Chỉ cần có thể trà trộn đi vào, rất có khả năng sẽ lập tức một đêm chợt trở nên giàu có.
Nghiệp đoàn chiến sĩ phái khoái mã đi ra, giống như muốn liều mạng nhanh chóng di chuyển khắp nơi trong lãnh thổ của hoàng triều Chân Sách. Tin tức từ Thần Đô rất nhanh đã truyền đến tất cả các thành thị lớn và quan trọng tại hoàng triều Chân Sách.
- Một buổi kết hôn, lại sắp vượt qua cả đại lễ lên ngôi của hoàng đế.
Đoạn Phong Bất Nhị ngồi ở trên một cành cây lớn, bên cạnh ôm mỹ ma của mình, hai chân không ngừng lắc lư trên không trung, cho thấy sự nhàn nhã của mình:
- Tiểu tử Khí Cửu Dương kia gặp phải chuyện gì vậy? Ta sai người gửi cho hắn nhiều thư như vậy, tại sao vẫn không thấy hắn quay về.
Thiết Khắc rất ít khi có tâm sự, trong ánh mắt thoáng lóe ra vẻ hiếu kỳ. Hắn đã từng nghe Đoạn Phong Bất Nhị nhắc tới cái tên Khí Cửu Dương rất nhiều lần, nhưng chưa bao giờ thấy qua người thật. Người có thể được Đoạn Phong Bất Nhị không ngừng nhắc tới như vậy, chắc cũng là một người tốt.
Sáu ngày! Liên tục sáu ngày, Càn Kình tự giam mình ở trong cửa hàng rèn đặc biệt. Mỗi ngày ngoại trừ đưa nước, đưa thức ăn cố định ra, hắn chỉ ở trong lò rèn vung búa rèn sắt. Búa rèn sắt với các số, các loại hình khác đã bị làm hỏng vẫn không ngừng được người ta chuyển từ bên trong ra.
Trong sáu ngày này, các rèn tạo sư và các rèn tạo sư cao cấp của tổng nghiệp đoàn thợ rèn không ngừng thay phiên nhau chế tạo rèn sắt búa...
Rèn tạo sư, rèn tạo sư cao cấp, thậm chí ngay cả rèn đại sư, hội trưởng phân hội từ các nơi đều ở đây rèn ra các loại búa mà rất nhiều thợ rèn cũng có thể rèn ra được.
Điều này làm cho vô số người ngoài nghề nhìn thấy đều cảm thấy buồn cười, liên tục cảm thán thế đạo thật sự thay đổi. Ngay cả các hội trưởng cũng bắt đầu chế tạo búa rèn sắt.
Sáu ngày, Càn Kình không biết sử dụng làm hỏng bao nhiêu búa rèn sắt, không ngừng đổi búa rèn sắt, cảm nhận mỗi tài nghệ rèn búa rèn sắt, dựa vào mỗi ưu thế khác nhau của búa rèn sắt, rèn Hồn Binh. Bản thân điều này đã là một sự nâng cao đối với tài nghệ.
Từng xe búa rèn sắt hỏng được trưng bày ở trong sân tổng nghiệp đoàn thợ rèn, dùng tình thế đặc biệt nói cho mọi người biết, loại chuyện rèn Hồn Binh này thật sự là một chuyện đặc biệt đặc biệt lãng phí tiền bạc! Nhiều búa rèn sắt như vậy, cũng đủ khiến rất nhiều gia đình phá sản.
Đây vẫn chỉ vừa nói tới phần công cụ mà thôi. Nếu như lại nói về các nguyên nguyên liệu chế tạo Hồn Binh, sự đắt đỏ này rất có khả năng khiến một nghiệp đoàn bị phá sản trong nháy mắt, tất cả đi ra phố ăn xin.
Bảy cái! Bảy cái Hồn Binh!
Rèn suốt ngày suốt đêm, sau khi làm hỏng nguyên liệu mấy thanh Hồn Binh, Càn Kình phát hiện khí phách của mình càng lúc càng lớn.
