Sau Khi Tỉnh Dậy, Ta Chinh Phục Toàn Thế Giới
Chương 7: Cô ta sẽ gặp chuyện không may ngay lập tức.
/1132
|
Chương 7: Cô ta sẽ gặp chuyện không may ngay lập tức.
Lúc đó Kiều Kim đã bị cô ta làm cho mê sảng, làm gì thì Kiều Kim trước đó không rõ ràng lắm.
Nhưng mà Kiều Kim ngày nay thì biết rõ mồn một.
Đừng nói là có ký ức, cho dù không có, cô chỉ cần làm một trận pháp đơn giản là có thể nhìn thấy tất cả những gì của mình liên quan đến Đàm Tuyết Gia.
“Được rồi”. Kiều Kim dứt khoát bỏ qua: “Có lẽ là tôi nhớ nhầm, bây giờ tôi đang ở bệnh viện, cô không đến thăm tôi xem sao sao?”.
Giọng nói của cô đã không còn mềm mại trước sau như một như bình thường, nghe có một sự trong suốt và thẳng thắn.
Thêm mấy phần độc đoán mà trước đây không có.
Dường như không có chỗ cho sự nổi loạn.
Đàm Tuyết Gia có một dự cảm xấu, theo bản năng muốn từ chối.
Nhưng mà cô ta phát hiện mình lại không thể nói ra lời từ chối, cách một cái điện thoại di động, quỷ thần xui khiến, cô ta thốt lên: “Được”.
Kiều Kim vô cùng hài lòng: “Tôi chờ cô”.
Ba chữ này, giống như một lá bùa, dán thật chặt lên người Đàm Tuyết Gia.
Cô ta ngây người trong nháy mắt.
Chờ lúc tỉnh táo lại, nắng gắt phủ trên đầu, thế mà cô ta lại rùng mình một cái.
Sao cô ta lại cảm thấy có chút không đúng lắm?
Nhưng mà không thể nói rõ chỗ nào không đúng.
Kiều Kim ở bệnh viện chờ Đàm Tuyết Gia đến rất nhanh.
Cô ta mặc áo phông, vóc người cao gầy tinh tế, dưới chiếc quần sooc ngắn là đôi chân thẳng nuột.
Gương mặt tinh xảo xinh đẹp, trang điểm theo phong cách gothic đậm, giống như một con búp bê, vẻ đẹp không chân thật.
Mũi cũng vô cùng cao thẳng, nhưng nhìn kỹ thì có một cảm giác không hài hòa.
Phẫu thuật thẩm mỹ.
Nhưng mà trừ cái đó ra, khuôn mặt cô ta cũng không thể xoi mói được, đây là một người phụ nữ mà bề ngoài có thể đánh giá là 90 điểm.
Nhưng, cô ta lại phơi bày một hình xăm lớn trên da.
Hoa hồng và hoa tường vi đỏ như máu, vẻ đẹp mạnh mẽ đầy mê hoặc.
So với Đàm Tuyết Gia, vóc người Kiều Kim tinh tế gầy yếu, trông lùn hơn Đàm Tuyết Gia một cái đầu, nhưng đó là vì Đàm Tuyết Gia quá cao.
Tỉ lệ của Kiều Kim cũng không tệ, khuôn mặt cũng thanh thú không kém, nhất là đôi mắt hạnh nóng bỏng và rực rỡ, vô cùng sáng.
Cô giống như mặt trời rực rỡ nhất.
Ánh sáng có thể mù mắt người ta.
Kiều Kim trước nay có chút nhu nhược, nhưng cũng đủ để Đàm Tuyết Gia thấy ngứa mắt, bây giờ nhìn nữa, Đàm Tuyết Gia phát hiện, phần sáng này thế mà lại càng nóng cháy, mạnh đến mức khiến người ta không thể bỏ qua.
Thật sự là chán ghét!
Rõ ràng là một kẻ đáng thương dính vào ma túy, dựa vào cái gì mà có phong cách và diện mạo như vậy?
Kiều Kim nhìn thấy Đàm Tuyết Gia, suy nghĩ lại hoàn toàn khác.
Cô nở nụ cười thỏa mãn: “Tôi quả nhiên không đoán sai”.
Đàm Tuyết Gia hỏi: “Cô nói cái gì?”.
Thật sự không biết, ở trong mắt Kiều Kim, hôm nay, khí tức màu xám tro đã bao phủ toàn bộ mặt cô ta.
Ngay sau khi trở về Kiều Kim bản thể, tâm linh mạnh mẽ của cô đã làm những người đã từng bắt nạt cô bắt đầu bị cắn trả.
Đàm Tuyết Gia chỉ mới bắt đầu.
Khí xám đại biểu cho điều xấu suy bại, Đàm Tuyết Gia sẽ gặp chuyện không may ngay lập tức.
Khí đen là tử khí thuần túy, một khí trúng phải thì chắc chắn phải chết.
Cho nên Kiều Kim cảm thấy hết sức hứng thú với tử khí trên người Tống Nghiễn Thanh, tử khí nồng nặc như vậy, người lại còn sống, bản thân đã là một kỳ tích.
Khí xám của Đàm Tuyết Gia không đáng một phần vạn so với Tống Nghiễn Thanh, nhưng cũng đủ để Kiều Kim dùng bây giờ, cô cười càng thêm thoải mái: “Dù sao cũng vô dụng, chi bằng làm việc tốt đi”.
Sắc mặt Đàm Tuyết Gia căng thẳng, chăm chú nhìn chằm chằm Kiều Kim: “Rốt cuộc cô có ý gì?”.
Vừa đến đã nói mấy chuyện ma quỷ không giải thích được.
Cô ta có thể làm chuyện tốt gì khác sao?
Một giây tiếp theo, Kiều Kim thế mà lại tới gần cô ta.
/1132
|