Kỉ Thanh Ngữ xuất giá.
Hoàng Thái Hậu tuy thấy kết quả này không vẹn toàn nhưng cũng hiểu đây là nhượng bộ duy nhất của Lãnh Loan Loan.
Đối với chuyện tứ hôn, Kỉ Thanh Ngữ không kịch liệt phản đối, ngược lại bình tĩnh tiếp nhận. Thậm chí phụ thân sủng ái nàng nhất chết đi, nàng cũng không bi thương quá. Vài ngày sau khi canh giữ cho phụ thân, nàng bình tĩnh nhận sự an bài.
Ngược lại, Dạ Thần cảm thấy bất khả tư nghị, chỉ cảm thấy biến hóa của Kỉ Thanh Ngữ quá lớn.
Lãnh Loan Loan cười, bọn họ sao có thể hiểu sự tuyệt vọng của người đã trải qua cảm giác từ thiên đường rơi xuống đại ngục chứ. Huống chi Kỉ Thanh Ngữ cũng chỉ là một nữ tử, một nữ tử bị làm hư, năng lực của nàng càng thấp. Nàng ta không phải là nghĩ thông suốt, mà theo bản năng, cho rằng mình không thể hạnh phúc, chỉ có thể theo số mệnh. Bất quá như vậy cũng tốt, giảm đi phiền phức.
Thân hình nho nhỏ ngồi vắt chân trên ghế, mắt to híp lại, hưởng thụ cung nữ đằng sau quạt.
Ánh nắng theo cửa sổ chiếu vào, ánh sáng mang đến cảm giác ấm áp.
Gió thổi, rèm lay động.
Sau bàn, Dạ Thần nhíu mi phê tấu chương. Khuôn mặt tuấn mỹ, vẻ mặt nghiêm túc, chọc người thưởng thức.
Nam nhân này, rất đẹp!
Hai người lẳng lặng trong thư phòng, không khí ấm áp.
"Hoàng Thượng...."
Ngoài cửa vang lên tiếng của thái giám Tiểu Bố Đinh.
Dạ Thần ngẩng đầu, nhìn Lãnh Loan Loan ở một bên, thấy nàng híp mắt, vẻ mặt hưởng thụ, khẽ cười, thản nhiên nói.
"Vào đi."
Tiểu Bố Đinh đi đến, nửa quỳ, hành lễ.
"Tham kiến Hoàng Thượng, Hoàng Hậu nương nương."
"Ừ." Dạ Thần gật đầu, khẽ nâng cằm, nhìn hắn.
"Có chuyện gì?"
"Bẩm Hoàng Thượng, Ninh công tử phái người đưa tới một phong thư." Tiểu Bố Đinh đáp, đem thư dâng lên.
"Hửm?" Dạ Thần lấy thư, lấy tờ giấy từ trong phong thư ra, vừa nhìn thấy vẻ mặt có chút kinh ngạc, sau đó là xin lỗi.
"Sao vậy?" Không biết bao lâu, Lãnh Loan Loan mở mắt, nhìn Dạ Thần hỏi.
"Các ngươi lui xuống trước đi." Dạ Thần phất tay với Tiểu Bố Đinh và cung nữ.
"Nô tài cáo lui."
"Nô tỳ cáo lui."
Tiểu Bố Đinh, cung nữ thi lễ, rời đi.
Lãnh Loan Loan đi lên, ngồi vào trong lòng Dạ Thần, thân hình ở trước hắn, lấy thứ trên tay hắn, khóe môi khẽ nhếch, trong mắt có vài phần hứng thú.
"Hóa ra là sinh thần của Ninh Phong Cách."
"Phải." Nhắc tới chuyện này làm Dạ Thần có chút áy náy. "Mấy ngày nay vì chuyện đăng cơ, cho nên quên sinh nhật của Ninh Phong Cách." Vừa đăng cơ, công việc bề bộn.
"Không sao, không phải hắn cũng đã đưa thiếp mời đó thôi." Lãnh Loan Loan giơ thư lên, khóe môi giữ độ cong xinh đẹp.
"Chúng ta chọn quà cho hắn đi." Hoàng đế, Hoàng hậu tự mình chọn quà cho hắn, hắn thật là có vinh hạnh. Bất quá nhiều ngày nay nàng cũng buồn chán, muốn đi ra cung, đúng lúc.
"Ừ." Dạ Thần gật đầu. "Ngày mai sinh nhật, ta sai người đi chuẩn bị."
"Không cần." Lãnh Loan Loan lắc đầu, giảo hoạt cười. Ngẩng đầu, nhìn Dạ Thần.
"Ninh Phong Các đã thành thân chưa?"
"Chưa." Dạ Thần lắc đầu. Nhìn Lãnh Loan Loan, không phải là Cửu Nhi nghiện an bài nhân duyên người ta, lại muốn tứ hôn cho Ninh Phong Cách chứ? Hắn trừng mắt, nếu như vậy, chỉ sợ Ninh Phong Cách không cao hứng, mà còn tức muốn chết.
