Nhóm chơi lời thật lòng hay đại mạo hiểm kia vây quanh một vòng, ngóng trông nhìn chằm chằm bên này, trong ánh mắt đều là vẻ bát quái khi "xem kịch vui".
“Nhà Nam ca có quen biết với nhà Tiễn Ý Ý sao? Thanh mai trúc mã?”
Quả nhiên Diêu Nhất Nam nói mấy lời này mọi người đều nghe thấy được, bắt đầu đùa giỡn.
Tiễn Ý Ý để ly nước trái cây xuống, đứng lên cười: “Xin lỗi, tôi đi toilet.”
Cô không trả lời thẳng, nhưng thái độ đã rất rõ ràng. Cô từ chối.
Nụ cười của Diêu Nhất Nam nhạt đi, “Được, người có quan hệ tốt nhất với tôi đều không giúp, nhiệm vụ này thất bại rồi.”
Hắn ực một lần cạn hết nước trái cây trong ly, lại bật nắp một chai bia, “Tự phạt một lon bia ha.”
Có người nhắc nhở, “Nữ sinh của nhóm đó có rất nhiều mà.”
Diêu Nhất Nam cười nhạo, “Không có ý tứ.”
Tiễn Ý Ý đã rời khỏi phòng bao.
Toilet không xa, cô rửa tay, đem tóc bị nới lỏng ra cột lại một lần, im lặng trong chốc lát rồi nhận được tin nhắn của Tô Á Na, nói rằng đám người Diêu Nhất Nam đã bắt đầu một ván mới, lúc này mới quay trở về phòng.
Lời thật lòng hay đại mạo hiểm bắt đầu ván thứ hai, trò chơi quốc vương cũng mở ván tiếp theo.
Tiễn Ý Ý vừa vào, quốc vương đã được xác định là một nữ sinh của đội cổ động, hai người nhận hình phạt là ủy viên thể dục và Tô Á Na.
Tô Á Na ở trong lớp cơ hồ như người vô hình, người của ban 11 cũng chỉ biết đến có một người như thế tồn tại mà thôi.
Nữ sinh cổ động yêu cầu ủy viên thể dục và Tô Á Na dùng miệng đoạt miếng cá mực được thả xuống ở giữa miệng hai người. Ai đoạt được nhiều hơn thì người đó thắng. Người thua sẽ bị phạt một chén rượu, nhảy một bài.
Lúc Tiễn Ý Ý quay trở lại, mặt Tô Á Na đã đỏ lên, một miếng cá mực cũng không dành được.
Ủy viên thể dục thì lại đầy một miệng cá, nuốt mãi không xong.
Tô Á Na gục xuống, “Tớ bỏ cuộc.”
Đối với một nữ sinh thể chất kém như cô ấy mà nói, đoạt được thức ăn với nam sinh đúng là địa ngục mà.
“Nhảy đi! Nhảy đi!”
“Tô Á Na vẫn chưa thành niên, đừng uống rượu, uống nước trái cây đi, sau đó đi lên trên đó nhảy một bài cho bọn tôi xem.”
Mấy nam sinh hí hửng, vỗ tay ầm ầm.
Tô Á Na cũng không sợ hãi.
Cô ấy cởi áo khoác đồng phục ra. Bên trong mặc một áo T-shirt trắng dài tay, nhưng không khó để nhìn ra được dưới cái áo đó là một dáng người không tồi một chút nào.
Tô Á Na đi lên đài, soái khí búng tay một cái.
“Lên nhạc!”
Nữ sinh chịu trách nhiệm chọn bài hát lập tức đổi một đoạn nhạc thích hợp để khiêu vũ cho Tô Á Na.
Cô ấy không một chút luống cuống nào, cùng với nữ sinh nhỏ bé nhát gan trong lớp trước kia không hề giống nhau, đứng ở trên đó liền tự động phát ra một loại hào quang sáng chói.
Nhạc dạo vừa lên, Tô Á Na lắc eo nhỏ, biểu tình trên mặt biến đổi.
Tiễn Ý Ý tung tung bông cổ vũ theo tiết tấu đánh call cho cô.
Hình như Tô Á Na có học qua, cô ấy quay lưng lại với màn hình mà vẫn có thể nhảy giống hệt bản mẫu.
Thời điểm khiêu vũ, thân thể cô ấy rất linh hoạt, biểu tình cũng rất thoải mái, ở trên đài phóng ra hào quang bốn phía.
Chẳng ai ngờ rằng Tô Á Na sẽ nhảy, còn nhảy tốt như vậy, ai cũng nhìn đến phát ngốc.
Tô Á Na nhảy nửa phút, trực tiếp từ trên đài đi xuống, khoác tay Tiễn Ý Ý uống một ly nước trái cây.
“Kết thúc, kết thúc.”
“Sao lại dừng rồi! Tô Á Na, tiếp tục đi chứ!”
Học sinh trong lớp đều sợ ngây người.
“Không nghĩ đến cậu lại là một cao thủ thâm tàng bất lộ.”
“Cậu có học qua rồi à?”
Tô Á Na thẹn thùng gật gật đầu: “Ừm.”
“Tôi phát hiện trong trường đều là người có hai mặt cả.” Ủy viên thể dục khoác bả vai Nhâm Kha, “Xem đi, tất cả mọi người đều nghĩ cậu là một tên mọt sách yếu đuối, thế nhưng lại có cơ bụng, tôi còn không có đâu…Tất cả mọi người cho rằng Tô Á Na thẹn thùng, lại không nghĩ tới là một cao thủ vũ lâm*.”
