Nếu có thể biểu hiện trước mặt gia tộc, dùng dược tề học nhục nhã thanh niên được gia chủ chú trọng đối xử thì sẽ càng được gia chủ thưởng thức, được nhiều tư kim và tài nguyên.
- Thế thì ta ở phòng dược tề chờ đợi gia chủ đại nhân đến.
Ti Nội La Tư vẻ mặt hưng phấn nhảy chân sáo đi nhanh hơn lúc đến nhiều, vẻ mặt vui tươi như hoa.
Tư Đồ Lôi oán hận trừng bóng lưng Cổ Hoang Sa Hải. Nếu không phải khách hanh Dược sư này xuất hiện thì bây giờ Tư Đồ Lôi đã đi theo Càn Kình xin chỉ giáo lý luận thần bí dược tề học càng cao thâm hơn rồi.
Bàn Hoành Huyền nhìn Ti Nội La Tư rời đi, lại ngó Càn Kình liên tục lắc đầu. Hôm nay Bàn gia làm sao vậy? Tại sao một Càn Kình đi làm đám khách khanh này ai nấy biến đổi thái độ cực lớn? Hai khách khanh thần bí dược tề bình thường không để mắt vào ai thế nhưng đứng cạnh Càn Kình thì tựa như tiểu học đồ mới bắt đầu học thần bí dược tề.
Dược sư Nặc Lôi Tháp không vừa mắt ai cũng dùng ánh mắt cuồng nhiệt tôn sùng nhìn thanh niên trẻ tuổi, thậm chí khách khanh Dược sư nội thương nghe Càn Kình sai người chuyển lời cũng không thèm quay đầu lại vội vã chạy về. Chỉ có Ti Nội La Tư Dược sư cốt thương là huênh hoang phách lối.
- Cái gì? Càn Kình đấu dược tề học với Ti Nội La Tư? Lại còn là dược tề cốt thương mà Ti Nội La Tư rành nhất?
Bàn Hoành Cơ đứng bật dậy khỏi chiếc ghế, vẻ mặt ngạc nhiên nhìn Bàn Hoành Huyền, nghi ngờ lỗ tai có vấn đề. Càn Kình nói hắn là Dược sư cao cấp toàn hệ?
- Đúng vậy.
Bàn Hoành Huyền làm vẻ mặt quái dị nói:
- Ta trông thấy như thế, ba Dược sư tỏ thái độ khác nhau với hắn.
Bàn Hoành Cơ chắp hai tay sau lưng, chậm rãi đi tới đi lui. Chuyện này là sao? Bàn Hoành Cơ mới vừa sắp xếp lại suy nghĩ, tổ hợp đám người Càn Kình, Đoạn Phong Bất Nhị, Phần Đồ Cuồng Ca, Thiết Khắc trẻ tuổi, làm ra phán đoán mới thì chớp mắt bị đẩy ngã.
Dược sư cao cấp! Đó là tài nguyên quan trọng mà bất cứ gia tộc nào đều sẽ tranh giành cho bằn được, mặc kệ Dược sư này nghiên cứu hệ nào thì đều đáng giá.
Toàn hệ? Còn là Dược sư cao cấp? Chân mày mới giãn ra lại nhíu chặt, Bàn Hoành Cơ chưa từng nghe về chuyện này, cùng lắm là Ngâm Du Thi Nhân từng kể qua. Bàn Hoành Cơ không ngờ thật sự có loại người này.
Còn là bằng hữu bên cạnh Đoạn Phong Bất Nhị, một Chiến Sĩ bình thường chưa đến hai mươi tuổi. Bàn Hoành Cơ thở hắt ra, chuyện này làm người ta vô cùng kinh ngạc. Sao có thể? Nếu là đang nằm mơ thì sẽ giật mình tỉnh mộng.
Bàn Hoành Huyền lén đánh giá biểu tình của Bàn Hoành Cơ, khẽ thở dài. Gia chủ đại nhân này trải qua đủ chuyện, rèn luyện định lực đến mức dù Đại Ma Vương ma tộc xuất hiện trước mặt gã cũng không kinh ngạc gì, sẽ rút đao ra chém ngay. Thế nhưng hôm nay... Tiểu tử tên Càn Kình thật là làm người ta bất ngờ.
