Thực lực hiện giờ của Càn Kình trừ ở Vô Tận thế giới, Tứ Quý sơn cốc được các lão sư chỉ dạy ra còn nhờ lièu đấu sống chết nhiều lần tăng cảm ngộ.
Ma tộc là chỗ tốt, dù Vua mã tặc tái ngoại Bát Hoang Vô Sinh không nhắc đến Ma tộc thì Càn Kình định lúc rảnh sẽ đi một chuyến, lén nhìn xem đấu kỹ của Ma tộc.
- Tiểu tử, lại tới nữa?
Âu Lạp Khắc cười híp mắt nhìn Càn Kình, hỏi:
- Lần này có cách nghĩ gì?
- Cần rất nhiều.
Đấu khí xoay tít trong lòng bàn tay Càn Kình, trọng lực dưới bàn tay hắn vặn vẹo thay đổi, trọng lực gần như gấp đôi, sau đó đấu khí có tăng mạnh cỡ nào cũng không thể khiến trọng lực tăng lên nữa.
- Đấu khí khống chế trọng lực?
Mắt Âu Lạp Khắc sắc như đao lóe sáng, nói:
- Nhưng hình như là đấu kỹ không hoàn chỉnh?
Càn Kình gật đầu, đúng vậy, đấu kỹ này không hoàn chỉnh.
Làm đệ tử Càn gia luôn sẽ tiếp xúc một chút đến Khôn đấu kỹ, dù ngươi không thức tỉnh lực lượng huyết mạch chỉ cần có dòng máu Càn gia là sẽ sử dụng được một chút Khôn đấu kỹ.
Nhưng loại lực lượng máu này chỉ có thể thúc đẩy một chút, không thể hoạc Khôn đấu kỹ hoàn chỉnh.
- Ngươi muốn sao? Bổ sung đầy đủ?
Hai tay Âu Lạp Khắc chống đầu gối, ngồi chễm chệ, đầy hứng thú nhìn Càn Kình.
Âu Lạp Khắc hỏi:
- Đúng không?
Càn Kình dứt khoát gật đầu, nói:
- Đương nhiên.
Tốt nhất là Càn Kình học được Khôn đấu kỹ của Càn gia, dù không dùng để đối địch nhưng ít nhất có thể hiểu ưu khuyết điểm, lúc hắn đấu với Chiến Sĩ huyết mạch Tinh Linh Vương có thể chiếm các loại ưu thế.
- Không thành vấn đề nhưng . . .
Âu Lạp Khắc nhún vai nói:
- Cần đi xử lý Tà Nhãn Bạo Quân.
Tà Nhãn Bạo Quân? Khóe môi Càn Kình giật giật. Nghe nói Tà Nhãn Bạo Quân chỉ đứng sau Ma tộc Viêm Ma cường đại. Trên Tây sơn có, không chỉ một con Tà Nhãn Bạo Quân.
Khôn đấu kỹ, Tà Nhãn Bạo Quân, Khôn đấu kỹ . . .
Đầu óc nhanh chóng xẹt qua hai từ ngữ này, nhíu chặt mày. Chỉ là Tà Nhãn Bạo Quân, sợ nó làm gì? Cùng lắm bị nó đè, có gì ghê gớm?
- Được, không thành vấn đề. Chờ khi ta lấy đầu nó rồi đại thúc phải tổ hợp Khôn đấu kỹ.
- Có gì khó?
Thái độ nhẹ nhàng của Âu Lạp Khắc làm Càn Kình thấy buồn rầu. Đây chính là Khôn đấu kỹ, tại sao Âu Lạp Khắc nhìn một cái đã nói có thể giải quyết.
- Không tin ta?
Âu Lạp Khắc xòe tay ra, áp lực hùng hồn bao phủ Càn Kình.
Răng rắc! Răng rắc!
Tiếng xương gãy vang bên tai Càn Kình, thế giới trước mắt mơ hồ vặn vẹo . . .
- A!
Càn Kình ngồi bật dậy, mắt ngơ ngẩn nhìn vách tường xung quanh, cảm giá như xương chân gãy, đau, thật sự rất đau.
