Sếp Dè Dặt Một Chút!

Chương 37: Áp lực

/291


Chương 37: Áp lực

Editor: smizluy1901

Ba ngày sau đó, bởi vì vụ án sống mái với nhau, cả cục cảnh sát bận tối mày tối mặt, Tòng Thiện cũng không còn thời gian đi làm chuyện khác.

"Thật sự là quá khinh người, hai nhóm người này làm sao cũng không chịu khai ra lão đại của bọn họ đã tham gia, bây giờ ngay cả lệnh bắt cũng không xin được." Trên hành lang, Tòng Thiện nghe được hai đồng nghiệp tán gẫu, một người tức giận nói.

"Đúng vậy, thật đáng thương cho đặc cảnh kia, nghe nói nửa đời sau đều phải ngồi xe lăn, thân là đồng nghiệp, lại không thể giúp bọn họ đòi công đạo, thật là làm cho người ta tức giận." Người còn lại cũng tức giận nói.

Tòng Thiện nghe xong, khóe miệng bỗng giật giật, nhưng lại không nói gì, trực tiếp đi qua bọn họ.

Cô biết bây giờ không có bất kỳ chứng cứ nào chỉ tội bọn người Câu Tử Minh và Tần Kha, không biết là nhóm người hai bên đã hẹn trước rồi hay là sợ đối phương khai ra đại ca của bên mình, đều im lặng, cũng không khai ra người tổ chức phía bên mình, cũng không khai ra đối phương, cho nên cảnh sát chỉ có thể dùng thân phận đi tìm hai người hỗ trợ điều tra, nhưng trước mắt dường như hai người họ đều đã đi nơi khác, điều tra không được.

Chỉ có Tòng Thiện biết, Hàn Dập Hạo chính miệng thừa nhận Câu Tử Minh tham gia, nhưng cô không thể cũng sẽ không dùng lời của anh làm lời khai, vả lại, Câu Tử Minh không rõ tung tích, cô cũng không biết lúc đó rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, nhưng vừa nghĩ tới có người nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật, cô đã cảm thấy trong lòng cực kỳ buồn.

Đặc cảnh bị bắn chết và bị liệt cô đều biết, ở lúc cô còn chưa có bị thương nặng để phải rời khỏi đại đội đặc cảnh, thì bọn họ đã từng thuộc một chi đội, cho nên so với những người khác ở cục cảnh sát, cô là người khó chịu nhất cũng là tức giận nhất.

Rất nhiều người trong tổ của cô đều bị điều động đi hỗ trợ thẩm tra vụ án này, mà mấy ngày qua cô làm việc cũng rất không tập trung, luôn suy đoán tung tích của Câu Tử Minh và Tần Kha, cô đồng ý với Hàn Dập Hạo không cuốn vào, nhưng cô vẫn muốn góp chút sức lực.

"Soạt!" Đột nhiên, Tòng Thiện không cẩn thận làm đổ tách trà, nước trà nóng hổi đổ ở trên tay của cô, lập tức đã đỏ lên.

"Sếp, cô mau đi rửa nước cho mát." Cấp dưới vội vàng nhắc nhở.

Tòng Thiện đi vào nhà vệ sinh, xối nước hồi lâu, tay vẫn còn rất đau, hơn nữa bắt đầu sưng lên.

"Sếp, tay của chị sao vậy?" Lúc này Tiểu Kha cũng đi vào nhà vệ sinh, nhìn thấy Tòng Thiện vê tay, quan tâm hỏi.

"Không có gì, bị bỏng một chút thôi." Tòng Thiện không để ý nói.

"Cũng đã sưng lên như vậy rồi, đi bệnh viện xem một chút đi, bị bỏng không xử lý kịp cũng sẽ rất phiền phức." Tiểu Kha nói.

Tòng Thiện vốn muốn nói mình không sao, nhưng bị Tiểu Kha kéo đi ra ngoài, khăng khăng bảo cô đi xem một chút, dù sao cũng là cả mu bàn tay đều bị bỏng, không phải một hai ngón tay.

"Mấy ngày nay chị làm sao vậy? Lúc thì không cẩn thận cắt bị thương, lúc thì lại bị bỏng, tôi nói này chị Thẩm, nếu là chị thật sự mệt mỏi, thì xin nghỉ để nghỉ ngơi đi, ngày nghỉ chị tích góp có thể rất dài." Tiểu Kha vừa đi, vừa nói. Truyện chỉ được đăng tại dîễη đàη lê qµý đôη. 

