Hồn vực thời gian...
Càn Kình lại nhìn Lạp Phỉ đã biến thành một đống thịt nát. Một hồn vực vừa nãy thật sự đặc biệt đáng sợ. Nếu như Càn Chiến Huyền nắm giữ hồn vực như vậy, lúc đầu trong ngày đầu tiên của cuộc tranh tài Tân Nhân Vương, mình căn bản không có cách nào đối chiến với hắn một phút. Người như Càn Chiến Huyền, nếu như nắm giữ hồn vực thời gian chậm lại, thật sự có thể là tồn tại gần như vô địch.
Thời gian... Thời gian...
Càn Kình không ngừng lặp lại từ này nhiều lần. Hắn chợt nhớ ra mình đã từng học được một bộ bí pháp đấu kỹ đấu khí băng diễm. Đấu kỹ này khi đạt tới cảnh giới cao nhất được gọi là độ không tuyệt đối. Nó mang đến hiệu quả chính là có thể khiến thời gian dừng lại trong khoảng thời gian ngắn!
Giờ phút này, Càn Kình hoàn toàn hiểu rõ, độ không tuyệt đối khi đạt tới cảnh giới cao nhất kia, căn bản là do chiến sĩ nhập thánh tu luyện bộ đấu kỹ kia đến đỉnh điểm, sẽ hình thành một hồn vực tương đối đặc biệt.
- Hiện tại nếu như ta luyện nó hoàn toàn đến mức cực hạn...
Càn Kình nhìn Đấu Hồn chiến búa của mình còn không có một vết lõm:
- Lẽ nào, còn có thể hình thành hồn vực mới? Người sáng tạo đấu khí băng diễm, thật sự là thiên tài! Luyện một bộ đấu kỹ đến mức cao nhất, có thể sáng tạo ra hồn vực!
- Vẫn thiếu chút nữa...
Càn Kình nhìn hồn vực độ không tuyệt đối cuối cùng còn chưa cô đọng, liên tục gật đầu:
- Nếu như tạo thành hồn vực này, như vậy ở phương diện thực chiến sẽ có một mặt mạnh hơn.
- Chiến hữu, ngươi đừng quá cố sức.
Vẻ mặt Đoạn Phong Bất Nhị hữu khí vô lực nói:
- Thời điểm ngươi thi triển hồn vực, không mệt nhọc sao?
Càn Kình cười khổ khóe miệng co giật vài cái. Nào chỉ có thể nói là mệt nhọc? Thật sự quá mệt nhọc mới đúng! Hồn vực cũng được, đấu kỹ cũng được! Trước đây thi triển hồn vực ở hình thức ban đầu, chỉ là mệt nhọc tiêu hao tinh thần nhất định. Hiện tại sau khi hồn vực hoàn toàn được sinh ra mới biết được, mỗi lần thôi động hồn vực, cũng cần rất nhiều đấu khí.
Thi triển đấu kỹ càng cường đại, cần càng nhiều đấu khí. Thi triển hồn vực càng cường đại, tiêu hao đấu khí cũng nhiều hơn.
Lần đầu tiên Càn Kình cảm giác được đấu kỹ của mình sau khi mạnh mẽ, trái lại thật sự hoàn toàn không theo kịp lượng đấu khí tiêu hao. Trạng thái hiện tại như vậy, khả năng bạo phát không được quá hai phút. Đấu khí sẽ hoàn toàn tiêu hao sạch sẽ.
- Sau khi tiến vào Chân Thánh, đánh không chỉ là kỹ thuật, cũng không chỉ là lực lượng, còn cần tới mức độ đấu khí lâu dài.
Càn Kình không thể không thừa nhận, trên phương diện đấu khí này, mình kém hơn so với các chiến sĩ lâu đời kia rất nhiều.
Mặc dù là đối mặt với lực lượng của gia chủ huyết mạch Bạo Hùng cấp Chân Thánh, Càn Kình cũng tự tin dưới tình huống đang mở ra phong ấn, có thể hoàn toàn đánh chết đối phương, nhưng nếu như tiến vào trạng thái đánh lâu dài, người thua chỉ có thể là mình.
