Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ

Chương 1152: Phản ứng mạnh mẽ!

/1328


- Tôi có thể chụp ảnh các cái này được không?

Nhìn vài phút, Lý Dương mới chần chừ một lúc, hỏi nhỏ.

Lúc hôm qua đến họ không mang theo máy ảnh, không nói đến việc chụp ảnh, hôm nay vì thời gian đi dạo dài hơn chút, nhất định cũng mang theo máy ảnh, có vài đồ sẽ không mua, nhưng không ảnh hưởng chụp ảnh.

Lưu các bức ảnh đó lại, cũng ngang như có một phần tư liệu.

Các đồ gốm tinh xảo trước mắt, mỗi món đều không tồi. Chính Lý Dương cũng không vững quyết tâm có nên chọn mấy món, cho nên mói đưa ra thỉnh cầu chụp ảnh xem thử này.

- Đương nhiên không thành vấn đề, mời ông!

Charles mỉm cười, trực tiếp làm thành thế mời, hiểu đồ cổ không phải cái gì cũng biết hết, thường xuyên có người đến chụp ảnh, yêu cầu nhỏ bé này anh ta căn bản sẽ không từ chối.

Lý Dương nhìn Lưu Cương, Lưu Cương lập tức lấy máy ảnh ra.

Đây là một chiếc máy ảnh đặc biệt rất tốt, tuy nhiên kỹ thuật chụp ảnh của Lưu Cương và Lý Dương đều rất bình thường, Lý Dương trực tiếp đưa máy cho Vương Giai Giai , đây mới là nghệ sỹ chuyên nghiệp.

Vương Giai Giai vốn là phóng viên. Chỉnh góc độ, mỗi một món đồ gốm đặt trên bàn đều được Vương Giai Giai chụp mấy kiểu, trong phòng trưng bày đồ cổ không ai nói chuyện, có chỉ có thanh âm Vương Giai Giai bấm máy.

Trên mặt Hawes tiên sinh và anh em Jose luôn luôn có nụ cười thản nhiên, thỉnh thoảng liếc Lý Dương một cái.

Lý Dương ở trong ngành chạm ngọc đạt được trình độ cấp đại sư, tien này họ đã nhận được rồi, chỉ chậm hơn Lâm Lang một chút, đồng thời kinh ngạc cũng càng khát vọng đưa Lý Dương vào tổ chức.

Lý Dương là một thiên tài, thiên tài chân chính.

- Đẹp, rất đẹp.

Vương Giai Giai rất nhanh chóng chụp xong ảnh, Lý Dương cầm máy ảnh xem mấy tấm, không kìm được gật đầu, mỗi một tấm Vương Giai Giai đều giữ lại góc độ cực tốt, không nhỏ họ cầm máy ảnh là bấm, chỉ muốn giữ lại hình ảnh, căn bản không suy nghĩ các nhân tố khác.

- Tôi có thể xem thử không?

Lâm Lang cười nói một câu, Lý Dương trực tiếp đưa máy ảnh trên tay qua.

ở phương diện bấm máy, Lâm Lang am hiểu hơn Lý Dương nhiều, các bức ảnh này chụp quả thực không tồi, một điểm cơ bản nhất, đặc điểm của mỗi một đồ gốm đều hiện rất rõ.

Đây đối với một người am hiểu đồ cổ am hiểu chụp ảnh mà nói có lẽ không quá khó, nhưng đối với người biết chụp ảnh rất không dễ.

Từng tấm ảnh được lật lên, Lâm Lang cũng lẳng lặng gật đầu, từ trên ảnh xem đồ gốm, đối chiếu với các đồ gốm thực trước mắt, có nơi rất nhỏ càng dễ được phát hiện. Ảnh chụp rất nhanh được lật xong lập tức lộ ra một tấm ảnh tranh sơn dầu 《 bữa tiệc cuối cùng - Jêsu và 12 môn đồ, đây là Lý Dương hôm qua chụp, không xóa đi.

Lâm Lang trông thấy bức ảnh tranh sơn dầu này thoáng sửng sốt, lập tức về các hình ảnh vừa nãy, anh ta hiểu đây không phải là nội dung vừa rồi, không cần phải tiếp tục xem.

Trong lòng Lâm Lang có chút nghi hoặc, tấm ảnh bức tranh sơn dầu này có chút khô khan, lại không có chút sửa chữa, không hiểu vì sao Lý Dương lại chụp, tuy nhiên điều đó không có liên quan gì với anh ta, cũng không cần hỏi.

- Lâm tiên sinh, máy ảnh cầm cho tôi xem một chút được không?

Hawes tiên sinh đột nhiên kêu lên, trong thanh âm dường như còn có chút gấp gáp, vừa nãy Lâm Lang lật xem ảnh, anh ta đứng ở phía sau Lâm Lang, thỉnh thoảng cũng nhìn một cái.

Lông mày Lâm Lang nhảy lên, máy ảnh này là của Lý Dương, Hawes tiên sinh xem cũng nên hỏi Lý Dương mới đúng, không nên hỏi thẳng anh ta.

