Tất cả những người ở đó đều kinh ngạc nhìn một màn của TDD và Thái hậu, nhưng lại không có ai dám tiến lên phía trước ngăn cản, bọn họ đều đã biết được thân thủ cùng sự máu lạnh của TDD, nếu đắc tội nàng, chỉ sợ người chết tiếp theo sẽ là mình.
Đột nhiên, từ cửa truyền đến một giọng nói phẫn nộ.
“TDD, ngươi đang làm cái gì?” TDD ngẩng đầu thì nhìn thấy BTH đang đứng ở cửa, khuôn mặt anh tuấn đen lại, kèm theo đó còn có một tia kinh ngạc.
TDD tại sao lại có thể ngang nhiên ở trong cung, kề kiếm vào cổ thái hậu, việc này có thể phạm vào tội chết, nàng lẽ nào không biết bản thân sắp vướng phải tai họa sao?
Hắn từ từ đi đến trước mặt TDD và thái hậu, đưa tay ra hất thanh kiếm trong tay TDD đi, sau đó tức giận nhấc tay lên, muốn giáng cho nàng một cái tát, nhưng khi bàn tay sắp sửa hạ xuống, TDD lại nhanh hơn hắn một bước.
Ba một tiếng, cả điện ngay lập tức rơi vào im lặng, tất cả mọi đều vô cùng kinh ngạc trừng lớn mắt, ngay cả thở cũng không dám thở.
Trên khuôn mặt BTH hiện lên dấu vết 5 ngón tay đỏ hồng, choáng váng trừng mắt nhìn TDD, ngay cả bàn tay mới nãy sắp hạ xuống cũng cứng lại trong khong trung.
“BTH, ngươi đủ rồi! ngươi thật sự cho rằng ta sợ ngươi sao, ngươi lại còn muốn đánh ta, hết cái tát này đến cái tát kia, ngươi đánh cũng ngày càng thuận tay rồi, ta nói cho ngươi biết, TDD ta về sau sẽ không bao giờ chịu sự vũ nhục này nữa.” TDD phẫn nộ gầm lớn lên.
Nói xong, còn hung ác đẩy bàn tay đang khựng lại của BTH ra, sau đó cứ thế đi rời đi.
Nàng thật không ngờ, BTH lại muốn động thủ đánh nàng, vào cái khắc nhìn thấy hắn giơ tay lên, tim của nàng…vỡ rồi!
Lúc BTH định thần trở lại, nhìn nhìn bàn tay của chính mình, trong ánh mắt tràn đầy sự thất vọng, bản thân sao lại muốn động thủ rồi.
Nhưng nếu hắn không ngăn cản, lẽ nào giương mắt nhìn nàng tiếp tục làm ra hành vi hoang đường này.
Hai ngày sau, có một đạo thánh chỉ được truyền đến thái tử phủ, hoàng đế cuối cùng cũng vẫn chỉ hôn cho TDD với tam hoàng tử Bắc Thần Lẫm, mà hôn sự của BTH cùng NCT cũng sẽ tổ chức sớm hơn sự định, cả hai hôn lễ đều sẽ được cử hành vào 3 ngày sau.
Đạo thánh chỉ này ngay lập tức khiến cho cả thái tử phủ rơi vào đại loạn, hoàn toàn trở tay không kịp, mà hoàng đế biết TDD sẽ không đồng ý, khẳng định sẽ tìm cách bỏ trốn, vì vậy ông đã phái 100 ám ảnh có thân thủ bất phàm vây quanh thái tử phủ, không để cho nàng có cơ hội đào hơn, TDD là thiên nữ, bất luận như thế nào ông cũng không để cho nàng rời đi.
Đêm khuya yên tĩnh, TDD đã sớm chìm vào giấc ngủ, hoàn toàn không biết hiện có một thân ảnh cao lớn đang lặng lẽ đi đến bên cạnh giường.
BTH ngồi xuống, bàn tay to nhẹ nhàng sờ lên khuôn mặt trắng nhỏ của nàng, nàng gầy đi rất nhiều, cũng tiều tụy hơn trước.
3 ngày sau, TDD sẽ trở thành thê tử của người khác, không còn thuộc về riêng hắn nữa.
“Duyệt nhi….Duyệt nhi…” hắn trầm thấp gọi, trong giọng nói còn mang theo vị không nỡ cùng đau lòng.
Hắn không phải đã quyết định buông tay TDD rồi sao? Không phải đã đưa nàng hưu thư rồi sao? Hắn hẳn nên sớm nghĩ đến sẽ có ngày này, nhưng khi thật sự phải đối mặt với nó, tim của hắn, lại bắt đầu đau.
Không được! hắn không cho phép TDD gả cho người khác, không cho phep! Hắn muốn rút lại hưu thư, hắn muốn TDD mãi mãi ở lại bên cạnh hắn, cho dù trong tim của TDD không có hắn, hắn cũng phải bá đạo giữ nàng ở bên cạnh hắn cả đời.
“Duyệt nhi” BTH cởi áo khoác ra, trèo lên giường, nằm xuống bên cạnh nàng, sau đó ôm thân thể nàng vào lòng.
