Trong một căn phòng làm việc đơn giản được trang trí theo kiểu truyền thống của Nhật Bản, một cô gái trẻ xinh đẹp, khoác lên mình một bộ váy lụa màu đen quý phái, trng nhã làm ton lên nước da trắng hồng đang xoay lưng vớ người đàn ông ngồi bên bàn làm việc, ánh mắt hờ hững nhìn ra ngoài cửa sổ, nơi có mấy bông hoa hồng sắp tàn mà ngườ làm vườn chưa kịp cắt.
- Khả Anh, mục tiêu lần này là Kim byung. Lất nữa ta sẽ gửi hồ sơ của ông ta cho con. Nó đã biết được mục tiêu cần giết của mình, không nói gì, lẳng lặng đi ra khỏi phòng. Nó vẫn vậy, lạnh lùng và ít nói.
Bắt đầu nhận các nhiệm vụ ám sát những người được thuê để giết, nó càng lạnh lùng, âm lãnh hơn. Nhiệm vụ đầu tiên nó làm là lúc nó vừa tròn 16 tuổi, có lẽ trùng vào cái ngày định mệnh ấy, nên nó giết người không hề có chút xót thương hay áy náy, nó nhận bất cứ nhiệm vụ nào, giết tất cả những người được thuê để giết, và nó chua bao giờ thất bại.
Nó còn nhớ như in cái nhiệm vụ đầu tiên. Sau khi nhận nhiệm vụ, thông tin đối tượng xấu số, nó đã lên kế hoạch một cách tỉ mỉ và đó là một kế hoạch hoàn hảo.
Shakarin là một người Nhật Bản. ông ta là một con cáo già trên thương trường vì vậy mà có nhiều người muốn con cáo ấy biến mất để khỏi gây trở ngại cho họ. tốt thôi, chỉ cần tiền một con người sẽ biến mất mãi mãi. Nó được hưởng 70% số tiền đó. Theo như kế hoạch định sẵn, nó đóng vai một nữ nhân tiếp trà trong một trà đạo Jujn nổi tiếng.
Một buổi tối. trong căn phòng bài trí đơn giản gồm một bàn trà và 2 tấm đệm ngồi màu trắng sữa. xung quanh là mấy bức tranh lụa. mùi trà thơm phảng phất khắp căn phòng.
Nó trong bộ trang phục truyền thống của nhật bản, một bộ Kimono màu đỏ, một màu đổ thẫm hệt như máu, họa tiết màu đen, trông nó thật kiêu sa và có phần huyền bí. Bàn tay trắng mềm mại pha trà, đưa chén trà lên miệng thưởng thức 1 ngụm nhỏ. Mục tiêu đã bước vào, nó đứng dậy, nhanh như cắt, trên cổ ông Shakarin xuật hiện một vệt cắt. máu từ vết cắt nhỏ xuống nền gỗ, một cành hoa hồng trắng, hứng lấy vài giọt máu, từng cánh hồng từ trắng chuyển sang đỏ, đỏ thẫm, đẹp vô cùng.
Con dao nhỏ dính một chút máu được nó lau chùi cẩn trọng, chiếc găng tay da mỏng dính giúp nó không lưu lại chút vân tay nào. Nó bước ra khỏi cửa.
Khi cảnh sát đến thì nó đã đi đc xa rồi, bông hồng nhuoms máu nó để lại đã biến thành màu đen. Và từ đó một cái tên đã được dành cho nó là Black rose – hoa hồng đen. Hàng loạt vụ án giết người tiếp theo đó xảy ra, nhưng chẳng ai tìm ra được manh mối gì ngoài một bông hoa hồng bạch nhuốm đầy máu của nạn nhân bị sát hại. một bông hồng đen.
- Khả Anh, mục tiêu lần này là Kim byung. Lất nữa ta sẽ gửi hồ sơ của ông ta cho con. Nó đã biết được mục tiêu cần giết của mình, không nói gì, lẳng lặng đi ra khỏi phòng. Nó vẫn vậy, lạnh lùng và ít nói.
Bắt đầu nhận các nhiệm vụ ám sát những người được thuê để giết, nó càng lạnh lùng, âm lãnh hơn. Nhiệm vụ đầu tiên nó làm là lúc nó vừa tròn 16 tuổi, có lẽ trùng vào cái ngày định mệnh ấy, nên nó giết người không hề có chút xót thương hay áy náy, nó nhận bất cứ nhiệm vụ nào, giết tất cả những người được thuê để giết, và nó chua bao giờ thất bại.
Nó còn nhớ như in cái nhiệm vụ đầu tiên. Sau khi nhận nhiệm vụ, thông tin đối tượng xấu số, nó đã lên kế hoạch một cách tỉ mỉ và đó là một kế hoạch hoàn hảo.
Shakarin là một người Nhật Bản. ông ta là một con cáo già trên thương trường vì vậy mà có nhiều người muốn con cáo ấy biến mất để khỏi gây trở ngại cho họ. tốt thôi, chỉ cần tiền một con người sẽ biến mất mãi mãi. Nó được hưởng 70% số tiền đó. Theo như kế hoạch định sẵn, nó đóng vai một nữ nhân tiếp trà trong một trà đạo Jujn nổi tiếng.
Một buổi tối. trong căn phòng bài trí đơn giản gồm một bàn trà và 2 tấm đệm ngồi màu trắng sữa. xung quanh là mấy bức tranh lụa. mùi trà thơm phảng phất khắp căn phòng.
Nó trong bộ trang phục truyền thống của nhật bản, một bộ Kimono màu đỏ, một màu đổ thẫm hệt như máu, họa tiết màu đen, trông nó thật kiêu sa và có phần huyền bí. Bàn tay trắng mềm mại pha trà, đưa chén trà lên miệng thưởng thức 1 ngụm nhỏ. Mục tiêu đã bước vào, nó đứng dậy, nhanh như cắt, trên cổ ông Shakarin xuật hiện một vệt cắt. máu từ vết cắt nhỏ xuống nền gỗ, một cành hoa hồng trắng, hứng lấy vài giọt máu, từng cánh hồng từ trắng chuyển sang đỏ, đỏ thẫm, đẹp vô cùng.
Con dao nhỏ dính một chút máu được nó lau chùi cẩn trọng, chiếc găng tay da mỏng dính giúp nó không lưu lại chút vân tay nào. Nó bước ra khỏi cửa.
Khi cảnh sát đến thì nó đã đi đc xa rồi, bông hồng nhuoms máu nó để lại đã biến thành màu đen. Và từ đó một cái tên đã được dành cho nó là Black rose – hoa hồng đen. Hàng loạt vụ án giết người tiếp theo đó xảy ra, nhưng chẳng ai tìm ra được manh mối gì ngoài một bông hoa hồng bạch nhuốm đầy máu của nạn nhân bị sát hại. một bông hồng đen.
/10
|