Bắc Thần Hàn rùng mình, nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn ngây thơ vô số tội kia, rút kiếm phi chuyển thân đến trước mặt mục tiêu, dùng kiếm chỉ vào bộ hạ của hắn.
“Ngươi chưa động vào cô ấy…” Hắn lạnh lùng nhìn sắc mặt đang tái nhợt đi của mục tiêu.
“Chưa… vẫn chưa, muốn chết a! ta ngay cả ngón tay của nàng ta cũng chưa động đến, xin ngươi đừng chặt mất công cụ kiếm tiền của ta a!” Mục tiêu vội vàng dùng hoa sen chỉ chỉ Tô Duyệt Duyệt, sau đó ôm lấy đứa em bé nhở của mình.
Tô Duyệt Duyệt trợn tròn mắt, cái tên Mục Tiêu này như nào đột nhiên lại trở nên đàn bà như vậy, nàng thật là mù mắt mới bước vào căn phòng này.
Bắc Thần Hàn thu kiếm, trực tiếp mang ngân lượng vứt xuống bàn: ‘3 ngàn 2 lượng, dẫn người đi”
Hắn nói xong, trực tiếp vác nha đầu không biết sống chết này lên vai rời đi.
Thái tử phủ. Duyệt Tâm Các.
“Phu quân, Ngươi đặt ta xuống a! Như này rất không thoải mái a!” Tô Duyệt Duyệt làm ầm suốt quãng đường trở về phủ.
Bắc Thần Hàn bừng bừng nộ khí, quăng nữ nhân ở trên vai xuống giường.
“Tô Duyệt Duyệt, ngươi cư nhiên dám phiêu kĩ” Hắn hét lớn.
“Ách, nhỏ tiếng 1 chút nào! Ngươi muốn để cho mọi người đều nghe thấy sao” Tô Duyệt Duyệt nói.
Bắc Thần Hàn mặt lạnh nói: “Ngươi cũng biết sợ, nếu muốn người khác không biết thì trừ khi đừng bao giờ làm”.
Tô Duyệt Duyệt vội vàng trèo xuống giường, đến bên cạnh hắn, dụi khuôn mặt nhỏ nhắn vào bộ ngực của hắn.
“Phu quân, đừng tức giận nữa mà!”
Bắc Thần Hàn lạnh lùng đẩy nàng ra, quay mình càng tức giận hơn. Nữ nhân này làm ra chuyện mất mặt như vậy, hắn nào có thể dễ dàng bỏ qua cho nàng như vậy, nếu như không phải biết nàng với nam nhân kia không có chuyện gì xảy ra, hắn sớm đã đâm chết nàng rồi.
Tô Duyệt Duyệt ôm hắn từ phía sau, khuôn mặt nhỏ không ngừng dụi dụi vào lưng hắn, hai tay cũng xoa xoa ngực hắn.
“Phu quân, nếu không thì ta thân mật với ngươi 1 chút, coi như là trả ngươi 3 ngàn 2 lạng, đừng tức giận nữa.”
Bắc Thần Hàn sắc mặt ôn hòa trở lại, không khách khí nói: “miệng mở ra là 3 nghìn 2, ngươi xem cái miệng của ngươi là trân châu a!”.
Tô Duyệt Duyệt nhìn xung quanh, lập tức bỏ tay ra, bước vào phía sau bức bình phong.
Bắc Thần Hàn lộ rõ vẻ nghi hoặc, Nữ nhân này không phải là tức giận rồi chứ, nàng biết nói nhiều hơn vài câu a! Chỉ cần nàng nói thêm vài câu nữa, hắn sẽ không tức giận nữa mà.
“Ngươi ở phía sau đó làm gì?” Bắc Thần Hàn có 1 chút hối hận hỏi.
Tô Duyệt Duyệt không trả lời hắn, nửa tiếng sau đột nhiên bước ra, yểu điệu nói: “Phu quân, hoa cúc cho người 1 bữa tối, như vậy được rồi chứ!”
Bắc Thần Hàn kinh ngạc mở to mắt, nhìn nàng từ đầu xuống dưới chân, cổ họng có chút khàn khàn.
“Yi phục này của ngươi ở đâu ra?” Hắn giọng khàn khàn nói.
Tô Duyệt Duyệt cười, vội vàng đến bên hắn, lúc đó trên mình nàng mặc 1 chiếc áo ngủ mỏng màu đen, bên trong là chiếc yếm xanh và 1 chiếc váy cực ngắn màu trắng, lúc ẩn lúc hiện trước mặt Bắc Thần Hàn,cặp đùi non trắng trẻo lượn qua lượn lại trước mặt Bắc Thần Hàn câu câu.
“Phu quân, thích ta trang điểm sao?’ Tô Duyệt Duyệt cười tà mị.
Bắc Thần Hàn lập tức gật đầu,; “Thật làm ta thích chết được”.
Nói xong, trực tiếp ôm Tô Duyệt Duyệt lên giường, Tô duyệt Duyệt vui vẻ nhìn dã thú đang phát tình, nụ cười cũng càng ngày càng lớn.