Hắn đã rất lâu chưa được ôm nàng rồi, rất lâu chưa cùng nàng đi vào giấc ngủ, cảm giác vô cùng chân thực này khiến nỗi bất an trong lòng hắn dần dần lắng xuống.
__Hồng Trần__
Đột nhiên, từ cửa truyền đến một giọng nói phẫn nộ.
“TDD, ngươi đang làm cái gì?” TDD ngẩng đầu thì nhìn thấy BTH đang đứng ở cửa, khuôn mặt anh tuấn đen lại, kèm theo đó còn có một tia kinh ngạc.
TDD tại sao lại có thể ngang nhiên ở trong cung, kề kiếm vào cổ thái hậu, việc này có thể phạm vào tội chết, nàng lẽ nào không biết bản thân sắp vướng phải tai họa sao?
Hắn từ từ đi đến trước mặt TDD và thái hậu, đưa tay ra hất thanh kiếm trong tay TDD đi, sau đó tức giận nhấc tay lên, muốn giáng cho nàng một cái tát, nhưng khi bàn tay sắp sửa hạ xuống, TDD lại nhanh hơn hắn một bước.
Ba một tiếng, cả điện ngay lập tức rơi vào im lặng, tất cả mọi đều vô cùng kinh ngạc trừng lớn mắt, ngay cả thở cũng không dám thở.
Trên khuôn mặt BTH hiện lên dấu vết 5 ngón tay đỏ hồng, choáng váng trừng mắt nhìn TDD, ngay cả bàn tay mới nãy sắp hạ xuống cũng cứng lại trong khong trung.
“BTH, ngươi đủ rồi! ngươi thật sự cho rằng ta sợ ngươi sao, ngươi lại còn muốn đánh ta, hết cái tát này đến cái tát kia, ngươi đánh cũng ngày càng thuận tay rồi, ta nói cho ngươi biết, TDD ta về sau sẽ không bao giờ chịu sự vũ nhục này nữa.” TDD phẫn nộ gầm lớn lên.
Nói xong, còn hung ác đẩy bàn tay đang khựng lại của BTH ra, sau đó cứ thế đi rời đi.
Nàng thật không ngờ, BTH lại muốn động thủ đánh nàng, vào cái khắc nhìn thấy hắn giơ tay lên, tim của nàng…vỡ rồi!
Lúc BTH định thần trở lại, nhìn nhìn bàn tay của chính mình, trong ánh mắt tràn đầy sự thất vọng, bản thân sao lại muốn động thủ rồi.
Nhưng nếu hắn không ngăn cản, lẽ nào giương mắt nhìn nàng tiếp tục làm ra hành vi hoang đường này.
Hai ngày sau, có một đạo thánh chỉ được truyền đến thái tử phủ, hoàng đế cuối cùng cũng vẫn chỉ hôn cho TDD với tam hoàng tử Bắc Thần Lẫm, mà hôn sự của BTH cùng NCT cũng sẽ tổ chức sớm hơn sự định, cả hai hôn lễ đều sẽ được cử hành vào 3 ngày sau.
Đạo thánh chỉ này ngay lập tức khiến cho cả thái tử phủ rơi vào đại loạn, hoàn toàn trở tay không kịp, mà hoàng đế biết TDD sẽ không đồng ý, khẳng định sẽ tìm cách bỏ trốn, vì vậy ông đã phái 100 ám ảnh có thân thủ bất phàm vây quanh thái tử phủ, không để cho nàng có cơ hội đào hơn, TDD là thiên nữ, bất luận như thế nào ông cũng không để cho nàng rời đi.
Đêm khuya yên tĩnh, TDD đã sớm chìm vào giấc ngủ, hoàn toàn không biết hiện có một thân ảnh cao lớn đang lặng lẽ đi đến bên cạnh giường.
BTH ngồi xuống, bàn tay to nhẹ nhàng sờ lên khuôn mặt trắng nhỏ của nàng, nàng gầy đi rất nhiều, cũng tiều tụy hơn trước.
3 ngày sau, TDD sẽ trở thành thê tử của người khác, không còn thuộc về riêng hắn nữa.
“Duyệt nhi….Duyệt nhi…” hắn trầm thấp gọi, trong giọng nói còn mang theo vị không nỡ cùng đau lòng.
Hắn không phải đã quyết định buông tay TDD rồi sao? Không phải đã đưa nàng hưu thư rồi sao? Hắn hẳn nên sớm nghĩ đến sẽ có ngày này, nhưng khi thật sự phải đối mặt với nó, tim của hắn, lại bắt đầu đau.
Không được! hắn không cho phép TDD gả cho người khác, không cho phep! Hắn muốn rút lại hưu thư, hắn muốn TDD mãi mãi ở lại bên cạnh hắn, cho dù trong tim của TDD không có hắn, hắn cũng phải bá đạo giữ nàng ở bên cạnh hắn cả đời.
“Duyệt nhi” BTH cởi áo khoác ra, trèo lên giường, nằm xuống bên cạnh nàng, sau đó ôm thân thể nàng vào lòng.
Hắn đã rất lâu chưa được ôm nàng rồi, rất lâu chưa cùng nàng đi vào giấc ngủ, cảm giác vô cùng chân thực này khiến nỗi bất an trong lòng hắn dần dần lắng xuống.
__Hồng Trần__
/226
|