Đây là một lầm lẫn rất thấp, Hawes không nên phạm một sai lầm như thế.

- Lý Dương?

Lâm Lang do dự một lúc hay là nên hỏi Lý Dương một tiếng.

Quan hệ của anh ta và Lý Dương thật ra không cần phải chào hỏi, chỉ là trong lòng anh ta cảm thấy có chút khó hiểu nên hỏi một câu, muốn xem ý kiến của Lý Dương.

- Hawes tiên sinh muốn xem, cứ để anh ta xem!

Lý Dương không nghĩ nhiều như vậy, Lưu Cương rất để tâm, vẫn luôn quan sát Hawes tiên sinh.

Quả nhiên, Hawes nhận máy ảnh, không xem các tấm ảnh đồ gốm chụp hôm nay, trực tiếp lật đến tấm ảnh sơn dầu trong đó, nhìn thấy bức 《 bữa tiệc cuối cùng - Jêsu và 12 môn đồ .

Thấy bức tranh này, nét mặt của Hawes tiên sinh lập tức biến đổi.

Không chỉ anh ta, anh em Jose bên cạnh anh ta sau khi nhìn thấy bức ảnh này, sắc mặt cũng đột nhiên thay đổi, thẫn thờ đứng ở đó.

- Lý tiên sinh, bức tranh này, ông trông thấy ở đâu vậy?

Hawes tiên sinh chỉ lật hai tấm hình, liền vội vàng hỏi một câu, lúc này Lý Dương xem như ngốc, cũng hiểu được thế nào rồi.

Thì ra thu hút Hawes tiên sinh không phải là các ảnh chụp đồ gốm kia, là mấy tấm chụp bức tranh sơn dầu hôm qua, nghĩ đến phản ứng của ông cụ, lại thấy bộ dáng của đám người Hawes tiên sinh, lông mày Lý Dương thoáng nhăn lại.

Bức tranh này chắc chắn không đơn giản.

- Hawes tiên sinh, bức tranh này là tôi ngoài ý muốn gặp được.,

Trong lòng Lý Dương suy nghĩ, trên miệng không ngừng, trả lời thẳng vấn đề của Hawes tiên sinh, lúc trả lời hắn còn luôn nhìn Hawes, đoán tranh sơn dầu này rốt cuộc là của ai, khiến cho đám người Hawes tiên sinh có phản ứng như thế.

- Nhìn thấy ở đâu?

Hỏi lần này là anh cả của anh em Jose, anh ta cũng sốt ruột như thế, thậm chí ngữ khí có chút không khách khí.

Chân mày của Lý Dương nhíu chặt lại, hỏi chuyện của anh em Jose như chất vấn, bất cứ ai nghe thấy chắc sẽ đều không vui.

- Lý tiên sinh xin đừng để ý, tính anh ta như vậy, thực không dám giấu diếm, bức tranh này đối với chúng tôi rất quan trọng, ông có thể nói cho tôi, ông thấy ở đâu không?

Hawes tiên sinh là người thông minh, lập tức phát hiện sự khác thường của Lý Dương, vội vàng thêm vào.

Anh em Jose cũng không nói gì, chỉ là mắt cùng nhìn chằm chằm vào Lý Dương, thấy Lý Dương rất không thoải mái.

- Bức tranh này là chúng tôi trước đây ở trong nước gặp qua, chụp ảnh làm kỷ niệm.

Lưu Cương trước tiên trả lời vấn đề này của Hawes tiên sinh, trong mắt Lý Dương thoáng chút kinh ngạc, cũng không phản đối, gật đầu theo.

Lý Dương không biết Lưu Cương vì sao nói vậy, nhưng Lý Dương làm như thế nhất định có dụng ý của anh ta.

- Ngươi nói dối!

Nói chuyện là em của anh em Jose, anh ta tiến lên trước một bước, chỉ vào trong máy ảnh trong tay Hawes tiên sinh nói:

- Tấm ảnh này, rõ ràng là hôm qua các người mới chụp, sao có thể là ở trong nước?

- Jose tiên sinh, chúng tôi chụp lúc nào, chụp ở đâu, hình như không có nghĩa vụ phải nói cho ông biết đúng không?

Sắc mặt Lưu Cương trầm xuống, anh ta đối với chụp ảnh hiểu biết quá ít, cũng không biết anh em Jose làm sao nhìn ra, nhưng đối phương vội vàng như thế, anh ta càng sẽ không thừa nhận.

- Lưu Cương tiên sinh, rất xin lỗi!

Hawes tiên sinh vội vàng kéo anh em Jose, hai anh em đều không nói gì nữa, vì trong đối nhân xử thế hai người còn kém xa Hawes tiên sinh.

Nhìn Lưu Cương một cái, Hawes tiên sinh lại lần nữa hỏi:

- Lý tiên sinh, Lưu Cương tiên sinh, rất mạo muội hỏi thêm một lần nữa, bức tranh này các người rốt cuộc trông thấy ở đâu, điểm này thực sự rất quan trọng với chúng tôi.

Lúc này phản ứng của Hawes tiên sinh không giống vừa nãy lớn như vậy, dường như còn có chút chán nản.