- Tốt, tốt, tốt.
Bàn Hoành Cơ gật gù, biểu tình trầm trọng dần bị nụ cười vui vẻ thay thế:
- Mặc kệ Càn Kình có phải là Dược sư toàn hệ thật sự hay không, ít nhất tiếp xúc với hắn rồi ta thấy tiểu tử này nói chuyện, làm việc đều là nắm chắc mới làm, kém nhất cũng là Dược sư cao cấp tinh thông ba hệ dược tề.
- Tinh thông ba hệ...
Khóe mắt Bàn Hoành Huyền co giật. Nếu Càn Kình là lão nhân râu bạc thì còn nói cho qua được, bây giờ hắn chưa đến hai mươi tuổi! Thật khó làm người chấp nhận sự thật này.
Bàn Hoành Cơ xoay người nhìn Bàn Hoành Huyền, cười khổ nói:
- Nói thật là ta cùng chung ý nghĩ với ngươi, tin tức này khiến ta nghĩ mình đang nằm mơ, đừng quên hắn còn hiểu thần bí dược tề. Trước giờ thần bí dược tề và dược tề đều đối địch, ngươi còn nhớ hai câu lời đồn về thần bí dược tề và dược tề không?
Bàn Hoành Huyền gật đầu, sóng vai cùng Bàn Hoành Cơ đi ra ngoài. Đúng la có hai câu ngạn ngữ không biết lưu truyền bao lâu trong Chân Sách hoàng triều, Man tộc, ma tộc, người có chút địa vị đều từng nghe thấy.
[Người học dược tề là không thể nào hiểu thần bí dược tề.]
[người học thần bí dược tề thì suốt đời không thể hiểu dược tề học.]
- Thật là một chàng trai kỳ lạ.
Bàn Hoành Cơ chắp tay sau lưng, rất là cảm thán rằng:
- Bây giờ xem ra tương lai của thanh niên này không nhỏ, có nhiều năng lực như vậy nếu không chết trong chiến trường nhân ma, không chểt trong tay Càn gia hay kẻ địch khác thì rấ t có thể hắn sẽ xây dựng thế lực gia tộc thuộc về mình.
Bàn Hoành Huyền ngừng bước, ngẩn người nhìn Bàn Hoành Cơ. Xây dựng thế lực gia tộc thuộc về mình? Bỗng nhiên xây dựng thế lực gia tộc thuộc về mình không phải chuyện dễ, và còn tạo ra một gia tộc có phát triển hay không thì khó nói.
- Không cần nghi ngờ, rất có thể hắn sẽ làm cực kỳ xuất sắc, ít nhất thì ta xem trọng hắn.
Bàn Hoành Cơ quay người lại, mỉm cười nhìn huynh đệ ruột từng chứng kiến nhiều sóng gió:
- Hoành Huyền, ngươi làm gì cũng tốt chỉ có trực giác là hơi kém, không phán đoán to gan được.
Bàn Hoành Huyền sải bước đuổi theo Bàn Hoành Cơ, im lặng nhìn mặt đất. Trực giác, nhiều người đều có trực giác nhưng nhiều lúc trực giác dễ ra sai lầm. Chỉ người lãnh đạo thật sự có đủ tự tin thì trực giác mới chính xác được.
- Càn Chiến Huyền lấy đến tài liệu về Càn Kình quá ít, sau này hắn sẽ hối hận.
Bàn Hoành Cơ cười nói:
- Nếu chúng ta lấy đến nhiều tài liệu thì nên đi làm chuyện mình cần làm, không làm giao dịch với Càn Kình nữa.
- Không làm giao dịch?
Bàn Hoành Huyền nghi hoặc nhìn Bàn Hoành Cơ, hỏi:
- Vậy thì làm cái gì?
Bàn Hoành Cơ mỉm cười phun từng chữ:
- Minh hữu, người hợp tác.
Minh hữu? Người hợp tác?