"Có lẽ ngủ không ngon thôi." Tòng Thiện cười cười, mỗi ngày tới làm, cũng làm cho cô áp lực lớn hơn, chính mình biết rõ chân tướng, lại không thể nói ra được, điều này khiến cô mỗi đêm đều trằn trọc, ngủ không yên.

"Vậy hôm nay đi về nghĩ một chút đi, dù sao tổ của chúng ta cũng không có công việc gì phải xử lý." Tiểu Kha có chút lo lắng, hai ngày nay, nhìn Tòng Thiện, mắt quầng thâm cũng đã lộ ra rồi, rõ ràng cô ấy cũng không có phụ trách vụ án, sao lại mệt mỏi như vậy?

"Tôi đến bệnh viện trước xem một chút rồi nói sau." Tòng Thiện chào tạm biệt Tiểu Kha, tự mình bắt xe đến bệnh viện gần nhất.

Thoa thuốc mỡ, trên tay quấn băng gạc, bác sĩ dặn dò mấy câu, rồi để cô rời đi.

Tòng Tiện đi ra phòng khám, ngẩng đầu nhìn đến một chỗ khác của tầng lầu này viết "Khoa phụ sản", vốn định làm kiểm tra siêu âm B một chút xem rốt cuộc mình có thai hay không, nhưng lại lo lắng làm như vậy không tốt cho phôi thai giống như trên mạng nói, cho nên đi ra tiệm thuốc, mua que thử thai, đợi buổi tối về nhà tự mình thử.

Ra khỏi bệnh viện đã sắp đến buổi trưa, Tòng Thiện dứt khoát đi thăm lão viện trưởng đã mấy ngày không có hỏi tới, dù sao ở đây cách bệnh viện cũng không xa.

Đợi cô đến bệnh viện, gọi điện cho Vương Đình, nhận máy lại là bác Qua, Tòng Thiện đến phòng bệnh thăm bệnh, lão viện trưởng đã hồi tỉnh, nhưng tinh thần lại không tốt lắm, nằm ở trên giường gần như nói cũng không nói nên lời.

Cũng không lâu lắm, Vương Đình đã trở lại, cô ấy là quay về làm cơm cho lão viện trưởng, Tòng Thiện vừa nhìn thấy cô ấy, nhất thời lấy làm kinh hãi, ba ngày không gặp, cô gái có khuôn mặt giống như quả táo và còn có chút hơi mập ấy nay lại hốc hác, hơn nữa sắc mặt tiều tụy không thể tả, giống như mấy ngày qua đều không có ngủ.

"Vương Đình?" Tòng Thiện đứng dậy, gọi.

"Tòng Thiện?" Vương Đình cũng ngây cả người, nhưng lập tức đã chuyển sang vẻ mặt tươi cười, hỏi, "Sao chị lại tới đây? Hôm nay không đi làm sao?"

Khi cô nhìn thấy tay của Tòng Thiện, thì lại kinh ngạc hỏi: "Tay chị làm sao vậy?"

"À, tay của tôi bị bỏng, cho nên đắp chút thuốc. Vừa khéo phải tới bên này làm ít chuyện, cho nên bớt chút thời gian ghé thăm mọi người một chút."

"Đã xảy ra chuyện gì? Sắc mặt của cô sao lại kém như vậy?" Tòng Thiện quan tâm hỏi.

"Không có gì, bởi vì phải chăm sóc cho bà ngoại, cho nên buổi tối ngủ không ngon." Vương Đình cười cười, nụ cười lại rất mệt mỏi.

Tòng Thiện sao lại nhìn không ra cô ấy nói dối, cho nên hỏi: "Không phải vì bệnh tình của lão viện trưởng chứ? Bác sĩ nói thế nào?"

"Không có gì đáng ngại, còn cần ở lại theo dõi một thời gian." Vương Đình nói xong, tay lại lơ đãng siết chặt góc áo.

"Cô còn gạt tôi?" Bộ dáng vừa rồi của lão viện trưởng còn nói là không có "đáng ngại", Tòng Thiện cũng không phải là kẻ mù, "Nếu như cô không chịu nói, tôi sẽ đi hỏi bác sĩ."

"Tòng Thiện, đừng đi." Vương Đình giữ cô lại, giọng có chút không lưu loát.

"Vậy nói cho tôi biết, rốt cuộc xảy ra chuyện gì?" Tòng Thiện hỏi tới.

Vương Đình cách hồi lâu mới lên tiếng: "Đầu của bà ngoại bị va đập, bác sĩ nói bên trong có tụ máu, phải


/291

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status