*Cao thủ trong giới nhảy múa. (Giống với cao thủ võ lâm là cao thủ trong giới võ lâm)
Nhâm Kha cũng hùa theo, nghiêm trang gật đầu: “Quả thực là không nghĩ đến…”
Cậu ta chớp mắt nhìn Tô Á Na, lặng lẽ gửi một tin nhắn WeChat tới.
[Cao thủ vũ lâm?]
Tô Á Na nhận được tin nhắn, ngẩng đầu nhìn cậu ta một cái.
[Cơ bụng bốn múi?]
Hai người liếc nhau, cùng quay mắt đi.
Tô Á Na kéo cánh tay Tiễn Ý Ý, nhỏ giọng nói về chuyện cô biết khiêu vũ.
Cô ấy vẫn là người hay xấu hổ và hướng nội, trong nhà cảm thấy như vậy là không được cho nên đã nhét cô vào nhóm khiêu vũ của chị họ để học nhảy, còn học chung với vũ đoàn chuyên môn. Những người đó đã truyền cho cô ấy rất nhiều động lực, còn có thể có cảm xúc vũ đạo.
Sau khi học xong, Tô Á Na lại yêu thích đối với bộ môn này, cũng thích cái cảm giác này. Chỉ là vẫn quá hướng nội cho nên trừ những người trong nhà ra, cô ấy vẫn không dám chứng tỏ bản thân trước nhiều người như vậy. Từ đầu tới cuối vẫn duy trì hình tương Tô Á Na ngại ngùng trong mắt mọi người.
Cho tới bây giờ.
Tô Á Na là lần đầu tiên nhảy trước mặt người khác, cũng có chút hưng phấn nho nhỏ, khuôn mặt ửng hồng, ghé vào trong ngực Tiễn Ý Ý cười hắc hắc.
Trò chơi quốc vương được tiến hành vòng thứ ba.
Tiễn Ý Ý lật bài nhìn một cái.
A.
Lá của cô là vương bài.
“Quốc vương là ai?”
“Tớ.” Tiễn Ý Ý có ý định xem bài của Lương Quyết Thành, “Cậu là…”
Anh trực tiếp úp bài xuống, không cho Tiễn Ý Ý nhìn.
“Không cho nhìn lén nha!”
Vài người ồn ào, “Không cho đi cửa sau, không cho nhìn lén. Phải dựa vào bản năng của cậu mà chọn người!”
Tiễn Ý Ý cầm lá quốc vương, có chút đau đầu.
Cô không am hiểu mấy cái loại trừng phạt này, bởi cô cũng không biết người bị điểm tên sẽ là ai. Không biết ai với ai, có chút hưng phấn, cũng có chút cảnh giác.
Nếu xuống tay nhẹ nhàng, tiếp theo tới lượt mình thì chắc gì người đó đã nhẹ nhàng với mình.
“Tớ chọn K bích và J cơ.” Tiễn Ý Ý suy nghĩ nửa ngày, đối với nội dung trừng phạt cũng không nghĩ ra quá nhiều thứ, một lúc sau mới nói, “K bích uống một ly nước trái cây. J cơ uống một ly sữa.”
Tiễn Ý Ý hài lòng gật gật đầu: “Tớ có phải là quốc vương tốt bụng nhất không? Đều nhẹ nhàng với các cậu cả.”
K bích và J cơ là hai nữ sinh trong lớp, đặc biệt cảm kích Tiễn Ý Ý, hướng cô rối rít cảm ơn.
“Thật không vui, Tiễn Ý Ý, cậu không thể chơi như vậy, phải có kích thích mới được!” Người không bị gọi tên liền nhanh chóng nghĩ kế, “Cậu bảo K bích và J cơ uống chung một ly đi! Hai người hai cái ống hút, một đầu bị chắn kín, xem ai có thể chắn kín được đầu kia!”
“Đúng! Hoặc là bỏ muối vào ly nước, không uống hết thì sẽ bị phạt!”
Người bị phạt không phải là mình cho nên ai ai cũng chê chuyện chưa đủ lớn, ồn ào loạn cả lên.
K bích và J cơ mới không đồng ý, vội vàng đem lệnh trừng phạt làm xong, một người uống nước trái cây, một người uống một ly sữa, giơ ngón cái lên với Tiễn Ý Ý.
“Lượt tiếp theo nếu là cậu thì bọn tớ sẽ nhường!”
Cái Tiễn Ý Ý mong chờ chính là cái này, cô cong mắt cười: “Cảm ơn!”
“… Chờ chờ.” Tại Tiếu buồn bực, nhỏ giọng nói với Lương Quyết Thành, “Người chị dâu phạt có phải bị ngốc hay không? Quốc vương điểm danh người lại không biết là ai, sao cô ta có thể biết mà nhường. Cuối cùng bị điểm đến tên chị dâu thì người xui xẻo vẫn là chị ấy.”
Lương Quyết Thành cũng rõ, anh đưa mắt nhìn vẻ mặt Tiễn Ý Ý còn đang cười đến ngây ngốc, cũng không nhắc nhở.
Cô vui là được rồi.
Một lát nữa, có lẽ sẽ còn vui hơn.
Trò chơi quốc vương vòng thứ tư, quốc vương lại là ủy viên thể dục, hắn vung tay lên: “Chúng ta lại tới với một thử thách thật kích thích nào. 5 tép cùng với 8 tép, hai người mỗi người một bên ngồi trên đùi của Nam ca, hầu hạ cậu ta một chén rượu, để cảm ơn sự vất vả của Nam ca khi hôm nay đã mang chúng ta đến đây phóng túng như vậy.”
