Nghỉ ngơi đúng 1 ngày sau đó, Điền Lâm liền bước đến cái căn nhỏ căn cứ của Tinh Vũ Bang kia, hôm nay đúng là ngày 3 năm 1 lần, Tinh Vũ Bang lần nữa phân cách đến.
Hắn học theo Trư ca nhấn lấy viên gạch cạnh bên tường đá, lối đi nhanh chóng xuất hiện, sau đó bước xuống.
Ngươi đến trễ. Lúc này, một thanh niên nam tử bước đến, ánh mắt ác ý nhìn chầm chầm hắn.
Nam tử này nhìn qua khôi ngô, thế nhưng cái mắt kia lại xếch đến một tí, đúng dáng vẻ hình tượng nhân vật phản diện.
Ngươi là ai? Điền Lâm nheo mắt nhìn cái kia thanh niên hỏi.
Ta là Hứa Minh Phong. Thanh niên kia ngạo nghễ nói, tựa như khi hắn báo ra đến cái tên này, tất cả đều sẽ hướng hắn quỳ xuống.
Ánh mắt Điền Lâm híp lại, cười nói: Hóa ra cái kia học sinh 12A1 giữ chức Phó Bang đệ nhất là ngươi nha.
Không sai, là ta. Hứa Minh Phong nở lấy một nụ cười tự tin nói.
Hừm, hôm nay ngươi có lẽ sẽ không còn đệ nhất nữa đâu. Điền Lâm vẫn giữ lấy dáng vẻ bình tĩnh nói.
Vậy thì chờ xem. Hứa Minh Phong hừ lạnh một tiếng, quay người bước vào bên trong.
...
Chờ khoảng hơn 10 phút sau đó, Trư ca mới nhàn nhã bước vào, sau đó nhìn mọi người, cười nói: Hôm nay chính là ngày thi đấu 3 năm 1 lần chọn ra một cái Bang chủ mới, chúng ta bắt đầu thôi.
Nói xong, hắn liền đến phía trên cái ghế bang chủ, đem cái nệm lót cầm lên, phía dưới hiện đến một dòng mật mã, nhẹ gõ.
Sau đó, trong ánh mắt kinh ngạc của Điền Lâm, phía sau bức tường chỗ ghế bang chủ vốn không có gì, lại từ từ kéo lên, hiện ra một khung cảnh mây trắng lượn lờ, chính giữa là một cái hùng vĩ lôi đài, xung quanh là từng hàng ghế ngồi, lúc này cũng đã được lắp kín.
Vào thôi. Trư ca phất nhẹ tay, sau đó bước vào.
Hệ thống, đây là đâu a? Nhìn giống như cách biệt với thế giới bên ngoài. Hai mắt Điền Lâm tỏa sáng hỏi hệ thống.
Đây vốn là một nơi trên Địa Cầu, nhưng bị trận pháp che đậy mà thôi. Thanh âm hệ thống đáp.
Trận pháp? Thật sự có tu tiên giả? Ánh mắt Điền Lâm vô cùng nóng rực hỏi.
Cái này hệ thống hiện tại hệ thống không đủ năng lực giải đáp, chờ hệ thống lên cấp 3. Thanh âm băng lãnh của hệ thống nhàn nhạt trả lời.
Vậy thôi. Điền Lâm nhún vai, sau đó cũng bước vào.
Mọi người đều đã đến đông đủ, chúng ta có thể bắt đầu. Thanh âm Trư ca trên đài cao dõng dạc nói: Quy tắc như cũ, những phó bang lần lượt đấu với nhau, sau đó ai giành được đệ nhất có thể đấu với Bang Chủ, thắng thành Bang Chủ, thua trở lại đệ nhất.
Lời này Trư ca vừa xong, cuộc thi cũng đã bắt đầu. Vòng thứ nhất, 7 vs 6, chính là Phó Bang Điền Lâm cùng Phó Bang Ngân Vân. Trọng tài thi đấu là một cái thanh niên dáng người đô con.
Ngân Vân, chính là nữ nhân sao? Ta không thể đánh con gái ah! Điền Lâm nghe xong liền kịch liệt phản đối.
