Xin lỗi vì hồi bữa giờ mình không đăng truyện . Mong các đọc giả thông cảm vì do quen mật khẩu nên không đăng được. Giờ mới nhớ đăng .. Chúc cả nhà đọc truyện vui vẻ nha.
- Dậy ăn đi bà._ Thư và Tú lay nó dậy.
- Ờ , mà hai bà đến đây hồi nào vậy? _ Nó hỏi .
- Thôi lo dưỡng sức đi mai mổ rồi._ Thư. Nó nghe xong chợt nhớ ra điều gì vội tới tủ lấy một sấp đề và bảo:
- Hai bà đưa cái này cho Thiên dùm tui, hiện giờ đừng nói cho cậu ấy biết._Nó
- Ờ thôi bà nghỉ đi tụi tui đến đây thăm bà được có xíu à.Mà sao bà không cho tui tôi nói cho Thiên biết, sợ chàng lo à._ Tú kéo Thư ra khỏi phòng chớ để nó phản ứng lại là xong luôn.
- Tụi mày đi về liền , tao mà mổ xong là coi chừng._ Nó đuổi mà khỏi cần đuổi tụi kia cũng lo về rồi .
Ngồi trong phòng chán nó không biết là gì lấy điện thoại ra ol Facebook. Còn có mấy người ol à chán quá . Chợt có một đứa nhóc vô phòng nó.Nhìn nhóc cũng dễ thương phết.
- Em đang kiếm ai hả._ Nó.
- Dạ không có em đang trốn mẹ, mà công nhận chị xinh thật. Chị đang bệnh à, trời hòm nay đẹp lắm chị đi ra ngoài chơi đi._ Cậu nhóc.
- À, chị cũng đang chán vậy nhóc dẫn chị đi chơi đi.Mà sao nhóc lại đi trốn._Nó.
- Em ghét bệnh viện lắm nên mẹ dẫn em đi thăm bệnh nên em đi trốn._ Nhóc.
- Thôi nhóc nên tới chỗ mẹ đi nếu không mẹ sẽ lo đó.Để chị dẫn nhóc đi kiếm mẹ nha._ Nó
- Vâng ạ._ Nhóc .
Vừa mới bước ra khỏi phòng bệnh thì gặp mẹ nhóc. Mẹ đang chuẩn bị đi về mà không thấy con nên đi kiếm.
Tại nhà Thiên , Nguyên , Khải.
- Nè Thiên cậu làm hết sấp bài tập Quỳnh giao trong vòng 3 ngày nha, nó bị cảm rồi không dạy cậu được nha._Tú đưa cho Thiên sắp bài tập .
Nhận sấp Thiên đi ngang qua phòng Vương Nguyên thì nghe được cuộc nói chuyện của Thư và Nguyên.
- Vậy Quỳnh có nặng không ?_Vương Nguyên.
- Cũng không sao nhẹ lắm mà cần phải nghỉ ngơi.Đó cũng là những bệnh bình thường ở Việt Nam à._ Thư
- Ờ..
Nghe lén xong cuộc nói chuyện Thiên về phòng là bài tập .(Do không biết viết cái gì nên nghỉ đại tình huống nha mong mọi người thông cảm.)
Sáng hôm sau....Tại bệnh viện.
- Cháu đã sẵn sàng chưa, chúng ta bắt đầu ca mổ._ Bác sĩ
- Dạ rồi ạ._ nó . Tuy rất bình tĩnh nhưng nó cũng hơi sợ vì đây là lần đầu tiên nó mổ.
Sau lời nói của nó bác sĩ đã cũng chuẩn bị xong nên tiến hành cuộc phẫu thuật luôn . Nằm trên giường mổ hơi sợ nên các bác sĩ đã tiêm cho nó một liều thuốc ngủ.
Tại trường học....
- Sao? Hôm nay Quỳnh lại không đi học à?_ Giáo viên.
- Dạ bạn ấy có chuyện đột xuất nên không đi được._ Thư và Tú trả lời .
- Ngày mai hai em hãy nói em ấy tới gặp tôi._ Giáo viên.
- Dạ....._ Đồng thanh .
Giờ ra chơi .........
- Quỳnh lại nghỉ nữa à.Bài tập tôi làm xong rồi._ Thiên.
- Ừ làm xong thì cậu để đó đi chừng nào nó về thì chỉnh sửa cho._ Tú.
- Mà sao cậu ấy nghỉ hoài vậy ._ Nguyên.
- Cậu biết rồi còn hỏi._ Thư
- Biết mà biết cái gì?_ Thiên.
- Thì nó đi vô bệnh viện...m..ổ._ Đang nói tới gần chữ mổ thì Tú nhanh tay bịt miệng Thư .
- Lắm lời._ Tú
- Anh Khải xuống kìa._ Thư
- Kệ ._ Tú.
- Em nói cái gì vậy Tú._ Khải.
Bị hỏi đột ngột Tú quay lại thì thấy Khải. Hết hồn.(T/g: Hên cho bà là chặn họng bà Thư đó chớ bả mà bạch tẹt ra là biết sao ik.Tú: Hjhj.)
- Có gì đâu ạ._ Tú.
Nói xong Tú ăn tiếp. Đang ăn thì có tin nhắn. Là tin nhắn của bệnh viện. Có chuyện gì vậy nhỉ.?
