Lựa chọn nam nhân lâu như vậy, cuối cùng chọn một nam nhân có tính cách nóng nảy như vậy? Bất luận là chiến sĩ hay dược sư, bỏ ra tinh lực cả đời cũng không đủ học hết sự thâm sâu trong ngành của mình.
Ánh mắt nghi hoặc trong đôi mắt già nua lúc đầu, dần dần biến thành sự khinh bỉ và chán ghét. Trên khuôn mặt già nua có hơn mười nếp nhăn cũng lộ vẻ bực dọc:
- Dược liệu chỗ ta đều rất đắt tiền. Ngươi cũng không nên làm loạn phá hỏng đồ của ta.
- Hay dùng một chút thôi. Dùng chừng nào ta ta trả tiền chừng đó.
Càn Kình chắp hai tay ở sau người, đi vào phòng để thuốc.
Dược bà bà nhìn thuốc trong vại đang sôi trào một chút, sau đó rút gậy gỗ ra, đi xuống khỏi thang nói:
- Tiểu tử, nơi này là thuốc phòng, không phải là nơi huấn luyện chiến sĩ của ngươi. Tính sai dược lý, ngươi sẽ hại bằng hữu của ngươi...
- Ngưu Vĩ Hoa?
Càn Kình nhìn một đống củi, có một thực vật màu nâu, lớn bằng ngón út. Hắn đưa tay nhặt lên, sau đó quay đầu lại thiếu chút đập vào mặt Dược bà bà đang giận dữ đi tới:
- Thứ này lấy được từ đâu vậy?
- Ngươi biết Ngưu Vĩ Hoa?
Trên mặt Dược bà bà thêm chút bất ngờ. Loại dược thảo này gần như không có tác dụng gì. Trừ phi buổi tối ngươi ngủ bị cảm lạnh, thân thể nóng sốt đến mức ngất đi, có thể dùng làm thuốc ra, gần như là đồ bỏ. Nếu thật sự có người cảm lạnh cũng sẽ sử dụng thuốc khác để thay thế. Hiệu quả trị liệu của Ngưu Vĩ Hoa cũng không tốt, hơn nữa sản lượng đặc biệt rất ít. Ở trong mắt dược sư trước giờ đều là thứ cỏ dại vô dụng. Thậm chí rất nhiều dược sư cũng không nhớ tên và dược lý của nó.
Càn Kình dùng sức gật đầu:
- Ngài biết tìm nó ở đâu không?
Dược bà bà thở dài, liên tục lắc đầu. Xem ra đây là con cháu của một gia đình giàu có thích thu thập kỳ thảo dị hoa, khả năng quan sát thực sự quá kém! Tìm nửa ngày, chỉ tìm thứ như vậy?
- Người tuổi trẻ, loại dược thảo này không có tác dụng gì. Đối với thương thế của bằng hữu ngươi cũng không có bao nhiêu tác dụng.
Dược bà bà không ngừng lắc đầu. Một người tuổi trẻ có biểu hiện hứng thú khi gặp được kỳ thảo, còn hơn lo lắng cho bạn đồng hành của mình, xem ra nhân phẩm cũng không tốt lắm! Nếu có thời gian, phải khuyên nha đầu kia buông tha hắn thì tốt hơn.
Càn Kình cũng thở dài theo Dược bà bà. Ngưu Vĩ Hoa quả thực không có quá nhiều tác dụng, nhưng trên đời này có một thứ là thực vật cộng sinh. Nói thẳng ra, gần thực vật đó, sẽ có một vài thực vật đặc biệt. Những thực vật này chỉ sống cùng một chỗ với thực vật khác, cho nên được gọi là thực vật cộng sinh.
Rất may mắn! Ngưu Vĩ Hoa là một loại thực vật cộng sinh trên dược thảo khác. Hơn nữa nó cộng sinh trên thực vật Kê Quan Thảo. Đây là một loại dược liệu dùng để nối xương sinh cốt vô cùng tốt. Nhưng nó phải phối hợp vói Ngưu Vĩ Thảo mới có thể kích thích ra hiệu quả.