Càn Kình tự tin, mười lượng đấu khí của mình cộng lại, chỉ sợ cũng không bằng sung mãn bằng lượng đấu khí của lực lượng gia tộc huyết mạch Bạo Hùng.
Tuy rằng cường giả nhập thánh ở thời điểm chiến đấu có thể điều động nguyên khí của trời và đất, hút vào thân thể tiến hành bổ sung... Nhưng... trong một cuộc chiến ác liệt sinh tử, tốc độ bổ sung kém hơn rất nhiều so ra tốc độ tiêu hao.
Lượng đấu khí! Càn Kình dùng sức nắm chặt nắm đấm. Từ khi xuất đạo tới nay, mình đều dựa vào bạo phát cao, phương thức chiến đấu tổn thương lớn giành được thắng lợi trong từng cuộc chiến. Khi thực lực của mình đạt được tới lực lượng đỉnh phong trong nhóm mạnh nhất, tuy rằng bạo phát cao vẫn có ưu thế rất lớn, nhưng gặp loại cường giả cao cấp nhất này, lượng đấu khí ngắn này sẽ lộ ra thiếu sót của nó.
- Trước đây vẫn nâng cao năng lực bạo phát, hiện tại quả thực cần tích lũy mức độ đấu khí lâu dài.
Càn Kình thở dài. Hắn biết thứ này hoàn toàn không thể nóng vội là có được. Rèn luyện phong ấn không chỉ là rèn luyện nâng cao bạo phát, đồng thời cũng là một cách rèn luyện hấp thu đấu khí rất tốt.
Hôm nay, bởi vì liên quan đến phong ấn, chuyện hấp thu nguyên khí xung quanh hóa thành đấu khí trong cơ thể, mức độ cũng khó khăn gấp mười lần thậm chí gấp mấy chục lần so với trước đây. Cho nên điều hắn có thể làm chính là liều mạng đi hấp thu nguyên khí xung quanh tiến hành chuyển hóa. Sau thời gian dài lâu, khi thân thể hoàn toàn thích ứng, như vậy giải phong ấn, tốc độ thân thể phun ra nuốt vào nguyên khí xung quanh, sẽ cường đại hơn rất nhiều so với cường giả cấp Chân Thánh bình thường!
Có lẽ, đến lúc chiến đấu, thật sự có thể vừa đánh, vừa bổ sung đấu khí!
Sau này thật sự gặp phải cuộc chiến sinh tử, rất có khả năng không phải là cuộc chiến đấu một chọi một!
Càn Kình hiểu rất rõ, cho dù đến Càn gia đánh một trận, khi đó mình phải đối mặt chính là tất cả Càn gia. Bởi vậy đấu khí sung túc cũng là một chuyện vô cùng cần thiết.
- Đáng tiếc... Một cường giả cấp Chân Thánh lại bị đánh chết như vậy.
Mộc Nột Chân Sách phe phẩy cái quạt giấy liên tục thở dài nhìn sắc mặt đám đoàn trưởng lão người lùn đang tối sầm:
- Hi vọng bộ tộc người lùn ngàn vạn lần không chỉ có một cường giả cấp Chân Thánh như vậy. Nếu không, thực lực bộ tộc người lùn thật sự giảm lớn!
Lạp Đồ cố nén một ngụm máu tươi không phun ra ngoài, căm phẫn nhìn chằm chằm vào Mộc Nột Chân Sách. Đánh thắng lại còn kêu gào như vậy. Nếu như không phải thấy người trong tay không có sức chiến đấu quá mạnh mẽ, không cần biết ngươi là hoàng tử hoàng triều Chân Sách gì, cũng phải theo đánh!
- Tiên sinh Lạp Đồ, nếu như đã tự nguyện đánh cược, như vậy dưới tình huống thua cuộc...