“5 tép, 8 tép, là ai mau ra đây~!”
Tiễn Ý Ý lật bài của mình lên nhìn, lại trầm mặc thu lại.
Cô là 8 tép.
Đây là cái vận khí xui xẻo gì vậy chứ?
Khóe miệng Tiễn Ý Ý khẽ giật, thở dài một hơi.
Đang định giơ tay, đột nhiên bài trong tay bị rút đi, đổi lấy một tấm khác nhét vào lòng bàn tay.
Cô sửng sốt, ngẩng đầu.
Lương Quyết Thành bình tĩnh thu tay lại.
8 tép ở trong tay anh, đây chẳng phải là muốn để anh đi hầu hạ tên Diêu Nhất Nam kia sao? Sao có thể chứ!
“Tôi là 5 tép nha~” Tại Tiếu lắc lắc bài trong tay mình, Chu Tam bên cạnh hắn cũng mang vẻ mặt thở dài, “Tôi là 8 tép.”
Tiễn Ý Ý sửng sốt.
Trên mặt Lương Quyết Thành lại nhìn không ra phản ứng gì.
Tốc độ của anh quá nhanh, cũng không có người nào phát hiện. Bài trong tay cô đã di chuyển đến cách hai người mà rơi vào trong tay Chu Tam.
“Ơ ơ ơ, Tiếu ca, Tam ca, sao lại trùng hợp như vậy?”
Ủy viên thể dục cũng không ngờ được, mình tùy tiện chọn bừa mà cũng có thể chọn trúng hai anh em tốt của hắn.
Tại Tiếu thở dài đứng lên, cười nói: “Biết sao được bây giờ.”
Lương Quyết Thành dựa về sau, Tại Tiếu với Chu Tam theo đường anh với Tiễn Ý Ý ngồi mà lách ra ngoài.
Lời thật lòng hay đại mạo hiểm ở bên kia, bên cạnh Diêu Nhất Nam đã có một nữ sinh cổ động đã muốn dính lên người cậu ta, không biết là đang nói cái gì mà cười đến run cả người.
Mà Diêu Nhất Nam bưng ly rượu, cười cười chẳng để ý mấy, không biết là có nghe người khác nói hay không mà lại ngẩn người ra.
Ánh mắt cậu ta trống rỗng dừng ở phía xa xa.
Nhạc nền đã thay bằng một bài Âu Mỹ do giọng nữ thể hiện, khàn khàn lại mang theo một chút gợi cảm, nhấn nhá từng chữ không rõ nhưng lại rất hấp dẫn người khác.
Tại Tiếu cùng Chu Tam chớp mắt vài cái, tiến lên chen vào giữa nữ sinh cổ động kia.
“Diêu tiểu thiếu gia, đùi rất rắn chắc nha, em có thể ngồi không?”
Tại Tiếu không khách khí, đỡ lấy bả vai Diêu Nhất Nam, đặt mông ngồi vào trong ngực hắn.
Diêu Nhất Nam cũng không biết nhóm người bên kia còn có loại hình phạt này, bị kinh sợ một phen, dựa cả người về sau.
Này vừa dựa vào liền dựa đến trong ngực của Chu Tam.
“Tiểu thiếu gia, cực khổ rồi, đến, để em xoa xoa cho ngài buông lỏng một chút, nào, uống một chén rượu nào~ “
Chu Tam rất chuyên nghiệp, ôm bả vai của Diêu Nhất Nam bắt đầu xoa bóp cho cậu ấy.
“Chờ đã, cảm ơn, tôi cảm thấy không cần thiết…”
Trong ngực Diêu Nhất Nam có một nam sinh cao lớn thô kệch đang ngồi, phía sau còn có một nam sinh đang đấm bóp cho cậu, cả người đều nổi đầy da gà, khóe môi giật giật, uyển chuyển cự tuyệt.
“Khách khí cái gì, chúng ta đều là huynh đệ một lớp. Biết cái gì gọi là huynh đệ không? Chính là phải biết giúp đỡ lẫn nhau!”
Chu Tam nháy mắt, nhóm người chơi quốc vương nhanh chóng đưa đến cho cậu ta một ly rượu.
“Nào, để tôi cho cậu uống xong chén rượu này, chúng ta chính là huynh đệ~”
Diêu Nhất Nam cắn chặt răng, “Mấy người đổi một nữ sinh đến cho tôi!”
“Như vậy sao được!”
Chu Tam tùy tiện nói: “Để nữ sinh hầu hạ cậu uống rượu? Tôi không có ý gì nhưng cậu nha, tâm quá đen, người ta chỉ là một tiểu cô nương, ai có thể có da mặt dày đến nỗi đến hầu hạ rượu cho cậu? Nghĩ cùng đừng nghĩ nữa, chúng ta đều là nam nhân, thoải mái một chút, nào, để tôi bón cho cậu.”
Chu Tam nhìn qua gầy gò nhưng khí lực lại không hề nhỏ, cậu vòng qua bả vai Diêu Nhất Nam, một ly rượu đưa đến liền ép Diêu Nhất Nam uống.
Tiễn Ý Ý nhìn không rõ lắm nhưng vẫn có thể nhận ra được, Diêu Nhất Nam y như một thiếu nữ bất lực đang giãy giụa giữa hai thằng đàn ông.
