Càn Kình chỉ biết cười khổ. Gì vậy trời? Nữ ma này thật là.
Xe ngựa lăn bánh tới trước, trong thùng xe thường truyền ra tiếng cười, bất giác không trung dần tối, màn đêm đã đến.
Đống lửa bập bùng trên bãi cỏ, bầu trời tối có trăng lạnh treo cao. Ánh lửa nhấp nháy trên mặt Càn Kình, bộ dạng có chút âm trầm.
Đoạn Phong Bất Nhị hỏi Càn Kình:
- Có phải từng nghĩ lén trộm bá phụ ra không?
Càn Kình nốc bình rượu, Ma tộc hoang dã vào ban đêm hơi lạnh rất nhanh bị men cay xua tan.
- Có nghĩ đến, không chỉ một lần.
Càn Kình nhẹ lắc rượu cay không còn bao nhiêu, nói:
- Thậm chí mấy lần ta muốn thử một mình làm một lần, Càn gia sẽ không giám thị nghiêm ngặt một người dẫn ngựa.
Đoạn Phong Bất Nhị nheo mắt nói:
- Có đi cũng không đón ra được đúng không? Dù đón ra được thì bá phụ cũng sẽ không vui đúng không?
Giờ phút này, đôi mắt như bảo thạch nhìn thấu hồn người, Đoạn Phong Bất Nhị đứng dậy tìm vị trí ngược gió đốt điếu thuốc.
Càn Kình không thích ngửi mùi khói thuốc, Đoạn Phong Bất Nhị biết rõ. Trong không gian kín Đoạn Phong Bất Nhị chỉ ngậm thuốc chứ chưa từng đốt, dù ở dã ngoại thì đa số gã đứng chỗ ngược gió, đây là ăn ý và tôn kính.
Càn Kình khẽ thở dài:
- Đúng vậy.
Càn Kình lại ngửa đầu uống hớp rượu cay.
Càn Kình từng cho rằng phụ thân cứ cúi đầu, sớm bị Càn gia tẩy não, chỉ biết ngu xuẩn hiệu trung.
Càn Kình chưa từng biết phụ thân im lặng khom người lại có trái tim phóng khoáng như thế. Vì nhi tử, vì đệ đệ cam nguyện ở nhà chăm sóc người già.
Người như vậy dù Càn Kình có lén đón phụ thân ra thì Càn Thành sẽ không thấy vui.
Càn Kình cảm thấy hắn hơi hiểu tâm tình của phụ thân. Phụ thân Càn Thành cũng có sự bướng bỉnh riêng, hoặc là tầm thường sống trong Càn gia, nếu đi thì phải ngẩng đầu, ưỡn ngực, trước ánh mắt kinh ngạc, hâm mộ của mọi người sảng khoái rời đi.
Đó là sự cố chấp đặc biệt, là người không có lực lượng dùng cách đặc biệt đấu tranh với Càn gia. Chỉ cần . . . Chỉ cần nghe đến nhi tử của mình có biểu hiện xuất sắc trong đại tái Tân Nhân Vương cũng đủ cho Càn Thành ngước mặt nhìn đời trong Càn gia.
Người cố chấp kiểu này nếu bị cưỡng ép lén đưa ra ngoài thì trong lòng sẽ luôn có gút mắc, có lẽ vốn sống được mười năm chỉ còn sống ba năm.
Người cố chấp đang dùng sự cố chấp đó thực hiện kích động. Càn Kình biết phụ thân dùng cố chấp kích động hắn, kích động hắn không ngừng đi tới. Dùng sinh mệnh, tôn nghiêm, vinh diệu, cố chấp của Càn Thành.
- Đại tái Tân Nhân Vương . . .
Hai tay Đoạn Phong Bất Nhị gác sau đầu nằm trên bãi cỏ nhìn trời sao, lạnh nhạt nói:
- Chiến hữu, nếu đến đại tái Tân Nhân Vương, nếu ngươi và ta gặp nhau hì ta tuyệt đối không nương tay.
- Ừm!
Càn Kình ném một khúc gỗ vào đống lửa, nói:
- Ta cũng vậy.
