- Ba! Ba hãy xem, ta đánh cho ba xem!
Càn Kình đột nhiên há mồm gào lên:
- Ta muốn người cảm thấy vinh dự về ta!
Đôi mắt già nua nhăn nheo của Càn Thành lại phủ một tầng hơi nước, không ngừng liên tục gật đầu. Hắn nhận lấy ánh mắt kinh ngạc, hiếu kỳ của mọi người xung quanh nhìn tới.
Càn Kình xuất thân thế nào, trong hoàng triều Chân Sách cũng không phải là bí mật gì. Rất nhiều người đều muốn gặp phụ thân của Càn Kình. Giờ phút này vô số người đều kinh ngạc nhìn Càn Thành.
- Đây là phụ thân của Càn Kình sao?
- Bình thường như thế thôi sao?
- Bình thường sao? Vì sao ta cảm giác trên người hắn có một loại khí tức rất cường đại.
- Ta cũng cảm giác không bình thường...
- Điều không bình thường của hắn đến từ chính tâm khí của hắn.
- Ta cảm giác hắn thật sự rất cao lớn! Mặc dù là đứng ở trước mặt Càn Chiến Huyền, hắn cũng không thua kém gì.
- Người bình thường? Hắn thật sự là người bình thường sao?
- Không sai! Chính là người bình thường! Tình thương của cha sâu nặng như trời cao. Hắn vì Càn Kình dâng hiến tất cả, khí thế như vậy cũng không quá đáng.
- Đánh...
Càn Thành nhàn nhạt nói:
- Nhi tử, ba vĩnh viễn nói câu nói kia. Chỉ cần ngươi dám đánh, ta dám nhìn!
Âm thanh không lớn, nhưng dưới sự trợ giúp của các ma pháp sư cố ý sử dụng ma pháp khuếch đại âm thanh, rõ ràng truyền đến trong tai mỗi khán giả. Mọi người càng phát hiện lão nhân nhìn dường như tầm thường, trong ngực cũng có hào khí có thể phá trời cao.
- Như vậy...
Bảo Long Chân Sách kéo dài giọng nói:
- Hiện tại bắt đầu!
Hai chữ bắt đầu còn vang vọng trên không trung... ba Đấu Hồn lớn nhập thánh từ trong cơ thể Càn Kình đã phá không bay ra. Đôi mày lưỡi đao của Càn Chiến Huyền chợt run rẩy mãnh liệt. Trong nháy mắt con ngươi cũng co lại trở thành một chấm nhỏ bằng đầu kim.
Đây là...
Càn Kình đột nhiên phát lực, trên người tản ra khí tức cường đại mạnh mẽ sắc bén hoàn toàn khác nhau với lúc mới tiến vào.
Cường đại! Không sai! Khí thế hoàn toàn khác với lúc giao đấu cùng Càn Vô Song khi trước!
Chân Thánh, vẫn là Chân Thánh kia! Nhưng khí thế lại hoàn toàn bất đồng, vô biên... Vô tận!
Càn Chiến Huyền có một cảm giác như một mình đứng ở trong biển cát cổ hoang đối mặt với bầu trời sao vô tận trên cao. Người đứng thẳng ở trước mắt hắn dường như không phải là Càn Kình, mà là bầu trời sao vô tận.
Cảm giác quái dị tràn ngập trong mỗi tế bào, mỗi sợi đấu khí trên thân thể Càn Chiến Huyền! Ánh mắt Càn Kính không có vẻ cuồng nhiệt, mà tràn ngập bình tĩnh, thâm thúy giống như biển cát cổ hoang. Mắt hắn lại càng giống như có những vì sao vây quanh, càng cảm ứng, càng có thể cảm giác được hắn trưởng thành kinh người tới mức nào.
Ta là một ngôi sao!
Chén trà trong tay Bàn Hoành Cơ thoáng chấn động, kinh ngạc khiến nước trà từ trong chén trào ra ngoài.
