Nhiều ngày không gặp, khí tức trên người Càn Vô Thanh khiến người ta càng khó có thể phán đoán ra thực lực của hắn hiện tại, càng làm cho người khó có thể cân nhắc tới sự xuất hiện của hắn. Từ đầu đến cuối, hắn đều vô cùng bình tĩnh và tự tin, nhưng ánh mắt nhìn Càn Kình vẫn duy trì một nụ cười nhạt, không còn lo lắng Càn Kình liên kết với mọi người giết chết hắn như mấy ngày trước nữa.
- Ta dám xuất hiện, tất nhiên có con bài chưa lật của mình! Có bản lĩnh, ngươi tới giết ta thử xem!
Càn Kình nghe thấy Càn Vô Thanh nhỏ giọng nói vậy, thoáng nhíu mày, suy tính xem vong linh này rốt cuộc có con bài nào chưa lật, lại dám xuất hiện ở nơi này.
Hôm nay, muốn giết chết Càn Vô Thanh không chỉ có một người. Ngay cả Xà Hoàng và Lý Phách cũng đã quyết định, chỉ cần Càn Vô Thanh dám cả gan xuất hiện, hoàn toàn không để ý tới bất kỳ hậu quả nào, giết chết hắn.
Nhưng một khắc khi Càn Vô Thanh thật sự xuất hiện, bình tĩnh như thế đứng ở phía dưới cây cờ, trái lại khiến người ta nảy sinh sự nghi ngờ vô tận. Hắn rốt cuộc dựa vào cái gì mà dám xuất hiện ở đây?
Càn Vô Thanh không phải là một kẻ ngu ngốc! Ngược lại, hắn cực kỳ thông minh! Phục kích Càn Kình vào đêm trộm bảo, thi triển phong ấn đặc biệt khiến trên người Càn Kính lại thêm một tầng lực lượng phong ấn. Chỉ tiếc rằng, sau khi Càn Kình đi tới chỗ của A Khắc Nạp Thập, đã biết phải làm như thế nào để giải được phong ấn này. Hắn không giải phong ấn ra, chỉ muốn thêm một đạo phong ấn khiến mình khắc khổ tăng cường thực lực mà thôi.
Giết sạch tất cả đối thủ trong nhóm của mình tại cuộc tranh tài Tân Nhân Vương, khiến mình sớm tấn cấp không cần tiếp tục xuất hiện ở nơi này, tránh nguy hiểm xuất hiện nhiều hơn.
Phái thế thân xuất hiện, sau khi thế thân bị giết lại phái thế thân chứng minh mình còn sống.
Tất cả những điều này tất cả chính là một vòng lại thêm một vòng tiến hành chặt chẽ, trước sau nắm chắc một cảm giác chiếm lĩnh thượng phong.
Từ trước tới nay, Càn Kình chưa bao giờ gặp phải đối thủ như vậy. Trong lúc nhất thời hắn cũng không nghĩ ra vong linh này rốt cuộc nắm giữ con bài tẩy gì ở trong tay.
Phụ thân?
Càn Kình nhìn lên trên đài cao. Lúc này Càn Thành đang ngồi ở bên cạnh Xà Hoàng Bàn Hoành Cơ. Từ sau khi Càn Kình tiến vào cảnh giới Chân Thánh, Càn Thành ở Càn gia gần như đứng ở vị thế không ai dám trêu chọc.
Người dắt ngựa sao? Đó đúng là công việc của hắn bây giờ. Nhưng bất luận là ai đi đến Càn gia, nhìn thấy vị phụ thân của Càn Kình, đều vội vàng tiến lên nhiệt tình chào hỏi.
Người trước đây từng đạp lên người Càn Thành, còn trực tiếp tìm Càn Thành tỏ ra áy náy nhận sai. Điều đó làm cho Càn gia cảm thấy đẻ Càn Thành đặt ở ngoài cửa làm người dắt ngựa, mỗi giây mỗi phút đều là đánh ở trên mặt Càn gia.
Khi Bàn Hoành Cơ phái người tới đón Càn Thành, lần đầu tiên Càn Chiến Huyền không thể hiện sự bá đạo của mình, mà cam chịu để Càn Thành được Bàn Hoành Cơ đón đi.
- Càn Kình, đã tiến vào Chân Thánh, thủ hạ có đủ thế lực, có thể giúp hoàng triều Chân Sách ta tiêu diệt vô số Ma tộc. Đưa Càn Thành cho hắn xem như một lễ vật cũng không có gì là không thể. Ở trong mắt của Càn Chiến Huyền ta, chỉ cần có thể giết chết Ma tộc, ngay cả muốn ta chết thì thế nào? Hơn nữa đó chỉ là một Càn Thành? Ta… cũng không sợ Càn Kình, càng không sợ cái hắn gọi là thế lực. Nhưng nếu hắn có thể giết chết Ma tộc đưa ra cống hiến, vậy hắn hẳn sẽ đảm đương nghĩa vụ của chiến sĩ.
