Lộ Tây Pháp Tái Thụy Cách nhìn phòng Càn Kình đèn đuốc sáng trưng, lắc đầu nguầy nguậy nói:
- Lần này Lộ Tây Pháp Lưu Thủy nhặt được bảo bối rồi. So đấu đại tái ngự tiền hoàng tộc, giết hết tất cả ma trừ Kích Lưu Phi Kính ra cho ta! Không được chừa một tên!
Ma hỗ trợ đứng sau lưng Lộ Tây Pháp Tái Thụy Cách ánh mắt toát ra sát ý, tập thể gật đầu. Xem ra lần này thái tử điện hạ không muốn giả bộ ngu nữa, mọi người không cần mạo hiểm bị đánh thương giả bộ thua.
- Đúng vậy. Lần này ta muốn toàn Ma tộc biết sự lợi hại của Lộ Tây Pháp Tái Thụy Cách ta! Ta muốn cho bọn họ biết, lão thất? Hoàng tử được toàn Ma tộc ủng hộ đó không là gì trước mặt ta!
Lộ Tây Pháp Tái Thụy Cách đứng thẳng người, khí thế tự tin phát ra từ thân hình vạm vỡ, khí thế của vua.
Mấy năm nay giả ngu ngốc giúp Lộ Tây Pháp Tái Thụy Cách đứng bên lề nhìn kỹ vị trí đứng, suy nghĩ của các Ma tộc, tính toán ra lực lượng trong tay bọn họ. Lấy được lực lượng thánh khí gần ngay trước mắt, Lộ Tây Pháp Tái Thụy Cách không cần cố nén áp lực nữa.
Đuôi mày Mộc Nột Thiên Sách nhướng lên liếc hướng Lộ Tây Pháp Tái Thụy Cách, tay phẩy quạt. Tin đồn không đáng tin, nếu loại ma này là thái tử phế vật thì Ma tộc cường đại đến mức nào?
Lộ Tây Pháp Tái Thụy Cách và Mộc Nột Thiên Sách ánh mắt giao nhau. Lộ Tây Pháp Tái Thụy Cách cảm giác khí thế đụng phải vách tường, đầu chân mày tăng phần nghi hoặc. Rõ ràng thực lực chiến đấu của ma này không bằng gã nhưng tại sao uy thế của gã không có hiệu quả gì? Hoặc nên nói là . . . Kỳ phùng địch thủ?
Nếu khí thế của Kích Lưu Phi Kính tràn ngập vị đi tới, đối diện khí thế vương giả càng giống đội cảm tử trên chiến trường phá quân giết địch, tuyệt không quay đầu lại, vậy . . . Lộ Tây Pháp Tái Thụy Cách gãi cằm nhìn Mộc Nột Thiên Sách. Ma này cho Lộ Tây Pháp Tái Thụy Cách cảm giác như là vua tranh giành vùng đất dưới Tinh Thần.
Một Ma tộc thấp kém lại cho Lộ Tây Pháp Tái Thụy Cách cảm giác như thế? Lộ Tây Pháp Tái Thụy Cách rất muốn nhủ lòng đã cảm giác sai nhưng cứ thấy không phải.
Lộ Tây Pháp Tái Thụy Cách dặn:
- Các ngươi nhớ kỹ ma cầm quạt đó, phải giết cho bằng được! Dù hắn không tham gia so đấu đại tái ngự tiền hoàng tộc thì các ngươi hãy tìm cơ hội, lấy cớ, không cho Kích Lưu Phi Kính có dịp hét ngừng tay, giết chết ma này cho bản thái tử!
Mấy ma hỗ trợ nghi hoặc, tại sao thái tử điện hạ chú trọng ma thấp kém đó đến thế?
Muốn giết ta? Mộc Nột Thiên Sách phẩy quạt, nở nụ cười tươi.
Mộc Nột Thiên Sách nói:
- Đây chính là thái tử của Ma tộc sao? Ta cần tìm cách giết chết thái tử này. Hắn quá nguy hiểm, hiện tại không giết thì tương lai hắn là Đại Ma Vương mạnh nhất.