Con ngươi Vạn Giải Chi Nhãn vốn là sáu điểm đen nhỏ. Lúc này sáu điểm đen nhỏ nhanh chóng chuyển động, không ngừng xác định Càn Kình trên lôi đài. Hóa ra vừa nãy, khi đối chiến với Càn Vô Song, hắn căn bản không thi triển toàn lực!
Trạng thái khí thế như vậy, không cần một chưởng, chỉ cần một ngón tay, là có thể đánh bại Càn Vô Song!
Cơ mặt của gia chủ huyết mạch Bạo Hùng liên tục co giật.
Tiểu tử này... Nếu như ta bị tiểu tử này chỉ đích danh khiêu chiến, thật sự có thể đánh thắng hắn sao? Hay là sẽ không phân thắng bại? Hoặc...
Gia chủ huyết mạch Bạo Hùng không dám tiếp tục nghĩ nữa. Hắn rất sợ sẽ sinh ra ý nghĩ mình không cách nào chiến thắng Càn Kình. Mình là chiến sĩ huyết mạch chân chính lâu năm, nhưng đối mặt với khí thế của Càn Kình như vậy, thật sự không cảm thấy nắm chắc được điều gì.
Cảnh giới!
Đều là thực lực Chân Thánh, cảnh giới trước sau lại hoàn toàn là hai loại trạng thái khác nhau!
Sự quan tâm của phụ thân kích động nhiệt huyết trong cơ thể Càn Kình sôi trào. Đấu Hồn phía sau với ngoại hình của đại thúc Lôi Địch, trong phút chốc đốt cháy phẫn nộ và linh hồn của Càn Kình.
Phẫn nộ, vinh quang, chiến ý hợp cùng một chỗ, trong phút chốc Càn Kình tiến vào trạng thái chưa từng có.
- Đây mới là tất cả thực lực của ngươi sao?
Con ngươi Càn Chiến Huyền co lại giống như đầu kim nhìn chằm chằm vào Càn Kình:
- Hay ngươi nghĩ xem ta làm đá mài đao?
Càn Kình ngửa đầu nhìn Đấu Hồn Lôi Địch đứng trên cao kia:
- Đại thúc! Ngày hôm nay chúng ta kề vai chiến đấu!
Khóe mắt Cổ Nguyệt Gia Anh chảy xuống ra một giọt nước mắt trong suốt. Gần như cùng lúc đó, lưng Càn Kình cứng ngắc chợt nghiêng một chút về phía trước. Đấu khiếu đấu khí toàn thân chuyển động đến cực hạn. Từng tiếng gió lốc rít gào từ trong cơ thể vọng ra!
Lệ giọt rơi xuống! Lôi đài dưới chân Càn Kính ầm ầm chấn động, khiến đấu kỹ trường cực lớn đồng loạt chấn động. Tất cả mọi người cảm giác được phía dưới mông mặt giống như đang ngồi trên xe ngựa, bánh xe đụng phải hòn đá thật lớn, khiến người nảy lên thật cao.
Ngày trước, trên lôi đài cũng có cường giả cấp Chân Thánh đối chiến. Nhưng đó gần như đều là chuyện sau đó, sẽ có đám đông ma pháp sư tiến hành gia cố phòng hộ.
Hôm nay là trận mở màn, ai có thể nghĩ đến trận mở màn không ngờ lại bạo lực đến mức như vậy?
Một nghìn ma pháp sư chịu trách nhiệm bảo vệ đấu kỹ trường, thân thể đồng thời chấn động, há miệng phun ra máu tươi. Lực lượng phòng ngự trận đã bị một cước của Càn Kình làm vỡ nát.
- Tiếp tục như vậy sẽ ảnh hưởng tới người gần đó!
Thân thể Mộc Nột Chân Sách chợt xuất hiện ở trong đám ma pháp sư. Trong nháy mắt hồn vực mở ra bao phủ tất cả mọi người, nói:
- Ta tới điều chỉnh sóng tinh thần của các ngươi! Cho các ngươi đạt được trạng thái ăn ý hòa hài nhất! Tất cả mọi người lấy tinh thần lực của ta làm trung tâm, bắt đầu vận chuyển!