Đồng thời, bên cạnh Kê Quan Thảo thông thường còn có thể có một loại động vật sống cộng sinh khác! Rắn Ô Ma! Thân dài nửa thước, lớn bằng ngón cái, có răng độc phối hợp với Kê Quan Thảo và Ngưu Vĩ Hoa làm thuốc, hiệu quả sinh cốt nối xương tăng lên gấp bội. Mật có thể sử dụng chữa trị đấu mạch.
- Thật muốn biết sao? Tùy ngươi.
Dược bà bà khoát khoát tay:
- Đi ra khỏi nơi này về phía bên phải năm dặm, gần đó có một...
- Rãnh nước thối đúng không?
Càn Kình xoay người đi về phía ngoài cửa, quay đầu lại nói:
- Cảm ơn Dược bà bà. Được rồi! Hoàng Kim Ngọc Mễ trong thuốc Man Ngưu của ngài hẳn là thiếu mười lăm gam. Tử Bao Thái hoàn toàn không thể cho vào. Nếu làm như vậy, cuối chỉ có thể biến thành thuốc xổ cực mạnh...
- Thối lắm!
Dược bà bà trừng mắt nhìn theo bóng Càn Kình biến mất khỏi cửa phòng, trong tay cầm gậy gỗ màu đen hung hăng đập xuống mặt đất:
- Bất Kiến, nam hài này bộ dạng tuy rằng có thể thông qua, nhưng quá mức nông nổi. Đã là chiến sĩ, lại muốn học về dược, cònl tự rằng mình rất tinh thông, dám chỉ điểm cho dược sư. Ta được đại dược sư Khắc Luân của nghiệp đoàn dược Thần Đô tự mình chứng thực từng! Là dược sư chính quy!
Trong ánh mắt Hoa Viêm Bất Kiến lộ vẻ nghi hoặc. Hai ngày tiếp xúc, thoạt nhìn Càn Kình cũng không phải loại người nông nổi như vậy. Tại sao ngày hôm nay hắn lại hành động như vậy? Lẽ nào? Chỉ vì ta mặc y phục này, khiến hắn muốn biểu hiện một chút ở trước mặt ta sao?
- Đợi thuốc Man Ngưu của ta thành công!
Dược bà bà chưa hết tức giận, lại leo lên thang nói:
- Ngươi tìm cho ta hai tiểu tử mã tặc tới, cho bọn họ uống vào. Cho tên tiểu tử kiêu ngạo này biết! Ta không phải là một dược sư bình thường chỉ biết điều chế một loại thuốc cấp năm thuốc! Ta là dược sư có thể điều chế mười loại dược phẩm cấp năm khác nhau! Đây là loại thuốc thứ mười một của ta!
Tại lối vào, một mã tặc dùng sức chuyển động cửa vào. Ngoài lối vào, mưa trút xuống xối xả.
Càn Kình đi vào màn mưa, chợt nghe phía sau chậm rãi đóng lại. Hắn lấy Xạ Nguyệt từ trong đấu giới ra, cùng một túi tên đặt ở bên hông, cẩn thận chạy đi.
Dược bà bà nói nơi đó cũng không khó tìm. Càn Kình đi được năm dặm, ở trong màn mưa rất nhanh tìm được vị trí Dược bà bà đã nói tới.
Kê Quan Thảo sinh trưởng ở trong rãnh bùn ẩm ướt. Mọc cùng một chỗ với nó tất nhiên là Ngưu Vĩ Hoa. Nếu tách ra, hiệu quả sử dụng gần như bằng không. Nhưng khi sử dụng kết hợp với nhau, lại có hiệu quả nối xương sinh cốt rất tốt.