- Đừng xem thường ta, chiến hữu.
Đoạn Phong Bất Nhị nhắm mắt hưởng thụ gió đêm phất vào mặt, nói:
- Khi đó ta sẽ rất mạnh, chưa chắc chênh lệch với ngươi như bây giờ. Đừng quên, ta, là Chiến Sĩ huyết mạch.
Càn Kình gật đầu, có coi nhẹ ai thì hắn sẽ không xem thường Đoạn Phong Bất Nhị. Đoạn Phong Bất Nhị thức tỉnh tự nhiên nên hơi muộn, mấy ngày nay đánh nhau, tốc độ mở lực lượng huyết mạch của gã càng lúc càng nhanh, cũng càng lúc càng cường! Thêm vào Hỏa Sơn dược tề, ma đạo khí trọng lực hỗ tợ, nếu ai xem thường Đoạn Phong Bất Nhị thì sẽ phải trả giá cực đắc.
- Ta có một sư phụ là người thường, đối xử rất tốt với ta nên ta không khinh thường Chiến Sĩ bình thường, ngược lại có cảm giác thân thiết. Đáng tiếc . . .
Đoạn Phong Bất Nhị nhìn trời, nói:
- Lão già đó đã chết, lúc ở chiến trường nhân ma để lại vết thương cũ không trị lành, cố chống một hơi sống nhiều năm cuối cùng vẫn chết.
Đoạn Phong Bất Nhị dụi tắt tàn thuốc, nói:
- Hắn rất muốn nhìn tên của ta kinh động khắp Chân Sách hoàng triều, Ma tộc, Man tộc, đáng tiếc . . . Chỉ có thể ở trên Tinh Thần nhìn ta.
- Tinh Thần . . .
Càn Kình cũng ngước nhìn trời. Tên mập La Lâm có sống tốt ở trên đó không? Chu Lệ Tư sẽ không lại phản bội gã nữa đi?
- Cẩn thận!
Hai tay Càn Kình chống đất nhanh chóng lăn sang một bên.
Cùng lúc đó, Đoạn Phong Bất Nhị nằm dưới đất trực tiếp mở ra huyết mạch chiến thân Cửu Đầu Xà, hai tay chống đất lăn sang hướng khác.
Mấy người đang ngủ lim dim trong khoảnh khắc đều tỉnh dậy, thân thể di chuyển nhanh.
Bùm bùm bùm bùm bùm!
Một chuỗi cường cung kình nỗ tên cắm vào nơi đám người Càn Kình, Đoạn Phong Bất Nhị, Phần Đồ Cuồng Ca, Thiết Khắc, Mộc Nột Thiên Sách, Lộ Tây Pháp Lưu Thủy mới đứng. Ma pháp kèm theo thân tên nổ tung, lửa đốt cháy, mũi tên lạnh lẽo, thuật khói che tầm mắt, mũi ma pháp gay mũi.
Hỗn loạn. Trong khoảnh khắc ngắn ngủi vị trí Càn Kình ở đầy mùi hỗn loạn. Tên xé gió lại bay tới, phía xa có một chuỗi ma pháp dao động, dường như một đám Ma Pháp Sư tụ tập tổ thành ma pháp trận.
Đây là? Càn Kình rất bất ngờ. Trong tình huống Càn Kình rất nổi tiếng thế nhưng có thế lực dám phát động công kích? Là ai? Tộc Biệt Tây Bặc? Không thể nào, lần này toàn là tộc trưởng tộc Biệt Tây Bặc đến.
Vậy là ai? Thái tử? Không thể nào. Lộ Tây Pháp Tái Thụy Cách còn rất cần Càn Kình giúp đỡ, gã sẽ không làm chuyện ngốc nghếch như vậy. Bây giờ Lộ Tây Pháp Tái Thụy Cách rất nghi ngờ ma thuộc hạ chủ trì minh văn, gã rất cần Càn Kình mới đúng.
Không nghĩ ra? Vậy thì đừng nghĩ! Càn Kình lật tay lấy cường cung ra khỏi đấu giới, xòe bàn tay chộp không trung. Ba mũi tên xé gió rơi vào tay đặt trên dây cung, bắn ngược về.
