Say Mộng Giang Sơn

Q.1 - Chương 1086 - Thỏ Khôn Có Ba Hang.

/1071


Võ Tam Tư tiễn Thái Bình công chúa, đứng ở trước cổng phủ suy nghĩ một lát, gọi một gia nhân tới, dặn:

- Ngươi mau đi tới Kim Ngô Vệ, mời Hà Nội Vương tới phủ gặp ta, có chuyện quan trọng cần bàn bạc!

Người đó vội vàng đi. Võ Tam Tư đang định xoay người vào trong phủ thì thấy An Nhạc công chúa trang điểm rất xinh đẹp đi ra, mà đứa con trai không ra gì của mình cũng đi theo phía sau vợ. Võ Tam Tư liền nhíu mày, không vui hỏi:

- Các con đang đi đâu vậy?

An Nhạc công chúa tuy rằng ngang ngược nhưng ở trước mặt bố chồng cũng không dám làm càn. Vừa thấy Võ Tam Tư đứng ở cửa, An Nhạc công chúa lập tức đứng lại, nhẹ nhàng thi lễ, rồi nói:

- Cha, Hoàn Quốc Công mở yến tiệc ở Khúc Trì, có mời Sùng Huấn tham gia, con phải cùng với tướng quân tới tham dự.

Hôm qua là đại thọ của phu nhân Lương Vương Võ Tam Tư, cho nên vợ chồng Sùng Huấn cũng gấp rút trở về, đã ở lại phủ Lương Vương một đêm. Võ Tam Tư tuy rằng bất mãn vì người con dâu suốt ngày thích giao thiệp này nhưng thứ nhất có điểm khác là mắt không thấy thì tâm không phiền, thứ hai, Võ Tam Tư cũng biết đứa con này của mình nghe lời vợ thế nào, liền không kiên nhẫn khoát tay.

Võ Tam Tư vốn còn muốn gọi đứa con cả tới thư phòng để bàn bạc một chút chuyện đại sự này nhưng nhìn thấy con trai đang vui vẻ đi với vợ cũng không muốn gọi nữa. Đứa con này còn tưởng là nó có chí đấu tranh, nhưng cẩn thận mà ngẫm lại thì mấy người con này của Võ Tam Tư có người nào là có tài?

Lúc này, Võ Tam Tư bỗng nản chí:

- Thôi! Ta đã mất tư cách để tranh đoạt giang sơn này thì mấy đứa trẻ này có ai có đủ bản lĩnh để tranh giành được? Lão phu đã gần 70 rồi, cũng không thể giúp được chúng được mấy năm nữa, chỉ có thể giữ được một phần vinh hoa phú quý của chúng mà thôi.

Vừa nghĩ tới đây, trong đầu Võ Tam Tư càng kiên định hợp tác với Thái Bình công chúa hơn.

Hôm nay đột nhiên Thái Bình công chúa đến nhà, Võ Tam Tư thật không ngờ tới. Bình thường mà nói, trừ phi khi trong nhà mở tiệc, hơn nữa, có Võ Du Kỵ cùng đi, nếu không hai người này vốn không ra ngoài, hôm nay Thái Bình công chúa không những tới đây lại còn có Võ Du Kỵ đi cùng, Võ Tam Tư liền có chút bất ngờ.

Khi Võ Tam Tư mời Thái Bình công chúa vào trong nhà ngồi, thăm dò ý của nàng thì đã rõ mục đích đến hôm nay, khiến cho Võ Tam Tư hoảng sợ.

Công bằng mà nói, tình hình đối với Võ Tam Tư cũng khó giải quyết. Võ Tắc Thiên bị bệnh triền miên, đã rất lâu không tiếp ngoại thần rồi. Đối với các con, các cháu, bà ta một mực không tin tưởng, ngược lại hai huynh đệ họ Trương lại trở thành người thân, Võ Tắc Thiên cũng rất lo lắng.

