đại hán kia chỉ một ngón tay, một chiến xa Tử Tinh mới tinh lóng lánh tử quang sáng ngời, vô cùng xinh đẹp ở phía xa, so với mấy cái chiến xa chung quanh rõ ràng cao cấp hơn không ít, Cực Đạo Luyện Ngục tràng sắp mở ra, ngươi cầm lệnh bài Luyện Ngục này thì có thể tiến vào, đến Luyện Ngục tinh, chỉ cần ngươi đưa lệnh bài ra, tất sẽ có người tiếp đãi, sẽ nói rõ tình huống cho ngươi .
Thạch Nham khẽ cười, hơi khom người, Đa tạ đại quản gia, không biết đại quản gia cao tính đại danh?
Ngả Phất Lạp . Đại hán Ma tộc do dự một chút, mới nở nụ cười, đem tên của mình báo ra, ánh mắt hắn đi lòng vòng, cân nhắc một phen, đột nhiên nhỏ giọng nói: bởi vì khối lệnh bài Luyện Ngục này, công chúa điện hạ và Áo Cách Lạp Tư dường như từng có một lần khắc khẩu, người của ta, vô tình nghe được .
Thạch Nham khẽ giật mình, dừng một lát, lần nữa cúi đầu, nghiêm túc nhìn hắn, Cám ơn .
Không cần khách khí, ngươi cẩn thận một chút, công chúa xem trọng ngươi, ngươi không nên làm nàng thất vọng. Danh ngạch Cực Đạo Luyện Ngục tràng, vô cùng quý giá, công chúa cho ngươi đi, thật sự rất xem trọng ngươi. Hôm nay đúng là lúc công chúa cần trợ lực, mong rằng ngươi tương lai quả thật có thể cho công chúa trợ giúp cường lực . Ngả Phất Lạp vẻ mặt nghiêm túc nói.
Hắn rất rõ ràng trung thành và tận tâm với Tử Diệu công chúa, toàn tâm toàn ý suy nghĩ cho Tử Diệu, có lợi đối với Tử Diệu, chỉ cần là Tử Diệu căn dặn, hắn đều tận tâm tận lực đi làm.
Ừm, ta hiểu, cám ơn lần nữa . Thạch Nham trầm trọng nói, đi lên chiến xa Tử Tinh, phát hiện cấm chế, kết giới đều bị xóa đi, có thể trực tiếp dùng thần thức ngự động.
Đem ý thức linh hồn của mình, tiến vào trong linh đài của chiến xa Tử Tinh, một bộ tinh đồ đột nhiên hiện ra, trong đó khắc vị trí Tử Diệu tinh, vị trí Luyện Ngục tinh, cũng bị rõ ràng điểm ra ngoài, đi quỹ tích vừa xem hiểu ngay.
Chỉ là nhìn thoáng qua, Thạch Nham liền biết trước khi Tử Diệu đi, quả thật dụng tâm sắp xếp xong xuôi hết thảy cho hắn, ngay cả tinh đồ đều điều chỉnh qua, cái gì cũng không cần hắn phí công.
Ngươi cẩn thận kiểm tra thử, chiến xa qua tay rất nhiều người, trước kia ta đã thấy người của Áo Cách Lạp Tư, điều chỉnh qua với chiến xa này . Đột nhiên, Ngả Phất Lạp kia lại nói một câu, ý có ám chỉ.
Thạch Nham sửng sốt một chút, phóng mở ý niệm thần thức, cảm thụ năng lượng ba động trong chiến xa, một hồi lâu, hắn khẽ cười, nói: chắc không có vấn đề gì .
Trước kia, có rất nhiều người theo đuổi điện hạ, thề hiệu lực vì công chúa, dầu sôi lửa bỏng cũng không chối từ. Nhưng có một số người, mất tích một cách khó hiểu, cũng không biết vì nguyên nhân gì. . . Ngả Phất Lạp nhỏ giọng nói thầm một câu, quay đầu nhìn thoáng qua phương hướng Tử Tinh điện.
Ánh mắt Thạch Nham biến đổi, trong lòng hoảng sợ.
Lúc trước khi hắn và Huyết Đồ Tạp Thác nói lời từ biệt, Tạp Thác đã từng nói qua bảo hắn chú ý Tử Diệu, nói rất nhiều người theo đuổi nàng đều mất tích tử vong một cách khó hiểu, nói Tử Diệu là nhân vật cực kỳ nguy hiểm.
Liên tưởng tới những lời này của Ngả Phất Lạp, phảng phất một đạo điện quang xẹt qua ở trong óc, Thạch Nham giống như đột nhiên minh bạch gì đó.
Bản thân ngươi cẩn thận một chút . Ngả Phất Lạp không nhiều lời nữa, nhẹ gật đầu, liền từ đây rời đi.
Đợi sau khi thân ảnh hắn dần dần biến mất, Thạch Nham mới dùng thần niệm khu động chiến xa Tử Tinh, hóa thành một đạo thiểm điện màu tím, từ Tử Diệu tinh phóng lên trời.
Chiến xa Tử Tinh do tử tinh luyện thành, tử tinh cũng một loại tinh thạch kỳ lạ, có thể kèm theo lực của Thần tinh, trong mỗi chiến xa Tử Tinh, đều có Thần tinh cung cấp năng lượng chống đỡ, năng lượng của chiến xa này bắn ra, nó liền bay loạn trên bầu trời, Thạch Nham vẫn âm thầm quan sát chiến xa, chợt tỉnh ngộ.
Đứng ở trên chiến xa, tầm mắt của hắn hướng về Tử Tinh điện, ngưng mắt nhìn về phía một lộ đài rộng rãi, ở tầng trung ương của Tử Tinh điện.
Ở trên lộ đài kia, thân ảnh Áo Cách Lạp Tư một đầu tóc vàng nhỏ bé, yên lặng đả tọa, từ trong tế đài linh hồn của hắn, giống như bật ra một đám ba động nhàn nhạt, hắn dường như cũng ngẩng đầu, liếc về phía chiến xa của Thạch Nham.
Tầm mắt của Thạch Nham và hắn, cách xa nhau vạn mét, nhìn nhau trong hư không.
Xuy!
Trong hư không, phảng phất có tia lửa bắn ra, trong tia lửa có khí tức sắc bén đối chọi gay gắt nào đó.
Thạch Nham nhếch miệng, cười nhẹ hắc hắc một tiếng, vẻ mặt lãnh khốc.
Áo Cách Lạp Tư dáng sừng sững bất động, chậm rãi nhắm mắt lại, khí tức xa xưa tĩnh lặng.
/1608
|