Vatican nằm giáp với phía tây Rome của Italia, nó đã lập thành một quốc gia nhỏ có ít chủ quyền, được gọi là " đất nước trong đất nước".
Tuy rằng Vatican coi là một tiểu quốc nhưng bởi vì lượng người tín ngưỡng nơi đây có số lượng khổng lồ trên thế giới nên nơi đây có lực ảnh hường rất lớn đến chính trị nhiều quốc gia.
Sáng sớm, trên quảng trường St. Peter nổi tiếng, nhà thờ lớn St. Peter và bảo tàng Vatican mở cửa nghênh đón khách tham quan. Chỉ có nơi được xưng là thế giới của Thiên Chúa giáo trong giáo đường Vatican mới yên tĩnh.
Trong giáo đường Sistine nổi tiếng toàn cầu, Giáo Hoàng Mario giống như ngày xưa, một tay cầm quyền trưởng biểu thị cho quyền lực, một tay cầm kinh thánh.
Ngoài giáo đường, hộ vệ trưởng của giáo chủ mặc một bộ đồ kỵ sĩ thời Trung cổ, nửa trên là áo giáp màu bạc, đầu cũng đội mũ giáp màu bạc, trên mũ giáp có gắp lông chim màu đỏ, trên tay cầm một chiếc kiếm nhỏ, cả người bất động đứng đó.
Nhìn thế thôi chứ đám hộ vệ này chỉ có tác dụng tránh để người khác quấy rầy giáo chứ căn bản vị giáo chủ nào không cần hộ vệ.
Một lát sau, phía trước hành lang truyền đên tiếng bước chân, hộ vệ trưởng quay đến nhìn, thấy một người đang đến.
Người này có mái tóc màu vang, gương mặt trái xoan, đôi mắt lam trong veo như dòng nước, mặc bộ trường bào màu trắng được đặt làm riêng, làm nổi bật lên dang người uyển chuyển thướt tha và khi chất vô cùng cao quý.
Nàng chí là thánh nữ Serena của Giáo Đình.
- Buổi sáng tốt lành thưa Thánh nữ tôn quý.
Thấy Serena một mình đi đến, hộ vệ liền cung kính hành lễ.
- Phiều hãy vào thông báo với Giáo Hoàng, Serena muốn cầu kiến.
Thuy rằng có thân phận thánh nữ tôn quý nhưng cô không hề cao ngạo. Đôi môi màu hồng nhạt hơi hé ra, để lội ra hai hàm răng trắng tinh, khi mỉm cười khiến người ta có cảm giác gần gũi bình dị.
- Thánh nữ tôn quý, xin người hãy chờ.
Hộ vệ trưởng hành lễ, rồi quay người đi vào trong giáo đường, quy gối xuống, vẻ mặt thành kính nói:
- Giáo Hoàng bệ hạ tôn kính, Thánh nữ Serena cầu kiến.
- Để nàng vào.
Nghe thấy hộ vệ báo tin, Giao Hoàng nẹh đặt Thánh kinh trong tay xuống, môi hơi giệt giệt, tiếng động truyền cả ra bên ngoài giáo đường.
- Thánh nữ tôn quý, mời người vào.
Hộ vệ trưởng ra mời Serena vào rồi trở lại vị trí.
Serena mỉm cười gật đầu, nhẹ nhàng mở cửa giáo đường bước vào.
- Giáo Hoàng bệ hạ
Serena đứng trước Giáo Hoàng năm thước, cung kính hành lễ.
- Serena, con đến để chào tạm biệt ta?
Nụ cười hiền lành xuất hiện trên gương mặt khô quắt của Giáo chủ, ánh mắt Serena giống như đang nhìn con của mình.
Trên thực tế, Mario quả thực đối đãi Serena như con của mình từ nhỏ đến lớn.
- Vâng thưa Giáo Hoàng bệ hạ.
Serena nghe vậy, khẽ nhẹ gật gật đầu, ánh mắt hiện lên sự xin lỗi:
- Cám ơn Giáo Hoàng bệ hạ cho con cơ hội lần này.
"Haizz"
Đôi mắt với lờn cảm ơn và gương mặt đầy vẻ xin lỗi của serena, Mario khẽ thở dài.
Bởi vì Thần Võng đang khếch đại thực lực, âm thầm làm loạn Châu Âu dù bề ngoài nó vẫn còn khá binh yên.