Tinh thần lực Mộc Nột Chân Sách đã đạt đến một loại cảnh giới khủng khiếp. Hắn không có bất kỳ lực lượng ma pháp nào. Từ trong thân thể hắn bắn ra một cột ánh sáng bảy màu. Đó là một loại biểu hiện đặc biệt do tinh thần lực thực thể hóa.
Mí mắt Bàn Hoành Cơ liên tục giật mạnh. Trước đây, loại tình huống như vậy chỉ thấy ghi chép qua trong văn hiến. Không nghĩ tới Lục hoàng tử thật sự đạt tới? tinh thần lực như vậy đi khống chế ma pháp lực, có thể khiến ma pháp lực phóng đại lên vô hạn! Gấp mười, gấp một trăm, thậm chí gấp mấy trăm lần cũng có thể làm được!
Lý Thành Lương ngồi ở bên cạnh Bảo Long Chân Sách ngơ ngác nhìn Mộc Nột Chân Sách.
Chuyện này... bọn họ chỉ mới nghe thấy những người hát rong kể lại hoặc xem qua trong văn hiến, không ngờ là sự thật?
Trong phút chốc, toàn bộ phòng ngự đấu kỹ trường đã trở lại trạng thái bình thường.
Thân thể Càn Kính lại hoàn toàn biến mất khỏi tầm mắt của hai mươi vạn người trong. Cường giả cấp Chân Thánh di chuyển, cho dù là cường giả cấp Thực Thánh cũng chỉ miễn cưỡng thấy được.
Vạn Ảnh!
Sáu con ngươi trong mắt của Bàn Hoành Cơ quay tròn nhanh chóng chuyển động, tập trung vào Càn Kình gần như muốn xé rách không gian nhanh chóng di chuyển. Thân thể hoàn toàn không chậm hơn so với thuấn di xuất hiện ở trước mặt Càn Chiến Huyền.
Càn Kình đột nhiên há mồm gào lên:
- Ta muốn người cảm thấy vinh dự về ta!
Đôi mắt già nua nhăn nheo của Càn Thành lại phủ một tầng hơi nước, không ngừng liên tục gật đầu. Hắn nhận lấy ánh mắt kinh ngạc, hiếu kỳ của mọi người xung quanh nhìn tới.
Càn Kình xuất thân thế nào, trong hoàng triều Chân Sách cũng không phải là bí mật gì. Rất nhiều người đều muốn gặp phụ thân của Càn Kình. Giờ phút này vô số người đều kinh ngạc nhìn Càn Thành.
- Đây là phụ thân của Càn Kình sao?
- Bình thường như thế thôi sao?
- Bình thường sao? Vì sao ta cảm giác trên người hắn có một loại khí tức rất cường đại.
- Ta cũng cảm giác không bình thường...
- Điều không bình thường của hắn đến từ chính tâm khí của hắn.
- Ta cảm giác hắn thật sự rất cao lớn! Mặc dù là đứng ở trước mặt Càn Chiến Huyền, hắn cũng không thua kém gì.
- Người bình thường? Hắn thật sự là người bình thường sao?
- Không sai! Chính là người bình thường! Tình thương của cha sâu nặng như trời cao. Hắn vì Càn Kình dâng hiến tất cả, khí thế như vậy cũng không quá đáng.
- Đánh...
Càn Thành nhàn nhạt nói:
- Nhi tử, ba vĩnh viễn nói câu nói kia. Chỉ cần ngươi dám đánh, ta dám nhìn!
Âm thanh không lớn, nhưng dưới sự trợ giúp của các ma pháp sư cố ý sử dụng ma pháp khuếch đại âm thanh, rõ ràng truyền đến trong tai mỗi khán giả. Mọi người càng phát hiện lão nhân nhìn dường như tầm thường, trong ngực cũng có hào khí có thể phá trời cao.
- Như vậy...