Ban đầu, thời điểm lần đầu tiên đánh hỏng nguyên liệu, tâm tình toàn thân mất một giờ cũng không khôi phục lại. Nhưng vừa rồi khi mình đánh hỏng nguyên liệu Hồn Binh, không ngờ hoàn toàn không có bất kỳ tâm tình cảm giác gì. Hỏng thì bỏ, tiếp tục rèn là được.
Đao! Kiếm! Thương! Búa...
Các Hồn Binh khác nhau, giống như các món ăn trưng bày ở trên bàn tiệc.
Hai mươi mấy hội trưởng phân hội nghiệp đoàn chiến sĩ, giống như học sinh tiểu học đứng song song với nhau cách bàn bày Hồn Binh không xa, mắt trợn trừng nhìn Hồn Binh trên bàn.
Nếu như không phải có Mộc Quy Vô Tâm đã có thực lực nhập thánh trấn áp cục diện, có thể mọi người đã sớm lao tới bắt đầu ngươi tranh ta đoạt.
Hồn Binh! Nhập thánh!
Mấy ngày nay, hai mươi mấy hội trưởng có tâm lý tố chất làm người tốt nhất, cũng đều bị mất ngủ tròn sáu đêm, chính là chờ đợi giờ phút trước mắt này.
Hai mươi mấy hội trưởng phân hội nghiệp đoàn chiến sĩ nhìn nhau, trong ánh mắt đầy sự thù địch. Tuy rằng biết rõ đây không phải là số Hồn Binh cuối cùng, nhưng người nào không muốn sớm nhập thánh hơn?
- Bảy thanh Hồn Binh? Thêm cả Hồn binh trong tay Dị là tám thanh!
Đoạn Phong Bất Nhị nghênh ngang đi dạo xung quanh bàn bày Hồn Binh một vòng. Số Hồn Binh này đủ có thể khiến bảy cường giả nhập thánh sớm hơn! Sau này trên chiến trường Nhân Ma, bảy cường giả nhập thánh này sẽ trở thành một đội ngũ nhỏ đột kích, uy năng phát huy ra đủ ảnh hưởng quan trọng tới một góc chiến trường?
- Nhiều hội trưởng như vậy sao...
Giọng nói vĩnh viễn tràn ngập ánh sáng mặt trời, vĩnh viễn khiến người ta nghe xong liền cảm thấy trong lòng rất thoải mái, giọng nói thuộc về Xà Hoàng Bàn Hoành Cơ, từ vị trí cửa chính vang lên.
Các hội trưởng ở đây gần như đều đã từng gặp Bàn Hoành Cơ. Đối với loại giọng nói đặc biệt này có khả năng khắc sâu vào ký ức này, chỉ cần nghe một lần, đến chết không bao giờ quên. Mọi người theo bản năng cùng nhau lùi sang một bên, nhường đườn cho Xà Hoàng Bàn Hoành Cơ đi vào.
Càn Kình nhướng lông mày, vẻ mặt có ba phần kinh ngạc. Hắn sớm biết rằng Xà Hoàng có khả năng quan sát rất sắc bén, lại không ngờ có thể khiến cho những hội trưởng chiến sĩ bình thường đều phát sinh sự tôn kinh đối với hắn như vậy. Đây thật sự là một chuyện không dễ dàng.
- Chào Xà Hoàng...
- Xà Hoàng tới rồi sao...
Mấy hội trưởng nghiệp đoàn chiến sĩ chào hỏi Bàn Hoành Cơ với vẻ rất thân quen.
- Đúng vậy, tới rồi. Đã lâu không gặp, thực lực các ngươi lại có phần nâng cao! Không tồi, không tồi! Chúc mừng chúc mừng. Cuối cùng các vị đã có thể nhập thánh.
Bàn Hoành Cơ thực sự không kiêu ngạo, hiền hoà chào hỏi mọi người. Khi đi tới trước cái bàn bày bảy thanh Hồn Binh, hắn đi vòng quanh một lượt, không ngừng tặc lưỡi:
- Thứ tốt, thật sự là đồ tốt!
Càn Kình cười nhìn Bàn Hoành Cơ:
- Xà Hoàng là chiến sĩ huyết mạch, căn bản không cần loại đồ như Hồn Binh này.