Càn Vô Tinh Thần nhớ tới lời Càn Chiến Huyền nói lúc đó, khuôn mặt không khỏi lộ ra vài phần tức giận. Suy nghĩ của người gia chủ này quá cổ hủ. Giết chết Ma tộc, chỉ cần có Càn Vô Tinh Thần ta là đủ rồi!
Càn Chiến Huyền bá đạo đã không còn đủ bá đạo nữa. Như vậy thì để Càn Vô Tinh Thần ta thức tỉnh lực lượng huyết mạch chung cực, thay thế vị gia chủ đã không còn khí phách này, dẫn dắt Càn gia đi vào thời đại vô địch càng hưng thịnh hơn!
- Thập lục cường Tân Nhân Vương lần này, không giống như trước kia, áp dụng sự thắng lợi các trong nhóm vòng loại để tiến thành sắp xếp các đối thủ giao đấu với nhau!
Bảo Long Chân Sách cao giọng tuyên đọc quy tắc tranh tài mới:
- Lần này, áp dụng chế độ rút thăm. Mỗi lần rút ra hai tuyển thủ đối chiến! Bên thất bại sẽ theo thứ tự bị loại bỏ. Bên thắng lợi một lần nữa thả số vào trong rương tiến hành trộn lẫn sau đó lại lấy ra! Nói cách khác, nếu là người có vận khí không tốt, có thể đánh thắng trận đầu, ngay sau đó sẽ đánh trận thứ hai thậm chí trận thứ ba.
- Càn Kình! Đánh mười lăm trận thắng liên tiếp cho lão sư xem!
Tại vị trí khách quý trên khán đài, La Đức được Bích Lạc thi triển ma pháp khuếch đại âm thanh, cao giọng kêu lên trước tiên. Âm thanh truyền khắp toàn bộ đấu kỹ trận.
Hai mươi vạn người đồng thời sửng sốt nhìn về phía Càn Kình. Mười lăm thắng liên tiếp? Nếu như trận đầu nếu ngẫu nhiên Càn Kình được chọn ra, như vậy mỗi trận đánh tiếp theo đều đánh thắng, thật sự sẽ sáng tạo kỷ lục đỉnh cấp mười lăm thắng liên tiếp!
Khán giả trầm mặc mấy giây. Ngay sau đó, gần hai mươi vạn khán giả bình thường sôi trào, cùng nhau cao giọng đồng loạt la lên:
- Càn Kình! Càn Kình! Mười lăm trận thắng liên tiếp! Mười lăm trận thắng liên tiếp!
Hai mươi vạn người hò hét, hình thành một thanh thế sóng triều thật lớn. Các chiến sĩ huyết mạch khác nhất thời cảm thấy một áp lực vô hình đè nặng ở trên người. Mặc dù là hai mươi vạn người bình thường, số lượng này cũng thật sự kinh người. Hơn nữa sự nhiệt tình của bọn họ...
Càn Kình ngồi ngay ngắn ở trên vương tọa của hắn chậm rãi giơ cánh tay lên, mở năm ngón tay ra bỗng nhiên dùng sức nắm chặt tay lại, phát ra một tiếng động inh tai nhức óc!
Trong nháy mắt, mười lăm người tham gia thi đấu đồng loạt phát sinh cảm giác tương tự. Hai mươi vạn người này hò hét rít gào, khí thế của hai mươi vạn người này đều bị Càn Kình nắm ở trong tay, hội tụ vào bên trong thân thể!
Trong nháy mắt đối mặt với Càn Kình, luôn có một cảm giác đặc biệt như đồng thời đối mặt với hai mươi vạn người.
Đại thế đã thành!
Các cường giả thế hệ trước ở trên khán đài, thấy biểu hiện của Càn Kình trong nháy mắt này, thân thể đồng thời chấn động. Càn Kình này không còn là cường giả thế hệ trẻ, mà đã chân chân chính chính bước vào một tầng lớp cường giả mạnh nhất. Không ai lại tiếp tục cho rằng hắn là chiến sĩ thế hệ trẻ nữa. Thông qua cuộc tranh tài lần này, hắn đã tạo ra đại thế của mình.
Mỗi cường giả đỉnh cấp đều có thế của mình!
Khí thế của Càn Chiến Huyền chính là bá đạo. Khí thế Lý Phách thâm trầm. Khí thế của Bàn Hoành Cơ khiến người ta cảm giác được sự giảo quyệt. Khí thế của Đại Ma Vương khiến người ta cảm giác được sự vô địch!
Thế của Càn Kình, nắm giữ trời trong tay!
