Mũi Xạ Nguyệt Tiễn tỏa sáng rực rỡ rời khỏi dây cung, nó dán sát thảm cỏ bay ra ngoài. Cỏ xanh biếc bị khí lưu xoay tròn xé rách tung tóe, tên đi qua đâu là phía đuôi có cây gậy xanh dài theo sau như có thanh xà trườn trong bụi cỏ.
- Gia tộc Thần Xạ?
Da đầu Ma võ sĩ huyết mạch Cự Ma tê dại. Mũi tên đến quá đột ngột, thế quá hung mãnh, khi tên bay ra thì tên đã đến trước mặt. Khoảng cách trăm thước đối với Cung Tiễn Thủ không xem như khoảng cách.
Nhưng tại sao có người đến gần cự ly trăm thước? 68 Ni Duy Luân không thể hiểu nổi. Khoảnh khắc Cung Tiễn Thủ bùng nổ đấu khí chỉ là Hàng Ma cửu chiến, lẽ ra khoảng cách trăm thước rất dễ phát hiện ra hắn mới đúng, tại sao không bị phát hiện? Chỉ có Cung Tiễn Thủ gia tộc huyết mạch Thần Xạ Chân Sách hoàng triều mới có năng lực tiềm hành như vậy. Không lẽ Cung Tiễn Thủ này thuộc gia tộc huyết mạch Thần Xạ?
Không có bao nhiêu thời gian cho Ma võ sĩ huyết mạch Cự Ma Ni Duy Luân suy nghĩ, mũi tên bắn hướng cổ chân gã. Tiễn phong lạnh lẽo toát ra vô tận túc sát, dù có đấu hồn hộ thể cũng không dám tùy tiện đỡ một mũi tên này. Đó là mũi tên đấu binh, trừ phi có công cụ bao bọc cổ chân đẳng cấp đấu binh nếu không thì sẽ bị bắn thủng.
Trong phút chỉ mành treo chuông, Ma võ sĩ huyết mạch Cự Ma Ni Duy Luân nâng chân phải lên, cổ chân trái chuyển động xông tới trước, cầm gậy sắt chống lên trên tránh thoát tên của Càn Kình và đấu binh Thiên Lô của Lôi Địch che chắn.
Mấy thành viên Ám bộ cũng phát hiện ra Càn Kình, đao kiếm chém hướng hắn.
Hỡi lực lượng huyết mạch Cửu Đầu Xà hãy thức tỉnh đi! Đoạn Phong Bất Nhị hất Bất Nhị thương lắc người che trước mặt Càn Kình. Phần Đồ Cuồng Ca nắm Trảm Mã Đao đứng bên kia người Càn Kình.
Càn Kình nhìn phản ứng của Ma võ sĩ huyết mạch Cự Ma Ni Duy Luân, cười nhạt:
- Muốn chết!
Mũi tên dán mặt đất bỗng xoay bảy mươi lăm độ lên trên, bắn hướng nách Ma võ sĩ huyết mạch Cự Ma Ni Duy Luân.
Đây là!
Ma võ sĩ huyết mạch Cự Ma Ni Duy Luân giật nảy mình, con ngươi co rút cỡ đầu kim, lòng thầm hét to: Biến Huyễn Tiễn! Là Biến Huyễn Tiễn của gia tộc huyết mạch Thần Xạ, hắn mới bao nhiêu tuổi?
Vù vù vù vù vù!
Vù vù vù vù vù!
Càn Kình giơ tay lên tên bay ra, ba mũi Liên Châu tiễn tỏa định các chỗ hiểm của Ma võ sĩ huyết mạch Cự Ma Ni Duy Luân.
Chưa tránh được Biến Huyễn Tiễn lại có ba mũi tên đến. Chân trái Ma võ sĩ huyết mạch Cự Ma Ni Duy Luân lại xoay, bị phân tâm nhiều. Kiếm đấu binh Thiên Lô của Lôi Địch đã đến... Ngực Ma võ sĩ huyết mạch Cự Ma Ni Duy Luân.
Phập!
