"Đại nạn không chết tất có hạnh phúc cuối đời, xem ra điều của người xưa nói luôn chính xác a." Trương phụ rất nhanh đã tiếp thu việc Trương Sở Lăng thực sự đã trúng được 500 vạn tiền cá độ, cảm khái nói.
"Cha, ngươi là chủ gia đình, số tiền này tuỳ vào sự an bài của người." Trương Nhược Nam vẫn còn chìm đắm trong ký ức cay đắng của mình,một câu nói của Trương Sở Lăng làm cho nàng giật mình tỉnh giấc .
Trương phụ vui mừng liếc mắt nhìn đứa con cả , con cả tù sau khi xuất viện, tựa như trở nên hiểu chuyện hơn, "Nếu Lăng tử đem quyền xử trí số tiền này giao cho ta, ta sẽ không khách khí ." nhãn thần Trương phụ đảo qua trên người cả bốn hài tử, "Các huynh muội ngươi có nguyện vọng lớn nhất đó là có thể có một phòng khách lớn, còn có phòng ngủ của mình, làm phụ than ta cũng không dằn lòng được, qua nhiều năm như vậy các ngươi vẫn phải khổ sở chen chúc ở căn phòng nhỏ này, ngày hôm nay, ta dựa vào Lăng tử, thỏa mãn các ngươi nguyện vọng này ."
Trương phụ vừa nói xong, trong phòng nhất thời trở nên im ắng , Trương Nhược Nam nghẹn ngào một bụng uỷ khuất thậm chí nức nở đứng lên.
Trương Sở Lăng thấy thế ,liền xoa nhẹ đầu Trương Nhược Nam, lên tiếng nói: "Muội muội ngốc, chuyện tốt như vậy ngươi khóc cái gì a . Cha, ngươi cũng thật là, làm một việc tốt không nên tạo ra thương cảm như vậy , Nhược Nam , ngươi nhiều năm chiếu cố chúng ta như vậy khi chiếu cố chúng ta ngươi có uỷ khuất gì thì hãy kể ra đi?"
"Không có gì, ca, ta là do quá vui vẻ nên mới như vậy." Trương Nhược Nam nhẹ nhàng lau lau nước mắt trên khoé mắt một chút , mĩm cười xung quanh, "Có số tiền kia, tâm nguyện của huynh nguội chúng ta cũng có thể thực hiện được ,cảm tạ ngươi ,ca ca!"
Dù chỉ là một câu nói đơn giản, Trương Sở Lăng nghe được trong đó rất nhiều chua xót, nhớ tới Đại muội vì gia đình này mà nỗ lực rất nhiều, lại bị rất nhiều ủy khuất, hắn nhẹ nhàng vỗ vỗ vai Trương Nhược Nam , "Thật là khờ, đều là người một nhà, còn nói cảm tạ, kỳ thực là ca ca phải xin lỗi ngươi mới phải, nhiều năm qua mọi việc đêu do ngươi gánh vác, ta đều thấy được..."
Nghe được Trương Sở Lăng nói, thân thể mềm mại của Trương Nhược Nam chấn động, không tin tưởng nhìn ca ca, nguyên lai nỗi khổ sở trong lòng của mình ca ca đều hiểu, nguyên lai tất cả ủy khuất mà mình chịu ca ca đều rõ ràng. Hắn minh bạch tất cả chuyện này nhưng vẫn không có năng lực đi thay đổi tất cả chuyện này, mãi đến ngày hôm nay, như vậy , trong tâm can của ca ca không phải càng khổ sao?
Nghĩ tới đây, Trương Nhược Nam nhìn ca ca với ánh mắt hổ thẹn hơn, nàng vẫn xấu hổ vì việc mình hiểu lầm việc ca ca không hiểu chuyện , ca ca không phải không hiểu chuyện, mà là muốn dùng lại một loại phương pháp chứng minh sự nỗ lực của hắn, chỉ là bản thân không hiểu mà thôi.
Huynh muội trong nhà "Hiểu lầm" nhiều năm tựa hồ thoáng cái đã làm sáng tỏ .