Khổ nỗi trên đùi là một quả cân nặng trịch, phía sau cũng bị một quả cân đè ép lấy. Cậu bất đắc dĩ uống hết một ly, liền bị sặc cho ho sù sụ.
Tại Tiếu và Chu Tam thắng lợi trở về, uốn éo cái mông, nháy mắt một cái.
“Nhiệm vụ hoàn thành~”
Một đám người cười đến ngã trái ngã phải.
Hai người về chỗ của mình, Tại Tiếu nhỏ giọng kề bên tai Lương Quyết Thành.
“Lương ca yên tâm, bọn tôi đã chỉnh cho cậu ta sợ rồi. Dám cùng chị dâu của chúng ta uống ly rượu giao bôi, tôi liền khiến cậu ta cùng nam nhân uống một ly rượu đi.”
Lương Quyết Thành từ chối cho ý kiến.
Tiễn Ý Ý nhìn một mặt đầy mộng bức của Diêu Nhất Nam, lặng lẽ nuốt ý cười trở về.
Không thể cười.
Nếu không nhờ Lương Quyết Thành, lúc này cười chính là Diêu Nhất Nam.
Tiễn Ý Ý còn đang chơi, một nữ sinh bên lời thật lòng hay đại mạo hiểm đi tới chỗ cô.
“Chào bạn học. Tớ bị phạt đại mạo hiểm.”
Nữ sinh cổ động nhẹ nhàng khoan khoái, giọng nói cũng rất ngọt ngào.
“Nhiệm vụ của tớ là xem màu sắc nội y của cậu.”
Trong nháy mắt, Tiễn Ý Ý phản ứng rất nhanh, co lại về đằng sau, toàn thân đều trốn phía sau lưng Lương Quyết Thành.
“Không được, cậu tìm người khác đi.”
“Bạn học, phối hợp một chút đi mà.” Nữ sinh cổ động viên làm nũng.
Tiễn Ý Ý cự tuyệt: “Không được, đây là thử thách của cậu, không phải của tôi.”
Nhìn màu sắc nội y, bọn họ chơi lớn vậy sao?
Còn nữa, tại sao lại là cô!?
Tiễn Ý Ý không vui, chu miệng.
Lương Quyết Thành ngồi thẳng dậy, bảo vệ Tiễn Ý Ý ở phía sau. Anh ngẩng đầu nhìn nữ sinh cổ động kia một cái.
Ánh mắt lạnh lẽo khiến cho nữ sinh kia sững sờ.
Cô ta mím môi, có cảm giác xấu hổ.
“Cái này, đều là bạn học cùng nhau chơi đùa mà thôi. Cũng chỉ là nhìn một chút thôi mà.”
“Cậu đi mà nhìn chính mình ấy.” Tô Á Na cản trước mặt Tiễn Ý Ý, miễn cho cô nàng này lại tiến thêm một bước, “Cậu tự nhìn cậu đi, người thua là cậu, người chọn đại mạo hiểm cũng là cậu. Vậy nội dung mạo hiểm cũng phải là tự cậu làm mới đúng. Không thể để cho Ý Ý của chúng tôi mạo hiểm thay cậu được.”
Nữ sinh cổ động quay đầu nhìn mấy người bên kia.
“Bọn tôi không có chỉ chính xác là người nào.” Người thắng ở ván trước của lời thật lòng hay đại mạo hiểm cầm lấy microphone nói, “Ai cũng được, chỉ cần nhìn được màu sắc nội y thì tính là thắng. Nếu không nhìn được thì nhìn của chính mình đi.”
Nghe nói vậy, mấy nữ sinh đều lặng lẽ rụt về phía sau, cảnh giác nhìn chằm chằm nữ sinh cổ động.
Vẻ mặt cô ta đáng thương: “Giúp một chút đi nha.”
“Tôi giúp cậu được không?” Ủy viên thể dục ưỡn ngực, “Tôi có thể nói cho cậu biết màu sắc nội y của tôi.”
Nữ sinh cổ động xấu hổ, “… Ách.”
“Màu lam, nếu không tin cậu có thể nhìn.”
Ủy viên thể dục đặt tay bên hông, còn chưa có động liền bị nữ sinh bên cạnh lấy gối đập qua.
“Đàng hoàng, đứng đắn lại một cái xem nào!”
Ủy viên thể dục bị đánh chạy trối chết.
Cuối cùng, nữ sinh cổ động kia vẫn cúi đầu quay trở về nhóm của mình, mặt hơi hồng hồng nói màu sắc nội y của chính mình.
Tiễn Ý Ý thở phào.
Trò chơi quốc vương còn đang tiếp tục.
Quốc vương lần này là một nữ sinh bên đội cổ động viên.
Nữ sinh đó quan sát một vòng, sau đó chậm rì nói: “Tớ chọn… Q cơ và K bích, hai người phải hôn lưỡi năm giây hoặc là hôn môi mười giây. Bây giờ, xin mời lật bài nào.”
Tiễn Ý Ý rón rén mở bài của mình ra.
Hoảng sợ.
Q cơ!!!
Hôn môi?
Làm sao có thể!
Tiễn Ý Ý thừa dịp không ai chú ý, nhỏ giọng nói với Lương Quyết Thành, “Giúp tớ đổi bài với.”
Lương Quyết Thành nhất định sẽ giúp cô.
Chỉ cần đổi lá khác là được.
Mặt cô hơi nóng, chơi gian lận như thế này có chút xấu hổ nha.
