Đó là do bọn họ chấn động trước biểu hiện của Lý Lôi Long.
Phần Đồ Cuồng Ca cười nhìn Lý Lôi Long. Lý Lôi Long này thật sự xem mình là bằng hữu. Nếu như hắn lại tiếp tục phong ấn mình một thời gian nữa mới mở phong ấn ra, có lẽ sẽ thật sự trở thành người đầu tiên không cần mở ra lực lượng huyết mạch chung cực thức tỉnh, đã có thể trùng kích lực lượng huyết mạch chung cực đỉnh phong.
Nhưng… hắn bỏ qua!
Chỉ bởi vì ý chí chiến đấu bất khuất của người bằng hữu này. Chỉ bởi vì không muốn khiến bằng hữu bị tổn thương quá nặng, cho nên giải phong ấn này ra, tạm thời cắt đứt phong ấn có thể khiếp thực lực tiếp tục tăng lên rất nhanh.
Hai đạo phong ấn tương tự nhau?
Các cường giả thế hệ trước bén nhạy phát hiện ra vấn đề này. Bọn họ rất hiếu kỳ nhìn chằm chằm vào hai cường giả trẻ tuổi trên lôi đài. Bọn họ giải phong ấn ra giống như là một loại áp chế bản thân, phong ấn đặc biệt để rèn luyện chính mình. Nếu như trước sau vẫn phong ấn như vậy có thể tiếp tục nâng cao thực lực mới đúng.
Điên! Lý Lôi Long này điên rồi!
Các cường giả thế hệ trước đột nhiên hiểu ra, nếu như Lý Lôi Long tiếp tục phong ấn xuống, có thể qua một thời gian ngắn nữa, sẽ đạt tới thành tựu đỉnh phong.
Nhưng… hắn lại tạm thời bỏ qua! Bỏ qua chỉ vì một chiến sĩ bình thường!
- Hồ đồ!
Càn Chiến Huyền gào lớn một tiếng, bàn tay nặng nề đập nát bàn trà trước người, giọng nói đầy tức giận truyền khắp đấu kỹ trận:
- Hồ đồ! Hồ đồ! Hồ đồ!
Ba tiếng hồ đồ, nói không hết sự tức giận trong lòng Càn Chiến Huyền. Vì một chiến sĩ bình thường buông tha sự phát triển lớn hơn! Vì một chiến sĩ bình thường, không ngờ lại sớm giải phong ấn! Vì một chiến sĩ bình thường, mà không chú ý tới vô số chiến sĩ đang giành thắng lợi trên chiến trường Nhân Ma! Vì một chiến sĩ bình thường, không để ý tới tiền đồ của hoàng triều Chân Sách! Vì một chiến sĩ bình thường, lại không chú ý tới vinh quang vô tận của gia tộc Hoàng Kim Long ba đầu!
Các cường giả nổi tiếng đều hiểu rất rõ ràng, vị bá chủ Càn gia này cũng không phải vì lo lắng cho thực lực Lý Lôi Long, ở trên cuộc tranh tài Tân Nhân Vương vượt qua gia tộc Tinh Linh Vương. Ở trong lòng hắn, điều hắn quan tâm nhất chính là hủy diệt Ma tộc, đánh bại hoàng triều Lộ Tây Pháp!
Nếu như có thể hủy diệt Ma tộc, cho dù ảnh hưởng tới tất cả chiến sĩ huyết mạch Tinh Linh Vương, bao gồm cả tính mạng của Càn Chiến Huyền hắn, vị bá chủ Càn gia này cũng sẽ không chớp mắt lấy một cái.
- Gia chủ Càn gia, Lý Lôi Long ta từ nhỏ đã nhận lấy giáo dục tinh anh nhất, được vô số người báo cho biết ta sẽ là người mạnh nhất sau này, được vô số người nói cho biết, ta chỉ cần học được cách khống chế thủ hạ, căn bản không cần bằng hữu, có thể hủy diệt Ma tộc.
- Ta cũng luôn cho rằng những cách nói này là đúng.