Bàn Hoành Huyền nhìn bóng lưng Bàn Hoành Cơ đi phía trước, không thể tin lời mình nghe thấy là từ miệng Bàn Hoành Cơ, gia chủ của Bàn gia nói? Càn Chiến Huyền còn khinh thường vậy mà Bàn Hoành Cơ có đánh giá cao với Càn Kình như vậy?
Minh hữu, người hợp tác! Nó đại biểu cho địa vị bình đẳng. Bàn Hoành Huyền ngơ ngác nhìn Bàn Hoành Cơ. Hôm nay gia chủ đối xử ngang hàng với Càn Kình, thanh niên hoàn toàn không có chút thế lực, tựa như một gia chủ của mười gia tộc Chiến Sĩ huyết mạch.
- Càn Kình cũng tốt, Đoạn Phong Bất Nhị cũng vậy, đều rất có tiềm lực.
Bàn Hoành Cơ bước nhanh tới trước, nói:
- Dù Đoạn Phong Bất Nhị cuối cùng không kế thừa Bàn gia thì sự tồn tại của hắn dễ dàng thành đá mài dao cho hai người khác đúng không?
Hai người khác? Vẻ mặt ngơ ngác của Bàn Hoành Huyền biến thành ý cười. Điểm này rất đúng. Gần năm năm nay Bàn gia trừ Đoạn Phong Bất Nhị ra còn có hai thanh niên lúc lực lượng huyết mạch Cửu Đầu Xà thì đều xuất hiện cửu ảnh đều hiện, đặc biệt Bàn Mộng Thần trên chiến trường nhân ma được gọi là Huyền Ảnh Tử Thần càng được đa số trưởng lão xem là người nối nghiệp gia chủ mới của Bàn gia.
Mỗi một Chiến Sĩ huyết mạch Cửu Đầu Xà khi lực lượng huyết mạch huyết mạch Cửu Đầu Xà có cửu ảnh đều hiện thì trong huyết mạch sẽ ẩn chứa sự kiêu ngạo vô cùng. Đoạn Phong Bất Nhị ở bên ngoài gia tộc đúng là càng dễ thành đá mài dao cho Bàn Mộng Thần, Bàn Mộng Linh.
- Thế thì ta ở phòng dược tề chờ đợi gia chủ đại nhân đến.
Ti Nội La Tư vẻ mặt hưng phấn nhảy chân sáo đi nhanh hơn lúc đến nhiều, vẻ mặt vui tươi như hoa.
Tư Đồ Lôi oán hận trừng bóng lưng Cổ Hoang Sa Hải. Nếu không phải khách hanh Dược sư này xuất hiện thì bây giờ Tư Đồ Lôi đã đi theo Càn Kình xin chỉ giáo lý luận thần bí dược tề học càng cao thâm hơn rồi.
Bàn Hoành Huyền nhìn Ti Nội La Tư rời đi, lại ngó Càn Kình liên tục lắc đầu. Hôm nay Bàn gia làm sao vậy? Tại sao một Càn Kình đi làm đám khách khanh này ai nấy biến đổi thái độ cực lớn? Hai khách khanh thần bí dược tề bình thường không để mắt vào ai thế nhưng đứng cạnh Càn Kình thì tựa như tiểu học đồ mới bắt đầu học thần bí dược tề.
Dược sư Nặc Lôi Tháp không vừa mắt ai cũng dùng ánh mắt cuồng nhiệt tôn sùng nhìn thanh niên trẻ tuổi, thậm chí khách khanh Dược sư nội thương nghe Càn Kình sai người chuyển lời cũng không thèm quay đầu lại vội vã chạy về. Chỉ có Ti Nội La Tư Dược sư cốt thương là huênh hoang phách lối.
- Cái gì? Càn Kình đấu dược tề học với Ti Nội La Tư? Lại còn là dược tề cốt thương mà Ti Nội La Tư rành nhất?
Bàn Hoành Cơ đứng bật dậy khỏi chiếc ghế, vẻ mặt ngạc nhiên nhìn Bàn Hoành Huyền, nghi ngờ lỗ tai có vấn đề. Càn Kình nói hắn là Dược sư cao cấp toàn hệ?