- Hắn là của ta.
Giọng Thiết Khắc lạnh hơn băng giá chậm rãi vang bên tai Mộc Nột Thiên Sách.
Lộ Tây Pháp Tái Thụy Cách cảm giác con ngươi đau nhói, tò mò đánh giá Thiết Khắc.
Lộ Tây Pháp Tái Thụy Cách nói:
- Đôi mắt thật sắc bén, chắc ma này đã che giấu thực lực. Không biết thực lực thật sự của hắn mạnh cỡ nào, phải giết luôn ma này, ta cảm giác hắn rất hận ta.
- Kỳ lạ.
Lộ Tây Pháp Tái Thụy Cách xoay người đi hướng khác, nói:
- Đối thủ có ánh mắt sắc bén như vậy thì ta nên có ấn tượng khắc sâu mới đúng, tại sao không nhớ được? Nếu nói ánh mắt của hắn giống ai thì như Thiết Khắc, tạp chủng con lai kia. Không biết bây giờ Thiết Khắc trốn đi đâu rồi, nếu có thể bắt sống hắn là ta sẽ khiến Vưu Na Lạp tự cởi đồ nằm lên giường của ta.
- Vưu Na Lạp . . .
Lộ Tây Pháp Tái Thụy Cách chắp hai tay sau lưng nhìn trời, nuốt nước miếng ừng ực.
Lộ Tây Pháp Tái Thụy Cách nói:
- Nếu bắt được Thiết Khắc là ta có thể khiến Vưu Na Lạp biến thành dâm phụ, thật muốn thấy bộ dạng đó của Vưu Na Lạp, chắc rất mất hồn.
Mấy ma hỗ trợ gật đầu. Vưu Na Lạp, đệ nhất mỹ nữ Ma tộc, hấp dẫn ma nhất là hơi thở thánh khiết từ người nàng, khiến ma và người có xúc động muốn chinh phục.
Dục vọng là phá hỏng thánh khiết hoàn toàn nhất, khiến thánh khiết sa đọa thành dâm phụ mới là hoàn mỹ nhất.
- Lộ Tây Pháp Tái Thụy Cách ta là Đại Ma Vương tương lai, toàn bộ mảnh đất dưới Tinh Thần sẽ bị bản thái tử chinh phục. Đệ nhất mỹ nữ Ma tộc bé nhỏ không cần bản thái tử cưỡng ép vẫn có thể làm nàng dâm đãng quỳ dưới chân ta, thành đồ chơi của ta!
Càn Kình duỗi eo bước ra khỏi phòng. Càn Kình tiếp đãi xong trưởng lão cuối cùng của Ma tộc Mã Môn, tinh thần hơi mệt. Giao tiếp với từng Ma tộc đã thấy qua tình hình lớn trừ tìm cách lấy nhiều tài liệu nhất ra Càn Kình còn luôn phải đề phòng bị bọn họ vạch trần thân phận.
Một ngày một đêm ngắn ngủi Càn Kình đã tẩy lễ tinh thần rất nhiều.
Bác Khắc Tư Lực chờ sẵn ngoài phòng, thấy Càn Kình đi ra thì vội bước lên trước.
Bác Khắc Tư Lực nói:
- Phi Kính đại sư, chúng ta đã chuẩn bị sẵn xe ngựa lên đường, có tộc huy Ma tộc Mã Môn chúng ta, trong lãnh địa Ma tộc không ai to gan dám tập kích.
Lộ Tây Pháp Lưu Thủy đứng một bên cười nhạt, gật đầu đồng ý, lòng thầm khinh thường. Không Ma tộc nào dám tập kích Ma tộc Mã Môn có hai nguyên nhân, thứ nhất là: Cướp, trộm, sơn tặc nguyên Ma tộc đa phần đến từ Ma tộc Mã Môn, sao chúng có thể tập kích xe ngựa của bộ tộc mình?
Thứ hai: Ma tộc Mã Môn tham lam làm ma kinh dị, khiến những ai muốn cướp tiền đều phải suy nghĩ hậu quả sau đó.