Võ Tam Tư cũng không tin là hai huynh đệ họ Trương dám giả chỉ dụ của Hoàng Thượng để xưng đế, hai kẻ đó có ngu xuẩn tới mức nào cũng không tới mức độ đó. Nhưng điều này không có nghĩa là huynh đệ họ Trương không có mưu mô gì. Võ Tắc Thiên tuổi đã cao như vậy, lại đau ốm triền miên, rõ ràng là không được bao lâu nữa, lúc này không lẽ huynh đệ họ Trương không nghĩ cho tương lai của mình?

Huynh đệ họ Trương đã kết thù với hai nhà Võ Lý, chúng sẽ ngoan ngoãn chờ Võ Tắc Thiên tắt thở, rồi ngoan ngoãn chạy về Trương phủ để đợi hai nhà Võ Lý cùng tìm tới để trả thù sao? Tuyệt đối không! Cho dù là huynh đệ họ Trương chấp nhận thì những người ở bên cạnh chúng cũng không chấp nhận.

Bọn chúng nhất định sẽ tìm cách tự bảo vệ mình. Cách để tự bảo vệ mình có rất nhiều, chúng có thể giả mạo chỉ dụ của Hoàng Thượng, để cho Tương Vương Lý Đán kế vị. Bọn chúng đã hại chết con gái của Lý Hiển và người nhà họ Võ. Nếu chúng có công giúp cho Lý Đán lên ngôi, Lý Đán đương nhiên sẽ có đi có lại, bảo vệ phú quý cho chúng.

Nếu bọn chúng không bỏ được quyền lực thì chúng còn có thể giả mạo ý chỉ của Hoàng Thượng, bỏ qua Lý Hiển, lập con út của Lý Hiển là Lý Trọng Phúc lên ngôi. Lý Trọng Phúc mới có bảy tuổi, nếu bọn chúng lập Lý Trọng Phúc làm vua thì sẽ giả di chiếu lập huynh đệ họ Trương làm đại thần cố vấn, trợ giúp Hoàng Thượng.

Liệu huynh đệ họ Trương có được “di chiếu” của Võ Tắc Thiên, hai nhà Võ Lý nhất định sẽ nghe theo hay không? Đương nhiên là chưa hẳn, hai nhà Võ Lý hoàn toàn có thể công bố di chiếu là giả, không tuân theo, nhưng nếu như vậy thì họ sẽ phải chịu tiếng là loạn thần tặc tử, không chịu tuân theo thánh chỉ, muốn rửa sạch tội danh này cũng vô cùng khó khăn.

Hơn nữa, lập trường của Võ Lâm Vệ Đại tướng quân Võ Du Nghi rất khó xác định. Y luôn chỉ trung thành với một mình Võ Tắc Thiên, đối với tranh chấp của hai nhà Võ Lý vốn không hề đếm xỉa. Nếu y tin vào di chiếu của Võ Tắc Thiên, hoặc là huynh đệ họ Trương tranh thủ sự ủng hộ về binh quyền của y thì hai nhà Võ Lý cũng rất khó mà phủ định được di chiếu.

Nếu như huynh đệ họ Trương đủ thông minh, lại lấy danh lợi ra để mua chuộc các tể tướng Dương Tái Tư, Tô Vị Đạo, thậm chí hứa sẽ cho vương tước, mạnh mẽ lôi kéo một số tướng quân ở biên giới, trong cung lại có Võ Du Nghi làm chỗ dựa, sau khi huynh đệ họ Trương lập ấu đế chắc chắn sẽ thành công.

Trong quá trình này, Võ Tam Tư sẽ được xử trí như thế nào? Không sai, y cũng có khả năng bị lôi kéo, nhưng lấy cái gì để lôi kéo? Võ Tam Tư đã ở vị trí này, muốn thăng chức cũng không thể thăng được nữa, huynh đệ họ Trương cũng không thể cho Võ Tam Tư quyền lực lớn hơn, như vậy thì coi như đã mặc áo bào lên cho y.

Cho nên, là người của nhà Võ thị, Võ Tam Tư nhất định phải vì bản thân mình, vì con cháu, vì kế hoạch của Võ thị, kết quả mà Võ Tam Tư chọn đó là liên kết với Lý thị. Võ Tam Tư và Lý Hiển là thông gia mà bình thường Lý Hiển không có tài cán gì, nếu y có công lập ra quân đội mới thì y cũng sẽ không bị ảnh hưởng gì.