Còn tiếp....
--------------------------------
Vì là tác phẩm đầu tay nén mong các sư phụ chỉ giáo ạ.
- Dậy ăn đi bà._ Thư và Tú lay nó dậy.
- Ờ , mà hai bà đến đây hồi nào vậy? _ Nó hỏi .
- Thôi lo dưỡng sức đi mai mổ rồi._ Thư. Nó nghe xong chợt nhớ ra điều gì vội tới tủ lấy một sấp đề và bảo:
- Hai bà đưa cái này cho Thiên dùm tui, hiện giờ đừng nói cho cậu ấy biết._Nó
- Ờ thôi bà nghỉ đi tụi tui đến đây thăm bà được có xíu à.Mà sao bà không cho tui tôi nói cho Thiên biết, sợ chàng lo à._ Tú kéo Thư ra khỏi phòng chớ để nó phản ứng lại là xong luôn.
- Tụi mày đi về liền , tao mà mổ xong là coi chừng._ Nó đuổi mà khỏi cần đuổi tụi kia cũng lo về rồi .
Ngồi trong phòng chán nó không biết là gì lấy điện thoại ra ol Facebook. Còn có mấy người ol à chán quá . Chợt có một đứa nhóc vô phòng nó.Nhìn nhóc cũng dễ thương phết.
- Em đang kiếm ai hả._ Nó.
- Dạ không có em đang trốn mẹ, mà công nhận chị xinh thật. Chị đang bệnh à, trời hòm nay đẹp lắm chị đi ra ngoài chơi đi._ Cậu nhóc.
- À, chị cũng đang chán vậy nhóc dẫn chị đi chơi đi.Mà sao nhóc lại đi trốn._Nó.
- Em ghét bệnh viện lắm nên mẹ dẫn em đi thăm bệnh nên em đi trốn._ Nhóc.
- Thôi nhóc nên tới chỗ mẹ đi nếu không mẹ sẽ lo đó.Để chị dẫn nhóc đi kiếm mẹ nha._ Nó
- Vâng ạ._ Nhóc .
Vừa mới bước ra khỏi phòng bệnh thì gặp mẹ nhóc. Mẹ đang chuẩn bị đi về mà không thấy con nên đi kiếm.
Tại nhà Thiên , Nguyên , Khải.
- Nè Thiên cậu làm hết sấp bài tập Quỳnh giao trong vòng 3 ngày nha, nó bị cảm rồi không dạy cậu được nha._Tú đưa cho Thiên sắp bài tập .
Nhận sấp Thiên đi ngang qua phòng Vương Nguyên thì nghe được cuộc nói chuyện của Thư và Nguyên.
- Vậy Quỳnh có nặng không ?_Vương Nguyên.
- Cũng không sao nhẹ lắm mà cần phải nghỉ ngơi.Đó cũng là những bệnh bình thường ở Việt Nam à._ Thư
- Ờ..
Nghe lén xong cuộc nói chuyện Thiên về phòng là bài tập .(Do không biết viết cái gì nên nghỉ đại tình huống nha mong mọi người thông cảm.)
Sáng hôm sau....Tại bệnh viện.
- Cháu đã sẵn sàng chưa, chúng ta bắt đầu ca mổ._ Bác sĩ
- Dạ rồi ạ._ nó . Tuy rất bình tĩnh nhưng nó cũng hơi sợ vì đây là lần đầu tiên nó mổ.
Sau lời nói của nó bác sĩ đã cũng chuẩn bị xong nên tiến hành cuộc phẫu thuật luôn . Nằm trên giường mổ hơi sợ nên các bác sĩ đã tiêm cho nó một liều thuốc ngủ.
Tại trường học....
- Sao? Hôm nay Quỳnh lại không đi học à?_ Giáo viên.
- Dạ bạn ấy có chuyện đột xuất nên không đi được._ Thư và Tú trả lời .
- Ngày mai hai em hãy nói em ấy tới gặp tôi._ Giáo viên.
- Dạ....._ Đồng thanh .
Giờ ra chơi .........
- Quỳnh lại nghỉ nữa à.Bài tập tôi làm xong rồi._ Thiên.
- Ừ làm xong thì cậu để đó đi chừng nào nó về thì chỉnh sửa cho._ Tú.
- Mà sao cậu ấy nghỉ hoài vậy ._ Nguyên.
- Cậu biết rồi còn hỏi._ Thư
- Biết mà biết cái gì?_ Thiên.
- Thì nó đi vô bệnh viện...m..ổ._ Đang nói tới gần chữ mổ thì Tú nhanh tay bịt miệng Thư .
- Lắm lời._ Tú
- Anh Khải xuống kìa._ Thư
- Kệ ._ Tú.
- Em nói cái gì vậy Tú._ Khải.
Bị hỏi đột ngột Tú quay lại thì thấy Khải. Hết hồn.(T/g: Hên cho bà là chặn họng bà Thư đó chớ bả mà bạch tẹt ra là biết sao ik.Tú: Hjhj.)
- Có gì đâu ạ._ Tú.
Nói xong Tú ăn tiếp. Đang ăn thì có tin nhắn. Là tin nhắn của bệnh viện. Có chuyện gì vậy nhỉ.?
Còn tiếp....
--------------------------------
Vì là tác phẩm đầu tay nén mong các sư phụ chỉ giáo ạ.
/31
|