Nhưng Lương Quyết Thành lại không động. Nửa ngày sau, anh lật bài trong tay mình ra.
K bích.
“Nhà Nam ca có quen biết với nhà Tiễn Ý Ý sao? Thanh mai trúc mã?”
Quả nhiên Diêu Nhất Nam nói mấy lời này mọi người đều nghe thấy được, bắt đầu đùa giỡn.
Tiễn Ý Ý để ly nước trái cây xuống, đứng lên cười: “Xin lỗi, tôi đi toilet.”
Cô không trả lời thẳng, nhưng thái độ đã rất rõ ràng. Cô từ chối.
Nụ cười của Diêu Nhất Nam nhạt đi, “Được, người có quan hệ tốt nhất với tôi đều không giúp, nhiệm vụ này thất bại rồi.”
Hắn ực một lần cạn hết nước trái cây trong ly, lại bật nắp một chai bia, “Tự phạt một lon bia ha.”
Có người nhắc nhở, “Nữ sinh của nhóm đó có rất nhiều mà.”
Diêu Nhất Nam cười nhạo, “Không có ý tứ.”
Tiễn Ý Ý đã rời khỏi phòng bao.
Toilet không xa, cô rửa tay, đem tóc bị nới lỏng ra cột lại một lần, im lặng trong chốc lát rồi nhận được tin nhắn của Tô Á Na, nói rằng đám người Diêu Nhất Nam đã bắt đầu một ván mới, lúc này mới quay trở về phòng.
Lời thật lòng hay đại mạo hiểm bắt đầu ván thứ hai, trò chơi quốc vương cũng mở ván tiếp theo.
Tiễn Ý Ý vừa vào, quốc vương đã được xác định là một nữ sinh của đội cổ động, hai người nhận hình phạt là ủy viên thể dục và Tô Á Na.
Tô Á Na ở trong lớp cơ hồ như người vô hình, người của ban 11 cũng chỉ biết đến có một người như thế tồn tại mà thôi.
Nữ sinh cổ động yêu cầu ủy viên thể dục và Tô Á Na dùng miệng đoạt miếng cá mực được thả xuống ở giữa miệng hai người. Ai đoạt được nhiều hơn thì người đó thắng. Người thua sẽ bị phạt một chén rượu, nhảy một bài.
Lúc Tiễn Ý Ý quay trở lại, mặt Tô Á Na đã đỏ lên, một miếng cá mực cũng không dành được.
Ủy viên thể dục thì lại đầy một miệng cá, nuốt mãi không xong.
Tô Á Na gục xuống, “Tớ bỏ cuộc.”
Đối với một nữ sinh thể chất kém như cô ấy mà nói, đoạt được thức ăn với nam sinh đúng là địa ngục mà.
“Nhảy đi! Nhảy đi!”
“Tô Á Na vẫn chưa thành niên, đừng uống rượu, uống nước trái cây đi, sau đó đi lên trên đó nhảy một bài cho bọn tôi xem.”
Mấy nam sinh hí hửng, vỗ tay ầm ầm.
Tô Á Na cũng không sợ hãi.
Cô ấy cởi áo khoác đồng phục ra. Bên trong mặc một áo T-shirt trắng dài tay, nhưng không khó để nhìn ra được dưới cái áo đó là một dáng người không tồi một chút nào.
Tô Á Na đi lên đài, soái khí búng tay một cái.
“Lên nhạc!”
Nữ sinh chịu trách nhiệm chọn bài hát lập tức đổi một đoạn nhạc thích hợp để khiêu vũ cho Tô Á Na.
Cô ấy không một chút luống cuống nào, cùng với nữ sinh nhỏ bé nhát gan trong lớp trước kia không hề giống nhau, đứng ở trên đó liền tự động phát ra một loại hào quang sáng chói.
Nhạc dạo vừa lên, Tô Á Na lắc eo nhỏ, biểu tình trên mặt biến đổi.
Tiễn Ý Ý tung tung bông cổ vũ theo tiết tấu đánh call cho cô.
Hình như Tô Á Na có học qua, cô ấy quay lưng lại với màn hình mà vẫn có thể nhảy giống hệt bản mẫu.
Thời điểm khiêu vũ, thân thể cô ấy rất linh hoạt, biểu tình cũng rất thoải mái, ở trên đài phóng ra hào quang bốn phía.
Chẳng ai ngờ rằng Tô Á Na sẽ nhảy, còn nhảy tốt như vậy, ai cũng nhìn đến phát ngốc.
Tô Á Na nhảy nửa phút, trực tiếp từ trên đài đi xuống, khoác tay Tiễn Ý Ý uống một ly nước trái cây.
“Kết thúc, kết thúc.”
“Sao lại dừng rồi! Tô Á Na, tiếp tục đi chứ!”
Học sinh trong lớp đều sợ ngây người.
“Không nghĩ đến cậu lại là một cao thủ thâm tàng bất lộ.”
“Cậu có học qua rồi à?”
Tô Á Na thẹn thùng gật gật đầu: “Ừm.”
“Tôi phát hiện trong trường đều là người có hai mặt cả.” Ủy viên thể dục khoác bả vai Nhâm Kha, “Xem đi, tất cả mọi người đều nghĩ cậu là một tên mọt sách yếu đuối, thế nhưng lại có cơ bụng, tôi còn không có đâu…Tất cả mọi người cho rằng Tô Á Na thẹn thùng, lại không nghĩ tới là một cao thủ vũ lâm*.”