Lúc sau ,mỗi ngày Trương phụ đều quan tâm đến tin tức về việc bán nhà,chiều nào Trương Nhược Nam cũng làm một việc đó là lôi kéo muội muội đi xem nhà, Trương Lương Huy có lúc cũng biết việc này cũng liền đi theo .
Đáng lẽ Trương Nhược Nam cũng muốn kéo Trương Sở Lăng cùng đi ,nhưng Trương Sở Lăng lấy lý do thân thể không khoẻ thờ ơ cự tuyệt . Hắn mỗi ngày đứng ở trong nhà chơi đùa với các dụng cụ tập thể hình . Hắn nhận thấy , dụng cụ tập thể hiện tại quá lạc hậu, căn bản là có tác dụng thực sự trong việc rèn đúc cơ thể, vì vậy hắn quyết định đến xưởng đúc để đặt mua một lượng lớn linh kiện bắng thép tinh chế, hắn bắt đầu ở trong nhà lắp ráp dụng cụ tập thể hình phù hợp với cảm nhận của bản thân.
Sau khi lắp ráp xong dụng cụ tập thể hình, Trương Sở Lăng cũng thuận tiện làm mấy công cụ máy móc điện tử hữu dụng để đề phòng bất trắc.Sự khác thường của nhi tử làm cho Trương phụ chú ý, hắn lo lắng nhìn nhi tử, nhiều lần muốn mở miệng để hỏi minh bạch,nhưng lại sợ lòng tự trọng của nhi tử mất hứng, do đó việc duy nhất hắn có thể làm chính là mỗi ngày làm các món ăn mà nhi tử thích , sau đó nói bóng nói gió muốn từ trong miệng hắn hỏi thăm được một ít .
ăn
Sự lo lắng của phụ thân bị Trương Sở Lăng phát hiện rất nhanh, đối với ý nghĩ phụ thân - yêu thương , là phát ra từ nột tâm mà Trương Sở Lăng cảm thụ được , vài ngày tới, hắn đã hoàn toàn dung nhập một gia đình mới này, trong nhà mỗi người đều chất phác, rất chân thành, phần thân tình phảng phất này đã trở thành một phần trong cuộc sống hàng ngày của hắn, mỗi khi nhớ tới người nhà của mình , nội tâm của hắn rất ấm áp, trên mặt khẽ cười, có thể nói mấy ngày nay việc hắn tươi cười so với ba mươi năm ở kiếp trước đích thực nhiều hơn.
"Cha, ngươi cũng đã nói, ta đã trưởng thành, làm một người nam nhân, ta cuối cùng có được tiền đồ hay không?" Một tiếng gọi cha này phát ra rất tự nhiên , cũng là được gọi rất chân thành thân thiết, "Ta biết mình trước đây tính cách có phần mềm yếu, cũng có điểm tự ti, tuy rằng tư chất của ta bình thường không có cách nào để thay đổi được, thế nhưng ta vẫn còn là có thể nỗ lực thay đổi một ít bộ phận , không phải sao?"
Ánh mắt tự tin mà kiên quyết của nhi tử khiến cho Trương phụ sửng sốt, rất nhanh, hắn liền cười ; rất nhiều việc mà nhi tử làm gần đây đều cho thấy hắn đã trưởng thành ,bản thân vẫn còn lo lắng vớ vẩn cái gì nhỉ, "Lăng tử, mấy người huynh muội các ngươi , ta vẫn lo lắng nhất chính là ngươi, hiện tại ta đối với ngươi cũng yên tâm ."
Xem mũi của lão nhân co giật, Trương Sở Lăng cười cười, lão nhân vì mấy người hài tử đã khổ cực hơn nửa đời người, bây giờ chính là lúc nên được hưởng phúc,mình có thể vì hắn làm tất cả.
Có thể là lời nói của Trương Sở Lăng đã làm hắn hoàn toàn yêu lòng, đối với cuộc sống sau này, Trương phụ sẽ không một chút xen vào cuộc sống của Trương Sơ Lăng, nụ cười trên mặt cũng từ từ tăng nhanh.
Hai ngày sau, Trương phụ chọn đươc một ngôi nhà hai tầng trên phố , hoá ra chủ nhân ngôi nhà vì muốn đi Canada chiếu cố hài tử đang du học ở đó,chỉ đưa ra hai yêu cầu, một là khi mua nhà phải đồng thời mua luôn các đồ dùng trong nhà hiện tại , hai là thanh toán toàn bộ tiền một lần.