Trong lòng của anh ta, quả thực có chút hối hận, phản ứng vừa nãy quá kịch liệt, bất kỳ ai có phản ứng như thế, đều sẽ bị người khác nghi ngờ.

Tuy nhiên đối mặt với bức tranh này, anh ta có phản ứng như thế cũng là bình thường, bất kỳ ai biết lai lịch của bức tranh đó, chắc sẽ đều như thế, càng không cần nói Hoắc Tư tiên sinh còn là một thành viên của tổ chức thần bí, đối với người của tổ chức này mà nói, ý nghĩa của bức tranh này càng lớn.

- Hawes tiên sinh, tôi hiểu tâm trạng của ông, nhưng thật sự xin lỗi, tôi cũng có chỗ khó của tôi!

Lý Dương khẽ cười nói một tiếng, lời của hắn, khiến cho trên mặt của Hawes tiên sinh và anh em Jose lộ ra thất vọng.

Lý Dương vẫn không chịu nói ở đâu trông thấy bức tranh này.

Lưu Cương nếu vừa nãy muốn che giấu bức tranh này, Lý Dương tất nhiên sẽ không đối lập với Lưu Cương, huống hồ hiện nay Lý Dương cũng cảm thấy được, đám người Hoắc Tư đối với bức tranh này khát vọng rất nồng liệt.

Tình hình này, hắn tất nhiên không thể nói, bức tranh này đang ở trong tay hắn.

Đó đơn thuần là bớt chút rắc rối cho chính mình.

- Lý tiên sinh, tôi hiểu chỗ khó của ông, nhưng bức tranh này đối với chúng tôi thực sự rất quan trọng, nếu có thể, hy vọng ông có thể cho chúng tôi manh mối, chúng tôi tất nhiên sẽ hậu tạ.

Hawes tiên sinh hít một hơi thật sâu, vẻ mặt của ông đã lấy lại bình tĩnh.

Chỉ là một manh mối sẽ hậu ta, đủ để chứng mình bọn họ thực sự rất coi trọng bức tranh này, Lý Dương sẽ càng không nói ra bức tranh này ở đâu, nói cho họ biết bức tranh này đang ở trong tay mình.

- Lý tiên sinh, nếu ông có bức tranh này, chúng tôi muốn trao đổi với ông, đổi cái gì đều được!

Anh cả của anh em Jose đột nhiên nói một câu,Hawes tiên sinh ngẩn người, nhưng cuối cùng không nói gì.

Tính cách của anh em Jose quá thẳng, không hợp làm buôn bán, tuy nhiên nếu bức tranh này quả thực trong tay Lý Dương, Lý Dương nhất định có cách hiểu được lai lịch của bức tranh.

Dù sao sự tồn tại của bức tranh này không phải là bí mật bí ẩn gì đặc biệt, ngoài người trong tổ chức của họ ra, người bên ngoài cũng có người biết.

Lý Dương chỉ cần đi hỏi thăm, là có thể biết.

Một khi Lý Dương biết lai lịch của bức tranh này, cho dù chỉ là nghi ngờ, giá trị của bức tranh này sẽ tăng lên rất nhiều, đến lúc đó có tiến hành trao đổi với Lý Dương, còn không bằng hiện nay nói thẳng ra.

Ít nhất rõ ràng thẳng thắn hơn chút.

Lý Dương ngẩng đầu, có chút kinh ngạc nhìn anh cả trong anh em Jose, đổi gì cũng được, vậy ngang như nói chỉ cần Lý Dương muốn là có thể lấy bức tranh này để đổi lấy Trục Nhật Kiếm.

Thậm chí có thể đổi lấy nhiều đồ hơn.,

Trục Nhật kiếm là mục tiêu lớn nhất Lý Dương đến Italy lần này, nhanh như vậy có thể thực hiện, cho dù là Lý Dương, lúc này cũng có chút không dám tin.

Một chút Lý Dương đã có thể xác định được.

Hôm qua hắn bất ngờ phát hiện ra bức tranh, quả thực vô cùng quan trọng, có khả năng còn tốt hơn tưởng tượng của hắn, nếu không thì Hawes và anh em Jose sẽ không phản ứng mạnh như vậy.

Đồng thời, hắn cũng tin Ông cụ nhất định biết điều gì, nêu không cũng sẽ không vội vã bảo hắn đưa về nước.

Lúc này, sớm một chút đưa về nước là lựa chọn sáng suốt, cho dù nói thế nào, đây đều không phải là địa bàn của mình, cẩn thận một chút vẫn tốt hơn.

- Ta sẽ suy nghĩ!

Lý Dương nhẹ nhàng gật đầu, anh em Jose cũng không nói gì, quay người đi.

Hawes tiên sinh nói tiếng xin lỗi cũng dời đi theo, Lý Dương và bọn người Bạch Minh rõ ràng có chút kinh ngạc, Lâm Lang và Charles đều không phản ứng gì, anh em Jose vẫn luôn như vậy, thẳng thắn, căn bản không suy nghĩ điều gì khác.


/1328

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status