Trường kiếm đâm vào người, sau lưng Ma võ sĩ huyết mạch Cự Ma Ni Duy Luân nổ một lỗ máu to, vô số thịt vụn phun ra từ lỗ máu, con mắt to oán hận trừng Lôi Địch. Một bàn tay to thô ráp chộp kiếm phong đấu binh Thiên Lô, máu từ lòng bàn tay chảy xuống.
- Ta không phục...
Thân thể Ma võ sĩ huyết mạch Cự Ma Ni Duy Luân chậm rãi ngã ra sau:
- Chiến Sĩ nhân loại, ta không chết trong tay ngươi... Ta chết trong tay Cung Tiễn Thủ... Nếu không...
Thân thể Ma võ sĩ huyết mạch Cự Ma Ni Duy Luân đập mạnh xuống đất, tròng mắt to không nhắm lại, không cam lòng, giận dữ lấp đầy con ngươi.
- Nếu không thì ngươi vẫn chết.
Lôi Địch rút trường kiếm về cất vào vỏ, lạnh nhạt nói:
- Ngươi chỉ luyện ra đấu hồn chứ không luyện đấu hồn phụ thể, làm sao thắng được ta?
Bùm bùm bùm bùm bùm!
Trong không khí lại vang tiếng dây Xạ Nguyệt Cung rung. Ma võ sĩ Ám bộ thấy tên bay đến vội tránh né, Hồng Lưu Thập Chiến nắm thời cơ đuổi theo ngay.
Lôi Địch giương mắt nhìn Càn Kình, ngây ra, vẻ mặt cao ngạo tan rã thay vào đó là nụ cười.
Lôi Địch mỉm cười nói:
- Tiểu tử, ngươi làm ta tìm thật khổ.
- Không thắng, rút!
Một Ma võ sĩ trong Ám bộ bỗng hét to, gần mười thành viên Ma võ sĩ Ám bộ không dây dưa với Hồng Lưu Thập Chiến lập tức rút đi các hướng.
- Muốn đi?
Càn Kình cầm tên cài trên dây cung, nhắm vào Ám bộ nhất tinh. Thành viên Ám bộ là quân đội bí mật tư nhân của hoàng tộc Ma tộc, bất cứ cái đầu ma nào đều đáng giá. Nhiều người suốt đời chưa chắc được thấy thành viên Ám bộ Ma tộc, hôm nay Càn Kình đã thấy làm sao chịu để chúng chạy hết?
Ám bộ nhất tinh quay người, trường kiếm hất tên đi, cánh tay tê rần. Uy lực mũi tên quá mạnh, thân kiếm nứt một cái khe.
Hồng Lưu Thập Chiến vội nhào lên. Dưới mặt nạ đen của Ám bộ nhất tinh một đôi mắt lóe tia tàn ác, hai bàn tay chạm vào nhau.
Hồng Lưu Thập Chiến vội khựng người lùi ra sau, nghe Ma võ sĩ nhất tinh rống to:
- Bạo!
Bùm!
Thân thể Ma võ sĩ nhất tinh nổ tung, lực lượng mạnh mẽ bắn bốn phía dấy lên kình phong. Bán kinh ba thước vị trí Ma võ sĩ nhất tinh đứng không có một cọng cỏ, toàn bố khét đen.
Càn Kình hút ngụm khí lạnh, thật là lực lượng nổ kinh người. Không ngờ Ám bộ có thủ đoạn đặc biệt cùng người chết chung! Nếu không phải Chiến Sĩ Hồng Lưu Thập Chiến lùi nhanh thì không chết cũng trọng thương, có hồi phục chưa chắc sẽ trở về thực lực đỉnh cao.
- Bạo Thân Khí của Ám bộ.
Thiết Khắc lạnh nhạt nói:
- Đây là Phù Văn Sư dưới tay Ma Hoàng chế tạo ra Phù Văn Khí đặc biệt, mới vì tài liệu đặc biệt nên không thể sản xuất nhiều.
- Đúng vậy.