"Hắn có thị thiếp không?" Lãnh Loan Loan không quản ý nghĩ của Dạ Thần, tiếp tục hỏi.
"Có." Dạ Thần gật đầu, Nguyệt Diễm thủ phủ đương nhiên sẽ không ngay cả thị thiếp cũng không có.
"Ngươi nói xem, chúng ta tặng cho hắn một mỹ nữ khuynh quốc khuynh thành, hắn có vui vẻ không?" Lãnh Loan Loan giảo hoạt cười, kỳ thật trong lòng đã sớm biết phản ứng của Ninh Phong Cách.
"Không." Dạ Thần thành thực đáp, lúc sau cười. "Hắn sẽ tức giận." Tuy Phong Cách luôn la hét nam nhân ba vợ bốn nàng hầu là chuyện bình thường, nhưng trời mới biết hắn chán ghét bao nhiêu khi bị nữ nhân dây dưa. Tuy trong phủ cũng có dưỡng thị thiếp, nhưng dù sao nam nhân cũng có ***, cần giải tỏa. Có một hai thị thiếp là chuyện bình thường. Mà nếu mình không gặp Cửu Nhi, có lẽ cũng giống người khác.
"Ha ha a....." Lãnh Loan Loan cười, nàng muốn thấy bộ dáng khi tức giận của hắn. Ai bảo hắn hôm đó tẩy não Thần, nói cái gì mà nam nhân ba vợ bốn nàng hầu là chuyện bình thường, lại dám xui khiến Thần đi tìm nữ nhân khác, hừ hừ, nàng sẽ đáp lễ hắn.
Dạ Thần nghe tiếng cười của Lãnh Loan Loan, run lên. Hắn biết Cửu Nhi muốn chỉnh Phong Cách, tuy hắn đồng tình với Phong Cách, nhưng chỉ có thể đồng tình mà thôi.
"Ta quyết định...." Lãnh Loan Loan vỗ tay, tà ác cười. "Tuyển một tuyệt sắc đại mỹ nữ tặng cho hắn." Mỹ nhân không đủ, còn phải là mỹ nhân đặc biêt cho hắn. Hắc hắc.
"... ..."
Dạ Thần nhìn vẻ mặt tươi cười đùa dai của Lãnh Loan Loan, chỉ có thể cầu phúc cho bằng hữu trong lòng.
Phong Cách, ngươi tự cầu phúc đi!
Hoàng Thái Hậu tuy thấy kết quả này không vẹn toàn nhưng cũng hiểu đây là nhượng bộ duy nhất của Lãnh Loan Loan.
Đối với chuyện tứ hôn, Kỉ Thanh Ngữ không kịch liệt phản đối, ngược lại bình tĩnh tiếp nhận. Thậm chí phụ thân sủng ái nàng nhất chết đi, nàng cũng không bi thương quá. Vài ngày sau khi canh giữ cho phụ thân, nàng bình tĩnh nhận sự an bài.
Ngược lại, Dạ Thần cảm thấy bất khả tư nghị, chỉ cảm thấy biến hóa của Kỉ Thanh Ngữ quá lớn.
Lãnh Loan Loan cười, bọn họ sao có thể hiểu sự tuyệt vọng của người đã trải qua cảm giác từ thiên đường rơi xuống đại ngục chứ. Huống chi Kỉ Thanh Ngữ cũng chỉ là một nữ tử, một nữ tử bị làm hư, năng lực của nàng càng thấp. Nàng ta không phải là nghĩ thông suốt, mà theo bản năng, cho rằng mình không thể hạnh phúc, chỉ có thể theo số mệnh. Bất quá như vậy cũng tốt, giảm đi phiền phức.
Thân hình nho nhỏ ngồi vắt chân trên ghế, mắt to híp lại, hưởng thụ cung nữ đằng sau quạt.
Ánh nắng theo cửa sổ chiếu vào, ánh sáng mang đến cảm giác ấm áp.
Gió thổi, rèm lay động.
Sau bàn, Dạ Thần nhíu mi phê tấu chương. Khuôn mặt tuấn mỹ, vẻ mặt nghiêm túc, chọc người thưởng thức.
Nam nhân này, rất đẹp!
Hai người lẳng lặng trong thư phòng, không khí ấm áp.
"Hoàng Thượng...."
Ngoài cửa vang lên tiếng của thái giám Tiểu Bố Đinh.
Dạ Thần ngẩng đầu, nhìn Lãnh Loan Loan ở một bên, thấy nàng híp mắt, vẻ mặt hưởng thụ, khẽ cười, thản nhiên nói.
"Vào đi."
Tiểu Bố Đinh đi đến, nửa quỳ, hành lễ.
"Tham kiến Hoàng Thượng, Hoàng Hậu nương nương."
"Ừ." Dạ Thần gật đầu, khẽ nâng cằm, nhìn hắn.