Dù chỉ bị Vô Tận thế giới đánh tỉnh nhưng thân thể Càn Kình không thể chịu đựng đau đớn, chớp mắt đó trọng lực một trăm lần? Gấp hai trăm lần, năm trăm lần hay một ngàn lần?
Càn Kình không thể biết trọng lực đó rốt cuộc mạnh cỡ nào, nhưng mới rồi trọng lực quá đáng sợ. Âu Lạp Khắc xòe tay ra đã phát uy lực vượt trên bình thường.
- Thật là . . .
Càn Kình lắc đầu, cười khổ nói:
- Sao ta vẫn không nhớ đòn được? Các lão sư trong Vô Tận thế giới người nào không quái dị? Người nào không siêu mạnh ở lĩnh vực nào đó? Đáng sợ hơn cả siêu cường giả Chân Sách hoàng triều, Ma tộc, Man tộc cộng lại. Thế mà ta đi lo lắng, thật đáng đời.
Càn Kình lại chụp mũ Vô Tận thế giới lên đầu, vào trong Vô Tận thế giới.
Âu Lạp Khắc cười híp mắt nhìn Càn Kình quay về phòng, nói:
- Tiểu tử, lần này cho ngươi một bài học, sau này còn dám nghi ngờ Âu Lạp Khắc vĩ đại thì ta sẽ thi triển trọng lực một ngàn lần đè bẹp dí của quý của ngươi, cho ngươi đời này có nữ nhân cũng không lên giường được.
Càn Kình cười khổ, các lão sư rất là ác thú vị, nếu chỗ kia bị trọng lực một ngàn lần đè thì có lẽ đời này hắn thành công công thật.
- Ta đang nghĩ gì vậy.
Càn Kình vỗ đầu, tỉnh táo lại nhìn Âu Lạp Khắc.
Càn Kình nói:
- Ta còn có chuyện cần.
Mắt Âu Lạp Khắc lộ vẻ bất ngờ. Hôm nay tiểu tử này khí phách hơn trước kia nhiều, dường như có chuyện gì buộc Càn Kình không thể không tiếp tục đi tới.
- Ta cần dung hợp hai bộ đấu kỹ này thành một.
Càn Kình hít sâu, thi triển ra đấu kỹ Thiên Thần Phụ Thể. Ba đấu tâm ngưng kết quả trứng to như dựng dục ác ma bay lên cao rồi lại nhập vào người hắn.
Mắt Âu Lạp Khắc như đao lóe tia hưng phấn, tặc lưỡi nói:
- Thú vị, là tên ngu nào không ngưng luyện ra được đấu hồn nghĩ ra cách quái dị như vậy để đến gần đấu hồn nhất?
Ngu ngốc? Càn Kình chỉ có thể cười khổ. Lão nhân gia người có thực lực mạnh mẽ nên không cần cách đó, nhưng trên đời này rất nhiều Chiến Sĩ kẹt ở cảnh giới đấu tâm hoặc hoàng kim đấu tâm không thể đi tới nửa bước, chỉ đành nghĩ cách tăng tiến chiến đấu khác.
Càn Kình thủ thứ tự đấu khí tổ hợp đấu kỹ Thiên Thần Phụ Thể trong người. Đấu kỹ hư hồn chưa tổ hợp thành đấu ấn, tốc độ thi triển chậm hơn đấu kỹ Thiên Thần Phụ Thể nhiều. Ba đấu khí hình trứng to lại xuất hiện.
Nhưng . . . Lần này . . . Ba ảo ảnh khí cầu hình quả trứng khổng lồ như biến thành một trái tim Ma Vương luôn co bóp nhịp đập, cực kỳ giống ác ma tùy thời thức tỉnh chui khỏi vỏ.
- Ô, trên đời không chỉ có một đứa ngu.
Âu Lạp Khắc cười toe toét nói:
- Đám ngu xuẩn này có rảnh nghiên cứu loại đấu kỹ rác rưởi này còn không bằng nghiên cứu thêm cách ngưng luyện đấu hồn thì có lẽ bọn họ đã sớm thành công.