Băng băng băng!
Ba tiếng dây cung chấn động, mũi tên xuyên qua thuật bụi bay hướng vị trí công kích xa xôi.
- Không thể nào! Tên bay về . . .
Tiếng gầm ở phía xa đầy ngạc nhiên. Ma Pháp Sư phu ma pháp lên mũi tên vốn dùng để công kích nổ ngay thế nhưng bây giờ ma pháp không nổ, mũi tên bay trở về. Đây là thuật bắn gì vậy?
- Ánh mắt Hủy Diệt Ma Nhãn! Đó là huyết mạch Đọa Lạc Thiên Sứ! Cẩn thận!
Phía xa lại vang tiếng hét kinh hoảng. Thiết Khắc như vong linh xuất hiện gần người đánh lén, một luồng Hủy Diệt Ma Nhãn bắn thủng vòng phòng hộ ma pháp không quá chắc chắn vì Ma Pháp Sư đang bận công kích, không thời gian dựng cái chắc hơn. Hủy Diệt Ma Nhãn đốt Ma Pháp Sư đó thành tro.
Ma Pháp Sư không có cả cơ hội cảm nhận đau đớn rồi chết, Hủy Diệt Ma Nhãn hoàn toàn hủy diệt. Hủy Diệt Ma Nhãn không biến mất sau khi hủy diệt một Ma Pháp Sư, nó tiếp tục bắn đường chéo đốt một Ma Pháp Sư khác thành tro.
Chớp mắt, chỉ trong chớp mắt hai Ma Pháp Sư đã chết. Ma pháp trận mới vận chuyển sắp phóng ra ma pháp trong khoảnh khắc cực kỳ không ổn định.
Ma pháp trận vốn là liên hợp mấy Ma Pháp Sư, mười mấy, mấy chục, cả trăm người thông qua ma pháp trận điều hòa dao động ma pháp của mọi người, cuối cùng tụ tập thành công kích hủy diệt hơn cả Chiến Sĩ huyết mạch chung cực.
Xe ngựa lăn bánh tới trước, trong thùng xe thường truyền ra tiếng cười, bất giác không trung dần tối, màn đêm đã đến.
Đống lửa bập bùng trên bãi cỏ, bầu trời tối có trăng lạnh treo cao. Ánh lửa nhấp nháy trên mặt Càn Kình, bộ dạng có chút âm trầm.
Đoạn Phong Bất Nhị hỏi Càn Kình:
- Có phải từng nghĩ lén trộm bá phụ ra không?
Càn Kình nốc bình rượu, Ma tộc hoang dã vào ban đêm hơi lạnh rất nhanh bị men cay xua tan.
- Có nghĩ đến, không chỉ một lần.
Càn Kình nhẹ lắc rượu cay không còn bao nhiêu, nói:
- Thậm chí mấy lần ta muốn thử một mình làm một lần, Càn gia sẽ không giám thị nghiêm ngặt một người dẫn ngựa.
Đoạn Phong Bất Nhị nheo mắt nói:
- Có đi cũng không đón ra được đúng không? Dù đón ra được thì bá phụ cũng sẽ không vui đúng không?
Giờ phút này, đôi mắt như bảo thạch nhìn thấu hồn người, Đoạn Phong Bất Nhị đứng dậy tìm vị trí ngược gió đốt điếu thuốc.
Càn Kình không thích ngửi mùi khói thuốc, Đoạn Phong Bất Nhị biết rõ. Trong không gian kín Đoạn Phong Bất Nhị chỉ ngậm thuốc chứ chưa từng đốt, dù ở dã ngoại thì đa số gã đứng chỗ ngược gió, đây là ăn ý và tôn kính.
Càn Kình khẽ thở dài:
- Đúng vậy.
Càn Kình lại ngửa đầu uống hớp rượu cay.
Càn Kình từng cho rằng phụ thân cứ cúi đầu, sớm bị Càn gia tẩy não, chỉ biết ngu xuẩn hiệu trung.
