Sau Khi Ly Hôn: Tình Yêu Ấm Áp Vào Đêm Muộn

Chương 67 - Chương 63.2

/99


Sự trầm mặc của cô, làm Đường Tử Khoáng cười trong vô vọng. Chợt, hắn trầm ngâm nhìn về phía bụng Ôn Noãn, vẻ mặt có chút cẩn thận: “Lúc trước làm sao em lại quyết định giữ lại đứa bé?”

Ôn Noãn đưa tay nhẹ nhàng che bụng mình, cô lộ ra nụ cười chói lọi đầy tình thương của người mẹ: “Không bỏ được cốt nhục của chính mình, hơn nữa, nếu như nhất định về sau em phải cô độc một mình, có một đứa bé, cũng có thể làm bạn.”

Ánh mắt Đường Tử Khoáng tối sầm lại, sau đó như không có chuyện gì xảy ra đứng lên đi tới bên giường ngồi xuống, ánh mắt rạng rỡ: “Anh có thể nghe một cái được không? Hơn ba tháng có thể nghe được thai động chứ!”

Ôn Noãn do dự, ánh mắt có chút đề phòng.

Đường Tử Khoáng cười tự giễu, “Ôn Noãn, đời anh đã phạm sai lầm lớn, chính là dễ dàng ly hôn cùng em, tất cả mọi thứ ở hiện tại, đều là trừng phạt đối với anh, anh đã không còn mặt mũi để cầu xin em tái hôn, cũng sẽ không bởi vì đứa bé mà ép buộc em ở cạnh bên anh, mặc dù anh thật sự rất muốn. Mặc kệ sau này chúng ta sẽ biến thành như thế nào, nhưng bất luận thế nào em cũng cho phép anh tham dự vào sự trưởng thành của đứa bé, được không?”

Ánh mắt của hắn thành kính, mang theo sự cầu xin.

Rốt cuộc Ôn Noãn cũng gật đầu, cô ngồi dậy.

Ánh mắt Đường Tử Khoáng lộ ra sự vui vẻ, hắn cẩn thận nghiêng đầu nằm ở bụng của cô, nghiêng tai lắng nghe.

Trong phòng nháy mắt trở nên an tĩnh, chỉ còn lại tiếng hô hấp nho nhỏ của hai người, hình ảnh này, thật sự rất ấm áp.

Hồi lâu, Đường Tử Khoáng nhỏ giọng thở dài: “Ôn Noãn, anh thật hy vọng vào giờ phút này em chưa bao giờ biết anh.”

“Hả?” Ôn Noãn nhất thời nghe không hiểu được ý của hắn trong lời nói.

Đường Tử Khoáng dựa vào bụng cô, nhắm mắt lại: “Bởi vì như vậy, thì có thể gặp em lần nữa, được bắt đầu lại lần nữa.”

Sau bữa sáng, Ôn Noãn đi làm, Đường Tử Khoáng ân cần nói thuận đường đưa cô đi, thật ra thì tuyệt đối không có thuận đường, Hằng Phong và Thâm Khang ngược đường nhau, nhưng sau khi trở về chung cư Lục Viên, lộ trình đến Thâm Khang xa hơn một nửa, vả lại không có tuyết xe buýt trực tiếp đến, lại ngại vì mẹ ở chỗ này, nên Ôn Noãn không lên tiếng cự tuyệt.

Một đường im lặng, cô xuống xe ở trạm xe buýt cách công ty không xa, nếu bị đồng nghiệp công ty nhìn thấy cô ngồi xe Tổng giám đốc Hằng Phong, thì không biết có đem cô trở thành gián điệp không nữa.

Cô vẫn còn nhớ lần trước tham dự dạ tiệc từ thiện của Trần tổng của tập đoàn W.D, trên phố vẫn còn truyền tới lời đồn đại, nói cô hồng hạnh xuất tường, hình dáng Đường tổng dần dần tiều tuỵ, may mà danh hiệu của hắn cũng không vang dội ở Phòng Thành lắm, sau lần đó cô cũng chưa từng cùng Cố Dạ Thâm xuất hiện tại nơi công cộng, nếu cần thì anh đều mang theo Tang Lạc Vi, lời đồn đại truyền đến truyền đi, rất nhanh đã bị lãng quên.

Nhưng bây giờ cô cũng không muốn để đồng nghiệp nói xấu.

“Noãn Noãn!” Đường Tử Khoáng thò đầu ra gọi cô lại, “Mấy giờ tan làm, anh tới đón em.”

Ôn Noãn cự tuyệt: “Không cần, em có thể phải làm thêm, không xác định được thời gian, đến lúc đó em sẽ ngồi taxi.” Trước kia hắn vẫn gọi đầy đủ tên của cô, từ khi nào thì bắt đầu gọi là “Noãn Noãn” rồi?