Càn Kình phớt lờ Âu Lạp Khắc châm chích. Bây giờ Càn Kình mới ngưng luyện một hoàng kim đấu tâm, chưa đến trạng thái đỉnh cao, trong đó dựng dục đấu hồn chưa hấp thu đủ dinh dưỡng để thành hình, cách duy nhất là dùng loại đấu kỹ này bổ sung sức chiến đấu.
- Ngươi muốn dung hợp hai đấu kỹ này thành một?
Âu Lạp Khắc vỗ tay, gật gù nói:
- Thú vị, đúng là thú vị. Nếu dung hợp hai đấu kỹ lại thì tuy rằng không thể ngưng luyện ra đấu hồn thật sự nhưng uy lực bùng nổ khá kinh người.
Càn Kình chân thành đồng ý:
- Ta cũng nghĩ vậy.
Từ khi trông thấy đấu kỹ hư hồn thì Càn Kình luôn nghi ngờ nếu dung hợp hai đấu kỹ lại sẽ sáng tạo ra đấu kỹ mới, nhưng muốn dung hợp đấu kỹ Thiên Thần Phụ Thể, đấu kỹ hư hồn sáng tạo đấu kỹ mới không phải chuyện có thể hoàn thành trong một, hai ngày.
Nếu sau đại tái Tân Nhân Vương, hoặc đại tái Tân Nhân Vương thật lâu mới đến thì Càn Kình sẽ tĩnh tâm nghiên cứu kỹ cách dung hợp, một khi thành công thì không chỉ đấu khí, đấu kỹ tăng tiến mà cảnh giới cá nhân cũng tăng nhiều.
Đáng tiếc . . . Không có thời gian . . .
Càn Kình sốt ruột cảm thấy thời gian không đủ dùng, chỉ có thể tìm Âu Lạp Khắc hỗ trợ giúp gùm.
- Kiếm ta hỗ trợ dung hợp thành đấu kỹ mới?
Âu Lạp Khắc đứng dậy chậm rãi đi đi vòng vòng sàn đấu võ, mỗi bước để lại một hình người giống gã y như đúc.
Âu Lạp Khắc nói:
- Không thành vấn đề, quy tắc cũ, đánh thắng thì giúp ngươi sửa.
Ma tộc là chỗ tốt, dù Vua mã tặc tái ngoại Bát Hoang Vô Sinh không nhắc đến Ma tộc thì Càn Kình định lúc rảnh sẽ đi một chuyến, lén nhìn xem đấu kỹ của Ma tộc.
- Tiểu tử, lại tới nữa?
Âu Lạp Khắc cười híp mắt nhìn Càn Kình, hỏi:
- Lần này có cách nghĩ gì?
- Cần rất nhiều.
Đấu khí xoay tít trong lòng bàn tay Càn Kình, trọng lực dưới bàn tay hắn vặn vẹo thay đổi, trọng lực gần như gấp đôi, sau đó đấu khí có tăng mạnh cỡ nào cũng không thể khiến trọng lực tăng lên nữa.
- Đấu khí khống chế trọng lực?
Mắt Âu Lạp Khắc sắc như đao lóe sáng, nói:
- Nhưng hình như là đấu kỹ không hoàn chỉnh?
Càn Kình gật đầu, đúng vậy, đấu kỹ này không hoàn chỉnh.
Làm đệ tử Càn gia luôn sẽ tiếp xúc một chút đến Khôn đấu kỹ, dù ngươi không thức tỉnh lực lượng huyết mạch chỉ cần có dòng máu Càn gia là sẽ sử dụng được một chút Khôn đấu kỹ.
Nhưng loại lực lượng máu này chỉ có thể thúc đẩy một chút, không thể hoạc Khôn đấu kỹ hoàn chỉnh.
- Ngươi muốn sao? Bổ sung đầy đủ?
Hai tay Âu Lạp Khắc chống đầu gối, ngồi chễm chệ, đầy hứng thú nhìn Càn Kình.
Âu Lạp Khắc hỏi:
- Đúng không?
Càn Kình dứt khoát gật đầu, nói:
- Đương nhiên.