- Ai bảo, ai bảo là không cần chứ?
Vẻ mặt Bàn Hoành Cơ đầy thành thật nhìn Càn Kình:
- Cũng không thể nói như vậy được! Ta còn đang suy nghĩ, nhờ tiểu lão đệ Càn Kình rèn cho Bàn gia chúng ta mấy thanh Hồn Binh. Để mấy tiểu tử có thiên phú sau này lợi dụng phương thức dùng Hồn Binh nhập thánh, mở ra phương diện nhập thánh nhân cấp thức tỉnh huyết mạch. Đến lúc đó phát triển...
Mặt Bàn Hoành Cơ nhìn lên trên không trung, trong con ngươi chớp động vẻ vô hạn mơ màng.
Mấy hội trưởng nghiệp đoàn chiến sĩ đồng loạt kinh ngạc nhìn Bàn Hoành Cơ.
Ý tưởng này... quá kinh người! Nếu quả thật là như vậy, gia tộc chiến sĩ huyết mạch rắn chín đầu rất có thể sẽ hoàn toàn bao trùm phía trên mười đại gia tộc chiến sĩ huyết mạch!
Về phần có thể ngang hàng với ba gia tộc chiến sĩ huyết mạch chung cực khác hay không, đó là một chuyện rất khó nói, nhưng vượt qua mười đại thế gia chiến sĩ huyết mạch khác, trở thành gia tộc mạnh nhất trong mười đại gia tộc chiến sĩ huyết mạch, điều này hẳn sẽ không có bất cứ vấn đề gì!
- Được, không thành vấn đề!
Càn Kình rất thẳng thắn đáp ứng:
- Còn nữa, Xà Hoàng mấy ngày nay ta có chút tâm đắc mới trong nghiên cứu, phương diện thuốc thần bí. Đúng! Về phương diện huyết mạch...
- Về phương diện huyết mạch?
Biểu tình của Bàn Hoành Cơ đang bình tĩnh trong nháy mắt đã trở nên xúc động. Thân thể lóe lên đi thẳng đến trước mặt Càn Kính.
Nghiệp đoàn chiến sĩ phái khoái mã đi ra, giống như muốn liều mạng nhanh chóng di chuyển khắp nơi trong lãnh thổ của hoàng triều Chân Sách. Tin tức từ Thần Đô rất nhanh đã truyền đến tất cả các thành thị lớn và quan trọng tại hoàng triều Chân Sách.
- Một buổi kết hôn, lại sắp vượt qua cả đại lễ lên ngôi của hoàng đế.
Đoạn Phong Bất Nhị ngồi ở trên một cành cây lớn, bên cạnh ôm mỹ ma của mình, hai chân không ngừng lắc lư trên không trung, cho thấy sự nhàn nhã của mình:
- Tiểu tử Khí Cửu Dương kia gặp phải chuyện gì vậy? Ta sai người gửi cho hắn nhiều thư như vậy, tại sao vẫn không thấy hắn quay về.
Thiết Khắc rất ít khi có tâm sự, trong ánh mắt thoáng lóe ra vẻ hiếu kỳ. Hắn đã từng nghe Đoạn Phong Bất Nhị nhắc tới cái tên Khí Cửu Dương rất nhiều lần, nhưng chưa bao giờ thấy qua người thật. Người có thể được Đoạn Phong Bất Nhị không ngừng nhắc tới như vậy, chắc cũng là một người tốt.
Sáu ngày! Liên tục sáu ngày, Càn Kình tự giam mình ở trong cửa hàng rèn đặc biệt. Mỗi ngày ngoại trừ đưa nước, đưa thức ăn cố định ra, hắn chỉ ở trong lò rèn vung búa rèn sắt. Búa rèn sắt với các số, các loại hình khác đã bị làm hỏng vẫn không ngừng được người ta chuyển từ bên trong ra.
Trong sáu ngày này, các rèn tạo sư và các rèn tạo sư cao cấp của tổng nghiệp đoàn thợ rèn không ngừng thay phiên nhau chế tạo rèn sắt búa...