Hừ, ngươi đừng cho là mình giỏi, chờ chết đi. Lúc này, một cái thiếu nữ tầm 20 tuổi bước lên đài cao nói, nàng dáng người vô cùng nóng bỏng, khuôn mặt xinh đẹp.
Không, ta không đánh phụ nữ. Điền Lâm lắc đầu, kiên quyết từ chối.
Ngươi mau bước lên cho ta. Ngân Vân khuôn mặt tức giận nói.
Không, ta không lên, nam tử hán không đánh phụ nữ. Ánh mắt Điền Lâm tỏ ra kiên quyết, giọng như cái máy xay sinh tố một mực lắc đầu.
Ngươi lên, không lên là hèn nhát a.
Không lên, đánh phụ nữ mới là hèn hạ.
Ngươi lên.
Không lên.
Ngươi lên.
Không lên.
Hai bên một trận này cãi nhau, khiến mọi người xung quanh mộng bức, tất cả đều chẳng hiểu ra mô tê gì, đều cảm thấy cả hai rất có đạo lý.
Ngươi... cuối cùng làm sao mới chịu lên a? Ngân Vân cuối cùng đành chắp tay đầu hàng, mệt mỏi hói.
Ngươi chấp nhận yêu cầu này ta liền lên. Điền Lâm nói xong liền ném qua một cái tờ giấy.
Hừ. Ngân Vân chụp lấy tờ giấy, sau khi xem xong sắc mặt liền đại biến, giận dữ hét: Ngươi... ngươi thật bỉ ổi.
Điền Lâm bình tĩnh chắp hai tay sau lưng, nở nụ cười nói: Cái này là với điều kiện ta thắng ngươi mà thôi, chẳng lẽ ngươi nghĩ ngươi sẽ thua sao? Không phải điều kiện dành cho ngươi thắng so với ta càng tốt hơn ư?
Ta mà thua ngươi sao? Hai mắt Ngân Vân tỏ ra khinh thường nói: Được, ta chấp nhận yêu cầu của ngươi.
Hì, không hối hận à nha. Điền Lâm mỉm cười nói.
Không hối hận. Ngân Vân dõng dạc đáp, phía sau nàng, Trư ca nhìn nàng đầy thương hại, nàng hôm đó không có tới chứng kiến Điền Lâm làm ra cái chuyện kia, bằng không nàng cũng sẽ không mạnh miệng vậy đâu.
Được rồi, lên thôi. Điền Lâm nở nụ cười nhảy lên lôi đài, trong lúc Ngân Vân còn định cùng Điền Lâm đánh một trận, chỉ thấy hắn biến mất trước mặt, lập tức sau lưng nàng bỗng truyền đến một trận tê rần, liền bất tỉnh nhân sự.
Trư ca: ...
timviec taitro
Tất cả mọi người: ...
Hệ thống: Điểm số khiếp sợ +234 +452 +678... + bi bi!
Một trận đấu, cứ kết thúc nhanh gọn như vậy?
Hắc hắc, Trư ca, còn rất lâu nữa mới tới ta sao? Điền Lâm mỉm cười nhìn về phía Trư ca hỏi: Ta trước đem nàng đi chữa thương nha?
Đúng vậy, đợt tiếp theo của ngươi là vào 3h chiều nay, còn rất lâu, ngươi đem nàng chữa thương đi. Trư ca cười gượng nói, trong lòng lắc đầu thay cho số phận con rệp của Ngân Vân.
Mặc dù không biết nàng đã hứa với Điền Lâm cái gì, nhưng chắc chắn sẽ rất thảm a.
...
Bên trong Thư Sướng Khách Sạn, Điền Lâm đặt Ngân Vân nằm trên giường, sau đó đánh tỉnh nàng.
Ách, ta đang ở đâu? Ngân Vân ánh mắt mơ hồ tỉnh lại, nhìn thấy khung cảnh trước mắt liền kinh ngạc đến ngây người: Sao ta lại ở đây?
Ngươi thua ta rồi, chẳng lẽ không nhớ điều kiện gì sao? Điền Lâm nở nụ cười nói.
Á, ta thua ngươi? Ngân Vân hai mắt không thể tin nhìn lấy Điền Lâm, liên tục lắc đầu phủ nhận: Không thể a.