Càn Kình chưa từng biết phụ thân im lặng khom người lại có trái tim phóng khoáng như thế. Vì nhi tử, vì đệ đệ cam nguyện ở nhà chăm sóc người già.
Người như vậy dù Càn Kình có lén đón phụ thân ra thì Càn Thành sẽ không thấy vui.
Càn Kình cảm thấy hắn hơi hiểu tâm tình của phụ thân. Phụ thân Càn Thành cũng có sự bướng bỉnh riêng, hoặc là tầm thường sống trong Càn gia, nếu đi thì phải ngẩng đầu, ưỡn ngực, trước ánh mắt kinh ngạc, hâm mộ của mọi người sảng khoái rời đi.
Đó là sự cố chấp đặc biệt, là người không có lực lượng dùng cách đặc biệt đấu tranh với Càn gia. Chỉ cần . . . Chỉ cần nghe đến nhi tử của mình có biểu hiện xuất sắc trong đại tái Tân Nhân Vương cũng đủ cho Càn Thành ngước mặt nhìn đời trong Càn gia.
Người cố chấp kiểu này nếu bị cưỡng ép lén đưa ra ngoài thì trong lòng sẽ luôn có gút mắc, có lẽ vốn sống được mười năm chỉ còn sống ba năm.
Người cố chấp đang dùng sự cố chấp đó thực hiện kích động. Càn Kình biết phụ thân dùng cố chấp kích động hắn, kích động hắn không ngừng đi tới. Dùng sinh mệnh, tôn nghiêm, vinh diệu, cố chấp của Càn Thành.
- Đại tái Tân Nhân Vương . . .
Hai tay Đoạn Phong Bất Nhị gác sau đầu nằm trên bãi cỏ nhìn trời sao, lạnh nhạt nói:
- Chiến hữu, nếu đến đại tái Tân Nhân Vương, nếu ngươi và ta gặp nhau hì ta tuyệt đối không nương tay.
- Ừm!
Càn Kình ném một khúc gỗ vào đống lửa, nói:
- Ta cũng vậy.
- Đừng xem thường ta, chiến hữu.
Đoạn Phong Bất Nhị nhắm mắt hưởng thụ gió đêm phất vào mặt, nói:
- Khi đó ta sẽ rất mạnh, chưa chắc chênh lệch với ngươi như bây giờ. Đừng quên, ta, là Chiến Sĩ huyết mạch.
Càn Kình gật đầu, có coi nhẹ ai thì hắn sẽ không xem thường Đoạn Phong Bất Nhị. Đoạn Phong Bất Nhị thức tỉnh tự nhiên nên hơi muộn, mấy ngày nay đánh nhau, tốc độ mở lực lượng huyết mạch của gã càng lúc càng nhanh, cũng càng lúc càng cường! Thêm vào Hỏa Sơn dược tề, ma đạo khí trọng lực hỗ tợ, nếu ai xem thường Đoạn Phong Bất Nhị thì sẽ phải trả giá cực đắc.
- Ta có một sư phụ là người thường, đối xử rất tốt với ta nên ta không khinh thường Chiến Sĩ bình thường, ngược lại có cảm giác thân thiết. Đáng tiếc . . .
Đoạn Phong Bất Nhị nhìn trời, nói:
- Lão già đó đã chết, lúc ở chiến trường nhân ma để lại vết thương cũ không trị lành, cố chống một hơi sống nhiều năm cuối cùng vẫn chết.
Đoạn Phong Bất Nhị dụi tắt tàn thuốc, nói:
- Hắn rất muốn nhìn tên của ta kinh động khắp Chân Sách hoàng triều, Ma tộc, Man tộc, đáng tiếc . . . Chỉ có thể ở trên Tinh Thần nhìn ta.
- Tinh Thần . . .
Càn Kình cũng ngước nhìn trời. Tên mập La Lâm có sống tốt ở trên đó không? Chu Lệ Tư sẽ không lại phản bội gã nữa đi?
- Cẩn thận!
Hai tay Càn Kình chống đất nhanh chóng lăn sang một bên.