Huynh muội Trương Sở Lăng xem xét phòng ốc một chút , phòng ốc với các thiết bị được lắp đặt trong phòng đều hết sức thoả mãn, Vì vậy nhanh chóng thanh toán tiền với chủ nhà , cùng lúc hoàn thành thủ tục với công ty bất động sản.
Vợ chồng chủ nhà đối với việc Trương Sở Lăng rộng rãi thanh toán phi thường hài lòng , trước lúc dọn đi bọn họ kiên nhẫn dặn dò Trương Sở Lăng rất nhiều chuyện , như chức nghiệp, tính cách của hàng xóm xung quanh , chợ bán thức ăn gần nhất ở đâu, đến lúc nào có thể mua được cá tươi ....
Đối với những chuyện vun vặt này, Trương Sở Lăng cũng không có tâm tình để nghe, hắn gọi một công ty dọn nhà, mấy người đem chuyển các vật dụng ở nhà cũ đến nhà mới.
Đối với nhà mới,mọi người trong nhà đều hài lòng. Trương phụ bởi vì nguyên lai nhà mới cũng gần nhà cũ , chỉ cần mình nguyện ý, mọi lúc có thể trở về để nói chuyên phiếm với các lão hàng xóm, mà huynh muội Trương Sở Lăng vui vẻ vì có không gian riêng tư của mình, trong nhà có đầy đủ đồ làm bếp sử dụng điện cũng làm cho bọn họ cảm giác được từ trước đến nay chưa từng vui sướng như vậy .
Chuyện chuyển đến nhà mới, Trương Sở Lăng cũng kiên trì âm thầm xử lý, chỉ là thông tri một chút với những người bạn thân, mời mấy người láng giềng chúc mừng một chút, đồng sự ở cục cảnh sát cũng không có kinh động.
Một phen tiêu phí xa xỉ , số tiền Trương Sở Lăng trúng thưởng đã cạn sạch , bất quá thấy sắc mặt người nhà đều dào dạt thoả mãn, Trương Sở Lăng cảm thấy so với cái gì đều giá trị.
"Cha, ngươi là chủ gia đình, số tiền này tuỳ vào sự an bài của người." Trương Nhược Nam vẫn còn chìm đắm trong ký ức cay đắng của mình,một câu nói của Trương Sở Lăng làm cho nàng giật mình tỉnh giấc .
Trương phụ vui mừng liếc mắt nhìn đứa con cả , con cả tù sau khi xuất viện, tựa như trở nên hiểu chuyện hơn, "Nếu Lăng tử đem quyền xử trí số tiền này giao cho ta, ta sẽ không khách khí ." nhãn thần Trương phụ đảo qua trên người cả bốn hài tử, "Các huynh muội ngươi có nguyện vọng lớn nhất đó là có thể có một phòng khách lớn, còn có phòng ngủ của mình, làm phụ than ta cũng không dằn lòng được, qua nhiều năm như vậy các ngươi vẫn phải khổ sở chen chúc ở căn phòng nhỏ này, ngày hôm nay, ta dựa vào Lăng tử, thỏa mãn các ngươi nguyện vọng này ."
Trương phụ vừa nói xong, trong phòng nhất thời trở nên im ắng , Trương Nhược Nam nghẹn ngào một bụng uỷ khuất thậm chí nức nở đứng lên.
Trương Sở Lăng thấy thế ,liền xoa nhẹ đầu Trương Nhược Nam, lên tiếng nói: "Muội muội ngốc, chuyện tốt như vậy ngươi khóc cái gì a . Cha, ngươi cũng thật là, làm một việc tốt không nên tạo ra thương cảm như vậy , Nhược Nam , ngươi nhiều năm chiếu cố chúng ta như vậy khi chiếu cố chúng ta ngươi có uỷ khuất gì thì hãy kể ra đi?"
"Không có gì, ca, ta là do quá vui vẻ nên mới như vậy." Trương Nhược Nam nhẹ nhàng lau lau nước mắt trên khoé mắt một chút , mĩm cười xung quanh, "Có số tiền kia, tâm nguyện của huynh nguội chúng ta cũng có thể thực hiện được ,cảm tạ ngươi ,ca ca!"
