CHAP 68: MÁU VÀ NƯỚC MẮT
.
Nim hoảng sợ nhìn những người lạ mặt xung quanh mình. Họ là ai??? Sao lại bắt cô bé???? Nim bần thần toát mồ hôi ướt nhẹp…
.
Chiếc xe chở Nim phóng đi với một tốc độ nhanh nhất có thể. Ngồi trên xe mà tim cô bé suýt nữa văng ra ngoài. Nhưng nhìn cách ăn mặc và thái độ thì dường như họ không phải là người xấu…
.
Vài phút sau, chiếc xe dần dần di chậm lại và dừng trước một ngôi biệt thự rộng lớn ở ngoại ô thành phố. Không kiêu kì, tráng lệ nhưng hùng vĩ và đầy cá tính – đó là những gì Nim có thể nhận xét về ngôi nhà ( đúng hơn là biệt thự) đang hiện diện trước mặt mình.
.
Những người áo đen ra hiệu cho Nim đi vào phía trong. Cô bé sợ hãi bước từng bước nặng nề. Ở trước mặt cửa ra vào hình như có một ai đó đang chắp tay đi qua đi lại tỏ vẻ lo lắng tột độ.
.
Nim tiến gần lại.
.
-Ôi! Cô chủ đến rồi!
.
Người đàn ông nhìn thấy Nim thì giật mình vui sướng. “ Cô chủ” ư???? Ông ta gọi Nim bằng cái danh từ gì thế nhỉ??? , cô bé lắc lắc đầu không hiểu.
.
-Không còn nhiều thời gian, cô chủ mau lên với cậu chủ đi. Chậm thêm giờ khắc nào nữa thì nguy hiểm đến tính mạng cậu chủ mất!
.
Thái độ hốt hoảng của ông ta khiến Nim cứ há hốc miệng mà nhìn. Ông ta càng nói thì Nim càng không hiểu. Nhưng chợt có cái gì đó xẹt qua trí nhớ….người đàn ông này….rất quen…hình như cô bé đã gặp ở đâu rồi thì phải.
.
-Cô chủ làm ơn lên với cậu chủ ngay đi. Nếu không, chắc cậu chủ Trình Kha không sống nổi mất! – ông ta rít lên, vẻ mặt bộc lộ sự lo lắng tột đình.
.
“ Trình Kha” ư???? Cái tên này….
.
Nim bất động một giây rồi phóng như bay lên trên lầu. Theo chỉ dẫn của ông ta, Nim chạy vù lên tầng trên, men qua mấy dãy hành lang tới căn phòng rộng nhất.
.
Đó là biệt thự của những bóng tối…Nim hoảng sợ khi thấy cái không gian u ám, tối tăm ở đây. Từ màu sơn của tường, rèm màn, ga trải giường, bàn ghế tủ cho đến mấy cái thảm trải dưới nền nhà đều là màu đen. Nim đưa tay lên miệng cố giấu đi nỗi sợ hãi. Cửa căn phòng mở toang, Nim bước vào, cô bé đảo mắt nhìn xung quanh nhưng quá tối nên không thấy được gì nhiều. Chợt cô bé thấy dưới chân mình ươn ướt, hình như là nước thì phải. Một khe sáng thấp thoáng ở phía bên tay phải, Nim mò mẫm bước tới, có lẽ là ánh sáng hắt ra từ phòng tắm. Càng bước tới gần thì nước càng nhiều, lênh láng khắp nhà.
.
Nim thu hết can đảm đẩy cánh cửa phòng tắm…
.
Và những gì Nim chứng kiến khiến cho cô bé suýt ngất đi nếu không níu tay vào thành cửa….
.
Cái gì thế này cơ chứ???? Một thảm cảnh???? Có lẽ đây là từ dùng chính xác nhất để nói về những gì mà Nim đang chứng kiến…
.
Devil đang ngồi trong bồn tắm, hay tay gác lên thành bồn, đầu tựa ra sau, đôi mắt nhắm nghiền lại. Nước từ vòi chày xuống bồn đầy tràn ra ngoài, tràn xuống cả nền nhà nên Nim mới thấy ướt ướt ở chân. Nhưng màu nước trong bồn không phải là màu xanh trong tự nhiên…mà là màu hồng hồng….của máu….
.
Phải! Devil đang ngồi trong đó, với một cơ thể đầy vết chém, chiếc áo sơ mi đen bị rách nát vì những đường rạch chi chít trên người. Nim cắn môi đến chảy máu khi nhìn thấy cảnh tượng kinh hoàng này.
.
Nim vội vàng chạy đến, chân cô bé dường như không còn cảm giác gì nữa. Mọi thứ dường như bị nghẹn lại. Có cái gì đó rất đau, rất đau mà lần đầu tiên trong đời Nim cảm nhận được. Cứ như những vết chém trên người Devil đang nằm trên người Nim, cô bé quằn quại trong nỗi đớn đau tột độ. Nhưng bồn tắm này quá rộng, lại được thiết kế quá đặc biệt nên Nim không tài nào chạm được vào người Devil. Bồn tắm hình vuông, với chiều dài cạnh đến 4 mét. Devil lại ngồi ở giữa thành bồn nên Nim không thể tiến lại gần được. Cô bé hoảng loạn. Nhìn Devil bây giờ không khác gì là một người chết, như một cái xác không hơn không kém. Những vệt máu loang ra từ cơ thể Devil làm đậm thêm màu nước. Nim không biết mình đã khóc bao nhiêu khi nhìn thấy Devil trong tình trạng đó. Không suy nghĩ được gì nhiều, cô bé nhảy luôn vào trong. Nước lạnh ngắt nhưng Nim lại cảm thấy rát người, máu của Devil….đang dần dần thấm sang người cô bé…..
/101
|