*Cao thủ trong giới nhảy múa. (Giống với cao thủ võ lâm là cao thủ trong giới võ lâm)
Nhâm Kha cũng hùa theo, nghiêm trang gật đầu: “Quả thực là không nghĩ đến…”
Cậu ta chớp mắt nhìn Tô Á Na, lặng lẽ gửi một tin nhắn WeChat tới.
[Cao thủ vũ lâm?]
Tô Á Na nhận được tin nhắn, ngẩng đầu nhìn cậu ta một cái.
[Cơ bụng bốn múi?]
Hai người liếc nhau, cùng quay mắt đi.
Tô Á Na kéo cánh tay Tiễn Ý Ý, nhỏ giọng nói về chuyện cô biết khiêu vũ.
Cô ấy vẫn là người hay xấu hổ và hướng nội, trong nhà cảm thấy như vậy là không được cho nên đã nhét cô vào nhóm khiêu vũ của chị họ để học nhảy, còn học chung với vũ đoàn chuyên môn. Những người đó đã truyền cho cô ấy rất nhiều động lực, còn có thể có cảm xúc vũ đạo.
Sau khi học xong, Tô Á Na lại yêu thích đối với bộ môn này, cũng thích cái cảm giác này. Chỉ là vẫn quá hướng nội cho nên trừ những người trong nhà ra, cô ấy vẫn không dám chứng tỏ bản thân trước nhiều người như vậy. Từ đầu tới cuối vẫn duy trì hình tương Tô Á Na ngại ngùng trong mắt mọi người.
Cho tới bây giờ.
Tô Á Na là lần đầu tiên nhảy trước mặt người khác, cũng có chút hưng phấn nho nhỏ, khuôn mặt ửng hồng, ghé vào trong ngực Tiễn Ý Ý cười hắc hắc.
Trò chơi quốc vương được tiến hành vòng thứ ba.
Tiễn Ý Ý lật bài nhìn một cái.
A.
Lá của cô là vương bài.
“Quốc vương là ai?”
“Tớ.” Tiễn Ý Ý có ý định xem bài của Lương Quyết Thành, “Cậu là…”
Anh trực tiếp úp bài xuống, không cho Tiễn Ý Ý nhìn.
“Không cho nhìn lén nha!”
Vài người ồn ào, “Không cho đi cửa sau, không cho nhìn lén. Phải dựa vào bản năng của cậu mà chọn người!”
Tiễn Ý Ý cầm lá quốc vương, có chút đau đầu.
Cô không am hiểu mấy cái loại trừng phạt này, bởi cô cũng không biết người bị điểm tên sẽ là ai. Không biết ai với ai, có chút hưng phấn, cũng có chút cảnh giác.
Nếu xuống tay nhẹ nhàng, tiếp theo tới lượt mình thì chắc gì người đó đã nhẹ nhàng với mình.
“Tớ chọn K bích và J cơ.” Tiễn Ý Ý suy nghĩ nửa ngày, đối với nội dung trừng phạt cũng không nghĩ ra quá nhiều thứ, một lúc sau mới nói, “K bích uống một ly nước trái cây. J cơ uống một ly sữa.”
Tiễn Ý Ý hài lòng gật gật đầu: “Tớ có phải là quốc vương tốt bụng nhất không? Đều nhẹ nhàng với các cậu cả.”
K bích và J cơ là hai nữ sinh trong lớp, đặc biệt cảm kích Tiễn Ý Ý, hướng cô rối rít cảm ơn.
“Thật không vui, Tiễn Ý Ý, cậu không thể chơi như vậy, phải có kích thích mới được!” Người không bị gọi tên liền nhanh chóng nghĩ kế, “Cậu bảo K bích và J cơ uống chung một ly đi! Hai người hai cái ống hút, một đầu bị chắn kín, xem ai có thể chắn kín được đầu kia!”
“Đúng! Hoặc là bỏ muối vào ly nước, không uống hết thì sẽ bị phạt!”
Người bị phạt không phải là mình cho nên ai ai cũng chê chuyện chưa đủ lớn, ồn ào loạn cả lên.
K bích và J cơ mới không đồng ý, vội vàng đem lệnh trừng phạt làm xong, một người uống nước trái cây, một người uống một ly sữa, giơ ngón cái lên với Tiễn Ý Ý.
“Lượt tiếp theo nếu là cậu thì bọn tớ sẽ nhường!”
Cái Tiễn Ý Ý mong chờ chính là cái này, cô cong mắt cười: “Cảm ơn!”
“… Chờ chờ.” Tại Tiếu buồn bực, nhỏ giọng nói với Lương Quyết Thành, “Người chị dâu phạt có phải bị ngốc hay không? Quốc vương điểm danh người lại không biết là ai, sao cô ta có thể biết mà nhường. Cuối cùng bị điểm đến tên chị dâu thì người xui xẻo vẫn là chị ấy.”
Lương Quyết Thành cũng rõ, anh đưa mắt nhìn vẻ mặt Tiễn Ý Ý còn đang cười đến ngây ngốc, cũng không nhắc nhở.
Cô vui là được rồi.
Một lát nữa, có lẽ sẽ còn vui hơn.
Trò chơi quốc vương vòng thứ tư, quốc vương lại là ủy viên thể dục, hắn vung tay lên: “Chúng ta lại tới với một thử thách thật kích thích nào. 5 tép cùng với 8 tép, hai người mỗi người một bên ngồi trên đùi của Nam ca, hầu hạ cậu ta một chén rượu, để cảm ơn sự vất vả của Nam ca khi hôm nay đã mang chúng ta đến đây phóng túng như vậy.”