Cùng lúc đó, Đoạn Phong Bất Nhị nằm dưới đất trực tiếp mở ra huyết mạch chiến thân Cửu Đầu Xà, hai tay chống đất lăn sang hướng khác.
Mấy người đang ngủ lim dim trong khoảnh khắc đều tỉnh dậy, thân thể di chuyển nhanh.
Bùm bùm bùm bùm bùm!
Một chuỗi cường cung kình nỗ tên cắm vào nơi đám người Càn Kình, Đoạn Phong Bất Nhị, Phần Đồ Cuồng Ca, Thiết Khắc, Mộc Nột Thiên Sách, Lộ Tây Pháp Lưu Thủy mới đứng. Ma pháp kèm theo thân tên nổ tung, lửa đốt cháy, mũi tên lạnh lẽo, thuật khói che tầm mắt, mũi ma pháp gay mũi.
Hỗn loạn. Trong khoảnh khắc ngắn ngủi vị trí Càn Kình ở đầy mùi hỗn loạn. Tên xé gió lại bay tới, phía xa có một chuỗi ma pháp dao động, dường như một đám Ma Pháp Sư tụ tập tổ thành ma pháp trận.
Đây là? Càn Kình rất bất ngờ. Trong tình huống Càn Kình rất nổi tiếng thế nhưng có thế lực dám phát động công kích? Là ai? Tộc Biệt Tây Bặc? Không thể nào, lần này toàn là tộc trưởng tộc Biệt Tây Bặc đến.
Vậy là ai? Thái tử? Không thể nào. Lộ Tây Pháp Tái Thụy Cách còn rất cần Càn Kình giúp đỡ, gã sẽ không làm chuyện ngốc nghếch như vậy. Bây giờ Lộ Tây Pháp Tái Thụy Cách rất nghi ngờ ma thuộc hạ chủ trì minh văn, gã rất cần Càn Kình mới đúng.
Không nghĩ ra? Vậy thì đừng nghĩ! Càn Kình lật tay lấy cường cung ra khỏi đấu giới, xòe bàn tay chộp không trung. Ba mũi tên xé gió rơi vào tay đặt trên dây cung, bắn ngược về.
Băng băng băng!
Ba tiếng dây cung chấn động, mũi tên xuyên qua thuật bụi bay hướng vị trí công kích xa xôi.
- Không thể nào! Tên bay về . . .
Tiếng gầm ở phía xa đầy ngạc nhiên. Ma Pháp Sư phu ma pháp lên mũi tên vốn dùng để công kích nổ ngay thế nhưng bây giờ ma pháp không nổ, mũi tên bay trở về. Đây là thuật bắn gì vậy?
- Ánh mắt Hủy Diệt Ma Nhãn! Đó là huyết mạch Đọa Lạc Thiên Sứ! Cẩn thận!
Phía xa lại vang tiếng hét kinh hoảng. Thiết Khắc như vong linh xuất hiện gần người đánh lén, một luồng Hủy Diệt Ma Nhãn bắn thủng vòng phòng hộ ma pháp không quá chắc chắn vì Ma Pháp Sư đang bận công kích, không thời gian dựng cái chắc hơn. Hủy Diệt Ma Nhãn đốt Ma Pháp Sư đó thành tro.
Ma Pháp Sư không có cả cơ hội cảm nhận đau đớn rồi chết, Hủy Diệt Ma Nhãn hoàn toàn hủy diệt. Hủy Diệt Ma Nhãn không biến mất sau khi hủy diệt một Ma Pháp Sư, nó tiếp tục bắn đường chéo đốt một Ma Pháp Sư khác thành tro.
Chớp mắt, chỉ trong chớp mắt hai Ma Pháp Sư đã chết. Ma pháp trận mới vận chuyển sắp phóng ra ma pháp trong khoảnh khắc cực kỳ không ổn định.
Ma pháp trận vốn là liên hợp mấy Ma Pháp Sư, mười mấy, mấy chục, cả trăm người thông qua ma pháp trận điều hòa dao động ma pháp của mọi người, cuối cùng tụ tập thành công kích hủy diệt hơn cả Chiến Sĩ huyết mạch chung cực.
/1253
|