Trong lịch sử Ma tộc không phải chưa từng có chuyện Ma tộc Mã Môn bị cướp. Có một lần Ma tộc Mã Môn bị cướp trong tình huống treo tộc huy, nguyên Ma tộc Mã Môn điên lên, chưa được Đại Ma Vương thời đó đồng ý đã xuất động đội quân Mã Môn Sở Thẩm Phán.
Mã Môn Sở Thẩm Phán truy đuổi thẳng đến tái ngại, xông thẳng vào Chân Sách hoàng triều, đuổi theo đám cướp đó giết sạch và cướp hết hang ổ. Hắc Long Vệ luân phiên truy kích nhưng Mã Môn Sở Thẩm Phán không ném một món hàng nào lại rút về lãnh địa Ma tộc Mã Môn.
Từ nay Ma tộc có câu ca dao rằng tuyệt đối đừng cướp Ma tộc Mã Môn, bọn họ tham lam đến nõi thần Tinh Thần sợ hãi. Đó là ma vì cướp lại đồ dám xông vào chỗ Chân Sách hoàng triều khủng bố.
Bây giờ trong đất Ma tộc dán tộc huy Ma tộc Mã Môn đúng là vô cùng an toàn, không ai muốn từ kẻ cướp biến thành bị cướp thì cần gì trêu vào Ma tộc Mã Môn?
Đoạn Phong Bất Nhị quay quanh xe ngựa một vòng, cười nói:
- Như thế nào? Hiện tại trong Ma tộc còn ai dám cướp Kích Lưu Phi Kính sao? Làm như vậy không tính là tạo phản nhưng cũng tương tự, gần như đắc tội nguyên Ma tộc.
Bác Khắc Tư Lực lúng túng cười. Tuy Đoạn Phong Bất Nhị nói khoa trương nhưng không quá đáng, mấy ngày nay đa số thế lực Ma tộc có đủ tư cách thu tin tức đều tụ tập tại Ma tộc Mã Môn, ký kết các loại hiệp ước với Phi Kính đại sư, đụng vào Kích Lưu Phi Kính hầu như đối địch hơn một nửa Ma tộc.
- Lần này Lộ Tây Pháp Lưu Thủy nhặt được bảo bối rồi. So đấu đại tái ngự tiền hoàng tộc, giết hết tất cả ma trừ Kích Lưu Phi Kính ra cho ta! Không được chừa một tên!
Ma hỗ trợ đứng sau lưng Lộ Tây Pháp Tái Thụy Cách ánh mắt toát ra sát ý, tập thể gật đầu. Xem ra lần này thái tử điện hạ không muốn giả bộ ngu nữa, mọi người không cần mạo hiểm bị đánh thương giả bộ thua.
- Đúng vậy. Lần này ta muốn toàn Ma tộc biết sự lợi hại của Lộ Tây Pháp Tái Thụy Cách ta! Ta muốn cho bọn họ biết, lão thất? Hoàng tử được toàn Ma tộc ủng hộ đó không là gì trước mặt ta!
Lộ Tây Pháp Tái Thụy Cách đứng thẳng người, khí thế tự tin phát ra từ thân hình vạm vỡ, khí thế của vua.
Mấy năm nay giả ngu ngốc giúp Lộ Tây Pháp Tái Thụy Cách đứng bên lề nhìn kỹ vị trí đứng, suy nghĩ của các Ma tộc, tính toán ra lực lượng trong tay bọn họ. Lấy được lực lượng thánh khí gần ngay trước mắt, Lộ Tây Pháp Tái Thụy Cách không cần cố nén áp lực nữa.
Đuôi mày Mộc Nột Thiên Sách nhướng lên liếc hướng Lộ Tây Pháp Tái Thụy Cách, tay phẩy quạt. Tin đồn không đáng tin, nếu loại ma này là thái tử phế vật thì Ma tộc cường đại đến mức nào?