Nàng nhớ lại điều kiện bên trong mảnh giấy kia, trong đầu vô cùng sợ hãi, trong đó ghi: Ngươi nếu thua ta, phải cùng ta làm cái chuyện nam nữ kia, ta nếu thua ngươi, ngươi có thể sai bảo ta mọi chuyện trong vòng 10 năm, thậm chí đem ta rút gân móc xương cũng không thành vấn đề.
Điền Lâm kỳ thật cũng có nổi khổ riêng a, hắn đến giờ rốt cuộc không có biết được, trong người hắn là một cái hệ thống đô thị hay là một cái hệ thống dâm tặc đây, lúc hắn vừa nhìn thấy Ngân Vân, cái tên hệ thống này liền phát động nhiệm vụ thứ hai.
Ting, quan hệ nam nữ cùng Ngân Vân, thành công: thưởng +max điểm tốc độ, thất bại: - khả năng tình dục còn 0. Thời gian: 3 ngày.
Ngươi nói xem có phải làm không a? Khả năng tình dục trừ còn 0? Ta còn chưa hưởng thụ qua lấy max điểm khả năng tình dục cùng với Trần Tiểu Linh đây. Sao còn 0 được?
Ngươi không tin sao? Video đây. Điền Lâm lấy ra điện thoại đưa cho Ngân Vân xem.
Chỉ thấy bên trong, Điền Lâm đột ngột biến mất trước mặt nàng, sau đó hắn hiện ra phía sau lưng nàng, điểm nhẹ một cái, nàng liền bất tỉnh nhân sự.
Ngươi... ngươi là song hệ dị năng Tàng Hình hệ cùng Lôi hệ? Ngân Vân khiếp sợ nhìn Điền Lâm hỏi.
Không, ta là tam hệ dị năng giả, gồm Tàng Hình, Hỏa hệ cùng Lôi hệ. Điền Lâm nở nụ cười nói.
Hệ thống: Điểm số khiếp sợ +666 đến từ Trịnh Ngân Vân.
Haizz, ta không thất hứa, ngươi muốn làm gì thì làm đi. Ngân Vân thở dài, buồn bã nằm trên giường, phó mặc cho đời.
Trong lòng Điền Lâm cười khổ a, ta cũng không muốn như vậy đâu, nhưng ta hứa về sau sẽ đối tốt với ngươi, không để ngươi chịu bất cứ khổ cực gì.
Hắn học theo Trư ca nhấn lấy viên gạch cạnh bên tường đá, lối đi nhanh chóng xuất hiện, sau đó bước xuống.
Ngươi đến trễ. Lúc này, một thanh niên nam tử bước đến, ánh mắt ác ý nhìn chầm chầm hắn.
Nam tử này nhìn qua khôi ngô, thế nhưng cái mắt kia lại xếch đến một tí, đúng dáng vẻ hình tượng nhân vật phản diện.
Ngươi là ai? Điền Lâm nheo mắt nhìn cái kia thanh niên hỏi.
Ta là Hứa Minh Phong. Thanh niên kia ngạo nghễ nói, tựa như khi hắn báo ra đến cái tên này, tất cả đều sẽ hướng hắn quỳ xuống.
Ánh mắt Điền Lâm híp lại, cười nói: Hóa ra cái kia học sinh 12A1 giữ chức Phó Bang đệ nhất là ngươi nha.
Không sai, là ta. Hứa Minh Phong nở lấy một nụ cười tự tin nói.
Hừm, hôm nay ngươi có lẽ sẽ không còn đệ nhất nữa đâu. Điền Lâm vẫn giữ lấy dáng vẻ bình tĩnh nói.
Vậy thì chờ xem. Hứa Minh Phong hừ lạnh một tiếng, quay người bước vào bên trong.
...
Chờ khoảng hơn 10 phút sau đó, Trư ca mới nhàn nhã bước vào, sau đó nhìn mọi người, cười nói: Hôm nay chính là ngày thi đấu 3 năm 1 lần chọn ra một cái Bang chủ mới, chúng ta bắt đầu thôi.
Nói xong, hắn liền đến phía trên cái ghế bang chủ, đem cái nệm lót cầm lên, phía dưới hiện đến một dòng mật mã, nhẹ gõ.