Về phần chỗ cô mẫu, những lời nói của Thái Bình công chúa y cũng đã ghi nhớ rồi. Thái Bình công chúa thẳng thắn nói cho y biết, sau khi tiến hành phản đối bằng vũ lực sẽ thúc ép nữ hoàng giao quyền lực. Võ Tam Tư mặc dù rất phụ thuộc vào cô mẫu nhưng cũng biết quả thật cô mẫu không còn chống đỡ được bao lâu nữa, chuyện này sớm muộn gì y cũng sẽ phải đối mặt.

Như vậy rõ ràng là sẽ tiêu diệt huynh đệ họ Trương, dựa theo bố cục mà cô mẫu vốn đã sắp xếp mấy năm nay, do hai nhà Võ Lý cùng nắm giữ thiên hạ, bất kể ai có ý định thay đổi vận mệnh này, đều phải tiêu diệt, dù là huynh đệ họ Trương hay là bản thân Võ Tắc Thiên người đã một tay gây dựng ra cục diện này!

Liên minh Võ Lý từ giờ phút này chính thức được tạo thành.

*******

Bóng tối thâm trầm, Dương Phàm chậm rãi đi tới chỗ hiên nhà phía tây của thư phòng. Đi theo sau có Tiểu Man và A Nô. A Nô cầm theo một chiếc đèn lồng. Tuyết phản chiếc ánh sáng khiến cho mặt đất khá sáng, ngọn đèn đó cũng không thấy được rõ nữa.

Ở dưới hiên nhà là một bức tường khắc bức tranh năm con trâu, ở phía trước bức tường còn có một vạc nước, trong vạc nước vốn luôn có hoa súng nhưng bây giờ đang là mùa đông, trong vạc chỉ có thể nhìn thấy một khối băng màu trắng ngà.

Dương Phàm đưa tay ôm lấy cái vạc lớn, dùng sức xoay sang bên trái, cái vạc chuyển động, tuyết đọng ở xung quanh đều bị lật lên. Dương Phàm dùng sức xoay ba vòng, lại đi tới trước bức tường khắc tranh, nắm chặt lấy một chiếc sừng trâu bằng đá lồi ra ở giữa một cái đầu trâu, kéo mạnh về phía trước. Vách đá ầm ầm một tiếng, trong đó còn có tiếng ken két, một cánh cửa hiện ra.

Dương Phàm quay đầu hỏi:

- Hai nàng thấy rõ rồi chứ?

Tiểu Man và A Nô khẽ gật đầu. Dương Phàm liền cầm chiếc đèn lồng ở trong tay A Nô rồi đi vào trước.

Con đường xây bằng đá dẫn xuyên vào trong núi giả, giọng nói của Dương Phàm ở trong hang đá có chút trống rỗng:

- Nhìn nắm tay ở chỗ này đi, sau khi các nàng đi vào, chỉ cần vặn ở đây, cửa sẽ đóng kín lại, người ở bên ngoài nếu như muốn đào vào cũng không phải là chuyện một chốc lát.

Từ đây cứ đi thẳng về phía trước, tổng cộng có ba con đường. Đi thẳng theo con đường bên trái hai dặm có một cái hồ, ra khỏi sẽ là miệng giếng của một hộ gia đình. Con đường bên phải hướng về phía sau nhà của chúng ta, ra khỏi sẽ là ở trong vườn rau của một gia đình phía sau phủ của An Nhạc công chúa. Lối đi ở giữa thông tới nơi ở của Trịnh thị phu nhân, bình thường đều đóng kín, các nàng không cần để ý.

Dương Phàm hướng dẫn vô cùng tỉ mỉ. Tiểu Man và A Nô liếc nhìn nhau, giữa hai đầu lông mày thanh lệ mang theo một chút lo lắng. Phu quân bỗng nhiên gọi các nàng tới, đưa các nàng tới con đường bí mật ở sau nhà, còn hướng dẫn tỉ mỉ như vậy, các nàng sao có thể không lo lắng.

Các nàng biết ở trong phủ của mình có ám đạo, nhưng chưa từng đi qua, cũng không hiểu gì, hôm nay là lần đầu tiên được Dương Phàm dẫn vào.