Đường Tử Khoáng lẳng lặng nhìn cô một cái, rốt cuộc cũng gật đầu, “Được rồi, cần thì gọi điện thoại cho anh.”

Sau khi xe của hắn lái đi, Ôn Noãn liếc mắt nhìn về phía sau chợt thấy một chiếc BMW chầm chậm đi tới, Cố Dạ Thâm ngồi ở trên xe, xe đi qua cô thì anh quay đầu liếc nhìn cô một cái, ánh mắt thâm thuý phức tạp, hình như anh từ từ nở nụ cười, vẻ mặt như mưa gió mùa xuân nổi lên, nhưng trong nháy mắt, lại giống như ánh mặt trời chói lọi chiếu nghiêng, anh vừa quay đầu, cũng không cười, hình như chỉ là một lòng nghe điện thoại.

Sau khi vào phòng làm việc, mặt Tang Lạc Vi như hoa đào thấp thỏm hỏi thăm: “Ôn Noãn, tối nay tôi phải gặp phụ huynh, rất hồi hộp, làm thế nào bây giờ?”

Ôn Noãn lắc đầu: “Tôi không có kinh nghiệm……..” Ban đầu với cha mẹ Đồng Diệu, lúc gặp bọn họ cô chỉ lấy thân phận của bạn học, nên không có phần tâm tình tế nhị này; mà lúc Đường Tử Khoáng mang cô đến gặp Đường Ký và Lạc Phi thì căn bản cô cũng không nghĩ tới mình phải khẩn trương.

Nhìn Tang Lạc Vi yên lặng suy sụp ngồi ở trước mặt, cô nháy mắt mấy cái, khẽ mỉm cười, “Đến lúc đó có vị thanh niên tài tuấn nhà cô ở đấy, sẽ không cần phải lo lắng nữa, con dâu xấu xí bao giờ cũng muốn gặp cha mẹ chồng, cái người này sao lại không làm người khác yêu thích được, bọn họ nhất định sẽ thích cô.”

Hai mắt Tang Lạc Vi đột nhiên sáng lên, nụ cười tràn đầy: “Thật sao? Vậy hôm nay Tổng giám đốc quyết định tạm thời đi Thượng Hải công tác, cô thay tôi đi nhé, có được hay không?”

Ôn Noãn buồn bực: “Thì ra là cô có dụng ý khác.” Cô do dự, “Nhưng tôi………..” Không muốn rước lấy lời đồn đãi thị phi.

“Thư ký Tang, lần này đi công tác cô không phải đi cùng, tôi có sắp xếp khác rồi. Trợ lí Ôn đi cùng tôi một chút.” Cố Dạ Thâm từ bên ngoài đi vào, nhàn nhạt phân phó.

Mắt Tang Lạc Vi mở to đang càu nhàu từ trên người Ôn Noãn biến chuyển, xoay mặt nghịch ngợm tạ ơn: “Đa tạ Cố đại nhân thành toàn!”

Bộ mặt Ôn Noãn đầy vạch đen đi vào trong phòng làm việc, sau khi ngồi xuống, Cố Dạ Thâm cũng không vội vã mở miệng, ánh mắt nhìn cô có chút hoảng hốt, cô chú ý thấy tóc của anh hơi rối loạn, sắc mặt không tốt, mắt có quầng thâm rất rõ.

Bị anh nhìn nên cô không được tự nhiên, vừa muốn mở miệng, anh như biết được, hồi hồn hỏi: “Cái đó, thiết kế trang phục tình nhân em chuẩn bị ra sao rồi?”

Là chuyện này! Ôn Noãn nhẹ nhàng thở một hơi: “Có bản thiết kế hoàn chỉnh của mười lăm bộ, còn năm bộ cần hoàn thiện, có phải anh muốn xem trước hay không?”

“Tạm thời không cần, nếu như có thể, thì em thiết kế nhiều thêm mấy bộ nữa, ngoài ra, đề án cùng với bản kế hoạch em bắt đầu chuẩn bị đi, cuối tháng có một hội thảo về nhãn hiệu mới, nếu như đề án của em được thông qua, thì tháng sau sẽ triển khai họp báo tác phẩm riêng của em, có vấn đề gì không?” Cố Dạ Thâm có thái độ giải quyết công việc chung.

Ôn Noãn vui vẻ nhướng mày: “Đương nhiên là không có vấn đề gì!” Cô còn chưa có chức danh nhà thiết kế, lại có thể mở họp báo tác phẩm của mình, sao có thể mất hứng!

Nhìn cô vui vẻ, Cố Dạ Thâm cũng không nhịn được khẽ mỉm cười.

Ôn Noãn cho là chuyến công tác đi Thượng Hải này chủ yếu là cô phải đi theo, nhưng Cố Dạ Thâm lại không ra lệnh cho cô, trước buổi trưa đã tự đi

/99

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status