Càn Kình nhìn phạm vi nổ hủy diệt tất cả, nói:
- Nếu thứ này sản xuất đại trà thì Chân Sách hoàng triều sẽ bị diệt.
- Hắc Long Vệ của Chân Sách hoàng triều...
Thiết Khắc nói một câu nhiều nhất trong hai mươi mấy ngày họ gặp nhau:
- Nghe nói cũng có thứ cùng loại nhưng gọi là Long Bạo Hoàn.
- Tiểu tử, ngươi làm ta tìm mệt quá!
Lôi Địch một đấm đập ngực Càn Kình, nói:
- Ngươi dám nhận nhiệm vu jnguy hiểm như vậy.
Càn Kình xoa ngực bị Lôi Địch đánh đau, cười nói:
- Thì còn sống đây.
- May là ngươi sống!
Lôi Địch giơ tay kẹp cổ Càn Kình, nói:
- Ta đây còn không muốn đi vào Ma tộc vậy mà ngươi đi.
Càn Kình cười khổ, đứng im cho cường giả trưởng bối Lôi Địch trút giận.
- Nhưng mấy tên vừa rồi của ngươi thật đẹp.
Lôi Địch tặc lưỡi khen nói:
- Nói thật là những Cung Tiễn Thủ chưa mở ra lực lượng huyết mạch của gia tộc huyết mạch Thần Xạ không ai là đối thủ với ngươi về thuật bắn.
Càn Kình rút đầu khỏi cánh tay Lôi Địch, hỏi:
- Vậy còn những người mở ra huyết mạch?
- Như thế nào?
Lôi Địch nhìn Càn Kình, hỏi lại:
- Ngươi muốn so với Cung Tiễn Thủ mở ra huyết mạch Thần Xạ?
Càn Kình nhìn Càn Kình, nói:
- Người không muốn so với Chiến Sĩ huyết mạch sao?
- Hèn chi ta nhìn trúng ngươi.
Lôi Địch vỗ mạnh lưng Càn Kình kêu thùng thùng, nói:
- Thì ra ta nhìn thấy cái bóng lúc còn trẻ trên người ngươi, hoặc nên nói ta thấy cái bóng còn trẻ đã không tồn tại từ người ngươi. Nhưng ngươi hãy nhớ rằng...
- Gia tộc Thần Xạ?
Da đầu Ma võ sĩ huyết mạch Cự Ma tê dại. Mũi tên đến quá đột ngột, thế quá hung mãnh, khi tên bay ra thì tên đã đến trước mặt. Khoảng cách trăm thước đối với Cung Tiễn Thủ không xem như khoảng cách.
Nhưng tại sao có người đến gần cự ly trăm thước? 68 Ni Duy Luân không thể hiểu nổi. Khoảnh khắc Cung Tiễn Thủ bùng nổ đấu khí chỉ là Hàng Ma cửu chiến, lẽ ra khoảng cách trăm thước rất dễ phát hiện ra hắn mới đúng, tại sao không bị phát hiện? Chỉ có Cung Tiễn Thủ gia tộc huyết mạch Thần Xạ Chân Sách hoàng triều mới có năng lực tiềm hành như vậy. Không lẽ Cung Tiễn Thủ này thuộc gia tộc huyết mạch Thần Xạ?
Không có bao nhiêu thời gian cho Ma võ sĩ huyết mạch Cự Ma Ni Duy Luân suy nghĩ, mũi tên bắn hướng cổ chân gã. Tiễn phong lạnh lẽo toát ra vô tận túc sát, dù có đấu hồn hộ thể cũng không dám tùy tiện đỡ một mũi tên này. Đó là mũi tên đấu binh, trừ phi có công cụ bao bọc cổ chân đẳng cấp đấu binh nếu không thì sẽ bị bắn thủng.
Trong phút chỉ mành treo chuông, Ma võ sĩ huyết mạch Cự Ma Ni Duy Luân nâng chân phải lên, cổ chân trái chuyển động xông tới trước, cầm gậy sắt chống lên trên tránh thoát tên của Càn Kình và đấu binh Thiên Lô của Lôi Địch che chắn.