- Nhưng... Mãi đến khi ta quen biết với bọn họ!
Ngón tay Lý Lôi Long chỉ về phía Càn Kình, Đoạn Phong Bất Nhị, Mộc Nột Chân Sách, Bàn Mộng Thần, Y Toa Tái Nhĩ còn có Phần Đồ Cuồng Ca đang thở hổn hển trên không trung, trên mặt nở nụ cười đầy vẻ tự hào:
- Ta mới biết được, sinh mệnh của ta vốn không hoàn chỉnh. Trong sinh mệnh của ta chưa bao giờ nhận được sự ấm áp của ánh sáng mặt trời. Là bọn họ mang ánh mặt trời đến cho ta. Là bọn họ nói cho ta biết, thế nào là bằng hữu. Lần đầu tiên, Lý Lôi Long giao lưu với bằng hữu.
- Bằng hữu! Loại bằng hữu nhìn ngươi khó chịu, có thể trực tiếp phun vào mặt ngươi, đạp mông ngươi, chúc mừng đối với ngươi. Sáng sớm lúc gọi ngươi rời giường, sẽ trực tiếp nhấc chăn của ngươi lên, ném một ma pháp đóng băng vào bên trong. Đêm khuya kéo ngươi đi trên đường phố không kiêng nể gì cả mà uống rượu, lớn tiếng hát vang. Ở trên chiến trường có thể hoàn toàn giao phía sau lưng mình cho đối phương mà không hề lo lắng!
- Bằng hữu! Là bọn họ khiến cuộc sống của ta thật sự, tràn ngập màu sắc. Là bọn họ, khiến cuộc sống của ta trở nên hoàn chỉnh.
Lý Lôi Long bình tĩnh nhìn Càn Chiến Huyền, khẽ lắc đầu thấp giọng nói:
- Bằng hữu, ngươi không hiểu, không hiểu, không hiểu, không hiểu.
Ba tiếng không hiểu, không nói hết được sự hào hùng trong lòng Lý Lôi Long. Lực lượng bị dây xích nguyền rủa này trói buộc, giờ phút này không ngờ lại một lần nữa nhanh chóng tăng lên. Hoàng Kim Long ba đầu rít gào bạo phát ra khí thế hào hùng chưa bao giờ có. Đó là một cảm giác tự hào khó có thể nói rõ, thôi động lực lượng vốn bị ngăn chặn, lại tiếp tục nâng cao.
Hoàng Kim Long ba đầu kiêu ngạo cùng với khí thế hào hùng của Lý Lôi Long, hoàn mỹ biến thành đạo chiến sĩ của Lý Lôi Long.
Trên bầu trời, mây đen cuồn cuộn lại một lần nữa bắt đầu khởi động.
- Lôi điện trên bầu trời! Thứ ngươi ngăn cản, chỉ có thể trở thành đá kê chân cho thành tựu chiến sĩ càng vĩ đại hơn của ta! Đánh lôi điện của ngươi xuống, tới tôi luyện người mạnh nhất sau này đi! Hoàng Kim Long ba đầu! Mở mắt rồng của ngươi! Đúc ra vinh quang vô thượng mà người đã có từ thời đại cổ xưa!
Từng tia sét đánh vào trong hồn vực Lôi Đình của Lý Lôi Long. Trên bầu trời, đầu rồng ở giữa của Đấu Hồn Hoàng Kim Long ba đầu rít gào, lúc này không ngờ hình thành một con mắt mọc thẳng, giống như con mắt trên trán Lý Lôi Long.
Ngoại trừ kích cỡ khác nhau ra, nhìn bê ngoài giống hệt với con mắt dựng thẳng trên trán hắn như đúc!
Con mắt dựng thẳng này mở ra, toàn bộ khí chất của Đấu Hồn Hoàng Kim Long ba đầu lại xảy ra biến hóa cực lớn. Một đạo ánh sáng vô tận cứng rắn đánh xuyên ma tầng mây đen trên bầu trời tạo thành một lỗ thủng. Ánh mặt trời xuyên qua lỗ thủng này tạm thời chiếu xuống đấu kỹ trận.
