Trong một cuộc thi có ba cô nàng học chung lớp , có một chất giọng khá là đặc biệt . Cả ba lập nhóm nhạc và được nhiều người mời về làm ca sĩ độc quyền . Nhưng bọn nó không đồng ý , cả ba lại muốn thực hiện công việc học của mình thật hoàn chỉnh rồi mới thành một ca sĩ thực thụ .Sau một cuộc thi nổi tiếng thì họ nhận được học bổng ở Mỹ . Nhận được học bổng đó tui nó vui sướng biết chừng nào , chỉ nghĩ tới ngày đó.
Thế rồi cái ngày ấy cũng tới . Có ba chuêus siêu xe hạng sang dừng trước sân bay. Đí chính là xe của gia đình tụi nó . Trong cảnh đông đúc của sân bay sẽ có nhiều người bắt gặp hình ảnh khóc vì chia tay con của ba mẹ tụi nó .
- Mẹ à ! Chờ hai năm sau con sẽ về thăm mẹ , thỉnh thoảng con sẽ gọi hỏi thăm mẹ đó . Không có con mẹ cố gắng tự chăm sóc bản thân nha . _ Giọng nó khàn khàn như muốn khóc .
- Quý khách nào bay chuyến Hà Nội tới Mỹ thì khẩn trương lên ạ .
-Tạm biệt mẹ con phải đi đây. _Tụi nó đi , còn các phụ huynh chỉ còn đứng nhìn con đang khuất dần .
Cuối cùng máy bay đã hạ xuống Mỹ , tụi nó kéo nhau tới thăm quan trường của mình , trong lúc tụi nó tham quan không biết có bao nhiêu học sinh nhìn tụi nó , thỉnh thoảng lại có người tơi chào hỏi nhưng chỉ nói vài lời cho xong chuyện .
Nó vẫn không quên công việc là gọi cho mẹ. Vừa thấy nó gọi mẹ đã hỏi nó đủ điều: - Con vừa mới đáp xuống sân bày à , có ai ăn hiếp con không ? Đồ ăn có hợp khẩu vị không con ? trường con có ai là người Việt không ?
-Sao mẹ hỏi con nhiều quá vậy .
-Mẹ chỉ quan tâm thôi mà . _ Mẹ nó nói với cái giọng làm nũng .
-Thôi côn vừa mới qua để con nghỉ ngơi mai còn phải đi học nữa mà . Tam biệt mẹ con yêu mẹ nhiều .
Nó bước vào phòng tắm mở nhạc nghe .
- Ê xuống ăn kìa bà định nhịn ăn à. _Vừa nói xong hai đứa kia đã kéo nó xuống .
Bước xuống bữa ăn ai cũng nhìn tụi nó bằng con mắt ngạc nhiên , có vài người nới với nhau : " Bọn họ thật đẹp , đây nét đẹp tự nhiên " Cũng có vài người là ghanh tị với tụi nó , dù biết nhưng tụi nó vẫn im lặng , làm lơ đi .
Cách ăn của tụi nhìn vào thể hiện sự nhỏ nhẹ của con người Vệt Nam . Ai nhìn vào là cũng mê y như tụi nó có một sức hút rât lớn.
Khách sạn tụi nó ở là nơi to như cung điện . nhìn cảnh vật xung quanh đó thật đẹp . Vì là khach sạn cao cấp nên nhìn vào đã thấy sự hoà nhã và trong sáng . Sau khi đã ăn song tụi nó rủ nhau đi bộ ngắm cảnh . Những hành động đáng yêu của tụi nó khiến ai nhìn vào là mê.
Bất chợt có vài hạt tuyết rơi trên mái tóc nâu vàng của tụi nó . Thật may măy mắn , vừa mới qua Mỹ tụi nó đã được nhìn thấy một cơn mưa tuyế đầu mùa rất đẹp .
