Đã hai ngày kể từ lúc nó chuyển tới KTS ở , cuộc sống cũng dần dần đi vào quỹ đạo và hơn hết là rất tự do và thoải mái . Khi còn ở nhà mỗi ngày đều phải nghe mấy bài cải lương mà mẹ ca khiến nó phát ngán .
Reng ! Reng ! Reng !
Tiếng đồng hồ báo thức vang lên inh ỏi khăp phòng . Hân điên ! Còn không mau tắt đồng hồ báo thức của cậu đi . Nó mơ mơ màng màng nói , mắt vẫn nhắm tịt . Một lúc lâu không thấy có người trả lời nó bất đắc dĩ ngồi dậy với tay lấy cái đồng hồ để tắt báo thức . Kim đồng hồ đã chỉ đến 07:05 vừa tắt báo thức nó vừa nói : Con nhỏ này làm gì mà lấy báo thức muộ...mà khoan , muộn...07:05...Aaaaaaaaaaaaa ! Không phải chứ ? Hôm nay phải đi học mà ! Chết rồi ! . Nói rồi nó quăng luôn cái đồng hồ vội lao xuống giường phi như bay vào nhà vệ sinh .
Trên đường đến trường , cùng với đôi chân thân yêu nó phi với vận tốc ánh sáng , nhanh đến mức chỉ như một cơn gió thoáng qua quay đầu lại nhìn không thấy gì ( chém gió ) . Cổng trường thân yêu đã hiện ra trước mặt mất dăm ba câu năn nỉ chú bảo vệ rồi bay nhanh lên lớp . Khổ nỗi lớp nó lại ở lầu 3 , lên tới nơi cũng chết vì đứt hơi . Vừa thở hồng hộc nó vừa nói : Thưa cô em vào lớp !
Đáp lại nó , bà cô dạy văn dùng ánh mắt sát thủ tia nó và nói : Ha . Chị đi học sớm quá ha . Đứng ngoài đó khi nào bình thường lại thì xin tôi . Nói rồi bả quay mông trở về bàn giáo viên .
5 phút sau .
Thưa cô cho em vào lớp ! Tiếng nó một lần nữa vang lên bà cô đang giảng bài nghe thấy quay sang nhìn nó . Một hồi sau khi nhìn nó từ đầu đến chân từ chân lên đầu bả lại nói : được rồi , vậy mới ra dáng nữ sinh duyên dáng chứ . Nhưng sống trên đời đâu có chuyện dễ dàng như vậy , khi nó còn đang chìm đắm trong niềm vui sướng được vào lớp liền không nhẫn tâm tạt ngay một gáo nước : Rồi giờ học sinh cũng duyên dáng rồi ! Chị xuống sân trường chạy 3 vòng cho tôi . À quên , nhớ viết bản kiểm điểm lấy chữ ký bố mẹ đấy .
Cô à ! Cô có cần nhẫn tâm vậy không ? Kiếp trước em có giật chồng cướp bồ hay giết người thân của cô sao ? Đưa ánh mắt cầu xin nhìn xuống lớp ( ý là bảo cả lớp xin cô dùm ) nhưng đáp lại sự đau khổ của nó thì cái lũ bạn hiền , bạn tốt kia lại ngồi ôm bụng cười . Được lắm ! Thù này bà đây nhất định sẽ trả ! Dùng ánh mắt tia một lượt lũ ngồi trong lớp nó hùng dũng tiến xuống sân trường và chạy .
Ở một góc sân trường .
Ê Phong ! Kia là con bé hay bám theo mày phải không ?
Theo hướng tay Khiêm chỉ Phong nhìn thấy một một đứa con gái đang hì hục chạy như một con điên . Ừ một lời nói ngắn gọn rồi lại cắm đầu vào cái điện thoại đang cầm trên tay . Khiêm nhìn cậu bĩu bĩu môi song lại nói : mà sao ẻm lại chạy ghê thế nhỉ ? Giờ là giờ học mà ta ? nói rồi lại quay sang nhìn cậu , ánh mắt mong chờ . Chẳng thèm liếc Khiêm một liếc cậu nói : Không liên quan -> không biết !
Khiêm nhìn cậu khẽ thở dài , chơi với cậu từ nhỏ Khiêm hiểu cậu còn hơn bố mẹ cậu , có lẽ cậu sẽ không như vậy nếu không có chuyện đó .