Lý Phách khẩn trương hai tay bóp nát tay vịn ở trước người, thân thể cứng ngắc nhìn Đấu Hồn của Lý Lôi Long biến hóa. Đó là biến hóa Đấu Hồn mà bộ tộc Hoàng Kim Long ba đầu chưa bao giờ thấy!
Tuy rằng, không biết biến hóa này đại biểu cho điều gì, nhưng chí ít có thể biết được, biến hóa này là tốt!
Bởi vì vào giờ phút này Đấu Hồn của Lý Lôi Long khiến người ta cảm giác hoàn toàn khác hẳn. Dường như không còn là Đấu Hồn, mà là một con Hoàng Kim Long ba đầu thật sự tồn tại, xuyên qua hồng hoang, vượt qua lịch sử, rơi vào trong thời đại này.
- Vượt qua các triều đại, nhanh chóng tiến tới đỉnh phong! Mắt rồng hiện, nguyền rủa chặt!
Lý Lôi Long rít gào từng tiếng. Dây xích trên người lại gãy ba trăm cái, chỉ còn lại chưa tới sáu trăm dây xích cuối cùng, còn đang nhốt cường giả trẻ tuổi có thể đột phá bất cứ lúc nào.
Dừng, lại ngừng lại.
Lý Lôi Long chưa hoàn thành đột phá chung cực, thực lực cường đại trên người đã chính thức vượt qua Càn Kình đang ngồi ngay ngắn ở trên vương tọa kim loại!
Tất cả cường giả cũng có thể cảm giác được, lúc này Lý Lôi Long biểu hiện ra thực lực, mạnh hơn so với một quyền do Càn Kình đang ngồi ngay ngắn ở trên vương tọa này chém ra. Hơn nữa còn cường đại hơn rất nhiều lần!
- Lý Lôi Long, cám ơn!
Trong ánh mắt Phần Đồ Cuồng Ca lộ ra nụ cười thỏa mãn.
Phần Đồ Cuồng Ca cười nhìn Lý Lôi Long. Lý Lôi Long này thật sự xem mình là bằng hữu. Nếu như hắn lại tiếp tục phong ấn mình một thời gian nữa mới mở phong ấn ra, có lẽ sẽ thật sự trở thành người đầu tiên không cần mở ra lực lượng huyết mạch chung cực thức tỉnh, đã có thể trùng kích lực lượng huyết mạch chung cực đỉnh phong.
Nhưng… hắn bỏ qua!
Chỉ bởi vì ý chí chiến đấu bất khuất của người bằng hữu này. Chỉ bởi vì không muốn khiến bằng hữu bị tổn thương quá nặng, cho nên giải phong ấn này ra, tạm thời cắt đứt phong ấn có thể khiếp thực lực tiếp tục tăng lên rất nhanh.
Hai đạo phong ấn tương tự nhau?
Các cường giả thế hệ trước bén nhạy phát hiện ra vấn đề này. Bọn họ rất hiếu kỳ nhìn chằm chằm vào hai cường giả trẻ tuổi trên lôi đài. Bọn họ giải phong ấn ra giống như là một loại áp chế bản thân, phong ấn đặc biệt để rèn luyện chính mình. Nếu như trước sau vẫn phong ấn như vậy có thể tiếp tục nâng cao thực lực mới đúng.
Điên! Lý Lôi Long này điên rồi!
Các cường giả thế hệ trước đột nhiên hiểu ra, nếu như Lý Lôi Long tiếp tục phong ấn xuống, có thể qua một thời gian ngắn nữa, sẽ đạt tới thành tựu đỉnh phong.
Nhưng… hắn lại tạm thời bỏ qua! Bỏ qua chỉ vì một chiến sĩ bình thường!
- Hồ đồ!
Càn Chiến Huyền gào lớn một tiếng, bàn tay nặng nề đập nát bàn trà trước người, giọng nói đầy tức giận truyền khắp đấu kỹ trận:
- Hồ đồ! Hồ đồ! Hồ đồ!