Rèn tạo sư, rèn tạo sư cao cấp, thậm chí ngay cả rèn đại sư, hội trưởng phân hội từ các nơi đều ở đây rèn ra các loại búa mà rất nhiều thợ rèn cũng có thể rèn ra được.
Điều này làm cho vô số người ngoài nghề nhìn thấy đều cảm thấy buồn cười, liên tục cảm thán thế đạo thật sự thay đổi. Ngay cả các hội trưởng cũng bắt đầu chế tạo búa rèn sắt.
Sáu ngày, Càn Kình không biết sử dụng làm hỏng bao nhiêu búa rèn sắt, không ngừng đổi búa rèn sắt, cảm nhận mỗi tài nghệ rèn búa rèn sắt, dựa vào mỗi ưu thế khác nhau của búa rèn sắt, rèn Hồn Binh. Bản thân điều này đã là một sự nâng cao đối với tài nghệ.
Từng xe búa rèn sắt hỏng được trưng bày ở trong sân tổng nghiệp đoàn thợ rèn, dùng tình thế đặc biệt nói cho mọi người biết, loại chuyện rèn Hồn Binh này thật sự là một chuyện đặc biệt đặc biệt lãng phí tiền bạc! Nhiều búa rèn sắt như vậy, cũng đủ khiến rất nhiều gia đình phá sản.
Đây vẫn chỉ vừa nói tới phần công cụ mà thôi. Nếu như lại nói về các nguyên nguyên liệu chế tạo Hồn Binh, sự đắt đỏ này rất có khả năng khiến một nghiệp đoàn bị phá sản trong nháy mắt, tất cả đi ra phố ăn xin.
Bảy cái! Bảy cái Hồn Binh!
Rèn suốt ngày suốt đêm, sau khi làm hỏng nguyên liệu mấy thanh Hồn Binh, Càn Kình phát hiện khí phách của mình càng lúc càng lớn.
Ban đầu, thời điểm lần đầu tiên đánh hỏng nguyên liệu, tâm tình toàn thân mất một giờ cũng không khôi phục lại. Nhưng vừa rồi khi mình đánh hỏng nguyên liệu Hồn Binh, không ngờ hoàn toàn không có bất kỳ tâm tình cảm giác gì. Hỏng thì bỏ, tiếp tục rèn là được.
Đao! Kiếm! Thương! Búa...
Các Hồn Binh khác nhau, giống như các món ăn trưng bày ở trên bàn tiệc.
Hai mươi mấy hội trưởng phân hội nghiệp đoàn chiến sĩ, giống như học sinh tiểu học đứng song song với nhau cách bàn bày Hồn Binh không xa, mắt trợn trừng nhìn Hồn Binh trên bàn.
Nếu như không phải có Mộc Quy Vô Tâm đã có thực lực nhập thánh trấn áp cục diện, có thể mọi người đã sớm lao tới bắt đầu ngươi tranh ta đoạt.
Hồn Binh! Nhập thánh!
Mấy ngày nay, hai mươi mấy hội trưởng có tâm lý tố chất làm người tốt nhất, cũng đều bị mất ngủ tròn sáu đêm, chính là chờ đợi giờ phút trước mắt này.
Hai mươi mấy hội trưởng phân hội nghiệp đoàn chiến sĩ nhìn nhau, trong ánh mắt đầy sự thù địch. Tuy rằng biết rõ đây không phải là số Hồn Binh cuối cùng, nhưng người nào không muốn sớm nhập thánh hơn?
- Bảy thanh Hồn Binh? Thêm cả Hồn binh trong tay Dị là tám thanh!
Đoạn Phong Bất Nhị nghênh ngang đi dạo xung quanh bàn bày Hồn Binh một vòng. Số Hồn Binh này đủ có thể khiến bảy cường giả nhập thánh sớm hơn! Sau này trên chiến trường Nhân Ma, bảy cường giả nhập thánh này sẽ trở thành một đội ngũ nhỏ đột kích, uy năng phát huy ra đủ ảnh hưởng quan trọng tới một góc chiến trường?
- Nhiều hội trưởng như vậy sao...