Mộc Nột Chân Sách nhún vai:
- Các ngươi sẽ thừa nhận, từ giờ phút này, bộ tộc người lùn cung phụng Càn Kình là tộc trưởng của các ngươi, là người lãnh đạo chân chính chứ?
Khuôn mặt Lạp Đồ hết đỏ đến tím, không khó có thể thấy được sự nhẫn nhịn đã tới cực hạn. Chom râu quai hàm của hắn liên tục run rẩy, thân thể cũng râu mép không ngừng run rẩy.
- Trước đó chúng ta đánh cuộc là đánh bại, chứ không phải là đánh chết! Các ngươi đánh chết Lạp Phỉ chúng ta! Chuyện này, chúng ta sẽ đưa ra kháng nghị với hoàng đế bệ hạ quý quốc, bắt các ngươi phải bồi thường! Nếu không, chúng ta sẽ cố gắng mời Man tộc khai chiến với quý quốc!
- Không sai! Lúc đó đánh cược là đánh bại, mà không phải là đánh chết! Ngươi đánh chết của Lạp Phỉ chúng ta! Và cách thức đánh cược khác nhau!
- Lạp Phỉ là đệ nhất chiến lực của bộ tộc chúng ta. Ngươi đánh chết đệ nhất chiến lực của chúng ta! Tổn hại nghiêm trọng đến chiến lực và vinh quang bộ tộc người lùn chúng ta! Các ngươi phải bồi thường! Càn Kình phải làm nô lệ cho bộ tộc người lùn chúng ta!
Lạp Đồ yên lặng nhìn Càn Kình. Cho dù Càn Kình ngươi có giá trị như thế nào đi nữa, nếu như ta đánh cược tất cả bộ tộc người lùn, sau này nói chuyện cùng hoàng đế hoàng triều Chân Sách một chút, bộ tộc người lùn chúng ta ủng hộ Ma tộc, hoàng đế hoàng triều Chân Sách cũng phải suy tính lại lập trường của bộ tộc người lùn chúng ta một chút.
Càn Kình lại nhìn Lạp Phỉ đã biến thành một đống thịt nát. Một hồn vực vừa nãy thật sự đặc biệt đáng sợ. Nếu như Càn Chiến Huyền nắm giữ hồn vực như vậy, lúc đầu trong ngày đầu tiên của cuộc tranh tài Tân Nhân Vương, mình căn bản không có cách nào đối chiến với hắn một phút. Người như Càn Chiến Huyền, nếu như nắm giữ hồn vực thời gian chậm lại, thật sự có thể là tồn tại gần như vô địch.
Thời gian... Thời gian...
Càn Kình không ngừng lặp lại từ này nhiều lần. Hắn chợt nhớ ra mình đã từng học được một bộ bí pháp đấu kỹ đấu khí băng diễm. Đấu kỹ này khi đạt tới cảnh giới cao nhất được gọi là độ không tuyệt đối. Nó mang đến hiệu quả chính là có thể khiến thời gian dừng lại trong khoảng thời gian ngắn!
Giờ phút này, Càn Kình hoàn toàn hiểu rõ, độ không tuyệt đối khi đạt tới cảnh giới cao nhất kia, căn bản là do chiến sĩ nhập thánh tu luyện bộ đấu kỹ kia đến đỉnh điểm, sẽ hình thành một hồn vực tương đối đặc biệt.
- Hiện tại nếu như ta luyện nó hoàn toàn đến mức cực hạn...
Càn Kình nhìn Đấu Hồn chiến búa của mình còn không có một vết lõm:
- Lẽ nào, còn có thể hình thành hồn vực mới? Người sáng tạo đấu khí băng diễm, thật sự là thiên tài! Luyện một bộ đấu kỹ đến mức cao nhất, có thể sáng tạo ra hồn vực!
- Vẫn thiếu chút nữa...
Càn Kình nhìn hồn vực độ không tuyệt đối cuối cùng còn chưa cô đọng, liên tục gật đầu:
- Nếu như tạo thành hồn vực này, như vậy ở phương diện thực chiến sẽ có một mặt mạnh hơn.