“5 tép, 8 tép, là ai mau ra đây~!”
Tiễn Ý Ý lật bài của mình lên nhìn, lại trầm mặc thu lại.
Cô là 8 tép.
Đây là cái vận khí xui xẻo gì vậy chứ?
Khóe miệng Tiễn Ý Ý khẽ giật, thở dài một hơi.
Đang định giơ tay, đột nhiên bài trong tay bị rút đi, đổi lấy một tấm khác nhét vào lòng bàn tay.
Cô sửng sốt, ngẩng đầu.
Lương Quyết Thành bình tĩnh thu tay lại.
8 tép ở trong tay anh, đây chẳng phải là muốn để anh đi hầu hạ tên Diêu Nhất Nam kia sao? Sao có thể chứ!
“Tôi là 5 tép nha~” Tại Tiếu lắc lắc bài trong tay mình, Chu Tam bên cạnh hắn cũng mang vẻ mặt thở dài, “Tôi là 8 tép.”
Tiễn Ý Ý sửng sốt.
Trên mặt Lương Quyết Thành lại nhìn không ra phản ứng gì.
Tốc độ của anh quá nhanh, cũng không có người nào phát hiện. Bài trong tay cô đã di chuyển đến cách hai người mà rơi vào trong tay Chu Tam.
“Ơ ơ ơ, Tiếu ca, Tam ca, sao lại trùng hợp như vậy?”
Ủy viên thể dục cũng không ngờ được, mình tùy tiện chọn bừa mà cũng có thể chọn trúng hai anh em tốt của hắn.
Tại Tiếu thở dài đứng lên, cười nói: “Biết sao được bây giờ.”
Lương Quyết Thành dựa về sau, Tại Tiếu với Chu Tam theo đường anh với Tiễn Ý Ý ngồi mà lách ra ngoài.
Lời thật lòng hay đại mạo hiểm ở bên kia, bên cạnh Diêu Nhất Nam đã có một nữ sinh cổ động đã muốn dính lên người cậu ta, không biết là đang nói cái gì mà cười đến run cả người.
Mà Diêu Nhất Nam bưng ly rượu, cười cười chẳng để ý mấy, không biết là có nghe người khác nói hay không mà lại ngẩn người ra.
Ánh mắt cậu ta trống rỗng dừng ở phía xa xa.
Nhạc nền đã thay bằng một bài Âu Mỹ do giọng nữ thể hiện, khàn khàn lại mang theo một chút gợi cảm, nhấn nhá từng chữ không rõ nhưng lại rất hấp dẫn người khác.
Tại Tiếu cùng Chu Tam chớp mắt vài cái, tiến lên chen vào giữa nữ sinh cổ động kia.
“Diêu tiểu thiếu gia, đùi rất rắn chắc nha, em có thể ngồi không?”
Tại Tiếu không khách khí, đỡ lấy bả vai Diêu Nhất Nam, đặt mông ngồi vào trong ngực hắn.
Diêu Nhất Nam cũng không biết nhóm người bên kia còn có loại hình phạt này, bị kinh sợ một phen, dựa cả người về sau.
Này vừa dựa vào liền dựa đến trong ngực của Chu Tam.
“Tiểu thiếu gia, cực khổ rồi, đến, để em xoa xoa cho ngài buông lỏng một chút, nào, uống một chén rượu nào~ “
Chu Tam rất chuyên nghiệp, ôm bả vai của Diêu Nhất Nam bắt đầu xoa bóp cho cậu ấy.
“Chờ đã, cảm ơn, tôi cảm thấy không cần thiết…”
Trong ngực Diêu Nhất Nam có một nam sinh cao lớn thô kệch đang ngồi, phía sau còn có một nam sinh đang đấm bóp cho cậu, cả người đều nổi đầy da gà, khóe môi giật giật, uyển chuyển cự tuyệt.
“Khách khí cái gì, chúng ta đều là huynh đệ một lớp. Biết cái gì gọi là huynh đệ không? Chính là phải biết giúp đỡ lẫn nhau!”
Chu Tam nháy mắt, nhóm người chơi quốc vương nhanh chóng đưa đến cho cậu ta một ly rượu.
“Nào, để tôi cho cậu uống xong chén rượu này, chúng ta chính là huynh đệ~”
Diêu Nhất Nam cắn chặt răng, “Mấy người đổi một nữ sinh đến cho tôi!”
“Như vậy sao được!”
Chu Tam tùy tiện nói: “Để nữ sinh hầu hạ cậu uống rượu? Tôi không có ý gì nhưng cậu nha, tâm quá đen, người ta chỉ là một tiểu cô nương, ai có thể có da mặt dày đến nỗi đến hầu hạ rượu cho cậu? Nghĩ cùng đừng nghĩ nữa, chúng ta đều là nam nhân, thoải mái một chút, nào, để tôi bón cho cậu.”
Chu Tam nhìn qua gầy gò nhưng khí lực lại không hề nhỏ, cậu vòng qua bả vai Diêu Nhất Nam, một ly rượu đưa đến liền ép Diêu Nhất Nam uống.
Tiễn Ý Ý nhìn không rõ lắm nhưng vẫn có thể nhận ra được, Diêu Nhất Nam y như một thiếu nữ bất lực đang giãy giụa giữa hai thằng đàn ông.
Khổ nỗi trên đùi là một quả cân nặng trịch, phía sau cũng bị một quả cân đè ép lấy. Cậu bất đắc dĩ uống hết một ly, liền bị sặc cho ho sù sụ.