Lộ Tây Pháp Tái Thụy Cách và Mộc Nột Thiên Sách ánh mắt giao nhau. Lộ Tây Pháp Tái Thụy Cách cảm giác khí thế đụng phải vách tường, đầu chân mày tăng phần nghi hoặc. Rõ ràng thực lực chiến đấu của ma này không bằng gã nhưng tại sao uy thế của gã không có hiệu quả gì? Hoặc nên nói là . . . Kỳ phùng địch thủ?
Nếu khí thế của Kích Lưu Phi Kính tràn ngập vị đi tới, đối diện khí thế vương giả càng giống đội cảm tử trên chiến trường phá quân giết địch, tuyệt không quay đầu lại, vậy . . . Lộ Tây Pháp Tái Thụy Cách gãi cằm nhìn Mộc Nột Thiên Sách. Ma này cho Lộ Tây Pháp Tái Thụy Cách cảm giác như là vua tranh giành vùng đất dưới Tinh Thần.
Một Ma tộc thấp kém lại cho Lộ Tây Pháp Tái Thụy Cách cảm giác như thế? Lộ Tây Pháp Tái Thụy Cách rất muốn nhủ lòng đã cảm giác sai nhưng cứ thấy không phải.
Lộ Tây Pháp Tái Thụy Cách dặn:
- Các ngươi nhớ kỹ ma cầm quạt đó, phải giết cho bằng được! Dù hắn không tham gia so đấu đại tái ngự tiền hoàng tộc thì các ngươi hãy tìm cơ hội, lấy cớ, không cho Kích Lưu Phi Kính có dịp hét ngừng tay, giết chết ma này cho bản thái tử!
Mấy ma hỗ trợ nghi hoặc, tại sao thái tử điện hạ chú trọng ma thấp kém đó đến thế?
Muốn giết ta? Mộc Nột Thiên Sách phẩy quạt, nở nụ cười tươi.
Mộc Nột Thiên Sách nói:
- Đây chính là thái tử của Ma tộc sao? Ta cần tìm cách giết chết thái tử này. Hắn quá nguy hiểm, hiện tại không giết thì tương lai hắn là Đại Ma Vương mạnh nhất.
- Hắn là của ta.
Giọng Thiết Khắc lạnh hơn băng giá chậm rãi vang bên tai Mộc Nột Thiên Sách.
Lộ Tây Pháp Tái Thụy Cách cảm giác con ngươi đau nhói, tò mò đánh giá Thiết Khắc.
Lộ Tây Pháp Tái Thụy Cách nói:
- Đôi mắt thật sắc bén, chắc ma này đã che giấu thực lực. Không biết thực lực thật sự của hắn mạnh cỡ nào, phải giết luôn ma này, ta cảm giác hắn rất hận ta.
- Kỳ lạ.
Lộ Tây Pháp Tái Thụy Cách xoay người đi hướng khác, nói:
- Đối thủ có ánh mắt sắc bén như vậy thì ta nên có ấn tượng khắc sâu mới đúng, tại sao không nhớ được? Nếu nói ánh mắt của hắn giống ai thì như Thiết Khắc, tạp chủng con lai kia. Không biết bây giờ Thiết Khắc trốn đi đâu rồi, nếu có thể bắt sống hắn là ta sẽ khiến Vưu Na Lạp tự cởi đồ nằm lên giường của ta.
- Vưu Na Lạp . . .
Lộ Tây Pháp Tái Thụy Cách chắp hai tay sau lưng nhìn trời, nuốt nước miếng ừng ực.
Lộ Tây Pháp Tái Thụy Cách nói:
- Nếu bắt được Thiết Khắc là ta có thể khiến Vưu Na Lạp biến thành dâm phụ, thật muốn thấy bộ dạng đó của Vưu Na Lạp, chắc rất mất hồn.
Mấy ma hỗ trợ gật đầu. Vưu Na Lạp, đệ nhất mỹ nữ Ma tộc, hấp dẫn ma nhất là hơi thở thánh khiết từ người nàng, khiến ma và người có xúc động muốn chinh phục.
Dục vọng là phá hỏng thánh khiết hoàn toàn nhất, khiến thánh khiết sa đọa thành dâm phụ mới là hoàn mỹ nhất.