- Chiến hữu, ngươi đừng quá cố sức.
Vẻ mặt Đoạn Phong Bất Nhị hữu khí vô lực nói:
- Thời điểm ngươi thi triển hồn vực, không mệt nhọc sao?
Càn Kình cười khổ khóe miệng co giật vài cái. Nào chỉ có thể nói là mệt nhọc? Thật sự quá mệt nhọc mới đúng! Hồn vực cũng được, đấu kỹ cũng được! Trước đây thi triển hồn vực ở hình thức ban đầu, chỉ là mệt nhọc tiêu hao tinh thần nhất định. Hiện tại sau khi hồn vực hoàn toàn được sinh ra mới biết được, mỗi lần thôi động hồn vực, cũng cần rất nhiều đấu khí.
Thi triển đấu kỹ càng cường đại, cần càng nhiều đấu khí. Thi triển hồn vực càng cường đại, tiêu hao đấu khí cũng nhiều hơn.
Lần đầu tiên Càn Kình cảm giác được đấu kỹ của mình sau khi mạnh mẽ, trái lại thật sự hoàn toàn không theo kịp lượng đấu khí tiêu hao. Trạng thái hiện tại như vậy, khả năng bạo phát không được quá hai phút. Đấu khí sẽ hoàn toàn tiêu hao sạch sẽ.
- Sau khi tiến vào Chân Thánh, đánh không chỉ là kỹ thuật, cũng không chỉ là lực lượng, còn cần tới mức độ đấu khí lâu dài.
Càn Kình không thể không thừa nhận, trên phương diện đấu khí này, mình kém hơn so với các chiến sĩ lâu đời kia rất nhiều.
Mặc dù là đối mặt với lực lượng của gia chủ huyết mạch Bạo Hùng cấp Chân Thánh, Càn Kình cũng tự tin dưới tình huống đang mở ra phong ấn, có thể hoàn toàn đánh chết đối phương, nhưng nếu như tiến vào trạng thái đánh lâu dài, người thua chỉ có thể là mình.
Càn Kình tự tin, mười lượng đấu khí của mình cộng lại, chỉ sợ cũng không bằng sung mãn bằng lượng đấu khí của lực lượng gia tộc huyết mạch Bạo Hùng.
Tuy rằng cường giả nhập thánh ở thời điểm chiến đấu có thể điều động nguyên khí của trời và đất, hút vào thân thể tiến hành bổ sung... Nhưng... trong một cuộc chiến ác liệt sinh tử, tốc độ bổ sung kém hơn rất nhiều so ra tốc độ tiêu hao.
Lượng đấu khí! Càn Kình dùng sức nắm chặt nắm đấm. Từ khi xuất đạo tới nay, mình đều dựa vào bạo phát cao, phương thức chiến đấu tổn thương lớn giành được thắng lợi trong từng cuộc chiến. Khi thực lực của mình đạt được tới lực lượng đỉnh phong trong nhóm mạnh nhất, tuy rằng bạo phát cao vẫn có ưu thế rất lớn, nhưng gặp loại cường giả cao cấp nhất này, lượng đấu khí ngắn này sẽ lộ ra thiếu sót của nó.
- Trước đây vẫn nâng cao năng lực bạo phát, hiện tại quả thực cần tích lũy mức độ đấu khí lâu dài.
Càn Kình thở dài. Hắn biết thứ này hoàn toàn không thể nóng vội là có được. Rèn luyện phong ấn không chỉ là rèn luyện nâng cao bạo phát, đồng thời cũng là một cách rèn luyện hấp thu đấu khí rất tốt.