Bảo Long Chân Sách kéo dài giọng nói:
- Hiện tại bắt đầu!
Hai chữ bắt đầu còn vang vọng trên không trung... ba Đấu Hồn lớn nhập thánh từ trong cơ thể Càn Kình đã phá không bay ra. Đôi mày lưỡi đao của Càn Chiến Huyền chợt run rẩy mãnh liệt. Trong nháy mắt con ngươi cũng co lại trở thành một chấm nhỏ bằng đầu kim.
Đây là...
Càn Kình đột nhiên phát lực, trên người tản ra khí tức cường đại mạnh mẽ sắc bén hoàn toàn khác nhau với lúc mới tiến vào.
Cường đại! Không sai! Khí thế hoàn toàn khác với lúc giao đấu cùng Càn Vô Song khi trước!
Chân Thánh, vẫn là Chân Thánh kia! Nhưng khí thế lại hoàn toàn bất đồng, vô biên... Vô tận!
Càn Chiến Huyền có một cảm giác như một mình đứng ở trong biển cát cổ hoang đối mặt với bầu trời sao vô tận trên cao. Người đứng thẳng ở trước mắt hắn dường như không phải là Càn Kình, mà là bầu trời sao vô tận.
Cảm giác quái dị tràn ngập trong mỗi tế bào, mỗi sợi đấu khí trên thân thể Càn Chiến Huyền! Ánh mắt Càn Kính không có vẻ cuồng nhiệt, mà tràn ngập bình tĩnh, thâm thúy giống như biển cát cổ hoang. Mắt hắn lại càng giống như có những vì sao vây quanh, càng cảm ứng, càng có thể cảm giác được hắn trưởng thành kinh người tới mức nào.
Ta là một ngôi sao!
Chén trà trong tay Bàn Hoành Cơ thoáng chấn động, kinh ngạc khiến nước trà từ trong chén trào ra ngoài.
Con ngươi Vạn Giải Chi Nhãn vốn là sáu điểm đen nhỏ. Lúc này sáu điểm đen nhỏ nhanh chóng chuyển động, không ngừng xác định Càn Kình trên lôi đài. Hóa ra vừa nãy, khi đối chiến với Càn Vô Song, hắn căn bản không thi triển toàn lực!
Trạng thái khí thế như vậy, không cần một chưởng, chỉ cần một ngón tay, là có thể đánh bại Càn Vô Song!
Cơ mặt của gia chủ huyết mạch Bạo Hùng liên tục co giật.
Tiểu tử này... Nếu như ta bị tiểu tử này chỉ đích danh khiêu chiến, thật sự có thể đánh thắng hắn sao? Hay là sẽ không phân thắng bại? Hoặc...
Gia chủ huyết mạch Bạo Hùng không dám tiếp tục nghĩ nữa. Hắn rất sợ sẽ sinh ra ý nghĩ mình không cách nào chiến thắng Càn Kình. Mình là chiến sĩ huyết mạch chân chính lâu năm, nhưng đối mặt với khí thế của Càn Kình như vậy, thật sự không cảm thấy nắm chắc được điều gì.
Cảnh giới!
Đều là thực lực Chân Thánh, cảnh giới trước sau lại hoàn toàn là hai loại trạng thái khác nhau!
Sự quan tâm của phụ thân kích động nhiệt huyết trong cơ thể Càn Kình sôi trào. Đấu Hồn phía sau với ngoại hình của đại thúc Lôi Địch, trong phút chốc đốt cháy phẫn nộ và linh hồn của Càn Kình.
Phẫn nộ, vinh quang, chiến ý hợp cùng một chỗ, trong phút chốc Càn Kình tiến vào trạng thái chưa từng có.
- Đây mới là tất cả thực lực của ngươi sao?
Con ngươi Càn Chiến Huyền co lại giống như đầu kim nhìn chằm chằm vào Càn Kình:
- Hay ngươi nghĩ xem ta làm đá mài đao?