_______________________
Mọi người ơi ! Vẫn là tớ , Mập đây . Xin chào !!!
Reng ! Reng ! Reng !
Tiếng đồng hồ báo thức vang lên inh ỏi khăp phòng . Hân điên ! Còn không mau tắt đồng hồ báo thức của cậu đi . Nó mơ mơ màng màng nói , mắt vẫn nhắm tịt . Một lúc lâu không thấy có người trả lời nó bất đắc dĩ ngồi dậy với tay lấy cái đồng hồ để tắt báo thức . Kim đồng hồ đã chỉ đến 07:05 vừa tắt báo thức nó vừa nói : Con nhỏ này làm gì mà lấy báo thức muộ...mà khoan , muộn...07:05...Aaaaaaaaaaaaa ! Không phải chứ ? Hôm nay phải đi học mà ! Chết rồi ! . Nói rồi nó quăng luôn cái đồng hồ vội lao xuống giường phi như bay vào nhà vệ sinh .
Trên đường đến trường , cùng với đôi chân thân yêu nó phi với vận tốc ánh sáng , nhanh đến mức chỉ như một cơn gió thoáng qua quay đầu lại nhìn không thấy gì ( chém gió ) . Cổng trường thân yêu đã hiện ra trước mặt mất dăm ba câu năn nỉ chú bảo vệ rồi bay nhanh lên lớp . Khổ nỗi lớp nó lại ở lầu 3 , lên tới nơi cũng chết vì đứt hơi . Vừa thở hồng hộc nó vừa nói : Thưa cô em vào lớp !
Đáp lại nó , bà cô dạy văn dùng ánh mắt sát thủ tia nó và nói : Ha . Chị đi học sớm quá ha . Đứng ngoài đó khi nào bình thường lại thì xin tôi . Nói rồi bả quay mông trở về bàn giáo viên .
5 phút sau .
Thưa cô cho em vào lớp ! Tiếng nó một lần nữa vang lên bà cô đang giảng bài nghe thấy quay sang nhìn nó . Một hồi sau khi nhìn nó từ đầu đến chân từ chân lên đầu bả lại nói : được rồi , vậy mới ra dáng nữ sinh duyên dáng chứ . Nhưng sống trên đời đâu có chuyện dễ dàng như vậy , khi nó còn đang chìm đắm trong niềm vui sướng được vào lớp liền không nhẫn tâm tạt ngay một gáo nước : Rồi giờ học sinh cũng duyên dáng rồi ! Chị xuống sân trường chạy 3 vòng cho tôi . À quên , nhớ viết bản kiểm điểm lấy chữ ký bố mẹ đấy .
Cô à ! Cô có cần nhẫn tâm vậy không ? Kiếp trước em có giật chồng cướp bồ hay giết người thân của cô sao ? Đưa ánh mắt cầu xin nhìn xuống lớp ( ý là bảo cả lớp xin cô dùm ) nhưng đáp lại sự đau khổ của nó thì cái lũ bạn hiền , bạn tốt kia lại ngồi ôm bụng cười . Được lắm ! Thù này bà đây nhất định sẽ trả ! Dùng ánh mắt tia một lượt lũ ngồi trong lớp nó hùng dũng tiến xuống sân trường và chạy .
Ở một góc sân trường .
Ê Phong ! Kia là con bé hay bám theo mày phải không ?
Theo hướng tay Khiêm chỉ Phong nhìn thấy một một đứa con gái đang hì hục chạy như một con điên . Ừ một lời nói ngắn gọn rồi lại cắm đầu vào cái điện thoại đang cầm trên tay . Khiêm nhìn cậu bĩu bĩu môi song lại nói : mà sao ẻm lại chạy ghê thế nhỉ ? Giờ là giờ học mà ta ? nói rồi lại quay sang nhìn cậu , ánh mắt mong chờ . Chẳng thèm liếc Khiêm một liếc cậu nói : Không liên quan -> không biết !
Khiêm nhìn cậu khẽ thở dài , chơi với cậu từ nhỏ Khiêm hiểu cậu còn hơn bố mẹ cậu , có lẽ cậu sẽ không như vậy nếu không có chuyện đó .
_______________________
Mọi người ơi ! Vẫn là tớ , Mập đây . Xin chào !!!
/9
|