Giọng nói vĩnh viễn tràn ngập ánh sáng mặt trời, vĩnh viễn khiến người ta nghe xong liền cảm thấy trong lòng rất thoải mái, giọng nói thuộc về Xà Hoàng Bàn Hoành Cơ, từ vị trí cửa chính vang lên.
Các hội trưởng ở đây gần như đều đã từng gặp Bàn Hoành Cơ. Đối với loại giọng nói đặc biệt này có khả năng khắc sâu vào ký ức này, chỉ cần nghe một lần, đến chết không bao giờ quên. Mọi người theo bản năng cùng nhau lùi sang một bên, nhường đườn cho Xà Hoàng Bàn Hoành Cơ đi vào.
Càn Kình nhướng lông mày, vẻ mặt có ba phần kinh ngạc. Hắn sớm biết rằng Xà Hoàng có khả năng quan sát rất sắc bén, lại không ngờ có thể khiến cho những hội trưởng chiến sĩ bình thường đều phát sinh sự tôn kinh đối với hắn như vậy. Đây thật sự là một chuyện không dễ dàng.
- Chào Xà Hoàng...
- Xà Hoàng tới rồi sao...
Mấy hội trưởng nghiệp đoàn chiến sĩ chào hỏi Bàn Hoành Cơ với vẻ rất thân quen.
- Đúng vậy, tới rồi. Đã lâu không gặp, thực lực các ngươi lại có phần nâng cao! Không tồi, không tồi! Chúc mừng chúc mừng. Cuối cùng các vị đã có thể nhập thánh.
Bàn Hoành Cơ thực sự không kiêu ngạo, hiền hoà chào hỏi mọi người. Khi đi tới trước cái bàn bày bảy thanh Hồn Binh, hắn đi vòng quanh một lượt, không ngừng tặc lưỡi:
- Thứ tốt, thật sự là đồ tốt!
Càn Kình cười nhìn Bàn Hoành Cơ:
- Xà Hoàng là chiến sĩ huyết mạch, căn bản không cần loại đồ như Hồn Binh này.
- Ai bảo, ai bảo là không cần chứ?
Vẻ mặt Bàn Hoành Cơ đầy thành thật nhìn Càn Kình:
- Cũng không thể nói như vậy được! Ta còn đang suy nghĩ, nhờ tiểu lão đệ Càn Kình rèn cho Bàn gia chúng ta mấy thanh Hồn Binh. Để mấy tiểu tử có thiên phú sau này lợi dụng phương thức dùng Hồn Binh nhập thánh, mở ra phương diện nhập thánh nhân cấp thức tỉnh huyết mạch. Đến lúc đó phát triển...
Mặt Bàn Hoành Cơ nhìn lên trên không trung, trong con ngươi chớp động vẻ vô hạn mơ màng.
Mấy hội trưởng nghiệp đoàn chiến sĩ đồng loạt kinh ngạc nhìn Bàn Hoành Cơ.
Ý tưởng này... quá kinh người! Nếu quả thật là như vậy, gia tộc chiến sĩ huyết mạch rắn chín đầu rất có thể sẽ hoàn toàn bao trùm phía trên mười đại gia tộc chiến sĩ huyết mạch!
Về phần có thể ngang hàng với ba gia tộc chiến sĩ huyết mạch chung cực khác hay không, đó là một chuyện rất khó nói, nhưng vượt qua mười đại thế gia chiến sĩ huyết mạch khác, trở thành gia tộc mạnh nhất trong mười đại gia tộc chiến sĩ huyết mạch, điều này hẳn sẽ không có bất cứ vấn đề gì!
- Được, không thành vấn đề!
Càn Kình rất thẳng thắn đáp ứng:
- Còn nữa, Xà Hoàng mấy ngày nay ta có chút tâm đắc mới trong nghiên cứu, phương diện thuốc thần bí. Đúng! Về phương diện huyết mạch...
- Về phương diện huyết mạch?
Biểu tình của Bàn Hoành Cơ đang bình tĩnh trong nháy mắt đã trở nên xúc động. Thân thể lóe lên đi thẳng đến trước mặt Càn Kính.
/1253
|