Tốt nhất là Càn Kình học được Khôn đấu kỹ của Càn gia, dù không dùng để đối địch nhưng ít nhất có thể hiểu ưu khuyết điểm, lúc hắn đấu với Chiến Sĩ huyết mạch Tinh Linh Vương có thể chiếm các loại ưu thế.
- Không thành vấn đề nhưng . . .
Âu Lạp Khắc nhún vai nói:
- Cần đi xử lý Tà Nhãn Bạo Quân.
Tà Nhãn Bạo Quân? Khóe môi Càn Kình giật giật. Nghe nói Tà Nhãn Bạo Quân chỉ đứng sau Ma tộc Viêm Ma cường đại. Trên Tây sơn có, không chỉ một con Tà Nhãn Bạo Quân.
Khôn đấu kỹ, Tà Nhãn Bạo Quân, Khôn đấu kỹ . . .
Đầu óc nhanh chóng xẹt qua hai từ ngữ này, nhíu chặt mày. Chỉ là Tà Nhãn Bạo Quân, sợ nó làm gì? Cùng lắm bị nó đè, có gì ghê gớm?
- Được, không thành vấn đề. Chờ khi ta lấy đầu nó rồi đại thúc phải tổ hợp Khôn đấu kỹ.
- Có gì khó?
Thái độ nhẹ nhàng của Âu Lạp Khắc làm Càn Kình thấy buồn rầu. Đây chính là Khôn đấu kỹ, tại sao Âu Lạp Khắc nhìn một cái đã nói có thể giải quyết.
- Không tin ta?
Âu Lạp Khắc xòe tay ra, áp lực hùng hồn bao phủ Càn Kình.
Răng rắc! Răng rắc!
Tiếng xương gãy vang bên tai Càn Kình, thế giới trước mắt mơ hồ vặn vẹo . . .
- A!
Càn Kình ngồi bật dậy, mắt ngơ ngẩn nhìn vách tường xung quanh, cảm giá như xương chân gãy, đau, thật sự rất đau.
Dù chỉ bị Vô Tận thế giới đánh tỉnh nhưng thân thể Càn Kình không thể chịu đựng đau đớn, chớp mắt đó trọng lực một trăm lần? Gấp hai trăm lần, năm trăm lần hay một ngàn lần?
Càn Kình không thể biết trọng lực đó rốt cuộc mạnh cỡ nào, nhưng mới rồi trọng lực quá đáng sợ. Âu Lạp Khắc xòe tay ra đã phát uy lực vượt trên bình thường.
- Thật là . . .
Càn Kình lắc đầu, cười khổ nói:
- Sao ta vẫn không nhớ đòn được? Các lão sư trong Vô Tận thế giới người nào không quái dị? Người nào không siêu mạnh ở lĩnh vực nào đó? Đáng sợ hơn cả siêu cường giả Chân Sách hoàng triều, Ma tộc, Man tộc cộng lại. Thế mà ta đi lo lắng, thật đáng đời.
Càn Kình lại chụp mũ Vô Tận thế giới lên đầu, vào trong Vô Tận thế giới.
Âu Lạp Khắc cười híp mắt nhìn Càn Kình quay về phòng, nói:
- Tiểu tử, lần này cho ngươi một bài học, sau này còn dám nghi ngờ Âu Lạp Khắc vĩ đại thì ta sẽ thi triển trọng lực một ngàn lần đè bẹp dí của quý của ngươi, cho ngươi đời này có nữ nhân cũng không lên giường được.
Càn Kình cười khổ, các lão sư rất là ác thú vị, nếu chỗ kia bị trọng lực một ngàn lần đè thì có lẽ đời này hắn thành công công thật.
- Ta đang nghĩ gì vậy.
Càn Kình vỗ đầu, tỉnh táo lại nhìn Âu Lạp Khắc.
Càn Kình nói:
- Ta còn có chuyện cần.
Mắt Âu Lạp Khắc lộ vẻ bất ngờ. Hôm nay tiểu tử này khí phách hơn trước kia nhiều, dường như có chuyện gì buộc Càn Kình không thể không tiếp tục đi tới.
- Ta cần dung hợp hai bộ đấu kỹ này thành một.