Dương Phàm nói:

- Nơi này là do thợ giỏi của Hiển Tông thiết kế, hơn nữa mỗi người thiết kế chỉ phụ trách một đoạn, người thi công cũng vậy, cho nên tình hình cụ thể ở đây chỉ có ba người chúng ta biết. Về phần Hoàng Viên Bảo giúp nhà chúng ta xây dựng căn phòng bí mật đó, đó chẳng qua chỉ là để ngụy trang, ta vốn không muốn sử dụng, dù sao lão cũng đã xây dựng cung điện cho hoàng thất…

Dương Phàm cầm theo đèn lồng, chậm rãi đi trước, giọng nói vô cùng rõ ràng:

- Khi cần đến con đường bí mật này, tình hình nhất định là sẽ vô cùng nguy cấp, hai nàng dẫn cả nhà tránh vào đây, có thể chọn đường bên trái, cũng có thể chọn đường bên phải, hoặc là chia nhau ra hai phía để ra khỏi đây.

Ở chỗ lối ra, ta sớm đã sắp xếp người tốt, chỉ cần các nàng ra khỏi đây, họ sẽ biết nên phải làm như thế nào. Ra ở phía bên phải, các nàng có thể được sắp xếp đi Tây Vực hoặc là Nam Cương. Bên trái, các nàng có thể đi Phù Tang hoặc Nam Hải. Còn về cụ thể đưa các nàng đi đâu thì còn xem tình hình cụ thể lúc đó mà quyết định.

Tiểu Man run run nói:

- Phu quân, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?

Dương Phàm quay người lại, mỉm cười với nàng, nói:

- Nàng đừng lo lắng, không có chuyện gì. Nếu không ta còn thong thả đưa các nàng tới đây để nói những chuyện này sao? Sớm đã đưa các nàng bỏ trốn mất dạng rồi. Hôm nay giải thích với các nàng chỉ là để đề phòng bất trắc mà thôi.

Tiểu Man vẫn nghi ngờ, cố chấp hỏi:

- Phu quân, thiếp và chàng là vợ chồng đã lâu, thiếp còn không biết tính chàng sao? Đừng giấu thiếp, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, chàng muốn đề phòng chuyện gì?

A Nô không nói gì, chỉ nhẹ nhàng cầm tay Dương Phàm, bàn tay nhỏ bé của nàng lạnh ngắt.

Dương Phàm thầm thở dài. Hắn cũng biết hai người vợ của mình thông minh, không thể dễ dàng mà nói dối được. Lúc này nếu giải thích tình hình với các nàng, nói ra tình hình thực tế thì sợ là các nàng không chịu để yên. Nhưng nói tất cả rồi, các nàng sẽ không lo lắng sao?

Dương Phàm vẫn chưa thua, cố tình nói bằng giọng rất thoải mái:

- Ta bây giờ thật sự có chuyện lớn phải làm, nhưng… sẽ không quá nguy hiểm đâu. Đạo lý “Thiên kim chi tử, tọa bất thùy đường (thân thể đáng giá ngàn vàng, không thể tùy tiện làm tổn hại) ta còn không hiểu hay sao? Ha ha, nói đến nguy hiểm thì chuyện gì cũng đều nguy hiểm. Đi trên đường sẽ gặp phải kinh mã, ngồi ở nhà thì nhà sụp đổ dầm, ta chỉ là luôn không nghĩ tới chuyện thắng bại, bây giờ mới…

- Phu quân!

Tiểu Man không khách khí ngắt lời hắn, lông mày dựng lên, dần lộ ra vẻ khí khái:

- Công chúa của Lý Đường, vương hầu Võ Chu, phu quân chưa hề để ý? Trong vương thành Thổ Phiên, phu quân đã từng đùa giỡn Tán Phổ và Đại Tương, thành Tiết Diên Đà của Đột Quyết, phu quân cũng có thể chu toàn cho hàng mười vạn quân. Lúc này, rốt cuộc là ai có thể khiến cho chàng thận trọng như thế?

Dương Phàm im lặng một lúc lâu sau, nhẹ nhàng đáp:

- Nữ hoàng đế!

/1071

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status