Mỗi cường giả nổi tiếng từ xưa tới nay, cảm giác được khí thế do Càn Kình tạo dựng được, đều cảm thấy vô cùng kinh ngạc. Thế là một giai đoạn mấu chốt khó có thể tạo dựng được. Nắm giữ trời trong tay?
- Ta dám xuất hiện, tất nhiên có con bài chưa lật của mình! Có bản lĩnh, ngươi tới giết ta thử xem!
Càn Kình nghe thấy Càn Vô Thanh nhỏ giọng nói vậy, thoáng nhíu mày, suy tính xem vong linh này rốt cuộc có con bài nào chưa lật, lại dám xuất hiện ở nơi này.
Hôm nay, muốn giết chết Càn Vô Thanh không chỉ có một người. Ngay cả Xà Hoàng và Lý Phách cũng đã quyết định, chỉ cần Càn Vô Thanh dám cả gan xuất hiện, hoàn toàn không để ý tới bất kỳ hậu quả nào, giết chết hắn.
Nhưng một khắc khi Càn Vô Thanh thật sự xuất hiện, bình tĩnh như thế đứng ở phía dưới cây cờ, trái lại khiến người ta nảy sinh sự nghi ngờ vô tận. Hắn rốt cuộc dựa vào cái gì mà dám xuất hiện ở đây?
Càn Vô Thanh không phải là một kẻ ngu ngốc! Ngược lại, hắn cực kỳ thông minh! Phục kích Càn Kình vào đêm trộm bảo, thi triển phong ấn đặc biệt khiến trên người Càn Kính lại thêm một tầng lực lượng phong ấn. Chỉ tiếc rằng, sau khi Càn Kình đi tới chỗ của A Khắc Nạp Thập, đã biết phải làm như thế nào để giải được phong ấn này. Hắn không giải phong ấn ra, chỉ muốn thêm một đạo phong ấn khiến mình khắc khổ tăng cường thực lực mà thôi.
Giết sạch tất cả đối thủ trong nhóm của mình tại cuộc tranh tài Tân Nhân Vương, khiến mình sớm tấn cấp không cần tiếp tục xuất hiện ở nơi này, tránh nguy hiểm xuất hiện nhiều hơn.
Phái thế thân xuất hiện, sau khi thế thân bị giết lại phái thế thân chứng minh mình còn sống.
Tất cả những điều này tất cả chính là một vòng lại thêm một vòng tiến hành chặt chẽ, trước sau nắm chắc một cảm giác chiếm lĩnh thượng phong.
Từ trước tới nay, Càn Kình chưa bao giờ gặp phải đối thủ như vậy. Trong lúc nhất thời hắn cũng không nghĩ ra vong linh này rốt cuộc nắm giữ con bài tẩy gì ở trong tay.
Phụ thân?
Càn Kình nhìn lên trên đài cao. Lúc này Càn Thành đang ngồi ở bên cạnh Xà Hoàng Bàn Hoành Cơ. Từ sau khi Càn Kình tiến vào cảnh giới Chân Thánh, Càn Thành ở Càn gia gần như đứng ở vị thế không ai dám trêu chọc.
Người dắt ngựa sao? Đó đúng là công việc của hắn bây giờ. Nhưng bất luận là ai đi đến Càn gia, nhìn thấy vị phụ thân của Càn Kình, đều vội vàng tiến lên nhiệt tình chào hỏi.
Người trước đây từng đạp lên người Càn Thành, còn trực tiếp tìm Càn Thành tỏ ra áy náy nhận sai. Điều đó làm cho Càn gia cảm thấy đẻ Càn Thành đặt ở ngoài cửa làm người dắt ngựa, mỗi giây mỗi phút đều là đánh ở trên mặt Càn gia.
Khi Bàn Hoành Cơ phái người tới đón Càn Thành, lần đầu tiên Càn Chiến Huyền không thể hiện sự bá đạo của mình, mà cam chịu để Càn Thành được Bàn Hoành Cơ đón đi.
- Càn Kình, đã tiến vào Chân Thánh, thủ hạ có đủ thế lực, có thể giúp hoàng triều Chân Sách ta tiêu diệt vô số Ma tộc. Đưa Càn Thành cho hắn xem như một lễ vật cũng không có gì là không thể. Ở trong mắt của Càn Chiến Huyền ta, chỉ cần có thể giết chết Ma tộc, ngay cả muốn ta chết thì thế nào? Hơn nữa đó chỉ là một Càn Thành? Ta… cũng không sợ Càn Kình, càng không sợ cái hắn gọi là thế lực. Nhưng nếu hắn có thể giết chết Ma tộc đưa ra cống hiến, vậy hắn hẳn sẽ đảm đương nghĩa vụ của chiến sĩ.