Sau đó, trong ánh mắt kinh ngạc của Điền Lâm, phía sau bức tường chỗ ghế bang chủ vốn không có gì, lại từ từ kéo lên, hiện ra một khung cảnh mây trắng lượn lờ, chính giữa là một cái hùng vĩ lôi đài, xung quanh là từng hàng ghế ngồi, lúc này cũng đã được lắp kín.
Vào thôi. Trư ca phất nhẹ tay, sau đó bước vào.
Hệ thống, đây là đâu a? Nhìn giống như cách biệt với thế giới bên ngoài. Hai mắt Điền Lâm tỏa sáng hỏi hệ thống.
Đây vốn là một nơi trên Địa Cầu, nhưng bị trận pháp che đậy mà thôi. Thanh âm hệ thống đáp.
Trận pháp? Thật sự có tu tiên giả? Ánh mắt Điền Lâm vô cùng nóng rực hỏi.
Cái này hệ thống hiện tại hệ thống không đủ năng lực giải đáp, chờ hệ thống lên cấp 3. Thanh âm băng lãnh của hệ thống nhàn nhạt trả lời.
Vậy thôi. Điền Lâm nhún vai, sau đó cũng bước vào.
Mọi người đều đã đến đông đủ, chúng ta có thể bắt đầu. Thanh âm Trư ca trên đài cao dõng dạc nói: Quy tắc như cũ, những phó bang lần lượt đấu với nhau, sau đó ai giành được đệ nhất có thể đấu với Bang Chủ, thắng thành Bang Chủ, thua trở lại đệ nhất.
Lời này Trư ca vừa xong, cuộc thi cũng đã bắt đầu. Vòng thứ nhất, 7 vs 6, chính là Phó Bang Điền Lâm cùng Phó Bang Ngân Vân. Trọng tài thi đấu là một cái thanh niên dáng người đô con.
Ngân Vân, chính là nữ nhân sao? Ta không thể đánh con gái ah! Điền Lâm nghe xong liền kịch liệt phản đối.
Hừ, ngươi đừng cho là mình giỏi, chờ chết đi. Lúc này, một cái thiếu nữ tầm 20 tuổi bước lên đài cao nói, nàng dáng người vô cùng nóng bỏng, khuôn mặt xinh đẹp.
Không, ta không đánh phụ nữ. Điền Lâm lắc đầu, kiên quyết từ chối.
Ngươi mau bước lên cho ta. Ngân Vân khuôn mặt tức giận nói.
Không, ta không lên, nam tử hán không đánh phụ nữ. Ánh mắt Điền Lâm tỏ ra kiên quyết, giọng như cái máy xay sinh tố một mực lắc đầu.
Ngươi lên, không lên là hèn nhát a.
Không lên, đánh phụ nữ mới là hèn hạ.
Ngươi lên.
Không lên.
Ngươi lên.
Không lên.
Hai bên một trận này cãi nhau, khiến mọi người xung quanh mộng bức, tất cả đều chẳng hiểu ra mô tê gì, đều cảm thấy cả hai rất có đạo lý.
Ngươi... cuối cùng làm sao mới chịu lên a? Ngân Vân cuối cùng đành chắp tay đầu hàng, mệt mỏi hói.
Ngươi chấp nhận yêu cầu này ta liền lên. Điền Lâm nói xong liền ném qua một cái tờ giấy.
Hừ. Ngân Vân chụp lấy tờ giấy, sau khi xem xong sắc mặt liền đại biến, giận dữ hét: Ngươi... ngươi thật bỉ ổi.
Điền Lâm bình tĩnh chắp hai tay sau lưng, nở nụ cười nói: Cái này là với điều kiện ta thắng ngươi mà thôi, chẳng lẽ ngươi nghĩ ngươi sẽ thua sao? Không phải điều kiện dành cho ngươi thắng so với ta càng tốt hơn ư?
Ta mà thua ngươi sao? Hai mắt Ngân Vân tỏ ra khinh thường nói: Được, ta chấp nhận yêu cầu của ngươi.
Hì, không hối hận à nha. Điền Lâm mỉm cười nói.
Không hối hận. Ngân Vân dõng dạc đáp, phía sau nàng, Trư ca nhìn nàng đầy thương hại, nàng hôm đó không có tới chứng kiến Điền Lâm làm ra cái chuyện kia, bằng không nàng cũng sẽ không mạnh miệng vậy đâu.