Mấy thành viên Ám bộ cũng phát hiện ra Càn Kình, đao kiếm chém hướng hắn.
Hỡi lực lượng huyết mạch Cửu Đầu Xà hãy thức tỉnh đi! Đoạn Phong Bất Nhị hất Bất Nhị thương lắc người che trước mặt Càn Kình. Phần Đồ Cuồng Ca nắm Trảm Mã Đao đứng bên kia người Càn Kình.
Càn Kình nhìn phản ứng của Ma võ sĩ huyết mạch Cự Ma Ni Duy Luân, cười nhạt:
- Muốn chết!
Mũi tên dán mặt đất bỗng xoay bảy mươi lăm độ lên trên, bắn hướng nách Ma võ sĩ huyết mạch Cự Ma Ni Duy Luân.
Đây là!
Ma võ sĩ huyết mạch Cự Ma Ni Duy Luân giật nảy mình, con ngươi co rút cỡ đầu kim, lòng thầm hét to: Biến Huyễn Tiễn! Là Biến Huyễn Tiễn của gia tộc huyết mạch Thần Xạ, hắn mới bao nhiêu tuổi?
Vù vù vù vù vù!
Vù vù vù vù vù!
Càn Kình giơ tay lên tên bay ra, ba mũi Liên Châu tiễn tỏa định các chỗ hiểm của Ma võ sĩ huyết mạch Cự Ma Ni Duy Luân.
Chưa tránh được Biến Huyễn Tiễn lại có ba mũi tên đến. Chân trái Ma võ sĩ huyết mạch Cự Ma Ni Duy Luân lại xoay, bị phân tâm nhiều. Kiếm đấu binh Thiên Lô của Lôi Địch đã đến... Ngực Ma võ sĩ huyết mạch Cự Ma Ni Duy Luân.
Phập!
Trường kiếm đâm vào người, sau lưng Ma võ sĩ huyết mạch Cự Ma Ni Duy Luân nổ một lỗ máu to, vô số thịt vụn phun ra từ lỗ máu, con mắt to oán hận trừng Lôi Địch. Một bàn tay to thô ráp chộp kiếm phong đấu binh Thiên Lô, máu từ lòng bàn tay chảy xuống.
- Ta không phục...
Thân thể Ma võ sĩ huyết mạch Cự Ma Ni Duy Luân chậm rãi ngã ra sau:
- Chiến Sĩ nhân loại, ta không chết trong tay ngươi... Ta chết trong tay Cung Tiễn Thủ... Nếu không...
Thân thể Ma võ sĩ huyết mạch Cự Ma Ni Duy Luân đập mạnh xuống đất, tròng mắt to không nhắm lại, không cam lòng, giận dữ lấp đầy con ngươi.
- Nếu không thì ngươi vẫn chết.
Lôi Địch rút trường kiếm về cất vào vỏ, lạnh nhạt nói:
- Ngươi chỉ luyện ra đấu hồn chứ không luyện đấu hồn phụ thể, làm sao thắng được ta?
Bùm bùm bùm bùm bùm!
Trong không khí lại vang tiếng dây Xạ Nguyệt Cung rung. Ma võ sĩ Ám bộ thấy tên bay đến vội tránh né, Hồng Lưu Thập Chiến nắm thời cơ đuổi theo ngay.
Lôi Địch giương mắt nhìn Càn Kình, ngây ra, vẻ mặt cao ngạo tan rã thay vào đó là nụ cười.
Lôi Địch mỉm cười nói:
- Tiểu tử, ngươi làm ta tìm thật khổ.
- Không thắng, rút!
Một Ma võ sĩ trong Ám bộ bỗng hét to, gần mười thành viên Ma võ sĩ Ám bộ không dây dưa với Hồng Lưu Thập Chiến lập tức rút đi các hướng.
- Muốn đi?
Càn Kình cầm tên cài trên dây cung, nhắm vào Ám bộ nhất tinh. Thành viên Ám bộ là quân đội bí mật tư nhân của hoàng tộc Ma tộc, bất cứ cái đầu ma nào đều đáng giá. Nhiều người suốt đời chưa chắc được thấy thành viên Ám bộ Ma tộc, hôm nay Càn Kình đã thấy làm sao chịu để chúng chạy hết?