____Lâm HiHi_____
“Ngươi chưa động vào cô ấy…” Hắn lạnh lùng nhìn sắc mặt đang tái nhợt đi của mục tiêu.
“Chưa… vẫn chưa, muốn chết a! ta ngay cả ngón tay của nàng ta cũng chưa động đến, xin ngươi đừng chặt mất công cụ kiếm tiền của ta a!” Mục tiêu vội vàng dùng hoa sen chỉ chỉ Tô Duyệt Duyệt, sau đó ôm lấy đứa em bé nhở của mình.
Tô Duyệt Duyệt trợn tròn mắt, cái tên Mục Tiêu này như nào đột nhiên lại trở nên đàn bà như vậy, nàng thật là mù mắt mới bước vào căn phòng này.
Bắc Thần Hàn thu kiếm, trực tiếp mang ngân lượng vứt xuống bàn: ‘3 ngàn 2 lượng, dẫn người đi”
Hắn nói xong, trực tiếp vác nha đầu không biết sống chết này lên vai rời đi.
Thái tử phủ. Duyệt Tâm Các.
“Phu quân, Ngươi đặt ta xuống a! Như này rất không thoải mái a!” Tô Duyệt Duyệt làm ầm suốt quãng đường trở về phủ.
Bắc Thần Hàn bừng bừng nộ khí, quăng nữ nhân ở trên vai xuống giường.
“Tô Duyệt Duyệt, ngươi cư nhiên dám phiêu kĩ” Hắn hét lớn.
“Ách, nhỏ tiếng 1 chút nào! Ngươi muốn để cho mọi người đều nghe thấy sao” Tô Duyệt Duyệt nói.
Bắc Thần Hàn mặt lạnh nói: “Ngươi cũng biết sợ, nếu muốn người khác không biết thì trừ khi đừng bao giờ làm”.
Tô Duyệt Duyệt vội vàng trèo xuống giường, đến bên cạnh hắn, dụi khuôn mặt nhỏ nhắn vào bộ ngực của hắn.
“Phu quân, đừng tức giận nữa mà!”
Bắc Thần Hàn lạnh lùng đẩy nàng ra, quay mình càng tức giận hơn. Nữ nhân này làm ra chuyện mất mặt như vậy, hắn nào có thể dễ dàng bỏ qua cho nàng như vậy, nếu như không phải biết nàng với nam nhân kia không có chuyện gì xảy ra, hắn sớm đã đâm chết nàng rồi.
Tô Duyệt Duyệt ôm hắn từ phía sau, khuôn mặt nhỏ không ngừng dụi dụi vào lưng hắn, hai tay cũng xoa xoa ngực hắn.
“Phu quân, nếu không thì ta thân mật với ngươi 1 chút, coi như là trả ngươi 3 ngàn 2 lạng, đừng tức giận nữa.”
Bắc Thần Hàn sắc mặt ôn hòa trở lại, không khách khí nói: “miệng mở ra là 3 nghìn 2, ngươi xem cái miệng của ngươi là trân châu a!”.
Tô Duyệt Duyệt nhìn xung quanh, lập tức bỏ tay ra, bước vào phía sau bức bình phong.
Bắc Thần Hàn lộ rõ vẻ nghi hoặc, Nữ nhân này không phải là tức giận rồi chứ, nàng biết nói nhiều hơn vài câu a! Chỉ cần nàng nói thêm vài câu nữa, hắn sẽ không tức giận nữa mà.
“Ngươi ở phía sau đó làm gì?” Bắc Thần Hàn có 1 chút hối hận hỏi.
Tô Duyệt Duyệt không trả lời hắn, nửa tiếng sau đột nhiên bước ra, yểu điệu nói: “Phu quân, hoa cúc cho người 1 bữa tối, như vậy được rồi chứ!”
Bắc Thần Hàn kinh ngạc mở to mắt, nhìn nàng từ đầu xuống dưới chân, cổ họng có chút khàn khàn.
“Yi phục này của ngươi ở đâu ra?” Hắn giọng khàn khàn nói.
Tô Duyệt Duyệt cười, vội vàng đến bên hắn, lúc đó trên mình nàng mặc 1 chiếc áo ngủ mỏng màu đen, bên trong là chiếc yếm xanh và 1 chiếc váy cực ngắn màu trắng, lúc ẩn lúc hiện trước mặt Bắc Thần Hàn,cặp đùi non trắng trẻo lượn qua lượn lại trước mặt Bắc Thần Hàn câu câu.
“Phu quân, thích ta trang điểm sao?’ Tô Duyệt Duyệt cười tà mị.
Bắc Thần Hàn lập tức gật đầu,; “Thật làm ta thích chết được”.
Nói xong, trực tiếp ôm Tô Duyệt Duyệt lên giường, Tô duyệt Duyệt vui vẻ nhìn dã thú đang phát tình, nụ cười cũng càng ngày càng lớn.
____Lâm HiHi_____
/226
|