Càn Vô Tinh Thần nhớ tới lời Càn Chiến Huyền nói lúc đó, khuôn mặt không khỏi lộ ra vài phần tức giận. Suy nghĩ của người gia chủ này quá cổ hủ. Giết chết Ma tộc, chỉ cần có Càn Vô Tinh Thần ta là đủ rồi!
Càn Chiến Huyền bá đạo đã không còn đủ bá đạo nữa. Như vậy thì để Càn Vô Tinh Thần ta thức tỉnh lực lượng huyết mạch chung cực, thay thế vị gia chủ đã không còn khí phách này, dẫn dắt Càn gia đi vào thời đại vô địch càng hưng thịnh hơn!
- Thập lục cường Tân Nhân Vương lần này, không giống như trước kia, áp dụng sự thắng lợi các trong nhóm vòng loại để tiến thành sắp xếp các đối thủ giao đấu với nhau!
Bảo Long Chân Sách cao giọng tuyên đọc quy tắc tranh tài mới:
- Lần này, áp dụng chế độ rút thăm. Mỗi lần rút ra hai tuyển thủ đối chiến! Bên thất bại sẽ theo thứ tự bị loại bỏ. Bên thắng lợi một lần nữa thả số vào trong rương tiến hành trộn lẫn sau đó lại lấy ra! Nói cách khác, nếu là người có vận khí không tốt, có thể đánh thắng trận đầu, ngay sau đó sẽ đánh trận thứ hai thậm chí trận thứ ba.
- Càn Kình! Đánh mười lăm trận thắng liên tiếp cho lão sư xem!
Tại vị trí khách quý trên khán đài, La Đức được Bích Lạc thi triển ma pháp khuếch đại âm thanh, cao giọng kêu lên trước tiên. Âm thanh truyền khắp toàn bộ đấu kỹ trận.
Hai mươi vạn người đồng thời sửng sốt nhìn về phía Càn Kình. Mười lăm thắng liên tiếp? Nếu như trận đầu nếu ngẫu nhiên Càn Kình được chọn ra, như vậy mỗi trận đánh tiếp theo đều đánh thắng, thật sự sẽ sáng tạo kỷ lục đỉnh cấp mười lăm thắng liên tiếp!
Khán giả trầm mặc mấy giây. Ngay sau đó, gần hai mươi vạn khán giả bình thường sôi trào, cùng nhau cao giọng đồng loạt la lên:
- Càn Kình! Càn Kình! Mười lăm trận thắng liên tiếp! Mười lăm trận thắng liên tiếp!
Hai mươi vạn người hò hét, hình thành một thanh thế sóng triều thật lớn. Các chiến sĩ huyết mạch khác nhất thời cảm thấy một áp lực vô hình đè nặng ở trên người. Mặc dù là hai mươi vạn người bình thường, số lượng này cũng thật sự kinh người. Hơn nữa sự nhiệt tình của bọn họ...
Càn Kình ngồi ngay ngắn ở trên vương tọa của hắn chậm rãi giơ cánh tay lên, mở năm ngón tay ra bỗng nhiên dùng sức nắm chặt tay lại, phát ra một tiếng động inh tai nhức óc!
Trong nháy mắt, mười lăm người tham gia thi đấu đồng loạt phát sinh cảm giác tương tự. Hai mươi vạn người này hò hét rít gào, khí thế của hai mươi vạn người này đều bị Càn Kình nắm ở trong tay, hội tụ vào bên trong thân thể!
Trong nháy mắt đối mặt với Càn Kình, luôn có một cảm giác đặc biệt như đồng thời đối mặt với hai mươi vạn người.
Đại thế đã thành!
Các cường giả thế hệ trước ở trên khán đài, thấy biểu hiện của Càn Kình trong nháy mắt này, thân thể đồng thời chấn động. Càn Kình này không còn là cường giả thế hệ trẻ, mà đã chân chân chính chính bước vào một tầng lớp cường giả mạnh nhất. Không ai lại tiếp tục cho rằng hắn là chiến sĩ thế hệ trẻ nữa. Thông qua cuộc tranh tài lần này, hắn đã tạo ra đại thế của mình.
Mỗi cường giả đỉnh cấp đều có thế của mình!
Khí thế của Càn Chiến Huyền chính là bá đạo. Khí thế Lý Phách thâm trầm. Khí thế của Bàn Hoành Cơ khiến người ta cảm giác được sự giảo quyệt. Khí thế của Đại Ma Vương khiến người ta cảm giác được sự vô địch!
Thế của Càn Kình, nắm giữ trời trong tay!
Mỗi cường giả nổi tiếng từ xưa tới nay, cảm giác được khí thế do Càn Kình tạo dựng được, đều cảm thấy vô cùng kinh ngạc. Thế là một giai đoạn mấu chốt khó có thể tạo dựng được. Nắm giữ trời trong tay?
/1253
|