Càn Kình hít sâu, thi triển ra đấu kỹ Thiên Thần Phụ Thể. Ba đấu tâm ngưng kết quả trứng to như dựng dục ác ma bay lên cao rồi lại nhập vào người hắn.
Mắt Âu Lạp Khắc như đao lóe tia hưng phấn, tặc lưỡi nói:
- Thú vị, là tên ngu nào không ngưng luyện ra được đấu hồn nghĩ ra cách quái dị như vậy để đến gần đấu hồn nhất?
Ngu ngốc? Càn Kình chỉ có thể cười khổ. Lão nhân gia người có thực lực mạnh mẽ nên không cần cách đó, nhưng trên đời này rất nhiều Chiến Sĩ kẹt ở cảnh giới đấu tâm hoặc hoàng kim đấu tâm không thể đi tới nửa bước, chỉ đành nghĩ cách tăng tiến chiến đấu khác.
Càn Kình thủ thứ tự đấu khí tổ hợp đấu kỹ Thiên Thần Phụ Thể trong người. Đấu kỹ hư hồn chưa tổ hợp thành đấu ấn, tốc độ thi triển chậm hơn đấu kỹ Thiên Thần Phụ Thể nhiều. Ba đấu khí hình trứng to lại xuất hiện.
Nhưng . . . Lần này . . . Ba ảo ảnh khí cầu hình quả trứng khổng lồ như biến thành một trái tim Ma Vương luôn co bóp nhịp đập, cực kỳ giống ác ma tùy thời thức tỉnh chui khỏi vỏ.
- Ô, trên đời không chỉ có một đứa ngu.
Âu Lạp Khắc cười toe toét nói:
- Đám ngu xuẩn này có rảnh nghiên cứu loại đấu kỹ rác rưởi này còn không bằng nghiên cứu thêm cách ngưng luyện đấu hồn thì có lẽ bọn họ đã sớm thành công.
Càn Kình phớt lờ Âu Lạp Khắc châm chích. Bây giờ Càn Kình mới ngưng luyện một hoàng kim đấu tâm, chưa đến trạng thái đỉnh cao, trong đó dựng dục đấu hồn chưa hấp thu đủ dinh dưỡng để thành hình, cách duy nhất là dùng loại đấu kỹ này bổ sung sức chiến đấu.
- Ngươi muốn dung hợp hai đấu kỹ này thành một?
Âu Lạp Khắc vỗ tay, gật gù nói:
- Thú vị, đúng là thú vị. Nếu dung hợp hai đấu kỹ lại thì tuy rằng không thể ngưng luyện ra đấu hồn thật sự nhưng uy lực bùng nổ khá kinh người.
Càn Kình chân thành đồng ý:
- Ta cũng nghĩ vậy.
Từ khi trông thấy đấu kỹ hư hồn thì Càn Kình luôn nghi ngờ nếu dung hợp hai đấu kỹ lại sẽ sáng tạo ra đấu kỹ mới, nhưng muốn dung hợp đấu kỹ Thiên Thần Phụ Thể, đấu kỹ hư hồn sáng tạo đấu kỹ mới không phải chuyện có thể hoàn thành trong một, hai ngày.
Nếu sau đại tái Tân Nhân Vương, hoặc đại tái Tân Nhân Vương thật lâu mới đến thì Càn Kình sẽ tĩnh tâm nghiên cứu kỹ cách dung hợp, một khi thành công thì không chỉ đấu khí, đấu kỹ tăng tiến mà cảnh giới cá nhân cũng tăng nhiều.
Đáng tiếc . . . Không có thời gian . . .
Càn Kình sốt ruột cảm thấy thời gian không đủ dùng, chỉ có thể tìm Âu Lạp Khắc hỗ trợ giúp gùm.
- Kiếm ta hỗ trợ dung hợp thành đấu kỹ mới?
Âu Lạp Khắc đứng dậy chậm rãi đi đi vòng vòng sàn đấu võ, mỗi bước để lại một hình người giống gã y như đúc.
Âu Lạp Khắc nói:
- Không thành vấn đề, quy tắc cũ, đánh thắng thì giúp ngươi sửa.
/1253
|