Được rồi, lên thôi. Điền Lâm nở nụ cười nhảy lên lôi đài, trong lúc Ngân Vân còn định cùng Điền Lâm đánh một trận, chỉ thấy hắn biến mất trước mặt, lập tức sau lưng nàng bỗng truyền đến một trận tê rần, liền bất tỉnh nhân sự.
Trư ca: ...
timviec taitro
Tất cả mọi người: ...
Hệ thống: Điểm số khiếp sợ +234 +452 +678... + bi bi!
Một trận đấu, cứ kết thúc nhanh gọn như vậy?
Hắc hắc, Trư ca, còn rất lâu nữa mới tới ta sao? Điền Lâm mỉm cười nhìn về phía Trư ca hỏi: Ta trước đem nàng đi chữa thương nha?
Đúng vậy, đợt tiếp theo của ngươi là vào 3h chiều nay, còn rất lâu, ngươi đem nàng chữa thương đi. Trư ca cười gượng nói, trong lòng lắc đầu thay cho số phận con rệp của Ngân Vân.
Mặc dù không biết nàng đã hứa với Điền Lâm cái gì, nhưng chắc chắn sẽ rất thảm a.
...
Bên trong Thư Sướng Khách Sạn, Điền Lâm đặt Ngân Vân nằm trên giường, sau đó đánh tỉnh nàng.
Ách, ta đang ở đâu? Ngân Vân ánh mắt mơ hồ tỉnh lại, nhìn thấy khung cảnh trước mắt liền kinh ngạc đến ngây người: Sao ta lại ở đây?
Ngươi thua ta rồi, chẳng lẽ không nhớ điều kiện gì sao? Điền Lâm nở nụ cười nói.
Á, ta thua ngươi? Ngân Vân hai mắt không thể tin nhìn lấy Điền Lâm, liên tục lắc đầu phủ nhận: Không thể a.
Nàng nhớ lại điều kiện bên trong mảnh giấy kia, trong đầu vô cùng sợ hãi, trong đó ghi: Ngươi nếu thua ta, phải cùng ta làm cái chuyện nam nữ kia, ta nếu thua ngươi, ngươi có thể sai bảo ta mọi chuyện trong vòng 10 năm, thậm chí đem ta rút gân móc xương cũng không thành vấn đề.
Điền Lâm kỳ thật cũng có nổi khổ riêng a, hắn đến giờ rốt cuộc không có biết được, trong người hắn là một cái hệ thống đô thị hay là một cái hệ thống dâm tặc đây, lúc hắn vừa nhìn thấy Ngân Vân, cái tên hệ thống này liền phát động nhiệm vụ thứ hai.
Ting, quan hệ nam nữ cùng Ngân Vân, thành công: thưởng +max điểm tốc độ, thất bại: - khả năng tình dục còn 0. Thời gian: 3 ngày.
Ngươi nói xem có phải làm không a? Khả năng tình dục trừ còn 0? Ta còn chưa hưởng thụ qua lấy max điểm khả năng tình dục cùng với Trần Tiểu Linh đây. Sao còn 0 được?
Ngươi không tin sao? Video đây. Điền Lâm lấy ra điện thoại đưa cho Ngân Vân xem.
Chỉ thấy bên trong, Điền Lâm đột ngột biến mất trước mặt nàng, sau đó hắn hiện ra phía sau lưng nàng, điểm nhẹ một cái, nàng liền bất tỉnh nhân sự.
Ngươi... ngươi là song hệ dị năng Tàng Hình hệ cùng Lôi hệ? Ngân Vân khiếp sợ nhìn Điền Lâm hỏi.
Không, ta là tam hệ dị năng giả, gồm Tàng Hình, Hỏa hệ cùng Lôi hệ. Điền Lâm nở nụ cười nói.
Hệ thống: Điểm số khiếp sợ +666 đến từ Trịnh Ngân Vân.
Haizz, ta không thất hứa, ngươi muốn làm gì thì làm đi. Ngân Vân thở dài, buồn bã nằm trên giường, phó mặc cho đời.
Trong lòng Điền Lâm cười khổ a, ta cũng không muốn như vậy đâu, nhưng ta hứa về sau sẽ đối tốt với ngươi, không để ngươi chịu bất cứ khổ cực gì.
/30
|