Dù chỉ là một câu nói đơn giản, Trương Sở Lăng nghe được trong đó rất nhiều chua xót, nhớ tới Đại muội vì gia đình này mà nỗ lực rất nhiều, lại bị rất nhiều ủy khuất, hắn nhẹ nhàng vỗ vỗ vai Trương Nhược Nam , "Thật là khờ, đều là người một nhà, còn nói cảm tạ, kỳ thực là ca ca phải xin lỗi ngươi mới phải, nhiều năm qua mọi việc đêu do ngươi gánh vác, ta đều thấy được..."
Nghe được Trương Sở Lăng nói, thân thể mềm mại của Trương Nhược Nam chấn động, không tin tưởng nhìn ca ca, nguyên lai nỗi khổ sở trong lòng của mình ca ca đều hiểu, nguyên lai tất cả ủy khuất mà mình chịu ca ca đều rõ ràng. Hắn minh bạch tất cả chuyện này nhưng vẫn không có năng lực đi thay đổi tất cả chuyện này, mãi đến ngày hôm nay, như vậy , trong tâm can của ca ca không phải càng khổ sao?
Nghĩ tới đây, Trương Nhược Nam nhìn ca ca với ánh mắt hổ thẹn hơn, nàng vẫn xấu hổ vì việc mình hiểu lầm việc ca ca không hiểu chuyện , ca ca không phải không hiểu chuyện, mà là muốn dùng lại một loại phương pháp chứng minh sự nỗ lực của hắn, chỉ là bản thân không hiểu mà thôi.
Huynh muội trong nhà "Hiểu lầm" nhiều năm tựa hồ thoáng cái đã làm sáng tỏ .
Lúc sau ,mỗi ngày Trương phụ đều quan tâm đến tin tức về việc bán nhà,chiều nào Trương Nhược Nam cũng làm một việc đó là lôi kéo muội muội đi xem nhà, Trương Lương Huy có lúc cũng biết việc này cũng liền đi theo .
Đáng lẽ Trương Nhược Nam cũng muốn kéo Trương Sở Lăng cùng đi ,nhưng Trương Sở Lăng lấy lý do thân thể không khoẻ thờ ơ cự tuyệt . Hắn mỗi ngày đứng ở trong nhà chơi đùa với các dụng cụ tập thể hình . Hắn nhận thấy , dụng cụ tập thể hiện tại quá lạc hậu, căn bản là có tác dụng thực sự trong việc rèn đúc cơ thể, vì vậy hắn quyết định đến xưởng đúc để đặt mua một lượng lớn linh kiện bắng thép tinh chế, hắn bắt đầu ở trong nhà lắp ráp dụng cụ tập thể hình phù hợp với cảm nhận của bản thân.
Sau khi lắp ráp xong dụng cụ tập thể hình, Trương Sở Lăng cũng thuận tiện làm mấy công cụ máy móc điện tử hữu dụng để đề phòng bất trắc.Sự khác thường của nhi tử làm cho Trương phụ chú ý, hắn lo lắng nhìn nhi tử, nhiều lần muốn mở miệng để hỏi minh bạch,nhưng lại sợ lòng tự trọng của nhi tử mất hứng, do đó việc duy nhất hắn có thể làm chính là mỗi ngày làm các món ăn mà nhi tử thích , sau đó nói bóng nói gió muốn từ trong miệng hắn hỏi thăm được một ít .
ăn
Sự lo lắng của phụ thân bị Trương Sở Lăng phát hiện rất nhanh, đối với ý nghĩ phụ thân - yêu thương , là phát ra từ nột tâm mà Trương Sở Lăng cảm thụ được , vài ngày tới, hắn đã hoàn toàn dung nhập một gia đình mới này, trong nhà mỗi người đều chất phác, rất chân thành, phần thân tình phảng phất này đã trở thành một phần trong cuộc sống hàng ngày của hắn, mỗi khi nhớ tới người nhà của mình , nội tâm của hắn rất ấm áp, trên mặt khẽ cười, có thể nói mấy ngày nay việc hắn tươi cười so với ba mươi năm ở kiếp trước đích thực nhiều hơn.
