SIÊU CẤP CƯỜNG GIẢ

Chương 534: Sởn tóc gáy

/751


Hoàng Oanh vội vàng ngồi xuống, lay lay cánh tay của Diệp Tranh Vanh:

- Hội trưởng, ngài không sao chứ?

Không trả lời, dường như Diệp Tranh Vanh vẫn chưa lấy lại được tinh thần.

- Hội trưởng, thúc thúc của ngài đã đi rồi, chúng ta nhất định phải rời khỏi đây nếu không Bùi Đông Lai sẽ động thủ đối với chúng ta.

Hoàng Oanh lắc lắc cánh tay Diệp Tranh Vanh, nhắc nhở nói.

"Lộp bộp"

Nghe Hoàng Oanh nói như thế thì trong lòng Diệp Tranh Vanh chấn động, sau đó hắn từ từ lấy lại tinh thần, đôi mắt vô thần đã khôi phục lại vài phần thần thái.

- Đi.

Hắn nói một câu rồi sau đó tự mình đứng dậy rồi bước đi.

Đối với hành động của Diệp Tranh Vanh thì Hoàng Oanh cũng không thấy kinh ngạc dù gì thì Diệp Tranh Vanh cũng chính là một người kiêu ngạo, tự phụ.

- Hội trưởng, kế tiếp chúng ta nên làm cái gì bây giờ?

Sau khi lên xe thì Hoàng Oanh ngồi ở vị trí lái xe, nhớ tới ánh mắt đầy sát ý của Bùi Đông Lai thì vẻ lo lắng trong lòng tăng lên, nàng không nhịn được mà hỏi.

- Tuy rằng ám sát thất bại nhưng mà ta đã nghe tên nghiệt chủng kia mất đi chỗ dựa vững chắc là Tiêu gia.

Nhớ đến lời nói kia của Diệp Cấm thì Diệp Tranh Vanh dần dần tình thường trở lại.

"Hô..."

Nghe được Diệp Tranh Vanh nói thế thì Hoàng Oanh thở phào một hơi, ở nàng xem ra không có chỗ dựa là Tiêu gia thì mức độ nguy hiểm của Bùi Đông Lai cũng đã giảm đi.

Đưa mắt nhìn xe Diệp Tranh Vanh rời đi thì Bùi Đông Lai cũng không còn tỏ ra lạnh lùng như trước nước, hắn đã tỏ ra bình thường trở lại.

Trong nháy mắt vừa rồi thì thật sự hắn muốn giết chết đôi cẩu nam nữ Diệp Tranh Vanh và Hoàng Oanh kia nhưng mà có sự xuất hiện của Diệp Cô Thành nên hắn đã bỏ qua suy nghĩ này, đồng thời hắn cũng cảm thấy may mắn. Nếu làm như vậy thì tuy rằng hắn có thể trút giận nhưng mà cũng sẽ đẩy bản thân vào tuyệt cảnh.

Bùi Đông Lai đi vào xe, lấy điện thoại lên thì thấy có mười mấy cuộc gọi lỡ, toàn bộ đều là của Hạ Y Na.

Suy nghĩ một chút, Bùi Đông Lai bấm số của Hạ Y Na.

Đầu bên kia điện thoại, lúc này Hạ Y Na và Tần Đông Tuyết đang tỏ ra lo lắng cho Bùi Đông Lai. Thấy điện thoại rung lên thì Tần Đông Tuyết liền nói với Hạ Y Na:

- Là Đông lai gọi đến.

"Phù"

Hạ Y Na nghe vậy thì thở ra một hơi.

Tần Đông Tuyết liền nghe máy, mở miệng hỏi trước:

- Như thế nào mà còn chưa về? Xảy ra chuyện gì rồi sao?

- Có một việc cần phải xử lý, mọi người ăn cơm trước đi, tối nay tớ sẽ về.

Bùi Đông Lai sợ Tần Đông Tuyết và Hạ Y Na lo lắng cho nên không đem chuyện bị chặn giết nói cho Tần Đông Tuyết biết.

- Được.

Mặc dù Tần Đông Tuyết có chút tò mò Bùi Đông Lai gặp chuyện gì nhưng thấy Bùi Đông Lai không nói đến thì nàng cũng không hỏi nhiều.

- Đông Tuyết, Đông Lai có làm sao không? Có phải là gặp phiền toái gì không?

Mắt tháy Tần Đông Tuyết cúp máy thì Hạ Y Na vội vàng chạy đến hỏi.

Tần Đông Tuyết để điện thoại di động xuống, nói:

- Cậu ta nói cần phải xử lý một số chuyện nên về muộn, nói chúng ta ăn trước.

- Không có việc gì là tốt rồi...

Hạ Y Na hoàn toàn yên lòng, sau đó nói;

- Đông Tuyết, tớ vẫn chưa đói, không muốn ăn cơm, cậu ăn trước đi.

- Chờ hắn về rồi cùng ăn.

Tần Đông Tuyết cười khổ, nàng và Hạ Y Na đều không có tâm tư dùng cơm.

- Ừh.

Hạ Y Na gật đầu.

Cùng lúc đó.

Sau khi kết thúc cuộc nói chuyện với Tần Đông Tuyết thì Bùi Đông Lai nghĩ nghĩ một chút rồi bấm một số:

- Ngài khỏe chứ, ở khu nhà giàu Côn Ngọc Hà có người chết.

- Cậu….Cậu nói cái gì.

- Ở khu nhà giàu Côn Ngọc Hà có người chết.

- Cậu xác định sao? Nếu cậu nói sai thì cậu sẽ chịu trách nhiệm trước pháp luật…. Nguồn truyện:

/751

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status