Tại Tiếu và Chu Tam thắng lợi trở về, uốn éo cái mông, nháy mắt một cái.
“Nhiệm vụ hoàn thành~”
Một đám người cười đến ngã trái ngã phải.
Hai người về chỗ của mình, Tại Tiếu nhỏ giọng kề bên tai Lương Quyết Thành.
“Lương ca yên tâm, bọn tôi đã chỉnh cho cậu ta sợ rồi. Dám cùng chị dâu của chúng ta uống ly rượu giao bôi, tôi liền khiến cậu ta cùng nam nhân uống một ly rượu đi.”
Lương Quyết Thành từ chối cho ý kiến.
Tiễn Ý Ý nhìn một mặt đầy mộng bức của Diêu Nhất Nam, lặng lẽ nuốt ý cười trở về.
Không thể cười.
Nếu không nhờ Lương Quyết Thành, lúc này cười chính là Diêu Nhất Nam.
Tiễn Ý Ý còn đang chơi, một nữ sinh bên lời thật lòng hay đại mạo hiểm đi tới chỗ cô.
“Chào bạn học. Tớ bị phạt đại mạo hiểm.”
Nữ sinh cổ động nhẹ nhàng khoan khoái, giọng nói cũng rất ngọt ngào.
“Nhiệm vụ của tớ là xem màu sắc nội y của cậu.”
Trong nháy mắt, Tiễn Ý Ý phản ứng rất nhanh, co lại về đằng sau, toàn thân đều trốn phía sau lưng Lương Quyết Thành.
“Không được, cậu tìm người khác đi.”
“Bạn học, phối hợp một chút đi mà.” Nữ sinh cổ động viên làm nũng.
Tiễn Ý Ý cự tuyệt: “Không được, đây là thử thách của cậu, không phải của tôi.”
Nhìn màu sắc nội y, bọn họ chơi lớn vậy sao?
Còn nữa, tại sao lại là cô!?
Tiễn Ý Ý không vui, chu miệng.
Lương Quyết Thành ngồi thẳng dậy, bảo vệ Tiễn Ý Ý ở phía sau. Anh ngẩng đầu nhìn nữ sinh cổ động kia một cái.
Ánh mắt lạnh lẽo khiến cho nữ sinh kia sững sờ.
Cô ta mím môi, có cảm giác xấu hổ.
“Cái này, đều là bạn học cùng nhau chơi đùa mà thôi. Cũng chỉ là nhìn một chút thôi mà.”
“Cậu đi mà nhìn chính mình ấy.” Tô Á Na cản trước mặt Tiễn Ý Ý, miễn cho cô nàng này lại tiến thêm một bước, “Cậu tự nhìn cậu đi, người thua là cậu, người chọn đại mạo hiểm cũng là cậu. Vậy nội dung mạo hiểm cũng phải là tự cậu làm mới đúng. Không thể để cho Ý Ý của chúng tôi mạo hiểm thay cậu được.”
Nữ sinh cổ động quay đầu nhìn mấy người bên kia.
“Bọn tôi không có chỉ chính xác là người nào.” Người thắng ở ván trước của lời thật lòng hay đại mạo hiểm cầm lấy microphone nói, “Ai cũng được, chỉ cần nhìn được màu sắc nội y thì tính là thắng. Nếu không nhìn được thì nhìn của chính mình đi.”
Nghe nói vậy, mấy nữ sinh đều lặng lẽ rụt về phía sau, cảnh giác nhìn chằm chằm nữ sinh cổ động.
Vẻ mặt cô ta đáng thương: “Giúp một chút đi nha.”
“Tôi giúp cậu được không?” Ủy viên thể dục ưỡn ngực, “Tôi có thể nói cho cậu biết màu sắc nội y của tôi.”
Nữ sinh cổ động xấu hổ, “… Ách.”
“Màu lam, nếu không tin cậu có thể nhìn.”
Ủy viên thể dục đặt tay bên hông, còn chưa có động liền bị nữ sinh bên cạnh lấy gối đập qua.
“Đàng hoàng, đứng đắn lại một cái xem nào!”
Ủy viên thể dục bị đánh chạy trối chết.
Cuối cùng, nữ sinh cổ động kia vẫn cúi đầu quay trở về nhóm của mình, mặt hơi hồng hồng nói màu sắc nội y của chính mình.
Tiễn Ý Ý thở phào.
Trò chơi quốc vương còn đang tiếp tục.
Quốc vương lần này là một nữ sinh bên đội cổ động viên.
Nữ sinh đó quan sát một vòng, sau đó chậm rì nói: “Tớ chọn… Q cơ và K bích, hai người phải hôn lưỡi năm giây hoặc là hôn môi mười giây. Bây giờ, xin mời lật bài nào.”
Tiễn Ý Ý rón rén mở bài của mình ra.
Hoảng sợ.
Q cơ!!!
Hôn môi?
Làm sao có thể!
Tiễn Ý Ý thừa dịp không ai chú ý, nhỏ giọng nói với Lương Quyết Thành, “Giúp tớ đổi bài với.”
Lương Quyết Thành nhất định sẽ giúp cô.
Chỉ cần đổi lá khác là được.
Mặt cô hơi nóng, chơi gian lận như thế này có chút xấu hổ nha.
Nhưng Lương Quyết Thành lại không động. Nửa ngày sau, anh lật bài trong tay mình ra.
K bích.
/147
|