Ba tiếng hồ đồ, nói không hết sự tức giận trong lòng Càn Chiến Huyền. Vì một chiến sĩ bình thường buông tha sự phát triển lớn hơn! Vì một chiến sĩ bình thường, không ngờ lại sớm giải phong ấn! Vì một chiến sĩ bình thường, mà không chú ý tới vô số chiến sĩ đang giành thắng lợi trên chiến trường Nhân Ma! Vì một chiến sĩ bình thường, không để ý tới tiền đồ của hoàng triều Chân Sách! Vì một chiến sĩ bình thường, lại không chú ý tới vinh quang vô tận của gia tộc Hoàng Kim Long ba đầu!
Các cường giả nổi tiếng đều hiểu rất rõ ràng, vị bá chủ Càn gia này cũng không phải vì lo lắng cho thực lực Lý Lôi Long, ở trên cuộc tranh tài Tân Nhân Vương vượt qua gia tộc Tinh Linh Vương. Ở trong lòng hắn, điều hắn quan tâm nhất chính là hủy diệt Ma tộc, đánh bại hoàng triều Lộ Tây Pháp!
Nếu như có thể hủy diệt Ma tộc, cho dù ảnh hưởng tới tất cả chiến sĩ huyết mạch Tinh Linh Vương, bao gồm cả tính mạng của Càn Chiến Huyền hắn, vị bá chủ Càn gia này cũng sẽ không chớp mắt lấy một cái.
- Gia chủ Càn gia, Lý Lôi Long ta từ nhỏ đã nhận lấy giáo dục tinh anh nhất, được vô số người báo cho biết ta sẽ là người mạnh nhất sau này, được vô số người nói cho biết, ta chỉ cần học được cách khống chế thủ hạ, căn bản không cần bằng hữu, có thể hủy diệt Ma tộc.
- Ta cũng luôn cho rằng những cách nói này là đúng.
- Nhưng... Mãi đến khi ta quen biết với bọn họ!
Ngón tay Lý Lôi Long chỉ về phía Càn Kình, Đoạn Phong Bất Nhị, Mộc Nột Chân Sách, Bàn Mộng Thần, Y Toa Tái Nhĩ còn có Phần Đồ Cuồng Ca đang thở hổn hển trên không trung, trên mặt nở nụ cười đầy vẻ tự hào:
- Ta mới biết được, sinh mệnh của ta vốn không hoàn chỉnh. Trong sinh mệnh của ta chưa bao giờ nhận được sự ấm áp của ánh sáng mặt trời. Là bọn họ mang ánh mặt trời đến cho ta. Là bọn họ nói cho ta biết, thế nào là bằng hữu. Lần đầu tiên, Lý Lôi Long giao lưu với bằng hữu.
- Bằng hữu! Loại bằng hữu nhìn ngươi khó chịu, có thể trực tiếp phun vào mặt ngươi, đạp mông ngươi, chúc mừng đối với ngươi. Sáng sớm lúc gọi ngươi rời giường, sẽ trực tiếp nhấc chăn của ngươi lên, ném một ma pháp đóng băng vào bên trong. Đêm khuya kéo ngươi đi trên đường phố không kiêng nể gì cả mà uống rượu, lớn tiếng hát vang. Ở trên chiến trường có thể hoàn toàn giao phía sau lưng mình cho đối phương mà không hề lo lắng!
- Bằng hữu! Là bọn họ khiến cuộc sống của ta thật sự, tràn ngập màu sắc. Là bọn họ, khiến cuộc sống của ta trở nên hoàn chỉnh.
Lý Lôi Long bình tĩnh nhìn Càn Chiến Huyền, khẽ lắc đầu thấp giọng nói:
- Bằng hữu, ngươi không hiểu, không hiểu, không hiểu, không hiểu.