Hôm nay, bởi vì liên quan đến phong ấn, chuyện hấp thu nguyên khí xung quanh hóa thành đấu khí trong cơ thể, mức độ cũng khó khăn gấp mười lần thậm chí gấp mấy chục lần so với trước đây. Cho nên điều hắn có thể làm chính là liều mạng đi hấp thu nguyên khí xung quanh tiến hành chuyển hóa. Sau thời gian dài lâu, khi thân thể hoàn toàn thích ứng, như vậy giải phong ấn, tốc độ thân thể phun ra nuốt vào nguyên khí xung quanh, sẽ cường đại hơn rất nhiều so với cường giả cấp Chân Thánh bình thường!
Có lẽ, đến lúc chiến đấu, thật sự có thể vừa đánh, vừa bổ sung đấu khí!
Sau này thật sự gặp phải cuộc chiến sinh tử, rất có khả năng không phải là cuộc chiến đấu một chọi một!
Càn Kình hiểu rất rõ, cho dù đến Càn gia đánh một trận, khi đó mình phải đối mặt chính là tất cả Càn gia. Bởi vậy đấu khí sung túc cũng là một chuyện vô cùng cần thiết.
- Đáng tiếc... Một cường giả cấp Chân Thánh lại bị đánh chết như vậy.
Mộc Nột Chân Sách phe phẩy cái quạt giấy liên tục thở dài nhìn sắc mặt đám đoàn trưởng lão người lùn đang tối sầm:
- Hi vọng bộ tộc người lùn ngàn vạn lần không chỉ có một cường giả cấp Chân Thánh như vậy. Nếu không, thực lực bộ tộc người lùn thật sự giảm lớn!
Lạp Đồ cố nén một ngụm máu tươi không phun ra ngoài, căm phẫn nhìn chằm chằm vào Mộc Nột Chân Sách. Đánh thắng lại còn kêu gào như vậy. Nếu như không phải thấy người trong tay không có sức chiến đấu quá mạnh mẽ, không cần biết ngươi là hoàng tử hoàng triều Chân Sách gì, cũng phải theo đánh!
- Tiên sinh Lạp Đồ, nếu như đã tự nguyện đánh cược, như vậy dưới tình huống thua cuộc...
Mộc Nột Chân Sách nhún vai:
- Các ngươi sẽ thừa nhận, từ giờ phút này, bộ tộc người lùn cung phụng Càn Kình là tộc trưởng của các ngươi, là người lãnh đạo chân chính chứ?
Khuôn mặt Lạp Đồ hết đỏ đến tím, không khó có thể thấy được sự nhẫn nhịn đã tới cực hạn. Chom râu quai hàm của hắn liên tục run rẩy, thân thể cũng râu mép không ngừng run rẩy.
- Trước đó chúng ta đánh cuộc là đánh bại, chứ không phải là đánh chết! Các ngươi đánh chết Lạp Phỉ chúng ta! Chuyện này, chúng ta sẽ đưa ra kháng nghị với hoàng đế bệ hạ quý quốc, bắt các ngươi phải bồi thường! Nếu không, chúng ta sẽ cố gắng mời Man tộc khai chiến với quý quốc!
- Không sai! Lúc đó đánh cược là đánh bại, mà không phải là đánh chết! Ngươi đánh chết của Lạp Phỉ chúng ta! Và cách thức đánh cược khác nhau!
- Lạp Phỉ là đệ nhất chiến lực của bộ tộc chúng ta. Ngươi đánh chết đệ nhất chiến lực của chúng ta! Tổn hại nghiêm trọng đến chiến lực và vinh quang bộ tộc người lùn chúng ta! Các ngươi phải bồi thường! Càn Kình phải làm nô lệ cho bộ tộc người lùn chúng ta!
Lạp Đồ yên lặng nhìn Càn Kình. Cho dù Càn Kình ngươi có giá trị như thế nào đi nữa, nếu như ta đánh cược tất cả bộ tộc người lùn, sau này nói chuyện cùng hoàng đế hoàng triều Chân Sách một chút, bộ tộc người lùn chúng ta ủng hộ Ma tộc, hoàng đế hoàng triều Chân Sách cũng phải suy tính lại lập trường của bộ tộc người lùn chúng ta một chút.
/1253
|