Càn Kình khom lưng đưa tay lấy Kê Quan Thảo. Trong nước bùn ẩm ướt đột nhiên có một đống bùn đen bắn ra, giống như một mũi tên rời khỏi dây cung phá không bay ra. Trong đống bùn đen có hai điểm sáng chớp động giống như huỳnh quang.
Trong bùn đen, ánh huỳnh quang phát ra tiếng rít hung ác. Càn Kình dùng ngón cái và ngón trỏ bắt lấy bùn đen, trên mặt lộ ra nụ cười vui mừng:
- Dã thú cộng sinh, rắn Ô Ma Kê cộng sinh Quan Thảo và Ngưu Vĩ Hoa, thân dài nửa thước, ngắn bằng ngón út, hai răng nọc có lớp bọc ngoài, phối hợp với thảo hoa, có hiệu quả sinh cốt rất tốt.
Ngón tay Càn Kình bỗng nhiên dùng sức, thân thể rắn Ô Ma uốn éo vài cái sau đó mềm nhũn. Hai cái răng cũng tự động rơi ra. Chỉ có khi rắn Ô Ma chết, mới có thể lấy được răng nanh của nó ra, nếu không răng nanh sẽ theo nó cả đời.
Nắm lấy rắn Ô Ma, Càn Kình dùng ngón giữa và ngón trỏ kẹp lấy đuôi rắn ép về phía miệng rắn. Trong thân thể mềm mại của nó có hai vật thể hình cầu không ngừng di chuyển về phía trước.
- Mật rắn sinh đôi?
Càn Kình nở nụ cười. Xem ra vận khí ngày hôm nay thật sự quá tốt! Rắn Ô Ma rất ít khi có mật rắn sinh đôi. Nếu có, trong hai mật rắn tất nhiên sẽ có một là kim sắc !
Mật rắn Ô Ma kim sắc, dùng riêng có thể giải nhiệt. Nếu như phối hợp với mật rắn của ma thú Đồng Giáp Bích Mãng và sừng hươu, máu từ lộc của ma thú Ngân Lân Mê Lộc, có thể hình thành thuốc đấu nguyên.
Cho tới bây giờ, tu luyện đấu khí đều tiến hành theo chất lượng.
Ánh mắt nghi hoặc trong đôi mắt già nua lúc đầu, dần dần biến thành sự khinh bỉ và chán ghét. Trên khuôn mặt già nua có hơn mười nếp nhăn cũng lộ vẻ bực dọc:
- Dược liệu chỗ ta đều rất đắt tiền. Ngươi cũng không nên làm loạn phá hỏng đồ của ta.
- Hay dùng một chút thôi. Dùng chừng nào ta ta trả tiền chừng đó.
Càn Kình chắp hai tay ở sau người, đi vào phòng để thuốc.
Dược bà bà nhìn thuốc trong vại đang sôi trào một chút, sau đó rút gậy gỗ ra, đi xuống khỏi thang nói:
- Tiểu tử, nơi này là thuốc phòng, không phải là nơi huấn luyện chiến sĩ của ngươi. Tính sai dược lý, ngươi sẽ hại bằng hữu của ngươi...
- Ngưu Vĩ Hoa?
Càn Kình nhìn một đống củi, có một thực vật màu nâu, lớn bằng ngón út. Hắn đưa tay nhặt lên, sau đó quay đầu lại thiếu chút đập vào mặt Dược bà bà đang giận dữ đi tới:
- Thứ này lấy được từ đâu vậy?
- Ngươi biết Ngưu Vĩ Hoa?
Trên mặt Dược bà bà thêm chút bất ngờ. Loại dược thảo này gần như không có tác dụng gì. Trừ phi buổi tối ngươi ngủ bị cảm lạnh, thân thể nóng sốt đến mức ngất đi, có thể dùng làm thuốc ra, gần như là đồ bỏ. Nếu thật sự có người cảm lạnh cũng sẽ sử dụng thuốc khác để thay thế. Hiệu quả trị liệu của Ngưu Vĩ Hoa cũng không tốt, hơn nữa sản lượng đặc biệt rất ít. Ở trong mắt dược sư trước giờ đều là thứ cỏ dại vô dụng. Thậm chí rất nhiều dược sư cũng không nhớ tên và dược lý của nó.