"Cha, ngươi cũng đã nói, ta đã trưởng thành, làm một người nam nhân, ta cuối cùng có được tiền đồ hay không?" Một tiếng gọi cha này phát ra rất tự nhiên , cũng là được gọi rất chân thành thân thiết, "Ta biết mình trước đây tính cách có phần mềm yếu, cũng có điểm tự ti, tuy rằng tư chất của ta bình thường không có cách nào để thay đổi được, thế nhưng ta vẫn còn là có thể nỗ lực thay đổi một ít bộ phận , không phải sao?"
Ánh mắt tự tin mà kiên quyết của nhi tử khiến cho Trương phụ sửng sốt, rất nhanh, hắn liền cười ; rất nhiều việc mà nhi tử làm gần đây đều cho thấy hắn đã trưởng thành ,bản thân vẫn còn lo lắng vớ vẩn cái gì nhỉ, "Lăng tử, mấy người huynh muội các ngươi , ta vẫn lo lắng nhất chính là ngươi, hiện tại ta đối với ngươi cũng yên tâm ."
Xem mũi của lão nhân co giật, Trương Sở Lăng cười cười, lão nhân vì mấy người hài tử đã khổ cực hơn nửa đời người, bây giờ chính là lúc nên được hưởng phúc,mình có thể vì hắn làm tất cả.
Có thể là lời nói của Trương Sở Lăng đã làm hắn hoàn toàn yêu lòng, đối với cuộc sống sau này, Trương phụ sẽ không một chút xen vào cuộc sống của Trương Sơ Lăng, nụ cười trên mặt cũng từ từ tăng nhanh.
Hai ngày sau, Trương phụ chọn đươc một ngôi nhà hai tầng trên phố , hoá ra chủ nhân ngôi nhà vì muốn đi Canada chiếu cố hài tử đang du học ở đó,chỉ đưa ra hai yêu cầu, một là khi mua nhà phải đồng thời mua luôn các đồ dùng trong nhà hiện tại , hai là thanh toán toàn bộ tiền một lần.
Huynh muội Trương Sở Lăng xem xét phòng ốc một chút , phòng ốc với các thiết bị được lắp đặt trong phòng đều hết sức thoả mãn, Vì vậy nhanh chóng thanh toán tiền với chủ nhà , cùng lúc hoàn thành thủ tục với công ty bất động sản.
Vợ chồng chủ nhà đối với việc Trương Sở Lăng rộng rãi thanh toán phi thường hài lòng , trước lúc dọn đi bọn họ kiên nhẫn dặn dò Trương Sở Lăng rất nhiều chuyện , như chức nghiệp, tính cách của hàng xóm xung quanh , chợ bán thức ăn gần nhất ở đâu, đến lúc nào có thể mua được cá tươi ....
Đối với những chuyện vun vặt này, Trương Sở Lăng cũng không có tâm tình để nghe, hắn gọi một công ty dọn nhà, mấy người đem chuyển các vật dụng ở nhà cũ đến nhà mới.
Đối với nhà mới,mọi người trong nhà đều hài lòng. Trương phụ bởi vì nguyên lai nhà mới cũng gần nhà cũ , chỉ cần mình nguyện ý, mọi lúc có thể trở về để nói chuyên phiếm với các lão hàng xóm, mà huynh muội Trương Sở Lăng vui vẻ vì có không gian riêng tư của mình, trong nhà có đầy đủ đồ làm bếp sử dụng điện cũng làm cho bọn họ cảm giác được từ trước đến nay chưa từng vui sướng như vậy .
Chuyện chuyển đến nhà mới, Trương Sở Lăng cũng kiên trì âm thầm xử lý, chỉ là thông tri một chút với những người bạn thân, mời mấy người láng giềng chúc mừng một chút, đồng sự ở cục cảnh sát cũng không có kinh động.
Một phen tiêu phí xa xỉ , số tiền Trương Sở Lăng trúng thưởng đã cạn sạch , bất quá thấy sắc mặt người nhà đều dào dạt thoả mãn, Trương Sở Lăng cảm thấy so với cái gì đều giá trị.
/111
|