Càn Kình ngửa đầu nhìn Đấu Hồn Lôi Địch đứng trên cao kia:
- Đại thúc! Ngày hôm nay chúng ta kề vai chiến đấu!
Khóe mắt Cổ Nguyệt Gia Anh chảy xuống ra một giọt nước mắt trong suốt. Gần như cùng lúc đó, lưng Càn Kình cứng ngắc chợt nghiêng một chút về phía trước. Đấu khiếu đấu khí toàn thân chuyển động đến cực hạn. Từng tiếng gió lốc rít gào từ trong cơ thể vọng ra!
Lệ giọt rơi xuống! Lôi đài dưới chân Càn Kính ầm ầm chấn động, khiến đấu kỹ trường cực lớn đồng loạt chấn động. Tất cả mọi người cảm giác được phía dưới mông mặt giống như đang ngồi trên xe ngựa, bánh xe đụng phải hòn đá thật lớn, khiến người nảy lên thật cao.
Ngày trước, trên lôi đài cũng có cường giả cấp Chân Thánh đối chiến. Nhưng đó gần như đều là chuyện sau đó, sẽ có đám đông ma pháp sư tiến hành gia cố phòng hộ.
Hôm nay là trận mở màn, ai có thể nghĩ đến trận mở màn không ngờ lại bạo lực đến mức như vậy?
Một nghìn ma pháp sư chịu trách nhiệm bảo vệ đấu kỹ trường, thân thể đồng thời chấn động, há miệng phun ra máu tươi. Lực lượng phòng ngự trận đã bị một cước của Càn Kình làm vỡ nát.
- Tiếp tục như vậy sẽ ảnh hưởng tới người gần đó!
Thân thể Mộc Nột Chân Sách chợt xuất hiện ở trong đám ma pháp sư. Trong nháy mắt hồn vực mở ra bao phủ tất cả mọi người, nói:
- Ta tới điều chỉnh sóng tinh thần của các ngươi! Cho các ngươi đạt được trạng thái ăn ý hòa hài nhất! Tất cả mọi người lấy tinh thần lực của ta làm trung tâm, bắt đầu vận chuyển!
Tinh thần lực Mộc Nột Chân Sách đã đạt đến một loại cảnh giới khủng khiếp. Hắn không có bất kỳ lực lượng ma pháp nào. Từ trong thân thể hắn bắn ra một cột ánh sáng bảy màu. Đó là một loại biểu hiện đặc biệt do tinh thần lực thực thể hóa.
Mí mắt Bàn Hoành Cơ liên tục giật mạnh. Trước đây, loại tình huống như vậy chỉ thấy ghi chép qua trong văn hiến. Không nghĩ tới Lục hoàng tử thật sự đạt tới? tinh thần lực như vậy đi khống chế ma pháp lực, có thể khiến ma pháp lực phóng đại lên vô hạn! Gấp mười, gấp một trăm, thậm chí gấp mấy trăm lần cũng có thể làm được!
Lý Thành Lương ngồi ở bên cạnh Bảo Long Chân Sách ngơ ngác nhìn Mộc Nột Chân Sách.
Chuyện này... bọn họ chỉ mới nghe thấy những người hát rong kể lại hoặc xem qua trong văn hiến, không ngờ là sự thật?
Trong phút chốc, toàn bộ phòng ngự đấu kỹ trường đã trở lại trạng thái bình thường.
Thân thể Càn Kính lại hoàn toàn biến mất khỏi tầm mắt của hai mươi vạn người trong. Cường giả cấp Chân Thánh di chuyển, cho dù là cường giả cấp Thực Thánh cũng chỉ miễn cưỡng thấy được.
Vạn Ảnh!
Sáu con ngươi trong mắt của Bàn Hoành Cơ quay tròn nhanh chóng chuyển động, tập trung vào Càn Kình gần như muốn xé rách không gian nhanh chóng di chuyển. Thân thể hoàn toàn không chậm hơn so với thuấn di xuất hiện ở trước mặt Càn Chiến Huyền.
/1253
|