Ám bộ nhất tinh quay người, trường kiếm hất tên đi, cánh tay tê rần. Uy lực mũi tên quá mạnh, thân kiếm nứt một cái khe.
Hồng Lưu Thập Chiến vội nhào lên. Dưới mặt nạ đen của Ám bộ nhất tinh một đôi mắt lóe tia tàn ác, hai bàn tay chạm vào nhau.
Hồng Lưu Thập Chiến vội khựng người lùi ra sau, nghe Ma võ sĩ nhất tinh rống to:
- Bạo!
Bùm!
Thân thể Ma võ sĩ nhất tinh nổ tung, lực lượng mạnh mẽ bắn bốn phía dấy lên kình phong. Bán kinh ba thước vị trí Ma võ sĩ nhất tinh đứng không có một cọng cỏ, toàn bố khét đen.
Càn Kình hút ngụm khí lạnh, thật là lực lượng nổ kinh người. Không ngờ Ám bộ có thủ đoạn đặc biệt cùng người chết chung! Nếu không phải Chiến Sĩ Hồng Lưu Thập Chiến lùi nhanh thì không chết cũng trọng thương, có hồi phục chưa chắc sẽ trở về thực lực đỉnh cao.
- Bạo Thân Khí của Ám bộ.
Thiết Khắc lạnh nhạt nói:
- Đây là Phù Văn Sư dưới tay Ma Hoàng chế tạo ra Phù Văn Khí đặc biệt, mới vì tài liệu đặc biệt nên không thể sản xuất nhiều.
- Đúng vậy.
Càn Kình nhìn phạm vi nổ hủy diệt tất cả, nói:
- Nếu thứ này sản xuất đại trà thì Chân Sách hoàng triều sẽ bị diệt.
- Hắc Long Vệ của Chân Sách hoàng triều...
Thiết Khắc nói một câu nhiều nhất trong hai mươi mấy ngày họ gặp nhau:
- Nghe nói cũng có thứ cùng loại nhưng gọi là Long Bạo Hoàn.
- Tiểu tử, ngươi làm ta tìm mệt quá!
Lôi Địch một đấm đập ngực Càn Kình, nói:
- Ngươi dám nhận nhiệm vu jnguy hiểm như vậy.
Càn Kình xoa ngực bị Lôi Địch đánh đau, cười nói:
- Thì còn sống đây.
- May là ngươi sống!
Lôi Địch giơ tay kẹp cổ Càn Kình, nói:
- Ta đây còn không muốn đi vào Ma tộc vậy mà ngươi đi.
Càn Kình cười khổ, đứng im cho cường giả trưởng bối Lôi Địch trút giận.
- Nhưng mấy tên vừa rồi của ngươi thật đẹp.
Lôi Địch tặc lưỡi khen nói:
- Nói thật là những Cung Tiễn Thủ chưa mở ra lực lượng huyết mạch của gia tộc huyết mạch Thần Xạ không ai là đối thủ với ngươi về thuật bắn.
Càn Kình rút đầu khỏi cánh tay Lôi Địch, hỏi:
- Vậy còn những người mở ra huyết mạch?
- Như thế nào?
Lôi Địch nhìn Càn Kình, hỏi lại:
- Ngươi muốn so với Cung Tiễn Thủ mở ra huyết mạch Thần Xạ?
Càn Kình nhìn Càn Kình, nói:
- Người không muốn so với Chiến Sĩ huyết mạch sao?
- Hèn chi ta nhìn trúng ngươi.
Lôi Địch vỗ mạnh lưng Càn Kình kêu thùng thùng, nói:
- Thì ra ta nhìn thấy cái bóng lúc còn trẻ trên người ngươi, hoặc nên nói ta thấy cái bóng còn trẻ đã không tồn tại từ người ngươi. Nhưng ngươi hãy nhớ rằng...
/1253
|