"Có chuyện gì?"
"Bẩm Hoàng Thượng, Ninh công tử phái người đưa tới một phong thư." Tiểu Bố Đinh đáp, đem thư dâng lên.
"Hửm?" Dạ Thần lấy thư, lấy tờ giấy từ trong phong thư ra, vừa nhìn thấy vẻ mặt có chút kinh ngạc, sau đó là xin lỗi.
"Sao vậy?" Không biết bao lâu, Lãnh Loan Loan mở mắt, nhìn Dạ Thần hỏi.
"Các ngươi lui xuống trước đi." Dạ Thần phất tay với Tiểu Bố Đinh và cung nữ.
"Nô tài cáo lui."
"Nô tỳ cáo lui."
Tiểu Bố Đinh, cung nữ thi lễ, rời đi.
Lãnh Loan Loan đi lên, ngồi vào trong lòng Dạ Thần, thân hình ở trước hắn, lấy thứ trên tay hắn, khóe môi khẽ nhếch, trong mắt có vài phần hứng thú.
"Hóa ra là sinh thần của Ninh Phong Cách."
"Phải." Nhắc tới chuyện này làm Dạ Thần có chút áy náy. "Mấy ngày nay vì chuyện đăng cơ, cho nên quên sinh nhật của Ninh Phong Cách." Vừa đăng cơ, công việc bề bộn.
"Không sao, không phải hắn cũng đã đưa thiếp mời đó thôi." Lãnh Loan Loan giơ thư lên, khóe môi giữ độ cong xinh đẹp.
"Chúng ta chọn quà cho hắn đi." Hoàng đế, Hoàng hậu tự mình chọn quà cho hắn, hắn thật là có vinh hạnh. Bất quá nhiều ngày nay nàng cũng buồn chán, muốn đi ra cung, đúng lúc.
"Ừ." Dạ Thần gật đầu. "Ngày mai sinh nhật, ta sai người đi chuẩn bị."
"Không cần." Lãnh Loan Loan lắc đầu, giảo hoạt cười. Ngẩng đầu, nhìn Dạ Thần.
"Ninh Phong Các đã thành thân chưa?"
"Chưa." Dạ Thần lắc đầu. Nhìn Lãnh Loan Loan, không phải là Cửu Nhi nghiện an bài nhân duyên người ta, lại muốn tứ hôn cho Ninh Phong Cách chứ? Hắn trừng mắt, nếu như vậy, chỉ sợ Ninh Phong Cách không cao hứng, mà còn tức muốn chết.
"Hắn có thị thiếp không?" Lãnh Loan Loan không quản ý nghĩ của Dạ Thần, tiếp tục hỏi.
"Có." Dạ Thần gật đầu, Nguyệt Diễm thủ phủ đương nhiên sẽ không ngay cả thị thiếp cũng không có.
"Ngươi nói xem, chúng ta tặng cho hắn một mỹ nữ khuynh quốc khuynh thành, hắn có vui vẻ không?" Lãnh Loan Loan giảo hoạt cười, kỳ thật trong lòng đã sớm biết phản ứng của Ninh Phong Cách.
"Không." Dạ Thần thành thực đáp, lúc sau cười. "Hắn sẽ tức giận." Tuy Phong Cách luôn la hét nam nhân ba vợ bốn nàng hầu là chuyện bình thường, nhưng trời mới biết hắn chán ghét bao nhiêu khi bị nữ nhân dây dưa. Tuy trong phủ cũng có dưỡng thị thiếp, nhưng dù sao nam nhân cũng có ***, cần giải tỏa. Có một hai thị thiếp là chuyện bình thường. Mà nếu mình không gặp Cửu Nhi, có lẽ cũng giống người khác.
"Ha ha a....." Lãnh Loan Loan cười, nàng muốn thấy bộ dáng khi tức giận của hắn. Ai bảo hắn hôm đó tẩy não Thần, nói cái gì mà nam nhân ba vợ bốn nàng hầu là chuyện bình thường, lại dám xui khiến Thần đi tìm nữ nhân khác, hừ hừ, nàng sẽ đáp lễ hắn.
Dạ Thần nghe tiếng cười của Lãnh Loan Loan, run lên. Hắn biết Cửu Nhi muốn chỉnh Phong Cách, tuy hắn đồng tình với Phong Cách, nhưng chỉ có thể đồng tình mà thôi.
"Ta quyết định...." Lãnh Loan Loan vỗ tay, tà ác cười. "Tuyển một tuyệt sắc đại mỹ nữ tặng cho hắn." Mỹ nhân không đủ, còn phải là mỹ nhân đặc biêt cho hắn. Hắc hắc.
"... ..."
Dạ Thần nhìn vẻ mặt tươi cười đùa dai của Lãnh Loan Loan, chỉ có thể cầu phúc cho bằng hữu trong lòng.
Phong Cách, ngươi tự cầu phúc đi!
/201
|