- Đúng vậy.
Bàn Hoành Huyền làm vẻ mặt quái dị nói:
- Ta trông thấy như thế, ba Dược sư tỏ thái độ khác nhau với hắn.
Bàn Hoành Cơ chắp hai tay sau lưng, chậm rãi đi tới đi lui. Chuyện này là sao? Bàn Hoành Cơ mới vừa sắp xếp lại suy nghĩ, tổ hợp đám người Càn Kình, Đoạn Phong Bất Nhị, Phần Đồ Cuồng Ca, Thiết Khắc trẻ tuổi, làm ra phán đoán mới thì chớp mắt bị đẩy ngã.
Dược sư cao cấp! Đó là tài nguyên quan trọng mà bất cứ gia tộc nào đều sẽ tranh giành cho bằn được, mặc kệ Dược sư này nghiên cứu hệ nào thì đều đáng giá.
Toàn hệ? Còn là Dược sư cao cấp? Chân mày mới giãn ra lại nhíu chặt, Bàn Hoành Cơ chưa từng nghe về chuyện này, cùng lắm là Ngâm Du Thi Nhân từng kể qua. Bàn Hoành Cơ không ngờ thật sự có loại người này.
Còn là bằng hữu bên cạnh Đoạn Phong Bất Nhị, một Chiến Sĩ bình thường chưa đến hai mươi tuổi. Bàn Hoành Cơ thở hắt ra, chuyện này làm người ta vô cùng kinh ngạc. Sao có thể? Nếu là đang nằm mơ thì sẽ giật mình tỉnh mộng.
Bàn Hoành Huyền lén đánh giá biểu tình của Bàn Hoành Cơ, khẽ thở dài. Gia chủ đại nhân này trải qua đủ chuyện, rèn luyện định lực đến mức dù Đại Ma Vương ma tộc xuất hiện trước mặt gã cũng không kinh ngạc gì, sẽ rút đao ra chém ngay. Thế nhưng hôm nay... Tiểu tử tên Càn Kình thật là làm người ta bất ngờ.
- Tốt, tốt, tốt.
Bàn Hoành Cơ gật gù, biểu tình trầm trọng dần bị nụ cười vui vẻ thay thế:
- Mặc kệ Càn Kình có phải là Dược sư toàn hệ thật sự hay không, ít nhất tiếp xúc với hắn rồi ta thấy tiểu tử này nói chuyện, làm việc đều là nắm chắc mới làm, kém nhất cũng là Dược sư cao cấp tinh thông ba hệ dược tề.
- Tinh thông ba hệ...
Khóe mắt Bàn Hoành Huyền co giật. Nếu Càn Kình là lão nhân râu bạc thì còn nói cho qua được, bây giờ hắn chưa đến hai mươi tuổi! Thật khó làm người chấp nhận sự thật này.
Bàn Hoành Cơ xoay người nhìn Bàn Hoành Huyền, cười khổ nói:
- Nói thật là ta cùng chung ý nghĩ với ngươi, tin tức này khiến ta nghĩ mình đang nằm mơ, đừng quên hắn còn hiểu thần bí dược tề. Trước giờ thần bí dược tề và dược tề đều đối địch, ngươi còn nhớ hai câu lời đồn về thần bí dược tề và dược tề không?
Bàn Hoành Huyền gật đầu, sóng vai cùng Bàn Hoành Cơ đi ra ngoài. Đúng la có hai câu ngạn ngữ không biết lưu truyền bao lâu trong Chân Sách hoàng triều, Man tộc, ma tộc, người có chút địa vị đều từng nghe thấy.
[Người học dược tề là không thể nào hiểu thần bí dược tề.]
[người học thần bí dược tề thì suốt đời không thể hiểu dược tề học.]
- Thật là một chàng trai kỳ lạ.
Bàn Hoành Cơ chắp tay sau lưng, rất là cảm thán rằng:
- Bây giờ xem ra tương lai của thanh niên này không nhỏ, có nhiều năng lực như vậy nếu không chết trong chiến trường nhân ma, không chểt trong tay Càn gia hay kẻ địch khác thì rấ t có thể hắn sẽ xây dựng thế lực gia tộc thuộc về mình.
