SIÊU CẤP CƯỜNG GIẢ

Chương 223: Dù sao cũng chết Tự cao tự đại

/751


" Bịch"

Không biết qua bao lâu, dưới sự hỗ trợ của Bùi Đông Lai, Ngô Vũ Trạch đã thành công ghi điểm. Vào lúc này, trận đấu cũng đã kết thúc.

48 – 18.

Đây là tỷ số hiệp 1.

62 – 88.

Tỷ số toàn trận.

Lúc trước là khoa Kế Toán, về sau là khoa Kinh Tế.

Giữa trận, nhờ vào sự xuất sắc của Bùi Đông Lai mà khoa Kinh Tế có thể lội ngược dòng, giành chiến thắng trong trận đấu này.

"Bùi Đông Lai! Bùi Đông Lai!"

Sau khi trận đấu kết thúc, vô luận là người của khoa Kinh Tế hay là của khoa Kế Toán cùng với những khoa khác đều kêu to tên của Bùi Đông Lai.

Tuy rằng, Bùi Đông Lai ra trận đã làm cho đội của khoa Kế Toán thua nhưng bọn họ đã nhìn thấy phong cách chơi bóng của Bùi Đông Lai cao siêu như thế nào, cũng để cho bọn họ thấy được một trận bóng hay được diễn ra.

Trừ Hà Hoa và Ngưu Hải Đào ra thì toàn bộ đội viên trong đội của khoa Kinh Tế đều nằm im trên sân, trên mặt bọn hắn không hiện lên vẻ phẫn nộ nếu có thì đó chính là sự giải thoát. Trận đấu vừa rồi đối với bọn họ quả là một loại tra tấn.

Mà Hà Hoa và Ngưu Hải Đào thì có cảm giác đây là một giấc mơ.

Dưới ánh đèn, sắc mặt bọn hắn trở nên trắng bệch hơn nữa thân thể không khống chế được mà hơi run lên.

Dường như cho đến giờ phút này bọn hắn không tin hết thảy mọi chuyện vừa rồi là thật.

4 mắt nhìn về phía Bùi Đông Lai, giống như đang hỏi " Vì sao hắn lại mạnh như vậy?"

Vì cái gì?

Ngay sau đó.

Huấn luận viên đội ĐH Đông Hải liền dùng hành động để trả lời câu hỏi của Hà Hoa và Ngưu Hải Đào.

Dưới ánh đèn, bước chân của huấn luận viên đi nhanh về phía Bùi Đông Lai.

- Đông Lai, chú quả thật là rất ngưu.

Đám người Ngô Vũ Trạch liền vây Bùi Đông Lai lại, vẻ mặt sùng bái nhìn Bùi Đông Lai. Thân là cầu thủ xuất sắc nhất trong trường trung học ở Hàng Hồ thì Ngô Vũ Trạch vốn tưởng kỹ thuật chơi bóng của mình giỏi nhất ở ĐH Đông Hải thậm chí là trong tất cả các trường ĐH trên toàn quốc. Nhưng lúc này thấy Bùi Đông Lai chơi bóng thì hắn mới biết được ý nghĩa của câu "Nhân ngoại hữu nhân, sơn ngoại hữu sơn'

Nghe Ngô Vũ Trạch nói vậy, mấy tên thành viên khác trong đội cũng không mở miệng, vẻ mặt sùng bái nhìn Bùi Đông Lai hơn nữa còn có vẻ cảm kích.

Bọn hắn tưởng rằng trận này mình đã thua nhưng từ khi Bùi Đông Lai xuất hiện thì tình thế liền khác hẳn. Kết cuộc, bọn hắn giành chiến thắng.

Đúng vậy...

Đối với bọn hắn mà nói thì đây chính là kỳ tích.

Bên tai vang lên những lời ca ngợi của Ngô Vũ Trạch, thấy được vẻ sùng bái trong ánh mắt của mọi người thì Bùi Đông Lai cười cười:

- Thắng được trận này là do công của tất cả mọi người.

- Tốt a, trình độ giả trư ăn cọp của cậu đã luyện đến mức lô hỏa thuần thanh rồi a.

Không đợi Ngô Vũ Trạch trả lời, Hạ Y Na dẫn theo đám MM đi đến, trong lòng nàng vô cùng vui mừng, cố ý trừng mắt liếc nhìn Bùi Đông Lai một cái.

" Ha Ha"

Thấy bộ dạng giận dữ của Hạ Y Na, nghe được lời nói của Hạ Y Na thì tất cả mọi người đều cười vang.

- Theo tớ thấy a, Hạ tỷ là mắng ở ngoài miệng nhưng mà ngọt ở trong lòng. Trong lòng cũng không biết là ngọt bao nhiêu phần đâu?

Cười cười, một vị MM trêu chọc Hạ Y Na.

Bùi Đông Lai lại dở khóc dở cười.

Đối với Bùi Đông Lai mà nói thì từ nhỏ đến lớn bóng rổ chính là môn mà hắn thường hay chơi nhất.

Sau này đi vào ĐH Đông Hải thì hắn chưa bao giờ sờ quả trái bóng rổ, toàn bộ thời gian hắn đều để vào việc khác.

Đây cũng chính là một trong hai nguyên nhân mà hắn từ chối lời mời vào đội của Hạ Y Na.

Nguyên nhân quan trọng hơn chính là mô hình Kinh Tế của Cổ Bồi Nguyên giao cho hắn. Bạn đang đọc truyện tại

/751

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status