Càn Kình dùng sức gật đầu:
- Ngài biết tìm nó ở đâu không?
Dược bà bà thở dài, liên tục lắc đầu. Xem ra đây là con cháu của một gia đình giàu có thích thu thập kỳ thảo dị hoa, khả năng quan sát thực sự quá kém! Tìm nửa ngày, chỉ tìm thứ như vậy?
- Người tuổi trẻ, loại dược thảo này không có tác dụng gì. Đối với thương thế của bằng hữu ngươi cũng không có bao nhiêu tác dụng.
Dược bà bà không ngừng lắc đầu. Một người tuổi trẻ có biểu hiện hứng thú khi gặp được kỳ thảo, còn hơn lo lắng cho bạn đồng hành của mình, xem ra nhân phẩm cũng không tốt lắm! Nếu có thời gian, phải khuyên nha đầu kia buông tha hắn thì tốt hơn.
Càn Kình cũng thở dài theo Dược bà bà. Ngưu Vĩ Hoa quả thực không có quá nhiều tác dụng, nhưng trên đời này có một thứ là thực vật cộng sinh. Nói thẳng ra, gần thực vật đó, sẽ có một vài thực vật đặc biệt. Những thực vật này chỉ sống cùng một chỗ với thực vật khác, cho nên được gọi là thực vật cộng sinh.
Rất may mắn! Ngưu Vĩ Hoa là một loại thực vật cộng sinh trên dược thảo khác. Hơn nữa nó cộng sinh trên thực vật Kê Quan Thảo. Đây là một loại dược liệu dùng để nối xương sinh cốt vô cùng tốt. Nhưng nó phải phối hợp vói Ngưu Vĩ Thảo mới có thể kích thích ra hiệu quả.
Đồng thời, bên cạnh Kê Quan Thảo thông thường còn có thể có một loại động vật sống cộng sinh khác! Rắn Ô Ma! Thân dài nửa thước, lớn bằng ngón cái, có răng độc phối hợp với Kê Quan Thảo và Ngưu Vĩ Hoa làm thuốc, hiệu quả sinh cốt nối xương tăng lên gấp bội. Mật có thể sử dụng chữa trị đấu mạch.
- Thật muốn biết sao? Tùy ngươi.
Dược bà bà khoát khoát tay:
- Đi ra khỏi nơi này về phía bên phải năm dặm, gần đó có một...
- Rãnh nước thối đúng không?
Càn Kình xoay người đi về phía ngoài cửa, quay đầu lại nói:
- Cảm ơn Dược bà bà. Được rồi! Hoàng Kim Ngọc Mễ trong thuốc Man Ngưu của ngài hẳn là thiếu mười lăm gam. Tử Bao Thái hoàn toàn không thể cho vào. Nếu làm như vậy, cuối chỉ có thể biến thành thuốc xổ cực mạnh...
- Thối lắm!
Dược bà bà trừng mắt nhìn theo bóng Càn Kình biến mất khỏi cửa phòng, trong tay cầm gậy gỗ màu đen hung hăng đập xuống mặt đất:
- Bất Kiến, nam hài này bộ dạng tuy rằng có thể thông qua, nhưng quá mức nông nổi. Đã là chiến sĩ, lại muốn học về dược, cònl tự rằng mình rất tinh thông, dám chỉ điểm cho dược sư. Ta được đại dược sư Khắc Luân của nghiệp đoàn dược Thần Đô tự mình chứng thực từng! Là dược sư chính quy!
Trong ánh mắt Hoa Viêm Bất Kiến lộ vẻ nghi hoặc. Hai ngày tiếp xúc, thoạt nhìn Càn Kình cũng không phải loại người nông nổi như vậy. Tại sao ngày hôm nay hắn lại hành động như vậy? Lẽ nào? Chỉ vì ta mặc y phục này, khiến hắn muốn biểu hiện một chút ở trước mặt ta sao?