Về việc Serena đi tới St. Petersburg để làm lễ, Mario rất phản đối, lão sợ Thần Võng sẽ động thủ với Serena. Truyện được copy tại
Tuy rằng Vatican coi là một tiểu quốc nhưng bởi vì lượng người tín ngưỡng nơi đây có số lượng khổng lồ trên thế giới nên nơi đây có lực ảnh hường rất lớn đến chính trị nhiều quốc gia.
Sáng sớm, trên quảng trường St. Peter nổi tiếng, nhà thờ lớn St. Peter và bảo tàng Vatican mở cửa nghênh đón khách tham quan. Chỉ có nơi được xưng là thế giới của Thiên Chúa giáo trong giáo đường Vatican mới yên tĩnh.
Trong giáo đường Sistine nổi tiếng toàn cầu, Giáo Hoàng Mario giống như ngày xưa, một tay cầm quyền trưởng biểu thị cho quyền lực, một tay cầm kinh thánh.
Ngoài giáo đường, hộ vệ trưởng của giáo chủ mặc một bộ đồ kỵ sĩ thời Trung cổ, nửa trên là áo giáp màu bạc, đầu cũng đội mũ giáp màu bạc, trên mũ giáp có gắp lông chim màu đỏ, trên tay cầm một chiếc kiếm nhỏ, cả người bất động đứng đó.
Nhìn thế thôi chứ đám hộ vệ này chỉ có tác dụng tránh để người khác quấy rầy giáo chứ căn bản vị giáo chủ nào không cần hộ vệ.
Một lát sau, phía trước hành lang truyền đên tiếng bước chân, hộ vệ trưởng quay đến nhìn, thấy một người đang đến.
Người này có mái tóc màu vang, gương mặt trái xoan, đôi mắt lam trong veo như dòng nước, mặc bộ trường bào màu trắng được đặt làm riêng, làm nổi bật lên dang người uyển chuyển thướt tha và khi chất vô cùng cao quý.
Nàng chí là thánh nữ Serena của Giáo Đình.
- Buổi sáng tốt lành thưa Thánh nữ tôn quý.
Thấy Serena một mình đi đến, hộ vệ liền cung kính hành lễ.
- Phiều hãy vào thông báo với Giáo Hoàng, Serena muốn cầu kiến.
Thuy rằng có thân phận thánh nữ tôn quý nhưng cô không hề cao ngạo. Đôi môi màu hồng nhạt hơi hé ra, để lội ra hai hàm răng trắng tinh, khi mỉm cười khiến người ta có cảm giác gần gũi bình dị.
- Thánh nữ tôn quý, xin người hãy chờ.
Hộ vệ trưởng hành lễ, rồi quay người đi vào trong giáo đường, quy gối xuống, vẻ mặt thành kính nói:
- Giáo Hoàng bệ hạ tôn kính, Thánh nữ Serena cầu kiến.
- Để nàng vào.
Nghe thấy hộ vệ báo tin, Giao Hoàng nẹh đặt Thánh kinh trong tay xuống, môi hơi giệt giệt, tiếng động truyền cả ra bên ngoài giáo đường.
- Thánh nữ tôn quý, mời người vào.
Hộ vệ trưởng ra mời Serena vào rồi trở lại vị trí.
Serena mỉm cười gật đầu, nhẹ nhàng mở cửa giáo đường bước vào.
- Giáo Hoàng bệ hạ
Serena đứng trước Giáo Hoàng năm thước, cung kính hành lễ.
- Serena, con đến để chào tạm biệt ta?
Nụ cười hiền lành xuất hiện trên gương mặt khô quắt của Giáo chủ, ánh mắt Serena giống như đang nhìn con của mình.
Trên thực tế, Mario quả thực đối đãi Serena như con của mình từ nhỏ đến lớn.
- Vâng thưa Giáo Hoàng bệ hạ.
Serena nghe vậy, khẽ nhẹ gật gật đầu, ánh mắt hiện lên sự xin lỗi:
- Cám ơn Giáo Hoàng bệ hạ cho con cơ hội lần này.
"Haizz"
Đôi mắt với lờn cảm ơn và gương mặt đầy vẻ xin lỗi của serena, Mario khẽ thở dài.
Bởi vì Thần Võng đang khếch đại thực lực, âm thầm làm loạn Châu Âu dù bề ngoài nó vẫn còn khá binh yên.
Về việc Serena đi tới St. Petersburg để làm lễ, Mario rất phản đối, lão sợ Thần Võng sẽ động thủ với Serena. Truyện được copy tại
/751
|