Sau một lúc đi chơi tụi nó quyết định về khách sạn . Đến phong mỗi đứa cầm một cái điện thoại lên Facebook nhắn tin với bạn . Trong phòng trở nên im lặng.Chỉ còn nghe tiếng lách cách của bàn phím điện thoại . Chơi một lúc khuya đứa nào cũng quăng cái điện thoại lên đầu giường và đi ngủ.
Thế rồi cái ngày ấy cũng tới . Có ba chuêus siêu xe hạng sang dừng trước sân bay. Đí chính là xe của gia đình tụi nó . Trong cảnh đông đúc của sân bay sẽ có nhiều người bắt gặp hình ảnh khóc vì chia tay con của ba mẹ tụi nó .
- Mẹ à ! Chờ hai năm sau con sẽ về thăm mẹ , thỉnh thoảng con sẽ gọi hỏi thăm mẹ đó . Không có con mẹ cố gắng tự chăm sóc bản thân nha . _ Giọng nó khàn khàn như muốn khóc .
- Quý khách nào bay chuyến Hà Nội tới Mỹ thì khẩn trương lên ạ .
-Tạm biệt mẹ con phải đi đây. _Tụi nó đi , còn các phụ huynh chỉ còn đứng nhìn con đang khuất dần .
Cuối cùng máy bay đã hạ xuống Mỹ , tụi nó kéo nhau tới thăm quan trường của mình , trong lúc tụi nó tham quan không biết có bao nhiêu học sinh nhìn tụi nó , thỉnh thoảng lại có người tơi chào hỏi nhưng chỉ nói vài lời cho xong chuyện .
Nó vẫn không quên công việc là gọi cho mẹ. Vừa thấy nó gọi mẹ đã hỏi nó đủ điều: - Con vừa mới đáp xuống sân bày à , có ai ăn hiếp con không ? Đồ ăn có hợp khẩu vị không con ? trường con có ai là người Việt không ?
-Sao mẹ hỏi con nhiều quá vậy .
-Mẹ chỉ quan tâm thôi mà . _ Mẹ nó nói với cái giọng làm nũng .
-Thôi côn vừa mới qua để con nghỉ ngơi mai còn phải đi học nữa mà . Tam biệt mẹ con yêu mẹ nhiều .
Nó bước vào phòng tắm mở nhạc nghe .
- Ê xuống ăn kìa bà định nhịn ăn à. _Vừa nói xong hai đứa kia đã kéo nó xuống .
Bước xuống bữa ăn ai cũng nhìn tụi nó bằng con mắt ngạc nhiên , có vài người nới với nhau : " Bọn họ thật đẹp , đây nét đẹp tự nhiên " Cũng có vài người là ghanh tị với tụi nó , dù biết nhưng tụi nó vẫn im lặng , làm lơ đi .
Cách ăn của tụi nhìn vào thể hiện sự nhỏ nhẹ của con người Vệt Nam . Ai nhìn vào là cũng mê y như tụi nó có một sức hút rât lớn.
Khách sạn tụi nó ở là nơi to như cung điện . nhìn cảnh vật xung quanh đó thật đẹp . Vì là khach sạn cao cấp nên nhìn vào đã thấy sự hoà nhã và trong sáng . Sau khi đã ăn song tụi nó rủ nhau đi bộ ngắm cảnh . Những hành động đáng yêu của tụi nó khiến ai nhìn vào là mê.
Bất chợt có vài hạt tuyết rơi trên mái tóc nâu vàng của tụi nó . Thật may măy mắn , vừa mới qua Mỹ tụi nó đã được nhìn thấy một cơn mưa tuyế đầu mùa rất đẹp .
Sau một lúc đi chơi tụi nó quyết định về khách sạn . Đến phong mỗi đứa cầm một cái điện thoại lên Facebook nhắn tin với bạn . Trong phòng trở nên im lặng.Chỉ còn nghe tiếng lách cách của bàn phím điện thoại . Chơi một lúc khuya đứa nào cũng quăng cái điện thoại lên đầu giường và đi ngủ.
/31
|