- Lộ Tây Pháp Tái Thụy Cách ta là Đại Ma Vương tương lai, toàn bộ mảnh đất dưới Tinh Thần sẽ bị bản thái tử chinh phục. Đệ nhất mỹ nữ Ma tộc bé nhỏ không cần bản thái tử cưỡng ép vẫn có thể làm nàng dâm đãng quỳ dưới chân ta, thành đồ chơi của ta!
Càn Kình duỗi eo bước ra khỏi phòng. Càn Kình tiếp đãi xong trưởng lão cuối cùng của Ma tộc Mã Môn, tinh thần hơi mệt. Giao tiếp với từng Ma tộc đã thấy qua tình hình lớn trừ tìm cách lấy nhiều tài liệu nhất ra Càn Kình còn luôn phải đề phòng bị bọn họ vạch trần thân phận.
Một ngày một đêm ngắn ngủi Càn Kình đã tẩy lễ tinh thần rất nhiều.
Bác Khắc Tư Lực chờ sẵn ngoài phòng, thấy Càn Kình đi ra thì vội bước lên trước.
Bác Khắc Tư Lực nói:
- Phi Kính đại sư, chúng ta đã chuẩn bị sẵn xe ngựa lên đường, có tộc huy Ma tộc Mã Môn chúng ta, trong lãnh địa Ma tộc không ai to gan dám tập kích.
Lộ Tây Pháp Lưu Thủy đứng một bên cười nhạt, gật đầu đồng ý, lòng thầm khinh thường. Không Ma tộc nào dám tập kích Ma tộc Mã Môn có hai nguyên nhân, thứ nhất là: Cướp, trộm, sơn tặc nguyên Ma tộc đa phần đến từ Ma tộc Mã Môn, sao chúng có thể tập kích xe ngựa của bộ tộc mình?
Thứ hai: Ma tộc Mã Môn tham lam làm ma kinh dị, khiến những ai muốn cướp tiền đều phải suy nghĩ hậu quả sau đó.
Trong lịch sử Ma tộc không phải chưa từng có chuyện Ma tộc Mã Môn bị cướp. Có một lần Ma tộc Mã Môn bị cướp trong tình huống treo tộc huy, nguyên Ma tộc Mã Môn điên lên, chưa được Đại Ma Vương thời đó đồng ý đã xuất động đội quân Mã Môn Sở Thẩm Phán.
Mã Môn Sở Thẩm Phán truy đuổi thẳng đến tái ngại, xông thẳng vào Chân Sách hoàng triều, đuổi theo đám cướp đó giết sạch và cướp hết hang ổ. Hắc Long Vệ luân phiên truy kích nhưng Mã Môn Sở Thẩm Phán không ném một món hàng nào lại rút về lãnh địa Ma tộc Mã Môn.
Từ nay Ma tộc có câu ca dao rằng tuyệt đối đừng cướp Ma tộc Mã Môn, bọn họ tham lam đến nõi thần Tinh Thần sợ hãi. Đó là ma vì cướp lại đồ dám xông vào chỗ Chân Sách hoàng triều khủng bố.
Bây giờ trong đất Ma tộc dán tộc huy Ma tộc Mã Môn đúng là vô cùng an toàn, không ai muốn từ kẻ cướp biến thành bị cướp thì cần gì trêu vào Ma tộc Mã Môn?
Đoạn Phong Bất Nhị quay quanh xe ngựa một vòng, cười nói:
- Như thế nào? Hiện tại trong Ma tộc còn ai dám cướp Kích Lưu Phi Kính sao? Làm như vậy không tính là tạo phản nhưng cũng tương tự, gần như đắc tội nguyên Ma tộc.
Bác Khắc Tư Lực lúng túng cười. Tuy Đoạn Phong Bất Nhị nói khoa trương nhưng không quá đáng, mấy ngày nay đa số thế lực Ma tộc có đủ tư cách thu tin tức đều tụ tập tại Ma tộc Mã Môn, ký kết các loại hiệp ước với Phi Kính đại sư, đụng vào Kích Lưu Phi Kính hầu như đối địch hơn một nửa Ma tộc.
/1253
|