Ba tiếng không hiểu, không nói hết được sự hào hùng trong lòng Lý Lôi Long. Lực lượng bị dây xích nguyền rủa này trói buộc, giờ phút này không ngờ lại một lần nữa nhanh chóng tăng lên. Hoàng Kim Long ba đầu rít gào bạo phát ra khí thế hào hùng chưa bao giờ có. Đó là một cảm giác tự hào khó có thể nói rõ, thôi động lực lượng vốn bị ngăn chặn, lại tiếp tục nâng cao.
Hoàng Kim Long ba đầu kiêu ngạo cùng với khí thế hào hùng của Lý Lôi Long, hoàn mỹ biến thành đạo chiến sĩ của Lý Lôi Long.
Trên bầu trời, mây đen cuồn cuộn lại một lần nữa bắt đầu khởi động.
- Lôi điện trên bầu trời! Thứ ngươi ngăn cản, chỉ có thể trở thành đá kê chân cho thành tựu chiến sĩ càng vĩ đại hơn của ta! Đánh lôi điện của ngươi xuống, tới tôi luyện người mạnh nhất sau này đi! Hoàng Kim Long ba đầu! Mở mắt rồng của ngươi! Đúc ra vinh quang vô thượng mà người đã có từ thời đại cổ xưa!
Từng tia sét đánh vào trong hồn vực Lôi Đình của Lý Lôi Long. Trên bầu trời, đầu rồng ở giữa của Đấu Hồn Hoàng Kim Long ba đầu rít gào, lúc này không ngờ hình thành một con mắt mọc thẳng, giống như con mắt trên trán Lý Lôi Long.
Ngoại trừ kích cỡ khác nhau ra, nhìn bê ngoài giống hệt với con mắt dựng thẳng trên trán hắn như đúc!
Con mắt dựng thẳng này mở ra, toàn bộ khí chất của Đấu Hồn Hoàng Kim Long ba đầu lại xảy ra biến hóa cực lớn. Một đạo ánh sáng vô tận cứng rắn đánh xuyên ma tầng mây đen trên bầu trời tạo thành một lỗ thủng. Ánh mặt trời xuyên qua lỗ thủng này tạm thời chiếu xuống đấu kỹ trận.
Lý Phách khẩn trương hai tay bóp nát tay vịn ở trước người, thân thể cứng ngắc nhìn Đấu Hồn của Lý Lôi Long biến hóa. Đó là biến hóa Đấu Hồn mà bộ tộc Hoàng Kim Long ba đầu chưa bao giờ thấy!
Tuy rằng, không biết biến hóa này đại biểu cho điều gì, nhưng chí ít có thể biết được, biến hóa này là tốt!
Bởi vì vào giờ phút này Đấu Hồn của Lý Lôi Long khiến người ta cảm giác hoàn toàn khác hẳn. Dường như không còn là Đấu Hồn, mà là một con Hoàng Kim Long ba đầu thật sự tồn tại, xuyên qua hồng hoang, vượt qua lịch sử, rơi vào trong thời đại này.
- Vượt qua các triều đại, nhanh chóng tiến tới đỉnh phong! Mắt rồng hiện, nguyền rủa chặt!
Lý Lôi Long rít gào từng tiếng. Dây xích trên người lại gãy ba trăm cái, chỉ còn lại chưa tới sáu trăm dây xích cuối cùng, còn đang nhốt cường giả trẻ tuổi có thể đột phá bất cứ lúc nào.
Dừng, lại ngừng lại.
Lý Lôi Long chưa hoàn thành đột phá chung cực, thực lực cường đại trên người đã chính thức vượt qua Càn Kình đang ngồi ngay ngắn ở trên vương tọa kim loại!
Tất cả cường giả cũng có thể cảm giác được, lúc này Lý Lôi Long biểu hiện ra thực lực, mạnh hơn so với một quyền do Càn Kình đang ngồi ngay ngắn ở trên vương tọa này chém ra. Hơn nữa còn cường đại hơn rất nhiều lần!
- Lý Lôi Long, cám ơn!
Trong ánh mắt Phần Đồ Cuồng Ca lộ ra nụ cười thỏa mãn.
/1253
|