Bàn Hoành Huyền ngừng bước, ngẩn người nhìn Bàn Hoành Cơ. Xây dựng thế lực gia tộc thuộc về mình? Bỗng nhiên xây dựng thế lực gia tộc thuộc về mình không phải chuyện dễ, và còn tạo ra một gia tộc có phát triển hay không thì khó nói.
- Không cần nghi ngờ, rất có thể hắn sẽ làm cực kỳ xuất sắc, ít nhất thì ta xem trọng hắn.
Bàn Hoành Cơ quay người lại, mỉm cười nhìn huynh đệ ruột từng chứng kiến nhiều sóng gió:
- Hoành Huyền, ngươi làm gì cũng tốt chỉ có trực giác là hơi kém, không phán đoán to gan được.
Bàn Hoành Huyền sải bước đuổi theo Bàn Hoành Cơ, im lặng nhìn mặt đất. Trực giác, nhiều người đều có trực giác nhưng nhiều lúc trực giác dễ ra sai lầm. Chỉ người lãnh đạo thật sự có đủ tự tin thì trực giác mới chính xác được.
- Càn Chiến Huyền lấy đến tài liệu về Càn Kình quá ít, sau này hắn sẽ hối hận.
Bàn Hoành Cơ cười nói:
- Nếu chúng ta lấy đến nhiều tài liệu thì nên đi làm chuyện mình cần làm, không làm giao dịch với Càn Kình nữa.
- Không làm giao dịch?
Bàn Hoành Huyền nghi hoặc nhìn Bàn Hoành Cơ, hỏi:
- Vậy thì làm cái gì?
Bàn Hoành Cơ mỉm cười phun từng chữ:
- Minh hữu, người hợp tác.
Minh hữu? Người hợp tác?
Bàn Hoành Huyền nhìn bóng lưng Bàn Hoành Cơ đi phía trước, không thể tin lời mình nghe thấy là từ miệng Bàn Hoành Cơ, gia chủ của Bàn gia nói? Càn Chiến Huyền còn khinh thường vậy mà Bàn Hoành Cơ có đánh giá cao với Càn Kình như vậy?
Minh hữu, người hợp tác! Nó đại biểu cho địa vị bình đẳng. Bàn Hoành Huyền ngơ ngác nhìn Bàn Hoành Cơ. Hôm nay gia chủ đối xử ngang hàng với Càn Kình, thanh niên hoàn toàn không có chút thế lực, tựa như một gia chủ của mười gia tộc Chiến Sĩ huyết mạch.
- Càn Kình cũng tốt, Đoạn Phong Bất Nhị cũng vậy, đều rất có tiềm lực.
Bàn Hoành Cơ bước nhanh tới trước, nói:
- Dù Đoạn Phong Bất Nhị cuối cùng không kế thừa Bàn gia thì sự tồn tại của hắn dễ dàng thành đá mài dao cho hai người khác đúng không?
Hai người khác? Vẻ mặt ngơ ngác của Bàn Hoành Huyền biến thành ý cười. Điểm này rất đúng. Gần năm năm nay Bàn gia trừ Đoạn Phong Bất Nhị ra còn có hai thanh niên lúc lực lượng huyết mạch Cửu Đầu Xà thì đều xuất hiện cửu ảnh đều hiện, đặc biệt Bàn Mộng Thần trên chiến trường nhân ma được gọi là Huyền Ảnh Tử Thần càng được đa số trưởng lão xem là người nối nghiệp gia chủ mới của Bàn gia.
Mỗi một Chiến Sĩ huyết mạch Cửu Đầu Xà khi lực lượng huyết mạch huyết mạch Cửu Đầu Xà có cửu ảnh đều hiện thì trong huyết mạch sẽ ẩn chứa sự kiêu ngạo vô cùng. Đoạn Phong Bất Nhị ở bên ngoài gia tộc đúng là càng dễ thành đá mài dao cho Bàn Mộng Thần, Bàn Mộng Linh.
/1253
|