- Đợi thuốc Man Ngưu của ta thành công!
Dược bà bà chưa hết tức giận, lại leo lên thang nói:
- Ngươi tìm cho ta hai tiểu tử mã tặc tới, cho bọn họ uống vào. Cho tên tiểu tử kiêu ngạo này biết! Ta không phải là một dược sư bình thường chỉ biết điều chế một loại thuốc cấp năm thuốc! Ta là dược sư có thể điều chế mười loại dược phẩm cấp năm khác nhau! Đây là loại thuốc thứ mười một của ta!
Tại lối vào, một mã tặc dùng sức chuyển động cửa vào. Ngoài lối vào, mưa trút xuống xối xả.
Càn Kình đi vào màn mưa, chợt nghe phía sau chậm rãi đóng lại. Hắn lấy Xạ Nguyệt từ trong đấu giới ra, cùng một túi tên đặt ở bên hông, cẩn thận chạy đi.
Dược bà bà nói nơi đó cũng không khó tìm. Càn Kình đi được năm dặm, ở trong màn mưa rất nhanh tìm được vị trí Dược bà bà đã nói tới.
Kê Quan Thảo sinh trưởng ở trong rãnh bùn ẩm ướt. Mọc cùng một chỗ với nó tất nhiên là Ngưu Vĩ Hoa. Nếu tách ra, hiệu quả sử dụng gần như bằng không. Nhưng khi sử dụng kết hợp với nhau, lại có hiệu quả nối xương sinh cốt rất tốt.
Càn Kình khom lưng đưa tay lấy Kê Quan Thảo. Trong nước bùn ẩm ướt đột nhiên có một đống bùn đen bắn ra, giống như một mũi tên rời khỏi dây cung phá không bay ra. Trong đống bùn đen có hai điểm sáng chớp động giống như huỳnh quang.
Trong bùn đen, ánh huỳnh quang phát ra tiếng rít hung ác. Càn Kình dùng ngón cái và ngón trỏ bắt lấy bùn đen, trên mặt lộ ra nụ cười vui mừng:
- Dã thú cộng sinh, rắn Ô Ma Kê cộng sinh Quan Thảo và Ngưu Vĩ Hoa, thân dài nửa thước, ngắn bằng ngón út, hai răng nọc có lớp bọc ngoài, phối hợp với thảo hoa, có hiệu quả sinh cốt rất tốt.
Ngón tay Càn Kình bỗng nhiên dùng sức, thân thể rắn Ô Ma uốn éo vài cái sau đó mềm nhũn. Hai cái răng cũng tự động rơi ra. Chỉ có khi rắn Ô Ma chết, mới có thể lấy được răng nanh của nó ra, nếu không răng nanh sẽ theo nó cả đời.
Nắm lấy rắn Ô Ma, Càn Kình dùng ngón giữa và ngón trỏ kẹp lấy đuôi rắn ép về phía miệng rắn. Trong thân thể mềm mại của nó có hai vật thể hình cầu không ngừng di chuyển về phía trước.
- Mật rắn sinh đôi?
Càn Kình nở nụ cười. Xem ra vận khí ngày hôm nay thật sự quá tốt! Rắn Ô Ma rất ít khi có mật rắn sinh đôi. Nếu có, trong hai mật rắn tất nhiên sẽ có một là kim sắc !
Mật rắn Ô Ma kim sắc, dùng riêng có thể giải nhiệt. Nếu như phối hợp với mật rắn của ma thú Đồng Giáp Bích Mãng và sừng hươu, máu từ lộc của ma thú Ngân Lân Mê Lộc, có thể hình thành thuốc đấu nguyên.
Cho tới bây giờ, tu luyện đấu khí đều tiến hành theo chất lượng.
/1253
|